Tổ Thần Chí Tôn

Chương 245:




Tất cả Địa Tôn cường giả cũng ngừng lại, quên mất đánh nhau, lăng lăng nhìn Tiểu Dực, một quyền đem Phương Bách đánh cho thê thảm như thế, tiểu oa nhi năm sáu tuổi này, chỉ sợ đã có thực lực Thiên tôn cấp cường giả, bọn họ những Địa Tôn cấp này, còn đánh cái rắm!
Tiểu Dực quay đầu lại, buồn bực nhìn về phía Diệp Thần hỏi:
- Diệp Thần ca ca, bọn họ đang nhìn cái gì?
- Đương nhiên là đang nhìn ngươi a.
Diệp Thần cũng bị Tiểu Dực một quyền kia hù sợ rồi, chẳng lẻ thực lực Tiểu Dực lại khôi phục một ít? Nếu như không phải biết trước Tiểu Dực là thượng cổ dị chủng, đỉnh phong kỳ có thực lực Yêu Vương cấp, nét mặt bây giờ của Diệp Thần, khẳng định cùng những Địa Tôn cấp cường giả kia không sai biệt lắm!
- Nhìn ta làm gì?
Tiểu Dực nháy nháy ánh mắt, nghi ngờ hỏi.
Diệp Thần cũng không biết nên giải thích như thế nào rồi, thần hồn đột nhiên vừa động, cảm giác được một thân ảnh mập mạp nhanh chóng xông về phòng luyện đan, Diệp Thần gấp giọng nói:
- Tiểu Dực, mau cản người kia lại!
- Ân.
Tiểu Dực đáp một tiếng, hướng người kia phóng đi, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Lúc trước chiến đấu quá mức chuyên chú, không có chú ý tình huống quanh thân, không nghĩ tới trừ Hạng Hùng cùng Yến Phong Thành trên bầu trời, lại còn có Thiên tôn cấp cường giả thứ ba đến nơi này!
Diệp Thần vừa dứt lời, liền vì Tiểu Dực lo lắng lên, mặc dù thương thế của Tiểu Dực khôi phục một ít, nhưng chỉ sợ còn không phải là đối thủ của Thiên tôn cấp cường giả.
- Lão đầu, đứng lại!
Tiểu Dực một quyền hướng thân ảnh kia ném tới.
Thân ảnh mập mạp kia cảm giác được quả đấm của Tiểu Dực gào thét tới, xoay người lại một chưởng.
"Oanh " một tiếng!
Thân ảnh mập mạp kia lui mấy bước, thân hình Tiểu Dực cũng dừng một chút.
- Thanh Vân Tông tông chủ, Niếp Thanh Vân!
Hiên Dật dược tôn thủ hạ một Địa Tôn đỉnh phong cường giả thất thanh nói.
Thanh Vân Tông tông chủ, Niếp Thanh Vân?
Diệp Thần hơi ngẩn ra, đang muốn nhắc nhở Tiểu Dực cẩn thận, lại phát hiện Tiểu Dực cùng Niếp Thanh Vân chạm nhau một chưởng, không rơi vào thế hạ phong chút nào. Niếp Thanh Vân kia một thân trường bào màu xanh lá, là một lão giả, nhưng mà vóc người rất mập, mập tựa như một cái nhục cầu.
Niếp Thanh Vân cũng là không nghĩ tới, trên người Tiểu Dực không có một tia huyền khí ba động, chỉ bằng vào một đôi nhục quyền, lại không rơi vào thế hạ phong. Đường đường Thanh Vân Tông tông chủ, cư nhiên bị một tiểu oa nhi năm sáu tuổi một quyền cho đánh lui lại mấy bước, nếu là truyền đi, không bị chết cười mới lạ!
- Tiểu oa nhi, nếu như đối lão phu dây dưa không nghỉ nữa, đừng trách lão phu ra tay độc ác!
Niếp Thanh Vân nhìn chằm chằm Tiểu Dực nói.
- Diệp Thần ca ca nói, không thể để cho ngươi đi vào, nếu ngươi không đi vào, ta liền không đánh ngươi, nếu ngươi đi vào, ta liền đánh ngươi.
Tiểu Dực giơ giơ nhục quyền béo nhỏ, nãi thanh nãi khí nói.
Sắc mặt Niếp Thanh Vân xanh mét, hắn còn là lần đầu tiên bị uy hiếp như vậy, hơn nữa đối phương lại là một tiểu oa nhi năm sáu tuổi.
- Ngươi muốn chết, không thể trách ai được!
Mặc dù Niếp Thanh Vân kiêng kỵ quái lực kinh khủng kia của Tiểu Dực, nhưng nghĩ đến lấy thực lực Thiên tôn cấp đỉnh phong của hắn, làm sao có thể ngay cả một mao hài tử năm sáu tuổi cũng thu thập không được!
Niếp Thanh Vân vốn là nói mình bế quan, không tham dự vào trận tranh đoạt này, nhưng mà cuối cùng kiềm nén không được Nhân phẩm đan dược hấp dẫn, nếu như chỉ có một hai viên Nhân phẩm đan dược, cũng không làm hắn tham niệm như vậy, đây chính là không dưới mấy trăm viên Nhân phẩm đan dược!
