Toàn Bộ Công Pháp Của Ta Đều Nhờ Nhặt

Chương 8: Tiểu Tử Này Điên Rồi À






“Thôi vậy, còn có mấy ngày nữa là đến trận thi đấu xếp hạng đệ tử nội tông rồi, không cần phải xung đột với tên tiểu tử này làm gì…”Hai người thầm nghĩ trong lòng, lập tức lui sang một bên cảnh giác nhìn Lâm Thần.
Tráng hán giác đen vội vàng đỡ thanh niên áo trắng dậy, phía sau gương mặt đau đớn dữ tợn lộ rõ vẻ sợ hãi!“Nếu như có lần sau, ta sẽ trực tiếp làm thịt ngươi.
”Lâm Thần hờ hững liếc nhìn thanh niên áo trắng một cái, giết hắn ta ở đây sẽ gây ra phiền phức không đáng có, một quyền vừa rồi cũng đủ khiến hắn ta nằm trên giường hai tháng trở lên, tu vi cũng khó mà tiến được nửa bước.
Nói xong, Lâm Thần xoay người nhặt Ngân Tuyến Du Long thương lên, bóc lớp vảy trên đầu của Ma Thanh Nhiêm ra, không để nó dính trên vai rồi rời đi.

Nhìn thấy bóng dáng Lâm Thần rời khỏi đây, Nguyệt Dĩnh vừa cảm kích vừa sợ hãi, mà đôi mắt xinh đẹp của Trình Yến lấp ló một nét kỳ dị, âm thầm thở dài nói.
“Vị tiểu sư đệ này, nếu trở thành đệ tử nội tông, ắt sẽ trở thành bá chủ một tôn!”Năng lượng khí huyết có được sau khi giết Ma Thanh Nhiêm đã khiến sức mạnh thể xác của Lâm Thần tăng vụt mạnh như vũ bão, hắn đã đủ tư cách để đánh vào Luyện Khí cảnh!Thối Thể cảnh chẳng qua là đặt nền móng, Nhân tộc Luyện Khí cảnh mới là bước đầu của quá trình tu luyện.
Sau khi rèn luyện thân thể xác thịt đạt đủ cường độ, bắt đầu cảm nhận được Thiên Địa linh khí, tiếp đón Thiên Địa linh khí nạp vào trong đan điền, tu luyện thành căn nguyên chiến khí của chính mình!Nền móng trong Thối Thể cảnh càng vững chắc, tỷ lệ đánh sâu vào Luyện Khí cảnh cũng càng cao.
Thần Vũ tông, hàng vạn đệ tử ngoại tông, thực sự đột phá Luyện Khí cảnh, vượt qua khảo hạch để trở thành đệ tử nội tông! Chỉ có mấy trăm đệ tử nội tông!Một khi cường độ thể xác không đủ để tu luyện Thối Thể cảnh, hoặc là không đủ Thối Thể cảnh giới, nếu bỏ lỡ độ tuổi tu luyện chiến khí tốt nhất, như vậy thì cả đời sẽ khó có thể đi vào Luyện Khí cảnh được nữa, số mệnh đã định chỉ có thể là người phàm!“Ta đã có hơn chín trăm điểm chiến khí tinh túy, sức mạnh thể xác vẫn đang tăng lên, nên tìm một chỗ bế quan trước rồi mới tấn công vào Luyện Khí cảnh!”Lâm Thần lấy nước rửa sạch vảy Thanh Nhiêm ra, một đường tìm kiếm thuộc tính quang cầu rải rác trên mặt đất.
Vảy Ma Thanh Nhiêm cứng cỏi mà không kích thích, có năng lực phòng ngự khá tốt, có thể được coi là bộ phận quan trọng nhất của Ma Thanh Nhiêm.
Ngay lúc Lâm Thần đang cảnh giác xung quanh, khi đang nhặt thuộc tính quang cầu trong Hồng Phong rừng lên, bỗng nhiên từ xa truyền đến tiếng chấn động khiến mặt đất rung chuyển!Bụp! Bụp! Bụp!Chuyển động rất ổn định, không phải là một trận động đất thông thường!Ù!Có một tiếng rống dài như sóng âm truyền đến, từng đợt khí huyết sóng nhiệt cuộn trào, quái vật khổng lồ cao gần trăm mét xuất hiện cách Lâm Thần mấy cây số, trái lại khiến cho hắn đột nhiên hít một hơi khí lạnh!“Là Bảo Sơn Cự Tượng à?”Bảo Sơn Cự Tượng là một loài hung thú vô cùng hiếm có.

