Tổ Thần Chí Tôn

Chương 243:




Đây là một kích toàn lực của Tịch Lệ, bộc phát tất cả tiềm năng, uy lực so sánh với bình thời còn muốn lớn hơn vài phân.
Đùi phải của Diệp Thần đá mạnh, nhưng mà bắp chân bị bắt chặt, căn bản không cách nào triệt thoái phía sau, mắt thấy một quyền sẽ bị đánh trúng, tình huống nguy cấp chí cực, trong cơ thể cửu tinh chợt cuồng bạo vận chuyển, toàn bộ hóa thành huyền băng chi khí, che ở trong bụng.
Oanh một tiếng, Tịch Lệ một quyền oanh ở bụng Diệp Thần, đem Diệp Thần oanh bay ngược ra.
- Đi chết đi, Tịch Lệ ta tung hoành hơn mười năm, giết người vô số, chỉ bằng ngươi cũng muốn giết lão phu, còn non lắm?
Tịch Lệ càn rỡ cười to, lấy uy lực một quyền kia của mình, coi như là Địa Tôn cấp đỉnh phong, bị oanh ở bụng bộ vị yếu hại bực này, cũng là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Hắn cười đáp một nửa, chỉ thấy "Sưu " một tiếng, một đạo hàn quang bắn nhanh tới.
Đạo hàn quang này mau đạt đỉnh phong, Tịch Lệ thậm chí còn chưa kịp nghĩ kia là vật gì, chỉ nghe "Phốc " một tiếng, nơi cổ họng máu tươi bắn nhanh ra, để lại một lổ máu nhìn thấy mà giật mình, Tịch Lệ há miệng, một chút thanh âm cũng phát không ra, một hồi lâu, tròng mắt mất đi quang thải, thân thể ầm ầm té xuống.
Diệp Thần bay ra hơn 10m, ngã nhào trên đất, giãy giụa ngồi dậy, cảm thụ được huyền khí trong cơ thể hỗn loạn, mặc dù đan điền nhận lấy một ít chấn động, nhưng không có đáng ngại, xem ra mình vẫn là quá coi thường những Địa Tôn cường giả này, cho là mình có thể bằng tu vi đánh bại Tịch Lệ, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là muốn nhờ phi đao.
Chung quanh các Địa Tôn cường giả đang kịch chiến thấy một màn như vậy, trong lòng cũng nghiêm nghị cả kinh, Tịch Lệ đã chết? Diệp Thần cuối cùng rốt cuộc là dùng cái gì giết Tịch Lệ? Một đạo hàn quang kia là vật gì? Ám khí? Tại sao mặt đất sau lưng Tịch Lệ lại là cái gì cũng không lưu lại?
Một Địa Tôn trung kỳ cường giả tung hoành hơn mười năm, lại chết ở trong tay một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy, bọn họ quả quyết sẽ không tin tưởng!
Một đám Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn cường giả kinh sợ nảy ra, bọn họ đã liên tiếp hao tổn hai Địa Tôn cao thủ!
- Tịch Lệ đã chết, Phương Bách, đi giết tiểu tử kia!
Một Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn đỉnh phong cường giả giận quát một tiếng, ngăn cản hai Địa Tôn cường giả của Hiên Dật dược tôn ở bên cạnh, một Thiên Khôi Tinh Tông Địa Tôn sơ kỳ cường giả hướng Diệp Thần chạy tới, thần sắc hung ác.
- Cẩn thận ám khí của hắn!
Bên cạnh có người nhắc nhở.
Địa Tôn sơ kỳ cường giả gọi Phương Bách kia hừ lạnh một tiếng, nếu như không phải là Tịch Lệ quá mức khinh thường, há lại sẽ bị Diệp Thần ám toán, hắn có đề phòng, ám khí của Diệp Thần căn bản không thể nào bị thương hắn!
Huyền khí hỗn loạn bên trong thân thể còn không có khôi phục, thấy Phương Bách đánh tới, Diệp Thần miễn cưỡng vận chuyển huyền khí, chuẩn bị cùng Phương Bách quyết nhất tử chiến.
Tròng mắt Diệp Thần lạnh như băng, nếu như vạn bất đắc dĩ, vậy thì đừng trách ta thi triển thần hồn!
Nếu như thần hồn xuất hiện ở bên trong tầm mắt của thế nhân, tất nhiên sẽ kinh thế hãi tục, thậm chí bị những người khác làm thành ngoại tộc, nhưng sinh tử một đường, Diệp Thần không nghĩ nhiều như vậy!
- Chết!
Tay phải của Phương Bách hóa thành móng nhọn, hướng đầu Diệp Thần bắt xuống.
