Tổ Thần Chí Tôn

Chương 284:




A Ly cũng có chút kinh ngạc, Yêu Vương đều ở bên trong rừng sâu, núi thẳm không ra ngoài, mặc dù đi vào thế giới loài người, cũng là che dấu ở trong đám người không bị người phát hiện, như Trư Củng Củng vậy, nghênh ngang xông vào đế đô, thật đúng là hiếm thấy, này có thể hiểu được, Trư Củng Củng kia cư nhiên chuyên vỗ mông nữ nhân, có tính kỳ hoa trong Yêu Vương hay không?
Xèo xèo.
A Ly suy nghĩ một chút nói.
- A Ly tỷ tỷ nói, Diệp Thần ca ca có thể thử một lần, xem thần hồn có thể chế phục Trư Củng Củng hay không, nếu như có thể chế phục, Trư Củng Củng kia liền không có biện pháp phản kháng, nếu như không có biện pháp chế phục, lập tức trốn vào Thiên Tinh Phục Ma ấn.
Tiểu Dực ở một bên phiên dịch.
- Điều này cũng đúng, chỉ là, vạn nhất thu phục không được, Trư Yêu ở bên trong đế đô phản kháng, chém giết loài người thì làm sao bây giờ?
Diệp Thần có chút lo âu hỏi.
A Ly lắc lắc đầu, dùng Thú Ngữ nói mấy câu.
- A Ly tỷ tỷ nói, từ xưa đến nay tổ thượng chúng ta đều có huấn thị, yêu thú cùng Huyền Thú sẽ không ở trong thành trấn bốn phía chém giết loài người.
Tiểu Dực nói.
Mặc dù Diệp Thần có chút nghi hoặc, đám yêu thú, Huyền thú tại sao phải có quy định như thế, ngẫm lại đoán chừng là nghĩ không hiểu, nếu như vậy, vậy băn khoăn trong lòng Diệp Thần liền bớt đi rất nhiều, có thể thử nhìn một chút, có thể dùng thần hồn thu phục Trư Củng Củng hay không.
Ngưng tụ thần hồn hướng bên trong Minh Yên các truy tìm mà đi, nơi này khoảng cách Minh Yên các đại khái ba dặm, Trư Củng Củng là yêu thú, không có biện pháp truy tung ngược, mà Diệp Thần đã đem Thiên Tinh ấn chuẩn bị tốt, một khi thu phục không được Trư Củng Củng, có thể lập tức che dấu, nên không có gì phải sợ.
Thần hồn thăm dò đi vào Minh Yên các, cảnh tượng trước mắt làm Diệp Thần dở khóc dở cười, đại môn Minh Yên các bị Trư Củng Củng đóng lại, một đoàn nam nữ quần áo không chỉnh tề ở trong Minh Yên các càng không ngừng bốn phía bôn đào, mà cái mũi của Trư Củng Củng thì không ngừng hừ hừ, truy tìm phía sau những nữ nhân kia.
- Hảo mông!
- Này không tồi.
Trư Củng Củng lần lượt vỗ, một bên đánh giá nói.
- Bất quá ta càng ưa thích Xuân Mai.
Trư Củng Củng híp mắt suy nghĩ, lại như nghĩ cái gì, hừ hừ hai tiếng.
Ngay thời điểm Trư Củng Củng không ngừng vỗ mông các mỹ nữ, trong giây lát, chung quanh một cổ hồn niệm uy áp cường đại, từ bốn phương tám hướng hướng Trư Củng Củng bao vây, một tia hồn niệm tựa như châm, chui vào đầu Trư Củng Củng.
- Là Huyền Thú Yêu Vương!
Cước bộ của Trư Củng Củng ngừng lại một chút, nhất thời kinh xuất một thân mồ hôi lạnh, bên trong hồn niệm uy áp này, lộ ra một luồng khí tức không giống tầm thường.
Trư Củng Củng không biết Huyền Thú Yêu Vương kia tại vị trí nào, hồn niệm Huyền Thú Yêu Vương, có thể thoải mái bao trùm toàn bộ đế đô, nó sợ tới mức cả người run lên, nếu hồn niệm của Huyền Thú Yêu Vương kia đánh vào đầu óc của nó, vậy nó sẽ bị thu phục, trở thành tay chân của đối phương.
- Muốn thu phục Trư Củng Củng ta, không dễ dàng như vậy, Trư Củng Củng ta là Thần Trư phải vỗ khắp mỹ nữ thiên hạ!
Trư Củng Củng hừ hừ hai tiếng, thân thể mũm mĩm nhất thời tách ra hồng sắc quang hoa đẹp mắt.
Diệp Thần đang thi triển thần hồn, mắt thấy một tia thần hồn liền muốn đi vào đầu Trư Củng Củng rồi, đầu Trư Củng Củng đột nhiên hồng quang đại phóng, thần hồn Diệp Thần giống như là đánh vào bức tường, "Bành" một tiếng bị bắn trở về.
