Tinh Vũ Cửu Thần

Chương 102: Đã ra giang hồ Thì phải biết có ngày sẽ phải trả giá




Tạ Tinh rất thỏa mãn, toàn bộ linh thảo của vườn linh dược cậu có được hơn một nửa, thậm chí còn có rất nhiều yêu đan và nguyên liệu. Đã vậy còn trở thành luyện đan sư cấp 4, tu vi cũng tăng thêm một phần. Có thể nói lần này vào bí cảnh có mấy ngày đã thu hoạch được rất nhiều
Tạ Tinh cảm thấy được con sói bạc nhỏ trong túi linh thú có động tĩnh, liền mở ra xem, quả nhiên nó đã thức dậy lúc trước sau khi đưa nó ăn tinh thạch trung cấp thì nó ngủ đến tận bây giờ
Lúc đó Tạ Tinh không biết, bây giờ thì đã hiểu rằng không nên cho nó ăn trung cấp tinh thạch, bây giờ cũng không dám cho ăn nữa, liền lấy sói bạc ra khỏi túi linh thú, thả ra
Sói con hăng hái nhảy lên vai của Tạ Tinh, hú lên 2 tiếng, Tạ Tinh cảm thấy Sói con lớn lên không ít, lấy ra một viên Huỳnh minh đan cho sói con, nó liền cắn một miếng
“Sau này ngươi tên là "Tiểu Ngân"” Tạ Tinh nhìn màu bạc của con sói, cảm thấy có thú nuôi cũng rất tốt
Nghe được lời nói của Tạ Tinh, tiểu Ngân liền nhảy bật lên hưng phấn, rõ ràng là rất thỏa mãn với cái tên Tạ Tinh đặt cho mình
……
“Người luyện đan sư kia ở đây, bây giờ chúng ta chuẩn bị, không ngờ chúng ta may mắn đến vậy, vừa hay chặn được” một tinh tướng trên tay cầm ngọc phù truyền âm nói
“Nhóm thiếu chủ đang đi qua đây? Luyện đan sư này khá lợi hại, với lại là lôi tinh nguyên” một tinh tướng khác lo lắng nói
“Đương nhiên, yên tâm đi, chúng ta sẽ không sơ ý đâu. người này cũng giỏi thật, mới là tinh tướng đã có thể chế luyện đan dược cấp 4, nhưng thiếu chủ đã tính kỹ, những linh thảo hắn có được đều thuộc về thiếu chủ. Nếu không thì ngươi nghĩ thiếu chủ sao lại không cho chúng ta đi tranh vườn linh dược, chỉ là để cho mục tiêu ít đi rồi cướp sau” thu lại ngọc phù truyền âm, tinh tướng đắc ý nói
Người tinh tướng đứng phía sau trả lời: “đúng là không tồi, thiếu chủ không thể nghĩ ra cách thu thập linh thảo mà người này nghĩ ra được. Ta nghĩ rằng trên tay luyện đan sư này cũng đã có hơn vạn đóa linh thảo rồi”
“Hắn nghĩ ra thì sao? Cuối cùng cũng thuộc về thiếu chủ. Dù hắn không theo hướng này thì cũng chạy không thoát. Cao ngạo, hống hách phải cần có bản lĩnh mới được, chỉ là một tinh tướng mà dám hống hách. Đợi chút ta sẽ cho hắn quỳ xuống xin tha mạng” người tinh tướng ốm yếu chen vào nói
Tạ Tinh đang trên Ngũ Tiêu, đi theo hướng nam, cậu cũng không đi đến chỗ xảy ra vụ nổ lớn có thể có di tích, vì cậu có đồ muốn đưa cho Ôn Lôi
Ôn Lôi đã giúp cậu, vả lại Dư tỷ và Sương nhi đang ở trong Thiên Tử cốc, Ôn Lôi cũng từng giúp qua họ. Tạ Tinh đương nhiên không phải là người có ơn không trả, Ôn Lôi giúp cậu mấy ngày, ngay cả cơ hội tranh đoạt linh thảo cũng bỏ qua, cậu không thể chỉ cho Ôn Lôi 2 bình thuốc
