Tổ Thần Chí Tôn

Chương 785:




Bệ Linh quay đầu lại nhìn thoáng qua Diệp Thần thật sâu, lại nhìn về phía Bệ Âm nói:
- Âm Nhi, nếu như ta chết, ngươi thay ta đi theo tiểu đệ đệ, hắn có thể thúc dục huyết mạch của ngươi, hai người các ngươi có thể giúp nhau chiếu cố, ta cũng yên lòng rồi.
Đối mặt tử vong, Bệ Linh tựa như Bệ Diệt, Triển Ly cùng Sa Thông Thiên đồng dạng, thong dong tự nhiên, mặc dù có rất nhiều không bỏ, nhưng vẫn là làm việc nghĩa không được chùn bước.
Bệ Âm cắn hàm răng, thống khổ nhìn xem Bệ Linh, nàng minh bạch, đây là cơ hội duy nhất của bọn hắn rồi.
- Linh Nhi, ta...
Chứng kiến ánh mắt khẩn thiết của Bệ Linh, Bệ Âm ngậm lấy nước mắt nhẹ gật đầu.
Nhìn thấy Bệ Âm đáp ứng, lúc này Bệ Linh mới nhoẻn miệng cười:
- Âm Nhi, cám ơn ngươi.
Nàng mặc vào một thân lôi giáp, trực tiếp hướng tòa Lôi Tháp phía trước đi đến.
Nhìn xem bóng lưng yểu điệu kia của Bệ Linh, nước mắt Bệ Âm tràn đầy hốc mắt, khóc nức nở nghẹn ngào.
Bệ Linh từng bước một đến gần Lôi Tháp, Lôi Tháp trong lúc đó hào quang sáng rõ, chung quanh Lôi Điện kh ủng bố xoay quanh, tựa như mặt trời chói mắt, thân ảnh Bệ Linh dần dần biến mất ở trong Lôi Quang kia.
Bên trong Thần Lôi Cấm Địa, cường giả các tộc tuy ngồi xuống, nhưng theo thời gian trôi qua, trong nội tâm vẫn là càng ngày càng nôn nóng bất an.
Trên bầu trời Hắc Lân cự yêu kia thỉnh thoảng lại từ bên trên xẹt qua, tựa như một mảnh mây đen tử vong cực lớn bao phủ ở trong lòng của bọn hắn.
Hắc Lân cự yêu thỉnh thoảng sẽ rung chuyển cấm chế Thần Lôi Cấm Địa thoáng một phát, theo đại lượng thôn phệ linh hồn quanh thân, thương thế trên người Hắc Lân cự yêu dần dần đã có dấu hiệu phục hồi như cũ, chờ thương thế của Hắc Lân cự yêu hoàn toàn khôi phục, không biết có thể đột phá cấm chế Thần Lôi Cấm Địa hay không.
Tuy vài ngàn năm trước, cấm chế Thần Lôi Cấm Địa có thể ngăn cản được Thần Huyền cảnh giới cường giả, nhưng mà hiện tại đã không bằng lúc trước rồi.
Rầm rầm rầm! Móng vuốt sắc bén của Hắc Lân cự yêu thỉnh thoảng lại oanh kích trên cấm chế.
Cấm chế càng không ngừng dao động, phảng phất tùy thời sẽ sụp đổ.
Cảm xúc bi quan tuyệt vọng ở trong nội tâm tất cả mọi người lan tràn.
Rất nhiều người cũng không e ngại tử vong, bọn hắn sợ chính là, một khi bọn hắn chết, những tộc nhân thân ở địa phương khác kia, liền không còn có hi vọng sinh tồn rồi.
Bọn hắn ngồi ở chỗ kia dốc sức liều mạng tu luyện, chuẩn bị ứng đối một hồi quyết chiến cuối cùng kia, tuy biết rõ sẽ chết, nhưng bọn hắn cũng muốn anh hùng chết trận.
Đột nhiên, trung ương Thần Lôi Cấm Địa truyền đến một hồi chấn động kịch liệt, chỗ đó xuất hiện một hình tháp hư ảnh cự đại, cao tới hơn 10m, thân tháp phân chín tầng, toàn thân tản ra Tử Kim sắc trạch, rực rỡ tươi đẹp chói mắt.
- Đó là cái gì?
Bên trong Thần Lôi Cấm Địa, tại sao lại đột nhiên xuất hiện một tòa tháp như vậy?
Tòa tháp này hình dáng hư ảnh, vây quanh từng đạo lôi trụ tráng kiện như thùng nước, một cỗ Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm hướng bốn phía lan tràn ra ngoài, thượng diện phát ra uy áp cường đại, cơ hồ làm cho người hít thở không thông.
Lôi Thú nhất mạch Bệ Linh, Bệ Âm mang theo người trẻ tuổi kia tiến vào trung ương Thần Lôi Cấm Địa, liền một mực không có đi ra, đến tột cùng chuyện gì xảy ra? Tháp hình hư ảnh kia rốt cuộc là cái gì?
- Là Lôi Tháp của Thần Lôi Chi Thành ta!
- Bệ Linh Thái Thượng trưởng lão thúc dục Lôi Tháp Thần Lôi Chi Thành!