Hắn thừa dịp Minh Vũ Đại Đế cùng Hạng Hùng, Yến Phong Thành triền đấu, đánh bất ngờ tới, vốn cho là nhất định phải được, nhưng mới vừa rồi Tiểu Dực một quyền đánh bay Phương Bách, để cho hắn sinh lòng kiêng kỵ. Sau lại phát hiện trên người Tiểu Dực không có huyền khí ba động, chỉ là một cơ lực lạ lùng, trong bụng an tâm một chút, liền hiện thân muốn xông vào phòng luyện đan, không nghĩ tới bị Tiểu Dực ngăn lại.
Phong Hề Phá Địa!
Niếp Thanh Vân khẽ kêu một tiếng, áo bào toàn thân phồng lên, ống tay áo trướng phình là vũ khí của hắn, vung ống tay áo lên hướng Tiểu Dực quét tới.
Tiểu Dực còn chưa từng thấy vũ kỹ như vậy, chần chờ một chút, một quyền đánh tới.
Vù vù hô!!!
Áo bào của Niếp Thanh Vân gào thét, tiếng gió bay phất phới.
Tiểu Dực một quyền đánh hụt, thiếu chút nữa ngã xuống đất, ống tay áo của Niếp Thanh Vân thình thịch một tiếng, vỗ vào sau lưng Tiểu Dực.
Thân pháp của Thiên tôn cấp cường giả, huyền diệu vô cùng, Niếp Thanh Vân kia mặc dù mập giống như đầu heo, nhưng mà thi triển bộ pháp, lại giống như một trận gió khinh linh.
Tiểu Dực bị đánh một kích, lảo đảo mấy bước, ảo não vạn phần, xoay người lại hướng về phía Niếp Thanh Vân lại là một quyền.
Thân thể mập mạp kia của Niếp Thanh Vân hơi chợt lóe, thoải mái trốn ra Tiểu Dực công kích.
Mặc dù Tiểu Dực là thượng cổ dị chủng, nhưng mà chưa từng học qua thân pháp gì, cùng anh chàng lỗ mãng đánh nhau không có gì khác biệt, mà Niếp Thanh Vân dùng là thân pháp đứng đầu, hai cái chênh lệch thoáng cái liền rất rõ ràng.
Thình thịch thình thịch!!!
Thình thịch thình thịch!!!
Ồng tay áo của Niếp Thanh Vân hàm chứa sức lực vạn quân, một lần lại một lần nện ở trên người Tiểu Dực, tuy nói Niếp Thanh Vân ổn chiếm thượng phong, nhưng mà hắn là càng đánh càng kinh hãi, một quyền của hắn, đủ để đánh nát kim huyền cương giáp, nhưng mà đánh đến bây giờ, hắn lần lượt gia tăng lực đạo công kích ở trên người Tiểu Dực, nhưng Tiểu Dực giống như là cái rắm bị thương cũng không có!
Diệp Thần vốn còn lo lắng Tiểu Dực ăn thiệt thòi, tùy thời chuẩn bị phóng thích thần hồn, nhưng thấy Niếp Thanh Vân công kích ở trên người Tiểu Dực, Tiểu Dực là một chút đả thương cũng không có, lúc này mới trong bụng đại định, mặc dù Tiểu Dực bị thương, thực lực đại tổn, nhưng mà bản thân vẫn là thượng cổ dị chủng Dực xà, cho dù Huyền tôn cấp cường giả tới đây, chỉ sợ cũng không cách nào thương tổn được Tiểu Dực!
Tiểu Dực bị đánh một cái lại công kích một cái, giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đỏ bừng, nhưng mà bất kể hắn vung quyền làm sao, cũng đánh không tới Niếp Thanh Vân, rất là buồn bực.
- Vốn còn muốn tha cho ngươi một mạng, là ngươi tự tìm đường chết!
Niếp Thanh Vân cảm giác huyền khí của mình tiêu hao rất nhiều, vẫn không làm gì được Tiểu Dực, trong bụng nảy sinh ác độc, đem Thanh Vân Tông trấn tông chi bảo, tam phẩm linh bảo Thanh Vân Kiếm rút ra, hàn mang phun ra nuốt vào, một kiếm bổ về phía Tiểu Dực.
Lấy uy lực của Thanh Vân Kiếm, Thiên sư cấp yêu thú bình thường cũng muốn bị một kiếm chém giết, thậm chí có thể chém thương Huyền sư cấp yêu thú, dưới thân kiếm, Huyền tôn cấp cường giả chỉ sợ cũng muốn bị thương!
Đinh một tiếng, Thanh Vân Kiếm một kiếm chém vào sau lưng Tiểu Dực, y phục của Tiểu Dực bị phá, nhưng mà da hoàn hảo không tổn hao gì, trên Thanh Vân Kiếm kia, cũng nhiều hơn một cái lổ hổng, nhưng ngay sau đó, nhiều tiếng vỡ ra ở trên Thanh Vân Kiếm lan tràn, tam phẩm linh bảo Thanh Vân Kiếm bể thành khối vụn, rơi xuống.
- Thanh Vân Kiếm của ta!
Niếp Thanh Vân phát ra một tiếng bi thảm thê lương, thịt béo trên mặt vặn vẹo đến cùng nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.