Toàn Chức Cao Thủ

Chương 842: Mana sắp hết




Edit: Mì | Beta: Kha
Thiên Nộ cuối cùng cũng ngã xuống. Trong quá trình giãy dụa oanh liệt này, tính ra hắn cũng đánh Quân Mạc Tiếu bị thương, HP của Quân Mạc Tiếu bị tiêu hao mất một phần mười.
Nhưng hắn càng hài lòng hơn vì thấy mana của Quân Mạc Tiếu sụt giảm, cũng coi như hắn đã hoàn thành sứ mệnh.
Trong ván này Quân Mạc Tiếu có ăn một viên thuốc hồi mana, tất nhiên là loại hiệu quả tốt nhất, hồi phục được 20% mana. Thế nhưng sau khi đánh bại Thiên Nộ, mana còn lại của Quân Mạc Tiếu chỉ có 25%.
Lúc này không chỉ chiến đội Vô Cực mới để ý đến vấn đề mana của Quân Mạc Tiếu, cả người chơi bình thường qua trận này cũng nhận ra lượng mana Quân Mạc Tiếu tiêu tốn thật quá lớn.
Chuyện như một chọi ba cho dù ở giới chuyên nghiệp hay trong game đều thường hay xảy ra. Nhất là trong game, sự chênh lệch giữa các người chơi càng lớn, cảnh một chọi ba càng dễ gặp.
Nếu là một chọi ba kiểu đánh bao cát, mana sẽ không hề là gánh nặng. Quân Mạc Tiếu đánh Thiên Nộ, mặc dù không đến nỗi như đánh bao cát, nhưng ít ra cũng tính là ưu thế áp đảo. Với tình hình đó mà suýt dùng hết mana, thêm một viên mana mà cuối cùng cũng chỉ còn 20%, Quân Mạc Tiếu xài mana quả thực hơi nhiều.
Mà từ quá trình thi đấu, người xem cũng đã nhận ra. Quân Mạc Tiếu mất nhiều mana là vì lực công kích của hắn thấp, sát thương tạo ra nhờ mana không cao.
Thậm chí có vài người chơi trình độ cao hơn, sáng ý hơn nhìn thấy mana còn lại của Quân Mạc Tiếu, ngẫm lại ván vừa rồi cũng đoán được kế hoạch của Vô Cực.
Ma kiếm sĩ Anh Đi Rồi đã đứng lên vị trí ra trận bên chiến đội Vô Cực. Trận so thắng thua của đấu lôi đài, nhân vật xuất chiến của hai bên nhìn cái thấy ngay.
Người chơi đương nhiên đều biết rõ năng lực phòng ngự của ma kiếm sĩ thế nào. Đánh khí công sư còn hao phí nhiều như vậy, giờ đối mặt ma kiếm sĩ mà chỉ còn 25% mana làm sao đủ?
Chiến đội Hưng Hân trúng kế rồi!
Đám antifan phát hiện chuyện này, khỏi phải nói phấn khởi cỡ nào. Ngon, cuối cùng bọn họ cũng có cơ hội yên tâm chế giễu Hưng Hân phải không?
Đáng tiếc là hôm nay antifan đến xem ít hơn. Ngay cả bọn họ cũng cho rằng Hưng Hân sẽ không thua với ưu thế hiện tại. Thêm một điều đáng tiếc nữa là, dù thắng trong phần lôi đài, chiến đội Vô Cực còn phải lấy được điểm đấu đoàn đội mới đuổi kịp tỷ số, đuổi kịp rồi còn phải thắng hiệp phụ mới có thể toàn thắng. Nếu đến lúc đó Vô Cực lại thua thì lần chê bai này sẽ chẳng thú vị chút nào!
Mà, để ý nhiều vậy làm gì chứ?
Hiện giờ Hưng Hân mắc mưu, thua phần lôi đài đã là kết quả chắc chắn. Hội anti có thể mặc sức bung lụa được rồi.
Hà An mỉm cười nhìn khán giả ầm ĩ, đương nhiên gã không sợ người xem lắm mồm. Điều ngay cả người xem cũng đã phát hiện ra, chẳng lẽ đám cao thủ bên Hưng Hân còn có thể không nhận ra sao? Song thật đáng tiếc, bây giờ mới biết thì muộn quá rồi.
Thấy bắt đầu thời gian đếm ngược 3,2,1, Hà An cũng hít sâu một hơi. Sau khi ổn định cảm xúc, Anh Đi Rồi tiến vào trận đấu. Trận thứ năm, trận lôi đài quyết thắng thua, cuối cùng cũng bắt đầu.
Bản đồ vẫn như cũ. Hà An cảm thấy mình không cần toan tính quá nhiều. Một nhân vật đến mana cũng chẳng còn, chẳng phải là dê con đang chờ bị làm thịt hay sao?
