Tổ Thần Chí Tôn

Chương 681:




Diệp Thần vận chuyển huyền khí bảo vệ quanh thân, ngẩng đầu nhìn lên, hắn xuất nữa phun máu mũi ra ngoài, chỉ thấy động tác của Bệ Linh ưu nhã mà mị hoặc cởi bỏ quần áo, đôi ngọc thố trắng bóng của nàng hiện ra, nó dựng thẳng cao ngất, còn hơn cả A Ly cùng Đạm Thai Lăng lúc trước, nhìn qua vô cùng chói mắt, làm cho người ta có xúc động mãnh liệt, mà giữa bộ ng ực cao ngất của nàng là hạt đậu màu hồng phấn, càng cực kỳ mê người.
Dáng người của Bệ Linh tuyệt đối nóng bỏng, đường cong hoàn mỹ khiến người ta động lòng.
Nhưng mà vưu vật như thế lúc này lại đang khiêu khích c ởi quần áo ra, Diệp Thần chỉ cảm thấy mũi của mình đã chảy máu mũi rồi.
Nàng muốn làm gì?
Diệp Thần hoàn toàn ngây người, tuy Bệ Linh tiếp tục khiêu khích hắn, nhưng cho tới nay không có làm ra cử động khác lạ gì, hắn vẫn đang ngây người, quả thực làm cho hắn không biết phải làm sao.
A Ly rốt cuộc thi triển ảo thuật gì với Bệ Linh? Tại sao có thể như vậy?
Thời điểm Diệp Thần ngu ngơ một lát, Bệ Linh trên người đã không còn vật gì, bộ ng ực cao trắng như tuyết, cái eo nhỏ nhắn, cặp đùi đẹp nở nang, vùng cỏ thơm với khe suối như ẩn như hiện, cảm giác trùng kích thị giác khiến Diệp Thần có chút choáng váng. Không thể không nói, Bệ Linh dáng người quả thực có thể nói là hoàn mỹ vô khuyết, da thịt tinh tế trắng như ngọc ngà, tỏa ra hào quang sáng ngời như bảo thạch.
Còn không chờ Diệp Thần có phản ứng gì, Bệ Linh đã chủ động nhào vào người Diệp Thần trên.
Đôi tay của nàng giống như linh xà, vờn quanh người Diệp Thần sau đó lại vuốt v e khiêu khích, xẹt qua ngực bụng, dần dần xuống, bờ mông mượt mà của nàng đang cọt vào tiểu đệ Diệp Thần, cảm giác này rất tròn và mềm mại, trong bụng Diệp Thần có tà hỏa không cách nào áp chế được.
Bệ Linh lúc này hoàn toàn mất đi lý trí rồi, động tác cử chỉ đều mang theo vẻ tùy ý và điên cuồng.
Nữ nhân này trong ảo cảnh nhìn thấy cái gì? Nếu nàng tỉnh lại trong ảo cảnh, phát hiện bản thân mình như thế có phát điên với hắn hay không?
Diệp Thần còn đang do dự thì quần áo trên người của hắn bị Bệ Linh xé tan.
Được rồi, phiền toái lớn...
Diệp Thần đang chuẩn bị ra tay phá vỡ cấm chế, Bệ Linh đột nhiên áp xuống tớivà bộ ng ực đầy đặn của nàng áp vào ngực Diệp Thần, nàng đè hai tay của Diệp Thần, bờ môi khẽ cắn vành tai Diệp Thần, đầu lưỡi linh hoạt chuyển động, thổ khí như lan nói:
- WOW, không cho phép giãy dụa, Linh nhi sẽ hảo hảo sủng hạnh ngươi.
Ngọc thể ngang dọc, dây dưa lẫn nhau, cảm xúc này khiến Diệp Thần ngẩn ngơ, nhưng nghe đến hai chữ "Sủng hạnh" thì Diệp Thần lại im lặng, trước đó Chân Ngạn hỏi ý kiến hỏi hắn lại dùng từ "Sủng hạnh ", lúc này Bệ Linh lại dùng "Sủng hạnh", chẳng lẽ nữ nhân trên đời đều như thế sao?
Bộ ng ực nở nan của Bệ Linh áp xuống ngực Diệp Thần, mông của nàng đang đè lên bộ phận mấu chốt của hắn, làm cho Diệp Thần sinh ra cảm giác k1ch thích, bị bí pháp trói buộc, hắn giãy dụa cũng khó khăn, chẳng lẽ hôm nay hắn thật sự bị Bệ Linh "Sủng hạnh"?
- Ân...
Trong cổ họng Bệ Linh lúc này có tiếng nỉ non vang lên, âm thanh khàn khàn mà mị hoặc, đôi mi của nàng nhíu lại, hơi đau đớn lại thỏa mãn.
Diệp Thần còn chưa bao giờ thể nghiệm qua cảm giác này, không nghĩ tới lần đầu tiên của hắn là bị Bệ Linh ‘ sủng hạnh ’. Bệ Linh dường như cũng là lần đầu tiên, động tác có vài phần không lưu loát.
