Tổ Thần Chí Tôn

Chương 271:




Diệp Thần mở to mắt, thể lực của hắn khôi phục một ít, tuy còn không có khôi phục thực lực đỉnh phong kỳ, nhưng ít ra tiếp tục chạy đi là không có vấn đề.
- Tiểu Dực, người kia thế nào?
- Hắn không ngừng đánh với ta, còn ăn thật nhiều đan dược, đánh...đánh hắn liền ngủ mất, sau đó ta trở lại.
Bộ dạng Tiểu Dực có chút mơ hồ, hắn không rõ tên kia vì cái gì thời điểm đánh nhau lại ngủ, lại như nghĩ tới điều gì, Tiểu Dực hì hì cười nói.
- Bất quá ta đoạt đồ đạc của hắn!
Tiểu Dực xuất ra một cái túi càn khôn, dáng vẻ có chút đắc ý.
Cái Man quốc cao thủ kia, tuyệt đối không thể đơn giản để cho chạy! Thần hồn của Diệp Thần hướng xa xa truy tác qua, liền phát hiện hơn mười dặm, Man quốc Thiên Tôn cao thủ kia lẳng lặng nằm ở nơi đó, đã không có hô hấp, tên này khi còn sống hình như là dùng đại lượng đan dược tăng thực lực lên, tiềm năng thân xác đã tiêu hao hết.
Diệp Thần đem thần hồn thu trở về, nhìn nhìn Tiểu Dực khờ dại thiện lương, không nói gì thêm.
Nhìn xem Tiểu Dực tò mò hướng trong túi càn khôn dò xét, Diệp Thần không khỏi bật cười, Tiểu Dực tên này, cùng A Ly đồng dạng biến thành một cái tham tiền!
Đang nghĩ ngợi, một cái thân ảnh màu trắng chợt lóe lên, A Ly đã trở lại, chỉ thấy trong miệng của A Ly, đúng là ngậm bảy tám cái túi càn khôn, mặt mày cong cong, bộ dáng cười mị mị, có một loại mị thái nói không nên lời.
Diệp Thần vỗ vỗ cái trán, hắn đối với hai cái tham tiền này là hết chỗ nói rồi.
- Chúng ta đi nhanh lên, nơi này đã xảy ra một hồi đại chiến như vậy, nói không chừng sẽ đưa cao thủ tới.
Diệp Thần nói, A Ly một cái thả người, nhảy tới trên bờ vai của Diệp Thần.
Tiểu Dực đi theo đằng sau Diệp Thần, ba thân ảnh biến mất ở chính giữa rừng rậm.
Tràng diện hỗn loạn rốt cục ngừng lại.
Qua nửa giờ, vài người mặc áo giáp kim sắc xuất hiện ở chính giữa phiến rừng rậm này, đầu lĩnh chính là một trung niên hơn bốn mươi tuổi, thập giai đỉnh phong cường giả.
- Đã điều tra xong chưa, những người đã chết kia là lai lịch gì?
Người trung niên kia trầm giọng hỏi.
- Báo cáo Tướng quân, những người này đều là cao thủ Man quốc, còn có mấy cái là Man quốc gian tế, bị chúng ta theo dõi đã lâu rồi.
Một người trong đó cung thanh trả lời.
Người trung niên này là Vũ Lâm kim giáp, hơn nữa còn là một Tướng quân.
- Những Man quốc cao thủ này là thân phận gì?
Người trung niên kia hỏi, chết chính là người của Man quốc, lông mày nhíu chặt của hắn liền dãn ra, bên quan đạo kia chết nhiều người như vậy, hắn còn tưởng rằng là người của Man quốc ở nơi này quấy rối.
- Theo thuộc hạ tìm đọc tư liệu, cái bị hỏa thiêu đến mặt mày cháy đen kia gọi là Đông Môn Ưng Dương, Thiên Tôn đỉnh phong cường giả, về phần cái toàn thân cốt cách vỡ vụn thành phấn kia, gọi là Tư Khấu Phong Yên, Thiên Tôn trung kỳ. Mặt khác còn có năm Địa Tôn cấp cao thủ, cùng với tám Huyết Thứ thập giai đỉnh phong!
Người kia cẩn thận hồi đáp.
Nghe được thuộc hạ báo cáo, trong lòng người trung niên kia chấn động, chết lại là hai Thiên Tôn cấp cường giả, hắn lập tức cảm giác được việc này không phải chuyện đùa, nghiêm nghị hỏi:
- Ngươi xác định tư liệu chuẩn xác?
- Vâng, Tướng quân, tuyệt đối không có sai!
Người kia kiên trì đáp, nếu sai rồi, là phải bị chém đầu a.
