Tổ Thần Chí Tôn

Chương 938:




Lăng Hùng Kiệt khẽ cắn môi, đột nhiên quỳ trước mặt Tuyết Hoàng và nói:
- Tuyết Hoàng đại nhân, ta không phản đối Lăng Vũ trở thành gia chủ mới, nhưng ta còn có lời muốn nói.
- Nói cái gì, nói đi.
Tuyết Hoàng bình tĩnh nhìn qua Lăng Hùng Kiệt.
- Mấy chục năm nay ta tận tâm tận lực vì Lăng gia, không có công lao cũng cũng có khổ lao. Mong rằng Tuyết Hoàng đại nhân có thể mở một mặt lưới, ban thưởng cho ta tiến vào Thiên Hoa thần triều, thay gia tộc kinh doanh sinh ý bên kia, ta cũng không uổng.
Lăng Hùng Kiệt cúi đầu, bộ dáng rất thành khẩn.
Lăng Hùng Kiệt lão già này không thể nào tùy tiện chịu thua người ta, sở dĩ chủ động yêu cầu tiến tới Thiên Hoa thần triều, đoán chừng là muốn tránh đi Lăng Vũ danh tiếng đang lên, miễn bị chèn ép.
Lăng Hùng Phong đang muốn nhắc nhở, Lăng Hùng Kiệt lão hồ ly này rời khỏi, tương lai tên này rất có thể sẽ đông sơn tái khởi.
Đã thấy Tuyết Hoàng gật đầu nói:
- Đã như vầy thì ngươi mang theo Lăng Thành đi Thiên Hoa thần triều đi. Về phần Lăng Húc, Lăng Công... Các ngươi đi theo ta.
Tuyết Hoàng không muốn cho đám người này toàn bộ đi Thiên Hoa thần triều.
Lăng Hùng Phong ngẫm lại, Tuyết Hoàng khả năng có một ít cân nhắc, nếu như chuyện này làm quá tuyệt, khó tránh khỏi mang tiếng chèn ép người ta, Lăng Hùng Kiệt đi Thiên Hoa thần triều, cũng rất khó có thời gian xoay sở.
Làm cho Lăng Hùng Kiệt đi Thiên Hoa thần triều cũng không sao, Lăng Vũ âm thầm nắm chặt nắm đấm, tuy thù của phụ mẫu chưa báo, nhưng cũng không vội hiện tại, làm cho Lăng Hùng Kiệt đi làm ầm ĩ trước đi, thời gian càng về sau hứn sẽ nắm chắc Lăng Hùng Kiệt càng lớn!
Lăng Vũ đi theo Diệp Thần thì tâm tình sinh ra biến hóa, như lúc trước, một khi hắn thượng vị thì nhất định là gấp không thể chờ mà đi báo thù, nhưng hiện tại hắn đã không gấp gáp như vậy, hắn muốn hưởng thụ khoái cảm châm chọc con chuột, hắn muốn cho Lăng Hùng Kiệt sống trong nôn nóng sợ hãi, nghênh đón hắn trả thù.
Thời gian qua đi, Lăng gia cử hành lễ mừng long trọng, Lăng Vũ trở thành gia chủ mới của Lăng gia, mà Lăng Hùng Kiệt thì mang theo Lăng Thành, Lăng Húc và mấy thủ hạ đi tới Thiên Hoa thần triều, tiến đi tới Thiên Hoa thần triều.
Lại qua mấy ngày, Lăng gia cùng hoàng tộc Cơ gia tổ chức hôn lễ long trọng, Lăng Vũ cưới công chúa Tử Huyên, đây tuyệt đối là lễ mừng long trọng.
Được hoàng tộc Cơ gia ủng hộ, sinh ý của Lăng gia mở rộng gấp mấy lần, có được một cái Thánh thành quản hạt tạm thời và lãnh địa to lớn.
Thời gian qua đi người của Diệp gia và đệ tử Tinh Điện càng ngày càng nhiều, Vân Vũ thánh thành, lãnh địa bên kia đã chen chúc rồi. Diệp Thần lại dời người Diệp gia và đệ tử Tinh Điện tới Lăng Tiếu thánh thành của Lăng Vũ.
Hôm nay Diệp gia dưới lực ảnh hưởng của Tử Hoa thiên triều, bất kể là hào phú hay hoàng tộc Cơ gia đều khách khí với Diệp gia, càng không cần nói quý tộc bình thường.
Một tòa núi nhỏ sau lưng của của Lăng gia. Diệp Thần đang tu luyện trong rừng cây yên tĩnh.
Trong hai tháng tu luyện thì tu vị của Diệp Thần tăng lên trong phạm vi lớn, Cửu Tinh trong cơ thể đã thành thế giới khác, tu vị cũng từ Thần Hải bát trọng đột phá đến Thần Hải thập trọng, lập tức có thể trùng kích Thần Huyền.
