Tổ Thần Chí Tôn

Chương 348:




Thác Bạt Nham thần sắc ngưng trọng nhẹ gật đầu, người Tây Vũ đế quốc chậm chạp không có xuất hiện, khả năng ở trên đường thiết trí một ít mai phục, vạn nhất người Tây Vũ đế quốc cũng sẽ có gì đó cùng loại với trận pháp, tùy tiện xâm nhập, bị khốn trụ mà nói, thì phiền toái!
Thác Bạt Nham nhìn về phía hai Địa Tôn cao thủ trong đó, trầm giọng nói:
- Các ngươi đến phía trước dò đường, chúng ta ở phía sau đi theo!
Hai Địa Tôn cao thủ kia lập tức trong nội tâm kêu khổ, đây là cho bọn hắn xung phong chịu chết a! Chỉ khổ nổi Thác Bạt Nham là hầu gia, lại là Huyền Tôn cao thủ, hai người bọn họ sao dám không nghe lệnh? Rơi vào đường cùng, hai người hướng phía trước mặt lao đi, ở phía trước tìm tòi.
Còn lại một đám Địa Tôn cao thủ đối mặt vài lần, không có lên tiếng, trong nội tâm không khỏi có chút cảm giác thỏ tử hồ bi.
Bọn người Thác Bạt Nham xa xa theo ở phía sau, cách hai Địa Tôn cao thủ này ước chừng trăm mét, ở dưới cái nhìn của bọn hắn, cách xa nhau trăm mét, nếu cùng người của Tây Vũ đế quốc tao ngộ, bọn họ còn có cơ hội cứu viện.
Thần hồn của Diệp Thần chú ý tới một cái tình huống như vậy, trong nội tâm cười lạnh, phàm là cao thủ, kỳ thật phần lớn rất sợ chết, bo bo giữ mình, loại chuyện phái thủ hạ chịu chết này, thật sự là rất tầm thường.
Bọn họ đã phái hai cái đi lên chịu chết, nếu không ăn, há sẽ cô phụ một phen ý tốt của bọn hắn?
A Ly há mồm phun ra vụ khí bao quanh, ở trong núi rừng phiêu đãng.
Hiện tại đúng là sáng sớm, trong rừng có một chút vụ khí lượn lờ, cũng là chuyện tình bình thường.
Diệp Thần ẩn phục phía sau một cây đại thụ, A Ly vài cái thả người, tới gần hai Địa Tôn cao thủ này.
- Chuyện gì xảy ra? Vụ khí nơi này, như thế nào dày đặc như vậy?
Một Địa Tôn cao thủ trong đó nói, bọn họ chém ra từng đạo chưởng kình, đem những sương mù dày đặc kia thúc tán.
Đúng lúc này, một đạo bóng dáng bạch sắc ở trong rừng chợt lóe lên.
- Vật gì đó?
Hai Địa Tôn cao thủ kia lập tức cảnh giới, khẩn trương nhìn chằm chằm vào chung quanh gió thổi cỏ lay.
- Hình như là một con dã thú.
Sau một lúc lâu, một người trong đó không phải rất xác định nói.
A Ly là cố ý hiện thân, hấp dẫn chú ý của bọn hắn, tại thời khắc bọn hắn nói chuyện, ánh mắt của bọn họ, đột nhiên trở nên phi thường mê ly, quay người lại, chứng kiến một dực xà cự đại từ phía sau đánh về phía bọn họ, bọn họ lập tức giống như là trên mông đít bị người chọc lấy một đao, kêu sợ hãi hướng phía trước chạy tới.
Dực xà cự đại nầy, chính là A Ly ảo thuật, ở trong đầu hai Địa Tôn cao thủ, huyễn hóa ra hình tượng bản thể của Tiểu Dực.
Hai Địa Tôn cao thủ nhanh chóng hướng trong sương mù vọt đi vào.
Chứng kiến hai Địa Tôn cao thủ kia tiến vào trong sương mù dày đặc, Diệp Thần tránh ở phía sau đại thụ tay phải vừa động, sưu sưu, hai ngọn phi đao một trước một sau kích xạ ra, tựa như tia chớp vạch phá trường không, đốt đốt đốt, xuyên thủng hai ba gốc đại thụ.
Phốc phốc, mi tâm của hai Địa Tôn cao thủ kia tóe lên hai đạo máu tươi, lục tục ngã xuống đất.
Đắc thủ! Diệp Thần cùng A Ly bay vút mà đi, A Ly không ngừng phun ra vụ khí, miễn cho những cao thủ phía sau kia đuổi theo.
- Hai cái ngu ngốc này, chuyện gì xảy ra, đụng phải vụ khí nồng đậm như vậy, cư nhiên còn kêu to xông vào!
