Tổ Thần Chí Tôn

Chương 426:




Tà Đao bị một quyền của Tiểu Dực oanh trọng thương, thiếu chút nữa hôn mê.
- Đại ca!
Tà Kiếm ở một bên kinh sợ nảy ra, giơ lên đại kiếm chém tới.
- Đi!
Tà Đao bò dậy, cố hết sức quát.
Khi bọn hắn giao thủ, Nhiếp Thanh Vân cùng Minh Võ Đại Đế đã đuổi theo, một trái một phải, ngăn cản Tà Đao Tà Kiếm chạy trốn.
Chứng kiến tình huống như vậy, Tà Đao Tà Kiếm đã minh bạch, bọn hắn đã đi không được rồi. Bọn hắn tại Hỏa Tà Tông, tuy không tính là nhất đỉnh cao thủ, nhưng mà có thể xếp vượt nhị lưu rồi, chức vị cũng thuộc về cấp trưởng lão, vốn cho là tới đây Tây Võ Đế Quốc, diệt hoàng đế một tiểu quốc như Tây Võ Đế Quốc, còn không phải vô cùng đơn giản, không nghĩ tới lại lật thuyền trong mương, bên trong Tây Võ Đế Quốc này, rõ ràng ẩn núp mấy cao thủ mạnh như thế.
- Các ngươi ai là hoàng đế Tây Võ Đế Quốc?
Tà Đao một con mắt sưng híp, chỉ miễn cưỡng mở một con mắt, khẩn trương nhìn xem Nhiếp Thanh Vân, Minh Võ Đại Đế cùng Tiểu Dực.
- Ta.
Minh Võ Đại Đế nói, ba người bọn hắn đã đem Tà Đao Tà Kiếm vây quanh, hai người Tà Đao Tà Kiếm căn bản không cách nào đào thoát, hắn ngược lại muốn nhìn, Tà Đao Tà Kiếm còn muốn nói gì.
- Hai người chúng ta đến từ Trung Ương Đế Quốc, là trưởng lão Hỏa Tà Tông một trong mười đại tông môn, nếu hôm nay, hai người chúng ta chết ở Tây Võ Đế Quốc, tông chủ chúng ta tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, đến lúc đó nhất định phái người san bằng Tây Võ Đế Quốc các ngươi!
Tà Đao có chút miệng cọp gan thỏ nói, hắn không xác định, Diệp Thần có phải là tồn tại Yêu Vương cấp hay không, nếu như Diệp Thần thật sự là một Yêu Vương, cái kia bị san bằng, đoán chừng không phải Tây Võ Đế Quốc, mà là Hỏa Tà Tông rồi, nhưng mà hiện ở loại tình huống này, hắn cũng chỉ có thể dựa vào tông môn rồi.
Minh Võ Đại Đế chần chờ một chút, dùng thực lực Ân thị hoàng tộc, tự nhiên là không dám đắc tội Hỏa Tà Tông, hiện tại phải xem Diệp Thần quyết định như thế nào, hắn nhìn về phía Tiểu Dực, lúc này ngay cả Tiểu Dực nói, cũng so với hắn có tác dụng nhiều lắm.
Bởi vì Minh Võ Đại Đế phát hiện mình xa xa đánh giá thấp thực lực Diệp Thần cùng Tiểu Dực, Tà Đao quỷ đầu đao tối thiểu là Tứ phẩm Linh Bảo, một đao chém vào trên người Tiểu Dực, không có đối với Tiểu Dực tạo thành bất cứ thương tổn gì, ngược lại bị toác ra một lổ hổng to như vậy, trước kia Minh Võ Đại Đế còn tưởng rằng, Tiểu Dực thật sự cùng Diệp Thần nói đồng dạng, thiên phú dị bẩm. Nhưng mà hiện tại, hắn cho dù lại đần cũng đoán được, Tiểu Dực chỉ sợ cùng Diệp Thần đồng dạng, cũng là một Yêu Vương, chỉ có thân thể Yêu Vương cấp, mới có thể cường hãn đến trình độ kinh người như thế.
Tập trung tư tưởng suy nghĩ Hóa Hình, đó là Huyền thú Yêu Vương, thân thể cường hãn, đó là yêu thú Yêu Vương, Tiểu Dực này rất có thể là yêu thú Yêu Vương hộ vệ ở bên người Diệp Thần!
- Cái gì Hỏa Tà Tông? Rất lợi hại sao?
Tiểu Dực nháy mắt mấy cái, nhìn về phía Minh Võ Đại Đế còn có Nhiếp Thanh Vân hỏi.
Minh Võ Đại Đế cùng Nhiếp Thanh Vân nghe được Tiểu Dực hỏi, cũng không biết trả lời như thế nào rồi, ở trong thế tục, Hỏa Tà Tông đương nhiên là phi thường lợi hại rồi, nhưng mà đối mặt Yêu Vương, bọn hắn còn thua kém rất nhiều nhiều nữa....
Nhiếp Thanh Vân suy nghĩ một chút nói:
- Điện hạ, Hỏa Tà Tông có rất nhiều Huyền Tôn cấp cao thủ, là một trong mười đại tông môn của Trung Ương Đế Quốc.