Những Lôi Thú nhất mạch Vô Thủy cảnh cường giả kia nhao nhao kinh hô, thần sắc kích động, phấn chấn không thôi.
Lôi Tháp Thần Lôi Chi Thành?
Không biết Lôi Tháp này có chỗ lợi gì, nhưng chứng kiến những Lôi Thú nhất mạch Vô Thủy cảnh cường giả kia thần sắc hưng phấn, trong nội tâm tất cả mọi người đều bay lên một đường hi vọng, tòa Lôi Tháp này có thể đánh chết Hắc Lân cự yêu kinh khủng trên bầu trời kia sao?
Chỉ thấy trên Lôi Tháp kia, Lôi Điện vờn quanh, bên trong mỗi một đạo Lôi Điện, đều ẩn chứa uy năng Vô Thượng, thời gian dần qua, lực lượng Lôi Điện càng ngày càng lớn mạnh, như muốn phá tan Thiên Địa, một cỗ kình phong thổi tới, tất cả mọi người trong Thần Lôi Cấm Địa không ngẩng đầu được lên.
Trên bầu trời, Chấp Pháp điện ba Điện Chủ biến thành Hắc Lân cự yêu chứng kiến Lôi Tháp hư ảnh đột nhiên xuất hiện kia, rốt cục ý thức được nguy hiểm, quay đầu ra bên ngoài bay vút.
- Đi!
Cái đầu lâu màu đỏ đại biểu Thần Đoán kia gào thét một tiếng.
Hắc Lân cự yêu dùng tốc độ cực nhanh hướng ra phía ngoài bay vút.
Lôi Tháp trong lúc đó hào quang tỏa sáng, một đạo Lôi Điện kh ủng bố tựa như cự mâu, "Hưu" một tiếng, hướng Hắc Lân cự yêu oanh đánh ra ngoài.
Lôi Quang so với Hắc Lân cự yêu tốc độ phải nhanh nhiều lắm!
Oanh!!!
Cơ hồ là trong chớp mắt, một đạo Lôi Quang oanh kích trên cánh Hắc Lân cự yêu, phù một tiếng, cánh của Hắc Lân cự yêu bị Lôi Quang này oanh đoạn, máu tươi tiêu xạ mà ra.
Cái Lôi Quang này nồng đậm đến mức dĩ nhiên ngưng hóa thành thực chất, sắc bén vô cùng!
Hắc Lân cự yêu kêu thảm ở trên bầu trời trụy lạc.
- Nó bị đánh trúng rồi!
- Nó bị kích thương rồi!
Cường giả các tộc bên trong Thần Lôi Cấm Địa một mảnh vui mừng, phải biết rằng Hắc Lân cự yêu này là gần tồn tại Thần Hải Cảnh giới, rõ ràng bị một kích oanh đoạn cánh, bọn hắn đột nhiên thấy được hy vọng thắng lợi, thần sắc phấn chấn trước đó chưa từng có.
- Giết nó!
Các tộc cường giả rống giận, hai mắt đỏ thẫm, trong nội tâm bọn hắn, đối với Chấp Pháp điện ba Điện Chủ tràn đầy hận ý khắc cốt.
- Thu…
Một tiếng bạo âm, lại một đạo Lôi Quang bổ về phía Hắc Lân cự yêu.
Phốc!!!
Lôi Quang đem thân hình Hắc Lân cự yêu xuyên thủng, Ngực của Hắc Lân cự yêu xuất hiện một lỗ máu, cái lân giáp màu đen trầm trọng kia ở trong Lôi Quang này quả thực không chịu nổi một kích.
Hắc Lân cự yêu ba cái đầu thú đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, không ngừng giãy dụa, ý đồ chạy ra phạm vi công kích của Lôi Tháp.
Lôi Tháp ở trong Thần Lôi Cấm Địa kia, đạo đạo Lôi Điện lưu động, phóng thích ra uy năng kh ủng bố, cho người có một loại cảm giác không thể địch nổi.
- Lôi Tháp hảo cường!
- Hắc Lân cự yêu kia lập tức sẽ chết rồi!
- Lại đến một kích! Giế t chết nó!
Các tộc cường giả tất cả đều kích động đến toàn thân run rẩy, nhìn xem Hắc Lân cự yêu đau khổ giãy dụa, cảm thấy khoái ý tự đáy lòng, nhao nhao quát lên.
Bọn hắn không có chú ý tới chính là, mỗi lần oanh ra một đạo lôi điện, lực lượng Lôi Điện quay chung quanh trên Lôi Tháp kia sẽ giảm bớt vài phần.
Bệ Linh thân ở bên trong Lôi Tháp, nàng cảm thấy năng lượng tánh mạng của mình đang bay nhanh trôi qua, bị Lôi Tháp thôn phệ. Nàng cắn răng một lần lại một lần thúc dục Lôi Tháp, chỉ cảm thấy trước mắt càng ngày càng mơ hồ, ý nghĩ từng đợt không thông, muốn chống đỡ không nổi rồi.
Mơ hồ trong tầm mắt, con Hắc Lân cự yêu kia vẫn còn giãy dụa.
Không được, còn thiếu một ít, ta nhất định phải chịu đựng!
Tiểu đệ đệ... Còn có tộc nhân...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.