Tổ Thần Chí Tôn

Chương 88:




- Phụ thân, ngài bị trọng thương, vẫn là sớm một chút đi về nghỉ ngơi a.
Diệp Thần nhìn thoáng qua Diệp Tuyền.
- Tuyền nhi, phụ thân trước nhờ cậy ngươi chiếu cố, ta trước hỗ trợ cứu trị tộc nhân khác.
Diệp Thần cùng Diệp Chiến Thiên, ít nhất phải có một người ở chỗ này chủ trì đại cục mới được.
- Ân, Diệp Thần ca ca yên tâm đi.
Diệp Tuyền gật đầu cười.
Thần nhi đúng là trưởng thành, trong lòng Diệp Chiến Thiên vui mừng, hắn bị thương, không giúp đỡ được cái gì, cũng không ở chỗ này làm loạn thêm, ở dưới Tuyền nhi đở vịn, hướng gia chủ phủ đi tới.
Trong tộc lão giả, phụ nữ và trẻ em đều an trí ở hầm ngầm bí ẩn trong Diệp gia bảo, sau khi chiến đấu chấm dứt, tất cả bọn họ đều đi ra ngoài hỗ trợ, một đám tộc nhân bị thương, mỗi người đều lấy được một chút đan dược, giống như đám người tộc nhân chữ Chiến, Diệp Bằng, Diệp Mục, ít nhất cũng lấy được một hai viên Ngưng Khí Đan, có Ngưng Khí Đan ít nhất có thể tăng nhanh thương thế khỏi hẳn.
Bên trong Bảo đang khẩn trương cứu trị, tộc nhân chịu trách nhiệm cảnh giới cũng không có buông lỏng, gia tăng tuần tra.
Vân gia bảo.
Vân Dịch Dương mới vừa chiếm được tin tức, chiến dịch Diệp gia bảo thất bại, Vân Dịch Huyền cùng Ngưu lão nhị tất cả đều chết trận. Vân Dịch Dương nhất thời đỏ mắt, hàm răng cắn đến khanh khách vang lên, không nghĩ tới phục kích Diệp gia bảo không được, lại tổn thất hai cấp chín cao thủ, nhất là Vân Dịch Huyền, là thân sinh huynh đệ của hắn!
- Ngươi xác định không có nhìn lầm, Vân Dịch Huyền cùng Ngưu lão nhị là tiểu tử Diệp Thần kia giết?
Lúc Vân Dịch Dương mới vừa nghe được tin tức kia, lại cho là mình nghe lầm.
- Lúc Nhị bảo chủ tấn công vào Diệp gia bảo, tiểu nhân một mực ở phía sau núi quan sát, đúng là tiểu tử Diệp Thần kia giết nhị bảo chủ còn có Ngưu lão nhị.
Thấy bộ dạng Vân Dịch Dương nổi giận, phía dưới một tộc nhân Vân gia bảo nơm nớp lo sợ nói.
- Thù này không báo, Vân Dịch Dương ta thề không làm người!
Vân Dịch Dương nắm chặc quả đấm, miễn cưỡng áp chế tức giận trong lòng, hồi lâu mới từ từ bình tĩnh lại.
Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên cộng thêm Diệp Thần, Diệp gia bảo bây giờ là có ba cấp chín cao thủ!
Nghĩ đến Diệp Thần, sau lưng Vân Dịch Dương dâng lên một tia lạnh lẻo, lạnh buốt, chẳng lẻ tiểu tử Diệp Thần kia lại che giấu thực lực sao? Thực lực tiểu tử kia tăng lên tốc độ thật sự quá đáng sợ, chẳng lẻ tiểu tử kia cũng là tuyệt thế thiên tài như Minh Võ đại đế?
Thủ hạ hao tổn hai viên Đại tướng, Nghiêm Dận, Tần Vũ những người này cũng không nghe điều khiển rồi, Quận vương phủ điều cho hắn ba cấp chín bị thương nặng hai cái, hiện ở dưới tay hắn căn bản không có đầy đủ nhân thủ, chẳng lẽ cứ như vậy ngồi chờ chết?
Hắn suy nghĩ một chút, chỉ có thể đem tin tức truyền cho Đông Lâm quận Vương, đợi cao thủ bên Đông Lâm quận Vương tới đây lại đối phó Diệp gia bảo, Vân Dịch Dương như đứng đống lửa, như ngồi đống than, hy vọng quận Vương cao thủ đến nhanh một chút. Dưới mắt hắn chỉ có thể thu nạp tộc nhân Vân gia bảo, gia tăng đề phòng Vân gia bảo, hắn bây giờ cũng không khỏi không lo lắng người Diệp gia bảo đánh lên cửa.
Diệp gia bảo, trải qua một cái xế chiều chiếu cố bận rộn, các tộc nhân chết đi đã bị an táng, một đám tộc nhân lòng có ưu tư, nhìn tộc nhân trong ngày thường cùng nhau sinh sống chết đi, trong lòng khó tránh khỏi bi thương.
Đem hết thảy an trí thỏa đáng, Diệp gia bảo rốt cục bình tĩnh lại.
