Tổ Thần Chí Tôn

Chương 910:




Song lý trí phân tích một chút, Nhất Ngôn cảm thấy khả năng này không thể, một bình dân tại sao có thể có khả năng lớn như vậy? Ngay cả Lăng Vũ cũng khu sử động, thậm chí để cho Lăng Vũ không tiếc giá cao đắc tội sư phụ của mình? Này không khỏi cũng quá không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ Diệp Thần đối với Lăng Vũ thi triển đầu độc thuật nào đó?
Nhưng mà Diệp Thần bất quá Thần Hải võ giả, Lăng Vũ cũng đã là Đạo Huyền cảnh giới!
Nhất Ngôn trăm dạ không được kỳ giải, ngó chừng Diệp Thần đe dọa nói:
- Bất kể như thế nào, đừng tưởng rằng Lăng Vũ bị bắt, ngươi sẽ không có chuyện! Ta nhất định sẽ đem chuyện này tra ra manh mối, bất kể ở sau lưng sai sử Lăng Vũ là người nào, ta cũng phải làm cho hắn trả giá thật nhiều!
- Kia là chuyện của ngươi.
Diệp Thần vẫn là vẻ mặt cười mà như không cười, nhún nhún vai nói.
- Ngươi phái người theo dõi ta, thậm chí tự mình đến nơi này tìm ta, không phải là muốn nói những thứ lời này chứ?
- Cho dù ta truy xét không ra, ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm! Sư phó của ta Lân Hoàng là một vị Chiến Hoàng cấp cường giả, chỉ cần ta mời lão nhân gia ông ta ra tay, ngươi mơ tưởng sống khá giả!
Nhất Ngôn bị thái độ của Diệp Thần khiến cho trong lòng giận lên! Lại không thể làm hắn như thế nào, lúc nói chuyện không khỏi có chút nghiến răng nghiến lợi.
- Tùy tiện, có thủ đoạn gì cứ đến đây đi. Lấy ngươi chút thủ đoạn này, còn non lắm.
Diệp Thần chê cười một tiếng, không sao cả nói. Không nhìn Nhất Ngôn, sai thân cùng hắn thoáng qua.
Thanh âm Sư gia truyền vào trong lổ tai Diệp Thần:
- Diệp Thần tiểu tử, Chiến Hoàng cấp cường giả có thể thi triển bổn nguyên phong ấn che lại tu vi của ngươi, một khi hắn đối với ngươi hạ xuống bổn nguyên phong ấn, trừ khi có Chiến Hoàng khác chịu giúp ngươi. Ta muốn giúp ngươi bài trừ phong ấn mà nói phải tốn hao ba năm trở lên, bản thân ngươi cẩn thận. "
- Ta hiểu.
Diệp Thần gật đầu, trong lòng rùng mình, không nghĩ tới Chiến Hoàng cường giả lại có bổn nguyên phong ấn lợi hại như thế, ngay cả Sư gia cũng không cách nào dễ dàng giải trừ. Mặc dù Sư gia là Chiến Hoàng tam trọng cường giả, so sánh với Lân Hoàng cao hơn hai cấp, nhưng dù sao năng lực nhận lấy hạn chế.
Nhất Ngôn nhìn thân ảnh Diệp Thần biến mất ở góc đường, trong con ngươi hiện lên một tia oán độc.
- Sư phụ, ngài tại sao không trực tiếp hạ bổn nguyên phong ấn cho hắn?
Nhất Ngôn truyền âm cho Lân Hoàng hỏi.
- Nhất Ngôn, ngươi không có nhìn ra sao, hắn chẳng qua là tới một phân thân.
Thanh âm Lân Hoàng đạm mạc truyền vào trong lỗ tai Nhất Ngôn.
- Phân thân? Thần Hải cảnh thi triển phân thân thuật, lại ngay cả ta cũng nhìn không ra?
Nhất Ngôn ngạc nhiên hỏi.
- Một Thần Hải võ giả, lại tu luyện thành Thần Cảnh Phân Thân. Thần Cảnh Phân Thân từng cái phân thân cũng là bản thể, cho nên ngươi mới nhìn không ra! Nhưng không dấu diếm qua ánh mắt lão phu, trên thân người này có rất nhiều bí mật, ta cảm giác được trên người hắn có ít nhất hai kiện Đạo khí, còn có một cổ khí tức bí ẩn ta cũng không cách nào phán đoán! Không thể đem người này làm thành Thần Hải võ giả bình thường đối đãi!
Lời của Lân Hoàng làm trong lòng Nhất Ngôn khiếp sợ không dứt, hắn làm sao cũng không nghĩ ra trên người Diệp Thần có nhiều bí mật như vậy, thậm chí ngay cả sư phụ hắn cũng nhìn không thấu, nói:
- Chẳng lẻ, Lăng Vũ thật sự là hắn sai sử?
- Rất có khả năng này! Không biết hắn dùng thủ đoạn gì, chờ xác định vị trí hai cái phân thân của hắn, ta liền xuất thủ phong ấn tu vi của hắn. Về phần làm sao đối phó hắn, đến lúc đó hãy nói.
