Tổ Thần Chí Tôn

Chương 12:




Khi hắn ngồi xuống thúc dục thanh phi đao trong đầu thì một cỗ huyền khí bàng bạc liền từ trong phi đao mãnh liệt trào ra, nhanh chóng chảy về tứ chi bách hải của Diệp Thần.
Trong phi đao ẩn chứa một lượng cực lớn huyền khí tinh thuần, loại huyền khí này so với huyền khí trong trời đất còn tinh thuần hơn nhiều. Diệp Thần hoàn toàn không cần phải đi hấp thu huyền khí ở xunh quanh nữa, chỉ cần vận chuyển, luyện hóa huyền khí phun ra từ thanh phi đao thì đã đủ cho hắn dùng rồi.
Huyền khí trong phi đao quá mức tinh thuần, Diệp Thần mỗi lần chỉ có thể hấp thu một phần mười trong đó, chín phần còn lại đều bị tản mát hết.
- Như vậy thật quá lãng phí, huyền khí trong phi đao sao có thể bị lãng phí như vậy a?
Diệp Thần có chút lo lắng suy tư, hắn nhớ khung cảnh kỳ lạ trong mộng lúc trước, nhớ tới biển huyền khí rộng mênh mông bát ngát kia, nếu đó chính là thế giới trong phi đao thì cho dù hắn có lãng phí thế nào đi chăng nữa, cũng không thể nào dùng hết huyền khí ẩn chứa trong biển kia!
Tạm thời không nói đến những thứ này, bất kể là có lãng phí hay không, trước tiên cứ nhanh chóng tăng thực lực của mình rồi hãy nói. Vân gia bảo lòng lang dạ sói kia đã dòm ngó Diệp gia bảo từ lâu rồi. Diệp gia bảo đang đứng trước nguy cơ, nếu không nhanh chóng làm cho thực lực của mình tăng lên thì ngay cả sức để tự bảo vệ bản thân còn không có chứ đừng nói gì đến việc bảo vệ người thân của mình.
Trong lúc vận chuyển huyền khí, Diệp Thần dần dần tiến vào trạng thái nhập định, phảng phất như có một thanh âm thần bí xa xưa trong đầu hắn đang thì thầm giảng giải những huyền bí của Cửu Tinh Thiên Thần Quyết. Tâm trí của Diệp Thần trở nên tĩnh lặng, lắng nghe thanh âm như có như không kia, rồi bỗng nhiên hắn như hiểu ra một số tin tức.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết bao gồm chín thiên, bên trong chứa chín loại công pháp, Lôi Đế Quyết chỉ là một trong số đó, các công pháp hỗ trợ lẫn nhau, tương sinh tương khắc, mỗi một loại công pháp đều phải tu luyện thì mới xem như thực sự tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết. Bởi vì cùng lúc phải tu luyện chín loại công pháp nên khó khăn trong đó so với tu luyện những công pháp khác thì phải hơn rất nhiều. Chẳng qua, uy lực của môn công pháp này thì những công pháp khác không thể nào sánh bằng.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết chỉ có phương pháp luyện khí, không chứa vũ kỹ, nhưng bất kỳ vũ kỹ nào trong thiên hạ cũng đều có thể dùng Cửu Tinh Thiên Thần Quyết để thúc dục huyền khí, võ học trong thiên hạ không thể có thứ gì tốt hơn như thế!
Diệp Thần không khỏi cảm thấy kinh thán, trong thiên hạ lại có công pháp thần kỳ như vậy sao. Lúc vừa mới bắt đầu tập võ, các võ sư trong gia tộc từng nói với Diệp Thần rằng công pháp và vũ kỹ là phải hỗ trợ lẫn nhau, vũ kỹ dựa vào công pháp mà được sáng tạo ra, ví dụ như Lôi Minh nội kình của Diệp gia có mười sáu loại vũ kỹ, những vũ kỹ này chỉ có người tu luyện Lôi Minh nội kình mới có thể sử dụng, những người tu luyện công pháp khác thì vô pháp thi triển. Tất cả vũ kỹ của những gia tộc khác cũng như vậy, nếu không có công pháp tương ứng thích hợp, cho dù có học lén được vũ kỹ của những gia tộc đó thì cũng không thể thi triển ra được.
Không có công pháp, vũ kỹ liền trở nên vô dụng.