Nhưng mà thấy tình cảnh kỳ lạ bên dưới, Tạ Tinh bay chậm lại, 4 người tinh tướng, có 2 người hình như bị thương nằm dưới đất, còn hai người đang nhìn xuống dưới hồ, hình như trong hồ có gì đặc biệt
Thứ mà tinh tướng coi trọng như vậy thì chắc chắn không phải đồ tồi, Tạ Tinh liền đáp xuống dưới
Thấy Tạ Tinh đáp xuống, người tinh tướng cầm đầu liền cười lạnh, người này đúng là tham lam. Vốn định kêu Tạ Tinh xuống, nhưng không ngờ cậu lại chủ động đi xuống
Tạ Tinh khi xuống có chút kỳ lạ nhìn 2 người tinh tướng dưới đất, xem ra vết thương khá nặng, 2 người còn lại thấy Tạ Tinh liền bước lên nói: “tiền bối, chúng ta phát hiện một động phủ của thượng cổ tinh vương, nằm bên trong hồ. Nhưng không ngờ có một con yêu thú cấp 4 đỉnh phong canh giữ, hai người đồng đội đã bị thương không nhẹ, nếu tiền bối không chê thì chúng ta nguyện cũng tiền bối liên thủ...”
Tạ Tinh vẫy tay nói: “các ngươi sao biết trong hồ có động phủ, còn là của Tinh vương”
Người tinh tướng nghe nói, lập tức cung kính lấy ra một mảnh bản đồ: “ta cũng từ bản đồ mà biết được, tiền bối mời xem”
Nói xong người tinh tướng cẩn thận đưa bản đồ cho Tạ Tinh. Rõ ràng là rất tôn kính người luyện đan sư cấp 4
Tạ Tinh cười nhẹ, liền đưa tay ra cầm lấy bản đồ
Người tinh tướng cầm lấy bản đồ có tí gấp gáp. Gần lấy được bản đồ, Tạ Tinh đột nhiên đưa tay lên tấn công một đòn thẳng vào tim mạch của người tinh tướng đang cầm bản đồ
Bị ám toán rồi, đây là suy nghĩ lúc này của hắn
Người tinh tướng kế bên đang định lúc Tạ Tinh cầm lấy bản đồ thì tấn công, đây là kế hoạch của 2 người, nhưng Tạ Tinh chưa đụng đến bản đồ thì đồng đội đã bị tấn công. Người tinh tướng phản xạ rất nhanh nhưng ngay lúc định đánh trả thì phát hiện trong đan điền có gì đó làm hắn rất đau. Nhưng mà làm hắn sợ nhất là chỉ một lúc thì kinh mạch của hắn đã nhanh chóng rạn nứt phát tán ra toàn thân
Bị ám toán rồi, hắn cùng đồng đội đều có cùng nghĩ như thế
“Đùng đùng...”
Hai người tinh tướng bị ám toán cùng lúc, Tạ Tinh đã dùng Lôi Điện và Tinh đao tấn công 2 tinh tướng dưới đất. Hai người kia còn chưa ám toán người xong đã bị đánh ngã xuống đất
Tạ Tinh không nương tay. Nhân lúc người Tinh tướng chưa phản ứng lại, số lượng lớn Tinh đao và Lôi điện đã bao vây hắn
Tinh đao và Lôi điện của nhất tinh hậu kỳ quả là lợi hại, ngay cả pháp khí hộ thân cũng chưa lấy ra chỉ có thể dùng pháp khí tấn công cản lại
Tạ Tinh không hề cảm thấy tội nghiệp 2 người này, lại không ngừng tấn công, hai người vừa bị tấn công lập tức đứng dậy, nhưng 2 đao đã nhanh chóng cắt đứt đầu họ
4 người tinh tướng 1 chiêu cũng chưa xuất ra đã bị Tạ Tinh nhanh chóng giết chết
Một tinh tướng bị Tạ Tinh đánh vào tim mạch vẫn chưa chết, nhưng chỉ là nhất thờic chưa chết, nhìn Tạ Tinh như nhìn một con quỷ, khóe miệng chảy máu liên tục: “ngươi, ngươi sao biết được...”