Lân Hoàng tỉnh táo nói, lấy hắn một cái Chiến Hoàng, phong ấn tu vi một bình dân vẫn là rất đơn giản, hơn nữa điều này cũng ở bên trong Đạo Đình cho phép.
Cả Thiên Thiên Nguyên Đại Lục tổng cộng chỉ có hơn 130 Chiến Hoàng mà thôi, từng cái Chiến Hoàng cũng có thân phận địa vị rất cao, mặc dù Đạo Đình luật pháp sâm nghiêm, nhưng vẫn sẽ cho những Chiến Hoàng này một chút đặc quyền, nếu không như thế nào duy trì cường giả tôn nghiêm?
Diệp Thần xa xa rời đi, tìm góc yên lặng, ở Sư gia che chở dùng Thâu Thiên Hoán Nhật đổi dung mạo, ở trong thành chuyển động hồi lâu, xác định phía sau không có ai theo dõi, lúc này mới vào tiệm thuốc của Tiền Lai.
Ở dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị cửa hàng, Diệp Thần thấy Tiền Lai, cũng biểu lộ thân phận của mình.
- Vì sao giả bộ dạng này?
Tiền Lai thoải mái tựa vào trong ghế, lười biếng vuốt vuốt một quả Ảnh Kim Tệ trong tay, nhìn Diệp Thần cười nói.
- Phía sau có người theo dõi, hành động bất đắc dĩ.
Diệp Thần cười nhạt nói, cùng Tiền Lai giao dịch mấy lần, hai người coi như là quen thuộc, Tiền Lai từ chỗ Diệp Thần buôn bán lời không ít tiền.
- Xem ra Lân Hoàng tới Yên Vân thánh thành làm phiền ngươi không nhỏ, nếu như bị hắn trành thượng, ngươi những ngày kế tiếp sợ rằng không dễ chịu lắm.
Tiền Lai cười híp mắt cầm qua cái chén bên cạnh bàn, nếm một ngụm rượu, sau đó hưởng thụ thở dài một tiếng.
- Ngươi không sợ ta liên luỵ ngươi?
Diệp Thần lông mày chau lên, nhìn về phía Tiền Lai nói.
- Tự nhiên không sợ, nếu không ta cũng sẽ không làm việc buôn bán cùng ngươi.
Tiền Lai thần sắc lạnh nhạt. khóe miệng lại cười nói.
- Nhiều nhất ngươi bị Lân Hoàng gi ết chết, cũng sẽ không liên luỵ đến ta.
Trong lòng Diệp Thần khẽ nhúc nhích, xem ra tổ chức sau lưng Tiền Lai lai lịch không nhỏ, ngay cả Chiến Hoàng cấp cường giả cũng không sợ, thở dài nói:
- Các ngươi thật đúng là không có nghĩa khí.
Tiền Lai cười ha ha nói:
- Chúng ta là người làm ăn, chỉ nói chuyện làm ăn, không nói nghĩa khí! Chỉ cần có tiền kiếm, chúng ta chuyện gì cũng làm, nếu như không có tiền kiếm, cho dù ngươi chết, lại có quan hệ gì?
Tiền Lai nói trắng ra, bất quá cũng chính là bởi vì như thế, mọi chuyện đều tốt làm nhiều lắm.
- Lân Hoàng nghĩ muốn đối phó ta, có biện pháp gì có thể thoát khỏi hắn?
Diệp Thần nhìn về phía Tiền Lai, nói vậy Tiền Lai nhất định có biện pháp.
Tiền Lai nhìn Diệp Thần, nhún vai nói:
- Lấy thân phận địa vị của Lân Hoàng, mặc dù không thể tùy tiện giết người, nhưng oanh nổ Thần Hải của ngươi, lại phong ấn tu vi của ngươi vẫn còn rất đơn giản, ngươi cũng chỉ là chịu khổ một chút mà thôi, sẽ không có nguy hiểm tánh mạng, nhịn một chút sẽ trôi qua rồi.
Tiền Lai nói xong cũng là dễ dàng!
- Vấn đề là, ta không những không muốn chịu khổ, còn muốn để cho bọn họ trả giá thật nhiều!
Diệp Thần ôm ngực, cười lạnh nói.
Tiền Lai nhíu mày, như có thâm ý nhìn thoáng qua Diệp Thần nói:
- Không biết ngươi chuẩn bị làm sao để cho Lân Hoàng trả giá thật nhiều, bản thân ta là có chút mong đợi, bất quá ngươi trước mắt hẳn là không có đủ thực lực. Nếu như ngươi muốn khỏi bị thống khổ mà nói, có thể đi tìm Tề Diễn thành chủ, hao 50 ức ảnh kim lấy Kim Huân tước vị, ở Đạo Đình ghi danh, ngay cả Lân Hoàng cũng không có biện pháp tùy tiện động tới ngươi.
- 50 ức ảnh kim?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.