Cho nên một gia đình có truyền thống sâu xa, một gia tộc có lịch sử lâu đời thì công pháp của bọn họ đã trải qua vô số lần cải tạo, trở nên thích hợp hơn cho thành viên trong gia tộc tu luyện. Mặt khắc còn có vô số những nhân vật thiên tài dựa vào công pháp có sẵn, sáng tạo ra vũ kỹ đặc biệt từ đó mới có thể giúp cho gia tộc sinh tồn trong một đế quốc mà cường giả nhiều như rừng này.
Sau khi tu luyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, lại có thể luyện tập mọi vũ kỹ trong thiên hạ, đây hoàn toàn là phá vỡ nhận thức của Diệp Thần.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết này hẳn là một môn công pháp hoàn toàn khác biệt!
Chẳng qua, Cửu Tinh Thiên Thần Quyết bao gồm chín thiên công pháp nên việc tu luyện nó cũng gấp mấy lần tu luyện công pháp bình thường.
Chỉ tu luyện Lôi Đế Quyết hẳn là cũng có thể có chút thành tựu, chẳng qua sau khi cân nhắc kỹ, Diệp Thần quyết định tu luyện toàn bộ Cửu Tinh Thiên Thần Quyết. Mặc dù con đường võ đạo có thể sẽ gian nan hơn nhiều so với những người khác, nhưng Diệp Thần tin tưởng, chỉ cần làm hết mình thì chắc là không thành vấn đề.
Trước tiên bắt đầu từ Lôi Đế Quyết quen thuộc nhất!
Tại lúc Diệp Thần dốc lòng lĩnh hội ảo diệu của Lôi Đế Quyết, hắn chỉ cảm thấy huyền khí trong cơ thể như đang cuồn cuộn kích động, bích chướng tiến cấp dưới sự tấn công của huyền khí rất nhanh liền bị phá tan thành mảnh nhỏ, hóa thành hư ảo.
Sau khi đột phá bích chướng tiến cấp, Diệp Thần rõ ràng cảm giác được huyền khí trong cơ thể so với trước kia đã tăng lên gấp mấy lần.
Cấp bốn!
Ba năm rồi, cảm giác lực lượng quay về với thân thể khiến cho Diệp Thần phi thường kích động, không biết lúc nào hắn mới có thể khôi phục đến trạng thái cấp sáu đỉnh phong lúc trước! Diệp Thần tin tưởng, với tốc độ tu luyện như hiện tại thì viễn cảnh đó không còn quá xa xôi nữa rồi.
Nhớ đến ba năm nay chịu đủ mọi loại khuất nhục, Diệp Thần thở ra một hơi thật dài, cuối cùng sẽ có một ngày hắn dùng thực lực của mình để rửa sạch những thứ sỉ nhục kia.
Sau cấp bốn, tiến độ tu luyện dần chậm lại, chẳng qua Diệp Thần vẫn tiến bộ thần tốc, mỗi ngày đều ở trong tiểu viện an tâm tu luyện.
Lúc này là buổi trưa, gió lạnh thổi hiu hiu nên cũng không quá nóng.
“Keng keng keng.”
Một hồi chuông trầm thấp du dương truyền khắp Diệp gia bảo.
Diệp Thần mở bừng hai mắt, đây là tiếng chuông báo hiệu hội nghị gia tộc, phàm là nghe được tiếng chuông này thì tất cả mọi người của Diệp gia đều phải đến diễn võ trường tập hợp. Hắn đứng lên, sửa lại lại y phục trên người một chút rồi đi ra ngoài. xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Lúc này, tại diện võ trường của Diệp gia vô cùng ồn ào, người của Diệp gia đã đứng đầy trong đó, tất cả mấy ngàn người đều có mặt, chẳng qua ai nấy đều chỉnh tề, đâu vào đấy, tất cả mọi người đều đang tìm vị trí của mình.
Phía trước diễn võ trường bày vài cái ghế dựa, đó chính là vị trí của đám người Diệp Chiến Thiên, Diệp Chiến Long, Diệp Mặc Dương. Bên trái có một khu đất trống, là chỗ đứng của đám tinh anh trong gia tộc từ mười tám đến bốn mươi tuổi, ở đó cũng có khoảng hơn một trăm người, người nào người nấy ít nhất cũng cấp năm trở lên, bọn họ chính là trụ cột của gia tộc. Khu đất trống bên phải là dành cho những thiếu niên có thiên phú tu luyện từ mười tám tuổi trở xuống, ở đây cũng có khoảng hai ba trăm người. Về phần khu đất ở giữa thì dành cho những người không có thiên phú tu luyện hoặc những tộc nhân già yếu, tàn tật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.