Tổ Thần Chí Tôn

Chương 92:




Một hồi nữa trời sẽ sáng, suy nghĩ một chút, vẫn là đợi có thời gian tới tìm lại đi, một bên hướng Diệp gia bảo chạy nhanh, một bên thần hồn quét ngang, đúng lúc này, một cái bóng màu vàng ở trong bụi cỏ phía trước vượt qua, thần hồn Diệp Thần nhanh chóng khóa nó, rất là vui mừng, là một con Tấn Ảnh Lôi Báo cấp chín!
Tấn Ảnh Lôi Báo này lấy tốc độ trứ danh, hành động nhanh như sấm, hơn nữa còn phụt lên huyền lôi công kích, trước kia có cấp tám Tấn Ảnh Lôi Báo tiến công Diệp gia bảo, bị mấy người phụ thân xuất thủ mới đánh lui, hơn ngàn tộc nhân lại không đem con Tấn Ảnh Lôi Báo kia bắt được hoặc là giết chết, sửng sốt bị nó trốn thoát.
Tấn Ảnh Lôi Báo đang truy kích một con yêu thú cấp bảy cuối cùng không nhanh bằng thần hồn của Diệp Thần, bị thần hồn của Diệp Thần khóa, cùng Huyền Thiên Xích Hổ giống nhau, cũng ngã sấp trên đất, cổ run lên không dám động.
Diệp Thần bay vút đến, rơi vào bên cạnh Tấn Ảnh Lôi Báo, nhìn Tấn Ảnh Lôi Báo gục trên mặt đất, khẽ mỉm cười, tánh tình trẻ con bay lên, khá ngượng ngịu nói:
- Bổn yêu vương mộ binh ngươi, sau này đi theo bổn yêu vương, cho ngươi được nhậu nhẹt ăn ngon!
Không biết yêu vương là một loại xưng hô dạng gì, bất quá tùy tiện sử dụng cũng không có gì.
Không đợi Tấn Ảnh Lôi Báo có điều phản ứng, một đạo hồn niệm của Diệp Thần đã phân ở trên hồn niệm Tấn Ảnh Lôi Báo, Tấn Ảnh Lôi Báo này cũng trở thành hộ vệ của Diệp Thần.
- Ngươi gọi Nhị Mao đi, có thời gian lại tới tìm tiểu đệ Tam Mao của ngươi!
Đem Tấn Ảnh Lôi Báo này thu phục, Diệp Thần nhìn sắc trời một chút, trời đã sắp sáng, nên về Diệp gia bảo rồi, suy nghĩ một chút, nên để cho Đại Mao cùng Nhị Mao ở trong núi rừng, hay là mang về Diệp gia bảo? Suy nghĩ một chút, sau này nếu hắn đi đế đô, Diệp gia bảo này nhất định phải có người thủ vệ, hắn nói không chừng sẽ đem Đại Mao hoặc là Nhị Mao để lại Diệp gia bảo, vẫn là thừa dịp bây giờ khiến chúng nó cùng các tộc nhân nhiều quen thuộc một chút đi.
Diệp Thần nhìn thoáng qua Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo bên cạnh, trầm giọng nói:
- Bổn yêu vương mang bọn ngươi đi Diệp gia bảo, Diệp gia bảo này là nhà của bổn yêu vương, nếu các ngươi dám ở bên trong Diệp gia bảo đả thương người, bổn yêu vương bới các ngươi một lớp da chưng thịt ăn!
Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo đều đã là cấp chín yêu thú, có chút thông nhân tính, nghe được Diệp Thần nói, run run một chút, cúi đầu ai oán mấy tiếng, giống như là trả lời Diệp Thần.
- Tin rằng các ngươi cũng không dám, sau này lúc bổn yêu vương không có ở đây, các ngươi phải bảo vệ Diệp gia tộc nhân, biết không?
Diệp Thần vỗ vỗ sau lưng Đại Mao cùng Nhị Mao.
- Đi thôi, về bảo!
Mới vừa bắt hai con cấp chín yêu thú, đây cũng là tương đương với hai cấp chín trung kỳ cao thủ! Diệp Thần cũng không khỏi cảm thấy hưng phấn.
Tia nắng ban mai hơi lộ ra, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên tường thành bên ngoài Diệp gia bảo, trên tường thành có mấy tộc nhân đang qua lại tuần tra, bọn họ hướng nơi xa dõi mắt trông đi, liền thấy có một đầu Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo cùng nhau đi tới.
Đương đương đương, chuông báo động của Diệp gia bảo ngân vang.
- Nhanh một chút báo cho tộc trưởng, có yêu thú xuất hiện!