Tuy Bệ Linh không có bị ảo cảnh của A Ly khống chế, nhưng mà ý thức của nàng rối loạn, nàng căn bản không biết mình hiện tại đang đặt lên người Diệp Thần, sau khi thống khổ qua đi là d*c vọng mãnh liệt ập tới, thân thể nàng không tự chủ được lắc lư.
Diệp Thần không nghĩ tới Bệ Linh lúc này đã động thật sự, cũng gầm nhẹ lên, cảm giác k1ch thích mãnh liệt khiến hắn trống rỗng.
Diệp Thần ngẩng đầu nhìn thấy Bệ Linh đang say mê trong d*c vọng, từ động tác cuồng dã của nàng hắn cảm thấy nàng vô cùng xinh đẹp, đẹp hơn cả trước kia.
Bệ Linh cuồng dã lại mang theo phong tình vạn chủng, thân thể nàng tràn ngập mị lực thành thục, bất luận là nam nhân nào nhìn thấy cảnh này chỉ sợ cũng khó khăn áp chế xao động trên người của mình.
Diệp Thần vẫn bị bí pháp Lôi Thú làm khó khăn, thân thể không cách nào nhúc nhích, bị Bệ Linh chủ đạo.
Bệ Linh nữ nhân này hình như là hoàn toàn không biết mệt mỏi là gì, hoàn toàn cuồng dã không nói nổi.
Thời điểm hai người làm tình, từng đạo lực lượng lôi hệ mạnh mẽ tiến vào trong người của Diệp Thần, Diệp Thần nhíu mày một cái, một bộ phận tu vị của Bệ Linh đã hoàn toàn dung nhập vào đan điền Cửu Tinh, huyền khí mãnh liệt, thần hồn cũng cảm nhận được khí tức hồn niệm của Bệ Linh cho nên xao động không thôi.
Mặc kệ huyền khí hay thần hồn đều giao nhau.
Diệp Thần cảm giác thân thể của mình tăng cường nhanh chóng, một đạo khí tức cường đại truyền vào người, hắn đã từ Vô Thủy Cảnh nhị trọng nhanh chóng nhảy tới Vô Thủy Cảnh tam trọng!
Tu vị tăng lên thật nhanh, tu vị của Bệ Linh có bộ phận lớn bị hắn hấp thu.
Thời gian trôi qua từng chút, trong cấm chế thỉnh thoảng truyền ra âm thanh mị hoặc động lòng người, đại khái qua một giờ Bệ Linh mở mắt ra, đôi mắt thanh tịnh, sau khi nàng nhìn thấy rõ một màn trước mặt thì toàn thân chấn động giống như bị sét đánh, trên mặt không còn thần thái mị hoặc như ngày thường, trong mắt hiện lên vẻ bối rối, cảm giác đau đớn xé rách làm cho đầu óc của nàng thanh tỉnh, giờ phút này thân thể nàng có vài phần mệt mỏi, mềm mại vô lực, tu vị từ Vô Thủy Cảnh ngũ trọng ngã xuống còn Vô Thủy Cảnh tứ trọng.
Nhớ lại cảnh trong mơ vừa rồi, nàng lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì, không nghĩ tới trong sạch từ trước tới giờ của nàng, hôm nay lại xảy ra chuyện này và mất đi!
Nữ tử Lôi Thú nhất mạch một khi phát sinh chuyện này thì tu vị giảm xuống thật lớn, mang một phần tu vị truyền cho nam nhân, sau này tu luyện cũng khó tiến thêm một bước. Mà Bệ Linh nàng tuy vô cùng cường thế trong mắt người khác, nhưng kì thực nội tâm của nàng lại cao ngập chấp nhất và có tâm cường giả, bằng không nàng cũng không có đạt tới độ cao này.
Nhưng mà tất cả đã bị hủy hoại cả rồi, Bệ Linh nhìn qua Diệp Thần, ánh mắt phục tạp khó hiểu, lúc này Diệp Thần vẫn bị bí pháp Lôi Thú bí pháp khống chế, căn bản không phải Diệp Thần sai, trong nội tâm Bệ Linh tuy oán hận nhưng dù thế nào thì Diệp Thần cũng là nam nhân đầu tiên của nàng, đây là chuyện không sửa được.
Trong nội tâm Bệ Linh rất phức tạp.
Diệp Thần thấy Bệ Linh dừng lại, ngẩng đầu nhìn qua Bệ Linh, đã thấy đồng tử của Bệ Linh đã thanh tịnh, ánh mắt phức tạp nhìn mình, trong nội tâm cả kinh, Bệ Linh thanh tỉnh. Hắn không biết nên xử lý thế nào, nhìn qua Bệ Linh, hắn lúc này không thể nhìn Bệ Linh như người qua đường, nhưng mà Diệp Thần tự hỏi, hắn cũng không có khả năng lấy Bệ Linh làm thê tử, bởi vì trong lòng hắn chứa đầy hình ảnh của A Ly.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.