Trong đại sảnh gia tộc đang cử hành một cuộc hội nghị, tất cả tộc nhân cấp sáu trở lên ở trong chiến đấu không có bị thương nặng, tất cả đều tham gia.
Diệp Chiến Thiên không có ở, Diệp Thương Huyền để cho Diệp Thần ngồi ở trên vị trí gia chủ, lần đầu tiên ngồi ở trên chủ vị đại sảnh, trong lòng Diệp Thần có chút thấp thỏm bất an, cố tự trấn định xuống, bất quá một đám tộc nhân lại không có cảm giác bất kỳ không ổn, bây giờ địa vị của Diệp Thần trong gia tộc, nghiễm nhiên đã cùng Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền ngang hàng.
Diệp Thần cùng Diệp Chiến Thiên, Diệp Thương Huyền giống nhau, cũng là thần giữ nhà gia tộc, Diệp Thần mười bảy tuổi thực lực cũng đã đạt tới cấp chín, đây tuyệt đối là vinh quang của Diệp gia bảo!
- Lục thúc, tộc trưởng, chúng ta cùng nhau giết lên Vân gia bảo a!
Một đám tộc nhân chữ Chiến tình cảm quần chúng xúc động phẫn nộ nói.
- Vân gia bảo đã đánh tới Diệp gia bảo chúng ta, nếu như chúng ta không đánh trả, chẳng phải là làm cho người ta coi thường?
- Vân gia bảo tổn thất hai cấp chín cao thủ, nhưng mà có ba cấp chín cao thủ chạy về, ba cấp chín cao thủ kia cũng không biết là lai lịch gì, hơn nữa bản thân Vân Dịch Dương, Diệp gia bảo chúng ta nếu thật sự giết lên Vân gia bảo, chỉ sợ cũng phải tổn thất thảm trọng.
Một tộc nhân có chút lo lắng nói.
- Ngươi không phải là sợ chứ?
- Ta làm sao có thể sợ, nếu chỉ có một người ta, chết thì chết rồi, Diệp gia tộc chúng ta nhiều người như vậy, nếu giết lên Vân gia bảo, phải chết bao nhiêu người ngươi có nghĩ tới không?
Tộc nhân kia sắc mặt đỏ lên nói.
- Người sống một hơi! Diệp gia bảo chúng ta cùng Vân gia bảo đến chết nghỉ ngơi!
Một đám tộc nhân cải cọ kịch liệt, ai giữ ý nấy.
- Thần nhi, ngươi thấy thế nào?
Diệp Thương Huyền nhìn về phía Diệp Thần.
Diệp Thương Huyền vừa dứt lời, một đám tộc nhân lập tức ngưng cãi vả, toàn bộ đều nhìn về Diệp Thần, trong đại sảnh ngay cả một cây châm rơi trên mặt đất cũng nghe thấy. Diệp Thần đã là Diệp gia tộc trưởng, bất kể Diệp Thần ra lệnh như thế nào, bọn họ cũng sẽ không chút do dự tuân theo, đây là Diệp gia tổ huấn, ở bên trong Diệp gia tộc này, tộc trưởng ra lệnh so sánh với hoàng đế ra lệnh còn có tác dụng.
Thấy ánh mắt các tộc nhân mong đợi, Diệp Thần cũng có chút câu nệ, từ trong ánh mắt một đám tộc nhân, Diệp Thần dần dần hiểu, lời của mình ở bên trong Diệp gia bảo này đến tột cùng có bao nhiêu phân lượng.
- Thần nhi, ngươi cứ yên tâm nói đi.
Diệp Thương Huyền nhìn về phía Diệp Thần, khích lệ nói.
- Ta cảm thấy được, quân tử báo thù, mười năm không muộn, Vân gia bảo đang suy sụp, mà Diệp gia bảo chúng ta đang quật khởi, lần này tiêu tan so sánh, mặc dù muốn giết lên Vân gia bảo, cũng phải đợi thúc công, phụ thân còn có mấy vị thúc thúc tiêu hóa dược lực Địa Huyền Đan xong rồi hãy nói.
Diệp Thần trầm tư nói.
- Hai ngày nữa sẽ có rất nhiều bảo chủ, tộc trưởng tới Diệp gia bảo chúng ta làm khách, chúng ta mượn hơi một nhóm người, liền có thể che được Diệp gia bảo chu toàn, qua hai tháng nữa, cho dù người Vân gia bảo đem thủ hạ cao thủ của Đông Lâm quận Vương tới, cũng không dám dễ dàng đụng đến Diệp gia bảo chúng ta.
Nghe được Diệp Thần nói, một đám tộc nhân lâm vào trong trầm tư.
- Thần nhi nói không sai, quân tử báo thù, mười năm không muộn, bên trong một hai tháng này, tất cả tộc nhân bế quan tu luyện! Muốn giết lên Vân gia bảo, trước tiên đem thực lực tăng lên tới cấp tám trở lên rồi hãy nói, nếu không đừng nghĩ đi!
Ánh mắt Diệp Thương Huyền nghiêm nghị quét qua một đám tộc nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.