Diệp Thần ý thức tiến vào trong thế giới Cửu Tinh, Cửu Tinh trong người của hắn trở nên khổng lồ, mỗi một tinh thể là từng đạo huyền khí linh thể đang hiển hiện ra ngoài, giống như có sinh mạng, làm cho Diệp Thần cảm giác có chút không tin nổi.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết thần bí và phi đao trong đầu, nếu như tu luyện tới cuối cùng sẽ là thế nào?
Đột nhiên Diệp Thần sinh ra trực giác kỳ diệu, nếu như phóng xuất linh thể Cửu Tinh ra thì nó sẽ thế nào!
Ý niệm khẽ động, Diệp Thần vây khốn một đám thổ hệ tinh thể dời nó ra ngoài.
Linh thể này rất thuận theo Diệp Thần điều khiển, không biết linh thể có tác dụng gì. Ánh mắt của Diệp Thần nhìn bốn phía, nhìn qua khối đá lớn hai mét ở cách đó không xa, tay phải khẽ động. Thổ hệ linh thể bắn vào khối đá này.
Thời điểm linh thể va chạm vào, chỉ nghe ầm ầm trầm đục vang vọng, khối đs rung chuyển, mặt ngoài tảng đá có nhiều chỗ lồi lên, có nhiều chỗ lõm xuống, cuối cùng là biến thành một thạch nhan cao hai mét!
Thạch nhân này ngũ quan thô ráp, thân hình và tứ chi đứng nguyên tại chỗ.
Một tảng đá bình thường bị thổ hệ linh thể bám vào thì biến thành thạch nhân, dù là Diệp Thần cũng kinh ngạc một hồi.
Hắn cảm ứng một chút, phát hiện mình và thạch nhân này có liên hệ đặc biệt, mình có thể điều khiển thạch nhân này.
Thực lực của thạch nhân này chỉ sợ không thua kém võ giả Thần Hải thập trọng bao nhiêu!
Không nghĩ tới bản thân mình dời linh thể từ nội thế giới ra có thể sáng tạo một loại đồ vật có hình thức tồn tại khác.
Trong lúc Diệp Thần muốn tiếp tục nghiên cứu thì hắn đột nhiên cảm giác được có ai ở bên cạnh nhìn hắn.
- Ai!
Diệp Thần cảnh giác quát lên, một đạo sát cơ tập trung đối phương.
Một thân ảnh xinh đẹp ngồi ở trên cây cách đó không xa, nàng nhẹ nhàng linh hoạt ngồi trên cành cây thô to, mặc trên người bộ trang phục bó sát màu đen, đường cong lung linh hiển hiện ra ngoài, sức sống b ắn ra bốn phía, ngoài ý muốn người này chính là Nhược Vân!
- Là ngươi?
Diệp Thần hơi sững sờ, nhíu mày hỏi.
- Đúng vậy, là ta. Không nghĩ tới ta sẽ tới nơi này a?
Nhược Vân nhe răng cười cười, trang phục màu đen óng ánh nổi rõ các đường cong lên, nàng nhẹ nhàng nhảy xuống, hoàn toàn không có chút xấu hổ khi bị người ta phát hiện.
Không biết nàng là vì sao tới đây, Diệp Thần nhìn tháy Nhược Vân trầm mặc không nói, Nhược Vân này dường như biết một ít bí mật của mình.
Diệp Thần cảm giác được phi đao trong đầu đang chấn động.
- Ngươi quả nhiên giống như ta, có được năng lực đặc thù.
Nhược Vân đi lên vài bước đứng trước mặt Diệp Thần, có thâm ý khác nhìn qua thạch nhân.
Diệp Thần tay phải khẽ động, đạo linh thể kia bay vào trong tay, biến mất trong người của hắn, thạch nhân mất đi chèo chống biến thành đá vụn, vỡ thành mấy khối. Diệp Thần đã xác định Nhược Vân có lẽ chính là người có TInh Hồn dung hợp độ là 0 trong miệng Tuyết Hoàng nói cho mình nghe.
Nhìn thấy thạch nhân vỡ nát, Nhược Vân cũng không có kinh ngạc, nàng mỉm cười, nàng biết rõ Diệp Thần đang đề phòng mình.
- Ta cũng như ngươi, Tinh Hồn dung hợp độ cũng là 0, đoán chừng trong lòng ngươi cảm thấy kinh ngạc a.
Tay phải Nhược Vân khẽ động, một đóa hoa óng ánh trắng nõn hiện ra, nó nở ra trong tay của nàng, huyền khí mộc hệ tỏa ra chung quanh, nàng giống như sinh mệnh nữ thần, trên người tràn ngập sinh khí cơ, nói:
- Ta cũng như ngươi, cũng có thể sáng tạo ra sinh mạng. Ngươi hẳn là thổ hệ, mà ta là mộc hệ.
Diệp Thần tự nhiên sẽ không nói cho Nhược Vân biết trong người của mình không chỉ có thổ hệ, mà là có chín hệ huyền khí.
- Ngươi tới nơi này sẽ không phải nói cho ta biết những thứ này chứ?
Diệp Thần lẳng lặng nhìn qua Nhược Vân, cũng không có chút bộ dạng kinh ngạc.
- Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy hiếu kỳ sao?
Nhược Vân thu hồi đóa hoa màu trắng, nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.