Một đám tộc nhân nhanh chóng tụ tập lên, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên cũng chạy nhanh ra, ngày hôm qua Diệp Thương Huyền bị chút vết thương nhẹ, điều dưỡng một buổi tối là được rồi, Diệp Chiến Thiên nghỉ ngơi cả đêm, lại có đan dược phụ trợ, cũng khôi phục năm thành thực lực.
- Có thấy rõ là yêu thú gì hay không?
Diệp Chiến Thiên hỏi thăm một đám tộc nhân.
- Xa xa nhìn đi, hình như là một đầu Huyền Thiên Xích Hổ, còn có một con Tấn Ảnh Lôi Báo, nhìn hình thể, thật giống như cũng là cấp chín!
Đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên đều hút một hơi khí lạnh, nhìn nhau hoảng sợ, cấp chín Huyền Thiên Xích Hổ, mặc dù chẳng qua là cấp chín sơ kỳ, vậy ít nhất cũng tương đương với cấp chín trung kỳ nhân loại, còn có một con cấp chín Tấn Ảnh Lôi Báo, thì càng khó dây dưa.
- Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo này, bình thường là độc lai độc vãng, làm sao gom lại cùng đi?
Diệp Thương Huyền nghi ngờ hỏi, này không khỏi cũng quá kỳ quái.
- Thần nhi cũng không biết đi đâu?
Diệp Chiến Thiên chợt phát hiện, chuông báo động này vang lâu như vậy, Thần nhi lại không đến, làm tộc trưởng, đây là rất không nên, hắn mặt nhăn một chút, vội vàng phân phó người phía dưới.
- Các ngươi đi tìm tộc trưởng đến!
Một cao thủ trẻ tuổi cấp sáu cực kỳ nhanh hướng tiểu viện của Diệp Thần chạy đi.
- Báo cáo đại bá, ở giữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo kia thật giống như còn có một người, bất quá quá xa, căn bản thấy không rõ lắm.
- Người?
Diệp Thương Huyền ngạc nhiên.
- Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo làm sao sẽ cùng người ở chung một chỗ?
Phải biết rằng Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo là yêu thú có tính ăn thịt.
Tất cả mọi người có chút khó có thể tin, đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên rối rít nhảy lên tường thành, hướng nơi xa nhìn lại, quả thật có một con Huyền Thiên Xích Hổ cùng một con Tấn Ảnh Lôi Báo cùng nhau đi tới, hình thể kia tuyệt đối là cấp chín, các tộc nhân hàng năm ở trong núi rừng, cùng các loại yêu thú giao thiệp, điểm nhãn lực này vẫn phải có, nhìn nhau hoảng sợ. Bọn họ dõi mắt trông về phía xa, ở giữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo quả thật có một người!
Tu vi Diệp Thương Huyền tương đối cao, thị lực tốt nhất, hắn hướng bên kia nhìn lại, vẻ mặt khó có thể tin nói:
- Là Thần nhi?
- Cái gì, là Thần nhi, điều này sao có thể?
Diệp Chiến Thiên kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Thương Huyền, liều mạng hướng bên kia nhìn lại, mặt mũi có chút mơ hồ, nhưng thoạt nhìn hình như là Thần nhi không sai, nhất là điểm trắng trên bả vai, vô cùng bắt mắt, hẳn là con bạch hồ kia.
- Là Thần nhi không có sai!
Diệp Chiến Thiên dụi dụi con ngươi, xác nhận chính mình không có nhìn lầm.
- Thần nhi làm sao cùng hai con yêu thú ở chung một chỗ?
Đây chính là hai con yêu thú cấp chín, trong lòng Diệp Chiến Thiên có chút run sợ, nếu hai con yêu thú cấp chín khởi xướng cuồng tới, khó có thể tưởng tượng sẽ là dạng hậu quả gì.
Diệp Thần một đường hướng Diệp gia bảo đi tới, vì để tránh cho kinh hãi đến mọi người Diệp gia bảo, hắn cố ý thả chậm cước bộ, thấy những tộc nhân kia hướng mình nhìn sang, lại càng liều mạng phất tay, muốn để cho các tộc nhân biết là mình, nhưng mà chuông báo động của Diệp gia bảo vẫn đương đương đương vang lên, làm hắn buồn bực không dứt, những tộc nhân kia làm sao lại gõ chuông báo động rồi, chẳng lẽ bọn họ một chút cũng không thấy mình?
Cách nhau xa như vậy, Diệp Thần vẫn có thể rõ ràng thấy các tộc nhân trên tường thành, nhưng mà những tộc nhân kia, lại nào có thị lực tốt như Diệp Thần, mặc dù thấy được hắn, vậy là phi thường mơ hồ, hơn nữa Huyền Thiên Xích Hổ cùng Tấn Ảnh Lôi Báo bên cạnh hắn thật sự quá bắt mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.