Thần hồn chấn động, Diệp Thần cảm giác thân thể giống như bị một kích thật mạnh.
Yêu Vương cấp yêu thú, quả nhiên rất cao!
Trư Củng Củng đem thần hồn Diệp Thần chấn động ra, bốn vó chạy vội, "Sưu" một tiếng, thoan ra Minh Yên các, hướng phía bắc đế đô chạy như điên.
Sau một lúc lâu, thần hồn Diệp Thần mới miễn cưỡng hồi phục xong, thần hồn truy tung mà đi, phát hiện Trư Củng Củng đã chạy trốn tới hơn ngàn mét.
Trư Củng Củng cũng không có phát hiện chỗ ở của mình, hướng một hướng khác chạy trốn, nên Diệp Thần không lo lắng Trư Củng Củng sẽ tìm được bản thân.
Còn có một cơ hội, nếu như không cách nào thu phục Trư Củng Củng, Trư Củng Củng kia khẳng định sẽ chạy ra phạm vi thần hồn của hắn!
Đây chính là Yêu Vương cấp yêu thú, nếu như có thể thu phục, trong Thiên Hạ còn có chỗ nào đi không được?
- Thu cho ta!
Diệp Thần bỗng dưng mở mắt, một cổ thần hồn cường đại tràn ra cơ thể, giống như vô số dây thừng vô hình, hướng Trư Củng Củng quay quanh mà đi.
- Lại tới nữa!
Trư Củng Củng nhận thấy được chung quanh hồn niệm uy áp đột nhiên tăng thêm vài phần, trái tim cơ hồ muốn nhảy ra lồng ngực, Ngọc Trụy trên cổ, vòng ngọc trên người, khuyên tai,… đều tách ra bảo quang rực rỡ.
- Trư Củng Củng vĩ đại ta trong khi còn sống, gặp được qua mười mấy Huyền Thú Yêu Vương, nhưng chưa từng có một Huyền Thú Yêu Vương nào có thể đem Trư Củng Củng ta thu phục, ta là một Thần Trư có lý tưởng, há lại sẽ bị phàm phu tục tử như ngươi trói buộc, giấc mộng của ta là vỗ mông mỹ nữ khắp thiên hạ, trước khi đạt thành giấc mộng của ta, ta tuyệt đối sẽ không thần phục với các ngươi!
Từng tia thần hồn, tựa như cương châm chui vào đầu Trư Củng Củng.
Diệp Thần đã đem lực lượng thần hồn mà mình có đều thi triển ra!
Trư Củng Củng dừng lại bước chân, nó ý thức được hồn niệm của Huyền Thú Yêu Vương này cùng hồn niệm của các Huyền Thú Yêu Vương khác có chỗ bất đồng, cảm giác được đầu bị áp bách, hắn lập tức bắt đầu củng cố phòng tuyến, hạng liên, vòng ngọc, khuyên tai trên người hóa thành từng đạo hồng quang, ở chung quanh đầu hình thành một đạo phòng tuyến chắc chắn.
- Lùi cho ta!
Trư Củng Củng hét lớn một tiếng, hồng quang đại phóng, giống như mặt trời.
Ở dưới hồng quang chiếu xạ, thần hồn của Diệp Thần như là băng tuyết gặp nước sôi nóng bỏng, bị tan rã rất nhiều, như thủy triều thối lui, bất quá qua một lát, thần hồn Diệp Thần lại một lần tụ họp lên.
Trong thần hồn Diệp Thần, ẩn chứa một luồng hơi thở Thượng Cổ hung thú, làm Trư Củng Củng quá sợ hãi, nó không ngờ, bên trong đế đô này cư nhiên cất dấu Huyền Thú Yêu Vương mạnh mẻ như thế, mẹ ơi, sớm biết liền không đến đế đô rồi, Trư Củng Củng hối tiếc không kịp.
Thần hồn Diệp Thần lần lượt muốn đánh vào đầu Trư Củng Củng, nhưng đều thất bại, đầu Trư Củng Củng giống như là viên cầu phiêu phù trong hư không, chỉ là viên cầu này phòng ngự quá mạnh mẻ, như một cái pháo đài chắc chắn, không có một tia khe hở, căn bản tìm không thấy địa phương có thể đánh vào.
Diệp Thần có điểm rõ ràng, vì cái gì Trư Củng Củng thân là một con yêu thú Yêu Vương, nhưng không có bị bất kỳ Huyền Thú Yêu Vương nào thu phục, Huyền Thú Yêu Vương có thể chế phục Trư Củng Củng, sợ là không nhiều lắm.
Thình thịch bành, thần hồn không ngừng đụng vào phía trên viên cầu kia, một lần lại một lần chấn động, vô số lần nghĩ muốn đem viên cầu kia nuốt hết, nhưng mà viên cầu kia giống như là đá ngầm bên trong sóng biển, vô cùng chắc chắn, mặc cho sóng biển lần lượt đem nó nuốt hết, nó vẫn như cũ lù lù bất động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.