Thác Bạt Nham phẫn nộ quát, mang theo mọi người bay vút một khoảng cách, nhìn xem phía trước, vụ khí sâu nặng, bọn họ cũng không dám lại tiếp tục đi phía trước, đều thúc dục chưởng lực, đem những vụ khí kia thúc tán.
Khi bọn hắn thúc tán vụ khí, lại phát hiện, trên mặt đất thình lình nằm hai cổ thi thể, mi tâm bị loại gì đó như phi đao xuyên thủng.
Chứng kiến hai cổ thi thể này, trong lòng mọi người sợ hãi cả kinh, toàn bộ tinh thần đề phòng.
Thác Bạt Nham mặt trầm như nước, cúi đầu xuống, tra nhìn một chút, bị chết rất triệt để, ngay cả khí tức cũng không có, hung khí cũng không có để lại, thủ pháp thật gọn gàng linh hoạt!
- Hai người kia bị chết có chút kỳ quặc, theo lý thuyết, bọn họ chứng kiến phía trước vụ khí rất nặng, quả quyết sẽ không tiếp tục đi tới mới đúng, vì sao ngược lại kêu sợ hãi hướng trong sương mù lao vào? Cái vụ khí này, sinh ra cũng quá mức đúng dịp đi.
Tả Khâu Công Nghiệp ngắm nhìn bốn phía, chung quanh bất luận cái manh mối gì đều không có để lại, thậm chí không có bất luận một tia khí tức gì của đối thủ.
Còn không thấy được cao thủ Tây Vũ đế quốc ở đâu, cũng đã hao tổn hai Địa tôn!
- Chúng ta đến bây giờ còn không tìm được người của Tây Vũ đế quốc ở đâu, đám tiểu nhân hèn hạ này, nhất định là trốn đang âm thầm đánh lén chúng ta!
Thác Bạt Nham nhìn về phía chúng nhân nói.
- Các ngươi thấy thế nào?
Trong lòng mọi người nghi kị nặng nề, cũng không có biện pháp tốt nào, mấu chốt là, tuy Thác Bạt Nham thân là hầu gia, nhưng thường niên ở Trung Ương đế quốc, ở trong những cao thủ này không có uy tín gì, vừa rồi tự dưng cho hai người chịu chết càng làm cho tất cả mọi người tâm rét lạnh.
- Lúc này, chỉ có thể tất cả mọi người ở cùng một chỗ, để phòng ngừa bị tiêu diệt từng bộ phận.
Tả Khâu Công Nghiệp nói.
Tả Khâu Công Nghiệp nói lập tức nói đến tâm khảm của mọi người, mọi người đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
- Đã như vậy, tất cả mọi người không được rời đi ngoài năm thước.
Thác Bạt Nham trầm ngâm một lát, cũng gật đầu nói.
Đám người kia tiếp tục sưu tầm tung tích người Tây Vũ đế quốc, một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, bọn họ có vẻ phi thường cẩn thận, e sợ địch nhân đột nhiên từ chỗ nào xuất hiện, đụng phải sương mù gì đó, cũng không dám đơn giản tiến vào.
- Xem ra việc cấp bách, là phải tìm được người của Tây Vũ đế quốc ở đâu!
Thác Bạt Nham trầm mặc một lát, từ trong lòng lấy ra một cái túi thật to, trong bao vải này cũng không biết cất vật gì đó, càng không ngừng động lên.
- Hầu gia, cái này là vật gì?
Tả Khâu Công Nghiệp nghi hoặc hỏi thăm.
Thác Bạt Nham cười đắc ý nói:
- Vật này gọi là ong độc châm, nhỏ như hạt gạo, chính là trải qua phương pháp đặc thù thuần dưỡng, một cái bao vải như vậy, chứa suốt hơn một ngàn con, chỉ cần đem những con ong độc châm này thả ra, chúng nó liền sẽ tự động tìm kiếm nhân loại công kích. Bị châm trúng, nếu như không có giải dược, độc tố có thể kéo dài mấy tháng! Chúng nó toàn thân mang theo độc tính, ngay cả Thiên Thuấn cấp cao thủ, cũng vô pháp đơn giản dùng huyền khí giải trừ. Nhẹ thì ý thức mơ hồ, nặng thì trực tiếp tử vong.
- Vậy chúng nó có thể công kích chúng ta hay không?
Tả Khâu Công Nghiệp hỏi, nghe được Thác Bạt Nham nói, hắn cảm thấy có chút sợ.
- Cầm, mỗi người hai phần, một phần lam một phần hắc.
Thác Bạt Nham đem một ít đồ vật vứt cho Tả Khâu Công Nghiệp nói.
- Phần lam, là bao hương, mang ở trên thân, chỉ cần không chủ động trêu chọc những con ong độc châm này, chúng nó sẽ không công kích các ngươi, phần hắc chính là giải dược, nếu bị ong độc châm chích, chỉ cần một chút, liền có thể cứu mạng, bất quá đau đớn là tránh không khỏi, tốt nhất không nên bị châm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.