Tổ Thần Chí Tôn

Chương 107:




- Thần nhi, Chiến Thiên, chúng ta cùng nhau đem tảng đá kia mở ra!
Diệp Thương Huyền nhìn về cự thạch phía trước nói, cự thạch này hẳn là từ trên núi lăn xuống, coi như là ba cấp chín đỉnh phong cao thủ, muốn động cũng phải phí một phen công phu.
- Phụ thân, thúc công, các ngươi đừng vội, xem ta.
Diệp Thần cười thần bí.
Đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên cảm thấy nghi ngờ, cự thạch trước mắt này, cao có khoảng bốn năm người, chẳng lẻ Thần nhi còn có thể một người đem mở ra sao?
Diệp Thần để cho một đám tộc nhân lui xa một chút, nhìn về phía đám người Diệp Mông, đám người Diệp Mông mỗi người ôm mấy bao bố, Diệp Thần cầm một cái bao bố nhét ở phía dưới cự thạch, sau khi đốt ngòi nổ, nhanh chân bỏ chạy, chỉ nghe oanh một tiếng nổ, cự thạch kia chia năm xẻ bảy bạo liệt ra, thiên địa phảng phất đều đung đưa, làm cho người ta kinh hồn táng đảm.
Số lượng hỏa dược trong bao vải này tương đối nhiều, cộng thêm nhét ở trong không gian nhỏ hẹp nổ tung, uy lực nổ tung hẳn là vượt qua một kích của thập giai cao thủ.
Đám người Diệp Thương Huyền cùng Diệp Chiến Thiên nghiêm nghị biến sắc, không thể không nói Diệp Thần làm ra đồ vật này nọ, uy lực vẫn là tương đối kinh khủng, vật này thời điểm đối địch không có gì dùng, rất dễ dàng bị né tránh, nhưng mà dùng để khai sơn toái thạch, lại là mọi việc đều thuận lợi.
Kế tiếp một thời gian ngắn, Diệp Thần bắt đầu đại quy mô tạc núi, ở dưới hắc hỏa dược oanh kích, hơn phân nửa bên sơn thể ầm ầm sụp đổ, huyền thiết khoáng thạch rơi lả tả đầy đất. Trước kia Diệp gia bảo thuê dân phu, phải dùng mỏ cuốc từng điểm từng điểm đem nham thạch đục mở, mới có thể hái đến khoáng thạch, bây giờ chỉ cần đem khoáng thạch rơi lả tả nhặt lên, chọn lựa ra tốt, vận đến dưới chân núi là được rồi, tương đối đơn giản, hiệu suất ít nhất cao gấp mấy chục lần.
Có vật này, Diệp gia bảo một năm thu vào, so với lúc đầu có thể lật vài lần!
Một đám tộc nhân vui quên cả đất trời, hơn ba trăm dân phu được thuê tới tất cả cũng đến, bọn họ bắt đầu vận chuyển khoáng thạch, một gánh lại một gánh khoáng thạch bị vận chuyển đi ra ngoài, trên mỏ quặng khí thế ngất trời.
Trong mỏ quặng đột nhiên truyền ra một tiếng kêu la.
- Tộc trưởng, mau tới đây nhìn, nơi này có một cái hố quật!
Đám người Diệp Thần, Diệp Thương Huyền nhìn nhau, nhanh chóng hướng bên kia lao đi.
Cả sơn thể bị Diệp Thần dùng hắc hỏa dược tạc sụp, ở trong một đống sơn thể đá vụn, lại có một cái huyệt động sâu thẳm, không biết đi thông nơi nào, trận trận gió rét từ bên trong huyệt động thổi đi ra ngoài.
- Là huyệt động thiên nhiên, hay là cái gì khác?
Diệp Thần nghĩ thầm nói, hướng bên trong huyệt động nhìn một chút, ở trên huyệt động nham bích mò xuống một tảng đá, màu trắng bạc, phiếm ánh sáng, huyệt động này quanh thân nham bích, thật giống như cũng là loại tảng đá này tạo thành.
- Thúc công, đây là tảng đá gì?
Diệp Thương Huyền nhận lấy tảng đá trong tay Diệp Thần, kích động nhìn thoáng qua Diệp Chiến Thiên:
- Đây là Ngân huyền thạch, tài liệu rèn khôi giáp thượng giai, so sánh với huyền thiết còn muốn quý mấy chục lần, không có nghĩ tới nơi đây lại có một cái Ngân huyền thạch quáng mạch!
- Truyền lệnh tất cả Diệp gia tộc nhân, chuyện tình nơi này phát hiện Ngân huyền quáng mạch, nhất định phải giữ bí mật!
Diệp Chiến Thiên nói, quáng mạch này nhất định phải giao cho người đáng tín nhiệm khai thác!
- Huyệt động này không biết thông hướng địa phương nào, chẳng lẽ là đi thông nơi đó?
Diệp Chiến Thiên đột nhiên nghĩ đến cái gì, giọng nói run rẩy.