Thay vì gọi nó là một loài hung thú, nên gọi nó là một loài bảo thú thì đúng hơn.
Tính cách bọn chúng ôn hòa, nhưng lại sở hữu đầy đủ năng lực phòng ngự, cùng với lợi thế thân thể vô cùng khủng khiếp, ngoài ra còn có một loại cảm giác tra xét bảo vật!Loại bảo thú này chỉ ăn dược liệu cao cấp cùng với thiên tài địa bảo, có được cảm giác trời sinh cho việc truy tìm bảo vật!Mỗi một ngọn núi, đều có thể tồn tại đến một, hai con Bảo Sơn Cự Tượng, cả người chúng nó là bảo vật, nhưng cũng cực kỳ khó giết, chúng có lực phòng ngự và lực phá hoại vượt trội hơn hầu hết các hung thú khác!Con Bảo Sơn Cự Tượng trước mặt Lâm Thần, ít nhất cũng là nhị giai đỉnh phong! Căn cứ vào tu vi thì đã vượt qua cấp bậc Linh cảnh cửu trọng, hơn nữa ngay cả võ giả cùng cấp bậc cũng có thể không phá được phòng ngự của nó!Toàn thân con Cự Tượng có màu đồng cổ, tỏa ra cảm giác áp bức Hồng Hoang cổ lão, nó đi qua đâu cũng thấy rừng cây bị tàn phá, lớp vỏ đất nứt nẻ.
Ngay cả Lâm Thần cũng không quan tâm lắm, lập tức lui qua một bên; cho dù Bảo Sơn Cự Tượng không thô bạo hung hãn bằng những hung thú khác, nhưng nó tùy tiện vẫy đuôi một cái là đều có thể quật hắn thành những mảnh nhỏ!Đại địa chấn động, mặt đất rung chuyển.
Lâm Thần nấp vào lưng núi, cho đến khi con Bảo Sơn Cự Tượng cao hơn ba mươi trượng kia dần dần đi xa, mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Đáng tiếc, nếu thực lực của ta đủ mạnh, nói không chừng có thể đi theo con Bảo Sơn Cự Tượng này tìm kiếm thiên tài địa bảo, nhân cơ hội kiếm một món.

”Lâm Thần lắc đầu luyến tiếc, bây giờ bản thân hắn vẫn còn quá yếu.
“Lực lượng của ta đã đạt đến một trăm mười bảy hổ lực, cảnh giới đã chạm mức đỉnh cao của Thối Thể cảnh cửu trọng rồi!”Sau khi bình tĩnh lại, Lâm Thần đang định tìm một nơi an toàn để tấn công vào Luyện Khí cảnh, nhưng ánh sáng loá mắt cách đó vài cây số đã thu hút sự chú ý Lâm Thần!Hàng loạt thuộc tính quang cầu phẩm chất cực cao chồng chất thành một chỗ, Lâm Thần thấy vậy mà hoa cả mắt, chất lượng ánh sáng phát ra từ thuộc tính quang cầu này còn cao hơn cái của đệ tử nội tông đánh rơi!“Là của con Bảo Sơn Cự Tượng ư?”Lâm Thần vô cùng kích động, mừng rỡ như điên, làn gió tản ra bụi bặm, hóa thành dư ảnh rồi cuốn đi.
Nhưng mà, khi Lâm Thần đến gần những cái thuộc tính quang cầu đó, khóe môi hắn vẫn không tránh khỏi giật giật một cách điên cuồng!Những thuộc tính quang cầu của ánh sáng chói mắt này đều được chất thành một miếng trên đống phân màu xanh đậm!Những thứ Bảo Sơn Cự Tượng ăn đều là thiên tài địa bảo cao nhất, ngay cả phân mà nó thải ra vẫn tập hợp cặn năng lượng của rất nhiều thiên tài địa bảo, chất lượng thuộc tính quang cầu được hình thành cũng không thể coi thường!“Mẹ nó, liều thôi! Võ giả tu luyện chiến khí, đằng nào mà không phải đi trên mũi đao cơ chứ, so với những người vào sinh ra tử, đây chẳng là cái thá gì cả!”Lâm Thần nghiến răng, bóp mũi khom lưng nhặt thuộc tính quang cầu chất lượng cực cao này lên!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.