Anh Đi Rồi thảnh thơi tiến lên, Hà An thậm chí còn có tâm trí ngắm nghía phong cảnh bản đồ.
Đình Hoa Hồng à?
Bản đồ này mình cũng không rõ lắm, được cái cánh hoa bay đầy trời thế này trông lãng mạn phết. Vả lại bản đồ này thoạt nhìn cũng không có điểm gì quá đặc biệt, mấy cuộc tỷ thí trước cũng không thấy Hưng Hân lợi dụng được gì từ bản đồ này thì phải?
Nghĩ đến đây, Hà An thoáng cảm thấy bất an.
Đúng vậy, đến giờ nó vẫn chưa thể hiện giá trị của bản đồ sân nhà. Lẽ nào Hưng Hân lại chọn bản đồ vô nghĩa như thế?
Thế nhưng… Lợi dụng bản đồ thế nào đi nữa, 25% mana còn có thể làm nên trò trống gì?
Nghĩ rồi, Hà An lại trở nên bình tĩnh hơn, Anh Đi Rồi tiếp tục tiến lên phía trước, góc đối diện có thể thấy loáng thoáng bóng dáng của Quân Mạc Tiếu đang xuyên qua hoa hồng rợp trời lao nhanh về phía gã.
Tới thật nhanh. Cũng phải, chẳng lẽ còn mong kéo dài thời gian dựa vào tự hồi phục hay sao? Xài hao thế thì chờ tự hồi phục tới khi nào? Hà An thầm nghĩ, Anh Đi Rồi cũng tích cực tiến lên nghênh đón.
Ma kiếm sĩ và khí công sư không khác nhau mấy, kỹ năng phần nhiều là công kích tầm trung, gặp phải tán nhân đều sẽ rơi vào thế bị động. Nhưng giờ Hà An chẳng sợ gì sất, không hề chùn bước mà chạy ào vào tầm tấn công của Quân Mạc Tiếu.
Quả nhiên, Anh Đi Rồi tiến vào phạm vi tấn công của Quân Mạc Tiếu chỉ dính phải vài phát bắn thường, chẳng có kỹ năng nào.
Hà An yên tâm mạnh dạn để cho Anh Đi Rồi tiếp tục áp sát, lúc này trong kênh người xem là một tràng cười ầm ĩ, ai nấy đều thấy Quân Mạc Tiếu đang khó xử, thi nhau bày ra đủ cách để Anh Đi Rồi hành Quân Mạc Tiếu.
Đương nhiên Hà An không nhìn thấy những thứ này. Giờ gã đang nhìn chằm chằm vào mana của Quân Mạc Tiếu, còn chăm chú hơn nhìn HP. Song nãy giờ Quân Mạc Tiếu vẫn chỉ dùng mấy phát bắn bình thường, mana không hao tổn gì.
Công kích bình thường cũng không ngăn cản được Anh Đi Rồi, mới vừa tiến vào khoảng cách ma kiếm sĩ có thể tấn công, Anh Đi Rồi lập tức ra một Sóng Kiếm Dao Băng rúng động, một vệt băng vụn cuốn theo bụi đất quét tới.
Hà An đang trêu ngươi đối thủ đây mà!
Vừa mới vào tầm tấn công, kỹ năng phát động không hề nhanh như Sóng Kiếm Dao Băng làm sao tấn công tới mục tiêu? Hà An cố tình lãng phí một kỹ năng, trêu ngươi Quân Mạc Tiếu đang không đủ mana lại không nỡ dùng kỹ năng.
Quân Mạc Tiếu rất bình thản né qua, nhân vật di chuyển về phía trước, tiếp tục đến gần Anh Đi Rồi.
Còn muốn lại gần? Chút mana kia lại gần thì cũng có ích gì đâu? Mặc dù Hà An nghĩ như thế, nhưng cũng không cố ý thả Quân Mạc Tiếu lại đây biến mình thành bao cát. Gã lập tức tấn công, phung phí ném đủ loại sóng kiếm sóng trận ra.
Tức thì bản đồ bị sóng trận của Anh Đi Rồi choán hết một phạm vi lớn, nhưng lại không có cái nào bao phủ được Quân Mạc Tiếu. Quân Mạc Tiếu di chuyển thoắt ẩn thoắt hiện, nắm bắt phạm vi sóng trận chuẩn xác, lần nào hắn cũng sẽ sượt qua bên rìa trận, sau đó bỏ hết sóng trận này tới sóng trận khác lại sau lưng.
Xuất sắc!
Ngay cả Hà An cũng không thể không thừa nhận, cách bày trận liên tiếp này của mình trước Quân Mạc Tiếu chẳng có tác dụng gì, bị người ta vượt qua như không. Nhưng dù thế thì đã sao? Xông đến trước mặt anh đây thì có thể giết chết anh chắc?
Động Kiếm Phá Đất!