- Ngươi là nói Hạ Địa Quỳnh Lâu?
Diệp Thương Huyền sửng sốt một chút.
- Hạ Địa Quỳnh Lâu, là địa phương nào?
Diệp Thần nghi ngờ hỏi, Diệp Chiến Thiên cùng Diệp Thương Huyền nói chuyện với nhau, để cho trong lòng hắn tràn ngập tò mò.
- Truyền lệnh tất cả tộc nhân, mọi người không được xâm nhập huyệt động này 20m trở lên, nếu không gia pháp xử trí!
Diệp Thương Huyền quyết định thật nhanh, trầm giọng nói.
- Đem nơi này phong tỏa lại, không được đối ngoại tiết lộ bất cứ tin tức gì.
- Thúc công, Hạ Địa Quỳnh Lâu rốt cuộc là địa phương nào?
Diệp Thần hỏi tới, nhìn vẻ mặt đám người Diệp Thương Huyền, bộ dạng có chút ngưng trọng.
- Ở dưới Liên Vân Sơn Mạch, có một địa cung khổng lồ, cũng không biết là niên đại nào xây dựng mà thành, tên là Hạ Địa Quỳnh Lâu, Hạ Địa Quỳnh Lâu mỗi cách năm mươi năm mới có thể mở ra một lần, mỗi lần mở ra thời gian đại khái hai tháng, chỉ có cường giả cấp chín trở lên mới có thể tiến nhập, bên trong hết sức hung hiểm, bao năm qua cường giả tiến vào trong đó, hơn ngàn người mới có mấy người may mắn có thể còn sống, dĩ nhiên, tin tức cụ thể chúng ta cũng không biết, nghe nói những người còn sống sót kia, lúc đi ra hoặc là lên cấp, hoặc là đạt được một chút bảo tàng thần kỳ, cho nên danh tiếng Hạ Địa Quỳnh Lâu chầm chậm truyền ra, bất quá bên trong rốt cuộc là tình hình gì, những người ra tới kia là giữ kín như bưng, bất quá có thể xác định chính là, bên trong có rất nhiều yêu thú không biết, hung hiểm dị thường.
Diệp Thương Huyền vẻ mặt ngưng trọng nói, cường giả chết trong Hạ Địa Quỳnh Lâu là đếm không hết.
- Lại có một chỗ như vậy.
Diệp Thần trong lòng thất kinh.
- Khoảng cách tiếp theo mở ra, còn có năm sáu ngày, nơi này có thể cũng là một trong cửa vào, bất quá cái loại địa phương đó, người của Diệp gia chúng ta vẫn là không nên đi.
Mặc dù bên trong có thể có vô số bảo tàng, nhưng mà hệ số nguy hiểm quá lớn, Diệp Chiến Thiên chắc là không đồng ý bất kỳ tộc nhân nào đi vào.
Hơn ngàn người, mới có một hai người còn sống? Hệ số nguy hiểm này đúng là khá lớn, dù sao đi vào bên trong, đều là cấp chín cường giả trở lên, thậm chí còn có thập giai.
Chỗ huyệt động này bị đám người Diệp Thương Huyền dùng tảng đá ngăn lên, đám người còn lại ở phụ cận khai thác khoáng thạch, tiếp tục hướng dưới đất đào sâu, không sai biệt lắm là có thể đào được Ngân huyền thạch quáng mạch.
- Lưu mấy người ở chỗ này coi chừng, những người khác hồi bảo.
Diệp Thương Huyền nói.
Đoàn người xoay người rời đi, Diệp Thần nhìn sang cửa vào huyệt động kia, đuổi theo đám người Diệp Thương Huyền rời đi.
- A Ly, ngươi có biết Hạ Địa Quỳnh Lâu hay không?
Diệp Thần thấp giọng hỏi thăm A Ly.
A Ly xèo xèo nói cái gì, gật đầu.
- Vậy ngươi có biết bên trong là như thế nào hay không?
Diệp Thần đối với Hạ Địa Quỳnh Lâu này, cũng sinh ra một chút tò mò.
A Ly trầm mặc chốc lát, gật đầu, lại lắc đầu, giơ giơ móng vuốt, chỉ chỉ Càn Khôn túi của Diệp Thần, ánh mắt chớp chớp nhìn Diệp Thần.
Diệp Thần trong lòng thất kinh, hắn bây giờ cùng A Ly tâm ý tương thông, A Ly muốn biểu đạt ý tứ, hắn đại khái có thể hiểu một chút, đối với Hạ Địa Quỳnh Lâu, A Ly biết được một chút, Yêu Tu thiên thư, Thái thượng đan đạo cùng Chưởng Phá Càn Khôn kia, cũng là từ Hạ Địa Quỳnh Lâu chảy ra, trưởng bối của A Ly từng đi qua Hạ Địa Quỳnh Lâu, nhưng mà chính nó chưa từng đi.
Xem ra không chỉ nhân loại, yêu thú cùng Huyền thú cũng sẽ vào Hạ Địa Quỳnh Lâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.