Tạ Tinh cười nhẹ, thằng ngốc này bây giờ còn hỏi lại cậu, 4 người này quá nhiều sơ hở, còn hỏi tại sao
Tạ Tinh không nghĩ rằng uy danh của mình lại lớn đến mức làm cho 4 tinh tướng chủ động giao ra tàng bảo đồ. Hơn nữa lúc nhận bản đồ, dưới chân của hắn có dao động của gió, nghĩa là người này đang ngưng tụ tinh lực. Đưa bản đồ thôi thì ngưng tụ tinh lực làm gì?
Nếu như nói 2 điều này là không đủ kết luận, vậy thì 4 người đánh với yêu thú mà bên bờ hồ không có chút nước nào, nói ra có ma mới tin. Quan trọng hơn là 2 người đồng đội đang bị thương nặng, hai người kua không chăm sóc mà lại tập trung về phía Tạ Tinh, hình như giao bản đồ mới là nhiệm vụ chủ yếu
Nếu như nhiều sơ hở như vậy mà Tạ Tinh còn bị ám toán thì đã chết từ lâu rồi
Thấy Tạ Tinh không trả lời, người tinh tướng liền tức giận nhưng lập tức chết đi
Tạ Tinh cười lạnh, nhanh chóng thay bộ đồ của người tinh tướng rồi để lại bộ đồ của mình trên người hắn
Giả bộ nằm xuống, đưa mặt nạ của mình cho hắn đeo. Bản thân thì xả tóc bù xù, nằm xuống đất, dùng tinh hỏa đốt y phục của mình đến lúc đen thui giống như vừa bị sét đánh xong
Cậu đợi người ở phía sau đi đến, người này đang tính kế giết cậu, khẳng định là vì linh thảo, nếu đã bị chặn đường như vậy thì chắc chắn sẽ có người nhanh chóng đi đến
Nếu như không có người thông báo, Tạ Tinh tuyệt đối không tin mình bị chặn đúng lúc này
Tạ Tinh đợi chưa lâu, thì một tinh tướng và một tinh sĩ nhanh chóng bay đến, đáp xuống đất, người tinh sĩ thấy tình hình trước mắt liền kêu lên một tiếng
Sau đó nói: “không ngờ lại đồng quy vu tận với Trương Hóa, người luyện đan sư này thật có bản lỉnh. Vốn định bắt sống nhưng mà chết rồi thì thôi”
Nói xong hắn đi đến chỗ người tinh tướng đang mặc y phục của Tạ Tinh, người đeo mặt nạ
“Đợi chút, thiếu chủ” nói xong người tinh tướng lấy ra cây phi kiếm đâm xuống thi thể mấy lần rồi mới nói: “chắc là chết rồi”
Người tinh sĩ liền cười: “Vương Đô ngươi cũng quá cẩn thận, ngươi xem túi trữ vật còn nguyên thì biết là ôm nhau mà chết rồi, nếu như hắn chưa chết thì đã lấy hết túi trữ vật của họ”
Người tên Vương Đô cười xấu hổ, hắn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không nói ra được
Tạ Tinh rất thất vọng, vốn tưởng là người thế nào, thì ra chỉ là 1 tinh tướng và 1 tinh sĩ, nhưng dù chỉ có hai người thì cậu cũng không buông tha, ít nhiều gì cũng là tiền
Tay phóng ra Vô ảnh khiết vĩ châm
“Không ổn, có người ám...” người tinh tướng chưa nói xong thì bị Tạ Tinh ám toán. Tạ Tinh cảm thấy loại ám khí này thật là tốt, chỉ là đẳng cấp hơi thấp, sau này xem thử có thể nâng cấp thêm nữa không. Thành bảo khí thì tốt hơn
Tạ Tinh đứng dậy, chém ra 1 đao, nhanh chóng kết liễu người tinh tướng
“Ngươi là ai?” người tinh sĩ nhìn Tạ Tinh, trong mắt đầy vẻ sợ hãi
“Không ai dạy ngươi là đã ra giang hồ thì phải chuẩn bị ẵn sàng để trả giá sao?” Tạ Tinh đáp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.