Người trung niên kia cảm giác trái tim nhảy vài cái, đây chính là hai Thiên Tôn cường giả, năm Địa Tôn cường giả, còn có tám cái thập giai đỉnh phong, rõ ràng tất cả đều chết ở nơi này, đây rốt cuộc là người nào làm? Hay là một đám người làm? Cho dù hai tông môn liên hợp, sợ là cũng không có biện pháp đơn giản ăn nhiều cao thủ như vậy a!
- Lập tức phát truyền tin điêu báo cáo bệ hạ!
Mấy cái truyền tin điêu lăng không bay lên.
Lúc này Diệp Thần, A Ly còn có Tiểu Dực đã là ở hơn mười dặm.
Thanh Vân Sơn liên miên không dứt, sau khi thoát ly quan đạo, con đường càng là gập ghềnh, ở trong núi rừng ghé qua, dần dần sắc trời đã có chút ít tối.
Không bao lâu, một nhóm người Diệp Thần tiến nhập trong một sơn cốc, phong qua sơn cốc, gào thét không ngừng.
- A Ly, Tiểu Dực, khuya hôm nay chúng ta sợ là phải ngủ ngoài trời.
Diệp Thần cười khổ nói, kề bên này không có thôn trang, muốn tìm địa phương nghỉ ngơi thật đúng là khó.
Dãy núi tung hoành liên miên, phương viên năm sáu trăm dặm đều là núi cao trùng điệp, cái này như thế nào trở ra a?
Xèo xèo.
Bộ dạng A Ly có chút buồn rầu.
Tiểu Dực cũng rũ cụp lấy đầu, hắn muốn ngủ trong ổ chăn nóng hầm hập, nơi này hoang giao dã ngoại, đi đâu tìm ổ chăn ấm áp a? Hắn lại đã quên, trước kia hắn ngay cả hầm băng lạnh cóng cũng có thể ngủ.
Nếu như chỉ có thể ngủ dã ngoại, A Ly cùng Tiểu Dực cũng chỉ có thể nhận mệnh.
Diệp Thần nhìn bao tay không gian một chút, may mắn trong không gian bao tay có chuẩn bị một ít đồ vật, có thể làm trướng bồng giản dị, chấp nhận ở ngoài trời một đêm.
Nếu có thể ở trong núi rừng tìm được một con yêu thú phi hành, ngày mai chạy đi liền thuận tiện nhiều hơn.
- A Ly, Tiểu Dực, chúng ta tìm một chút xem có phi hành yêu thú hay không.
Diệp Thần nói, thần hồn lan tràn ra, bắt đầu ở trong rừng rậm sơn cốc sưu tầm.
- Diệp Thần ca ca, ta có thể biến trở về bản thể, mang Diệp Thần ca ca cùng A Ly tỷ tỷ bay ra sơn cốc.
Tiểu Dực nói, hắn là không ngại Diệp Thần cùng A Ly ngồi ở trên lưng của hắn.
- Còn là không cần, Tiểu Dực tốt nhất không nên tùy ý biến trở về bản thể.
Diệp Thần lắc đầu nói, trước cho Tiểu Dực biến trở về bản thể, đều là bất đắc dĩ, làm cho dực xà hơn ba trăm mét ở trên không Thanh Vân Sơn bay qua? Cái này không khỏi cũng quá kinh thế hãi tục.
Thanh Vân sơn mạch này kéo dài không dứt, há có thể chỉ có một Thanh Vân Tông? Nói không chừng còn có một chút ẩn sĩ ở lại trong đó, nếu đưa tới cường địch không tất yếu, này thì phiền toái.
Ở trước khi không có đối với thế giới này triệt để hiểu rõ, Diệp Thần đều là phi thường cẩn thận, thế giới này rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ, những cao thủ kia ở nơi nào, hắn cho tới bây giờ còn không biết rõ ràng!
- Nha.
Tiểu Dực nhẹ gật đầu, hắn còn là rất nghe Diệp Thần nói.
Diệp Thần một bên dùng thần hồn sưu tầm, một bên mở ra túi càn khôn của bọn người Tư Khấu Phong Yên nhìn một chút, trong đó chỉ có một chút các loại gì đó như Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan bình thường, có hai khỏa Địa Huyền Đan còn có ba khỏa Kim Huyền đan, nếu ở trước kia, lấy tới những đan dược này Diệp Thần nhất định sẽ hưng phấn phải chết, nhưng mà hiện tại, ngay cả Tử Kim Thần Đan cũng được chứng kiến, những đan dược này đối với Diệp Thần mà nói, thật đúng là một điểm lực hấp dẫn cũng không có.
Lật ra tất cả túi càn khôn, lại là từ trong túi càn khôn tìm được một vật kỳ quái.
- Đây là vật gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.