Nhiếp Thanh Vân rõ ràng hô tiểu hài tử năm sáu tuổi này là điện hạ? Tà Đao Tà Kiếm biến sắc, trong đôi mắt nhìn về phía Tiểu Dực, toát ra một tia sợ hãi.
- Huyền Tôn cấp cao thủ? Yêu Vương lợi hại, hay là Huyền Tôn lợi hại? Thái Thượng cấp cao thủ lợi hại, hay là Huyền Tôn cấp lợi hại?
Tiểu Dực nghi hoặc hỏi thăm.
Nghe được Tiểu Dực hỏi, hai người Tà Đao Tà Kiếm thiếu chút nữa sợ tới mức hai chân khẽ run rẩy, tiểu hài tử này đến cùng là người nào? Hẳn là trong mắt tiểu hài này, chỉ có Yêu Vương, Thái Thượng cấp cao thủ, mới có thể được cho là cao thủ chân chính?
Thái Thượng cấp, đây chính là tồn tại giống như đỉnh phong, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, thuộc cảnh giới mà bọn hắn căn bản tiếp xúc không đến. Bọn hắn chỉ là ngẫu nhiên nghe qua một ít tin đồn, nhân loại trên mười bậc, chia làm Địa Tôn, Thiên Tôn, Huyền Tôn, Thần Tôn, Vô Cực, đối ứng trên mười bậc yêu thú chia làm Địa sư, Thiên Sư, Huyền sư, Yêu Vương, Thái Thượng.
Thái Thượng cấp Yêu thú Huyền thú cao thủ, là tương đương với Vô Cực cường giả trong nhân loại, so với Thần Tôn cao hơn một cấp!
- Điện hạ, Huyền Tôn cấp cao thủ, tự nhiên vẫn là Yêu Vương lợi hại nhiều lắm.
Nhiếp Thanh Vân hạ thấp thanh âm, có chút cẩn thận từng li từng tí nói, hắn cũng có chút bị sợ đến.
Tiểu Dực một mực đi theo bên người Diệp Thần, Nhiếp Thanh Vân cùng Minh Võ Đại Đế đối với Tiểu Dực hiểu rõ đều không coi là nhiều, chỉ biết rõ trí tuệ Tiểu Dực còn ở vào giai đoạn một đứa bé, nhưng mà luận thực lực, luận cường độ thân thể, có lẽ sớm đã đạt tới cấp bậc Yêu Vương rồi.
Cho nên Nhiếp Thanh Vân đối với Tiểu Dực, thái độ cũng là cực kỳ cung kính khiêm tốn.
- Yêu Vương cũng không sánh bằng, cái kia còn sợ bọn hắn làm gì? Nếu người tông môn bọn hắn dám tới, ta đánh bọn hắn nhừ tử!
Tiểu Dực giương lên nắm đấm, hừ hừ nói, nhìn lướt qua Tà Đao Tà Kiếm.
Tà Đao Tà Kiếm bị Tiểu Dực nhìn lướt qua, hai chân mềm nhũn, nguyên lai bọn hắn mặt đối, là tồn tại đáng sợ như thế, tiểu hài này hẳn là một Yêu Vương cao thủ, ngay cả Hỏa Tà Tông cũng trấn không được, cái kia bọn hắn liền một điểm dựa vào cũng không có.
Nguyên lai Tiểu Dực cùng Diệp Thần, ngay cả Thái Thượng cấp cao thủ cũng tiếp xúc qua, Nhiếp Thanh Vân cùng Minh Võ Đại Đế nhìn nhau, lúc Tiểu Dực nói chuyện có chút không che đậy miệng, bọn hắn từ trong miệng Tiểu Dực, đã nhận được một ít tin tức, càng là kiên định cách nghĩ trong nội tâm.
Tiểu Dực bóp bóp nắm tay, từng bước một hướng Tà Đao Tà Kiếm đi đến, hắn chuẩn bị đem hai người Tà Đao Tà Kiếm đánh một trận tơi bời.
Tuy Tà Đao Tà Kiếm thua không nghi ngờ, nhưng Diệp Thần lo lắng sẽ có ngoài ý muốn, hướng địa phương bọn người Tiểu Dực bay vút đi, vừa mới bay vút mấy chục thước, hắn đột nhiên cảm giác được một cổ khí tức hồn niệm hướng bên này nhìn trộm qua.
Diệp Thần nhíu lông mày thoáng một phát, tại đây rõ ràng cũng có Huyền thú qua lại?
Hắn hừ lạnh một tiếng, phóng xuất ra thần hồn nghênh đón.
Đạo Hồn niệm kia chạm đến thần hồn của Diệp Thần, sợ tới mức một cái run rẩy, nhanh chóng thu rụt trở về.
Mà thần hồn Diệp Thần thì là một đường truy tung đi, truy tung đến một cánh rừng cách vài trăm mét, ở trong bụi cỏ rậm rạp đằng kia. Rõ ràng cất dấu một con cự lang bộ lông hỏa hồng. Chỉ cự lang này cao như một người, to lớn vô cùng.
Chỉ cự lang này cảm giác được thần hồn Diệp Thần ở trên người mình quét tới quét lui, lập tức sợ tới mức thiếu chút nữa nằm rạp trên mặt đất, toàn thân run lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.