Diệp Thần đang chuẩn bị vận chuyển huyền khí, cùng Phương Bách đánh một trận, A Ly đứng ở trên bả vai Diệp Thần, tròng mắt căm tức nhìn Phương Bách, tùy thời chuẩn bị thi triển ảo thuật.
Chỉ nghe "A " một tiếng, Phương Bách ngừng tay ở giữa không trung, không nhúc nhích, cổ tay của hắn bị một bàn tay nhỏ bé trắng mập bắt được, mặc cho Phương Bách dùng sức như thế nào, cũng không có thể di động.
Bắt được cổ tay Phương Bách, rõ ràng chính là Tiểu Dực!
- Diệp Thần ca ca, ngươi không sao chớ?
Tiểu Dực vội vàng hỏi, hắn đang ở vào thời khắc tu luyện mấu chốt, cảm nhận được bên này kịch liệt đánh nhau, vội vàng chạy tới, may là tới kịp.
- Ta không sao.
Diệp Thần lắc đầu nói, vẻ mặt buông lỏng, Tiểu Dực tới liền không có chuyện gì, Tiểu Dực nhất định là một Địa Tôn cấp cường giả, ít nhất hẳn là có Địa Tôn sơ kỳ thực lực, chỉ cần Tiểu Dực có thể kéo một thời gian ngắn, hắn liền có thể khôi phục như cũ!
- Dám đánh Diệp Thần ca ca của ta, ta rất tức giận!
Tiểu Dực quay đầu, giận dữ nhìn chằm chằm Phương Bách trước người, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận, may nhờ hắn kịp thời chạy đến, nếu không Diệp Thần ca ca sẽ bị thương...
- Con nít chưa mọc lông, cút ngay!
Phương Bách gầm lên, vận chuyển huyền khí, muốn đem tay trái của Tiểu Dực đánh văng ra, nhưng vô luận hắn vận chuyển huyền khí như thế nào, huyền khí bên trong thân thể tựa như đá chìm đáy biển, một chút tiếng vang cũng không có, cánh tay vẫn không nhúc nhích, cái trước mắt này, rõ ràng chỉ là một tiểu oa nhi mới năm sáu tuổi mà thôi!
- Tiểu tử chưa dứt sữa, muốn chết!
Phương Bách ngoài mạnh trong yếu lãnh quát một tiếng, tay trái hóa quyền, một quyền oanh hướng đầu Tiểu Dực.
- Tiểu Dực cẩn thận!
Diệp Thần ở một bên gấp giọng hô.
"Thình thịch" một tiếng, một quyền của Phương Bách oanh ở trên đầu Tiểu Dực, một quyền này, lại giống như là đánh vào trên kiên cương, Tiểu Dực vẫn không động, trướng đỏ mặt, đối với Phương Bách trợn mắt nhìn:
- Ngươi chọc giận ta!
Phương Bách hoảng sợ nhìn Tiểu Dực, trên quyền trái của hắn truyền tới trận trận đau đớn như tê liệt, trên đầu bị Địa Tôn cấp cường giả đánh một quyền, lại một chút chuyện cũng không có, người trước mắt này, rốt cuộc là quái vật gì!
- Ngươi đánh ta một quyền, ta cũng đánh ngươi một quyền!
Tay phải mập mạp của Tiểu Dực tạo thành một cái nhục quyền nhỏ, một quyền oanh hướng Phương Bách, chỉ nghe "Thình thịch" một tiếng, thanh âm xương cốt bạo liệt bùm bùm một trận loạn hưởng, tựa như rang đậu.
Một đám Địa Tôn cường giả đánh thành một đoàn, chỉ thấy thân thể một người từ bên cạnh bay ngang mà qua, bay ra năm sáu chục thước, đụng vào trên tường, bức tường kia ầm ầm sụp đổ, đợi mọi người kịp phản ứng, Phương Bách đã không thấy đâu.
Tiểu Dực một quyền đem Phương Bách đánh bay, còn vững vàng đứng ở nơi đó.
Bọn họ phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía Tiểu Dực phía trước Diệp Thần, trong con ngươi không che dấu được hoảng sợ.
Mới vừa rồi Diệp Thần đánh chết Tịch Lệ, đã để cho bọn họ hoàn toàn kinh hãi, một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, lại có thực lực Địa Tôn trung kỳ, đã là hoàn toàn phá vỡ bọn hắn nhận thức, nội tâm kinh đào hãi lãng còn không có bình phục lại, này lại tới một cái lợi hại hơn!
Này mới năm sáu tuổi a, lại một quyền đánh bay Địa Tôn cấp cường giả, hắn không phải là từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện chứ? Cho dù từ trong bụng mẹ bắt đầu tu luyện, cũng mới năm sáu năm a! Đây là cái thế đạo gì a! Chẳng lẻ chúng ta những lão đồ cổ này, hẳn là đến trong quan tài nằm đi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.