Anh Đi Rồi thình lình phóng ra một kiếm, kỹ năng cấp thấp này phát động khá nhanh, song đáng tiếc vẫn bị Quân Mạc Tiếu nhanh nhẹn tránh được. Mà ngay lúc này Quân Mạc Tiếu rốt cuộc cũng bắt đầu đợt tấn công bằng kỹ năng.
Pháo Chống Tăng!
Quân Mạc Tiếu xoay người né Động Kiếm Phá Đất xong, xốc mũi Ô Thiên Cơ lên lộ ra nòng súng phun lửa, ba phát đạn pháo tách thành ba, là thao tác bắn pháo tam giác. Hà An không kịp thao tác với khoảng cách như thế, Anh Đi Rồi gắng gượng lắc người, vẫn bị hai phát đạn pháo bắn trúng.
Trong làn thuốc súng, Anh Đi Rồi bị sóng khí đẩy lùi, nhưng nhân vật trúng Pháo Chống Tăng cũng sẽ không bị nổ banh xác.
Ánh kiếm nháng lên, Quân Mạc Tiếu xông tới, nhanh chóng bắt kịp Anh Đi Rồi, một kiếm đâm lên rồi lại hất ra. Đẩy lên không trung, chuẩn bị bắt đầu liên kích.
Ngân Quang Lạc Nhẫn!
Hà An lại không muốn để yên cho Quân Mạc Tiếu biểu diễn, trong giây phút bị hất lên liền ra chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn, Anh Đi Rồi giữa không trung vặn mình rơi sang bên. Kết quả một ánh kiếm lóe lên, nơi Anh Đi Rồi hạ xuống đã nằm trong tính toán của Quân Mạc Tiếu, một chiêu Rút Đao Trảm chém bay Anh Đi Rồi còn chưa rơi xuống ra ngoài.
Trượt, Lên Gối.
Hai kỹ năng liên tiếp của Quân Mạc Tiếu đuổi theo Anh Đi Rồi đang bay ra, không hề để gã rơi xuống đất. Ngân Quang Lạc Nhẫn của Anh Đi Rồi còn đang CD, nghề ma kiếm sĩ lại không có những chiêu kiếm tinh xảo như kiếm khách. Bất kể sóng kiếm hay sóng trận đều thuộc kiểu vừa ra lâu vừa hoành tà tráng, trông rất có khí phách. Nhưng dưới kiểu tấn công liên chiêu khéo léo này, ma kiếm sĩ có vẻ khó xoay chuyển cục diện.
Huống hồ người thao tác hiện giờ là Diệp Tu, lại còn dùng cách tấn công liên tục của tán nhân mà não Hà An vốn không theo kịp tiết tấu.
Anh Đi Rồi bị đánh hết lật lại lăn, không có tí sức chống đỡ nào. Nhưng trong lòng Hà An vẫn khá bình tĩnh, đợt tấn công mãnh liệt này của Quân Mạc Tiếu sẽ khiến mana tụt rất nhanh. Gã nhìn HP mình giảm xuống, cũng tự tin mình không thể nào bị 25% mana diệt sạch máu. Chờ mana hắn hao hết xem còn trò con bò gì nữa!
Tuy Hà An nghĩ thế, nhưng bây giờ gã bị Quân Mạc Tiếu đút hành trông rất mất mặt. Hà An thao tác mấy lần cũng không làm được gì, bèn quả quyết đánh chữ để che đậy sự xấu hổ của mình.
“Có ích gì chứ? Chỉ bằng chút mana ấy sao giết được tôi?” Anh Đi Rồi phát tin trong kênh.
“Ha ha.” Quân Mạc Tiếu lại còn bớt thời giờ đáp lời gã, chẳng qua hai chữ “Ha ha” này trông cứ như đang chế giễu, phản bác lại Hà An.
“Còn cười? Tôi thấy lát muốn khóc cũng không kịp đâu? Mana sắp đỏ kìa!” Thanh mana sẽ không chuyển đỏ cảnh báo khi giảm xuống 10% như thanh máu. Nhưng Hà An đang ẩn dụ chọc cười thiên hạ mà, gã đang ám chỉ mana sắp tới 10%, hết đất diễn rồi kìa.
Cũng đúng lúc này, Hà An đột nhiên phát hiện Quân Mạc Tiếu thoáng ngừng tấn công.
Có sơ hở!
Bị mình chọc trúng chỗ ngứa sao?
Hà An thầm nghĩ, tay cũng không ngừng, một chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn nhanh chóng rơi xuống đất, Sau đó gã liên tục nhảy lùi vài cái, xoay người nhìn lại mà sửng sốt.
Hình như Quân Mạc Tiếu không giống lúc nãy?
Đúng vậy, không giống, bởi vì toàn thân Quân Mạc Tiếu đã không còn là trang bị lúc trước.
“Ha ha.” Quân Mạc Tiếu lại cười nói, “Đổi trang bị phát, không mana sắp hết rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.