Sách mới đã lên kệ VIP, những chuyện khác ko nói, ta chỉ muốn cảm tạ chư vị thư hữu đã ủng hộ lâu nay. Thành tích trước mắt coi như cũng ko tệ lắm, đương nhiên, ko thể thiếu công lao của chư vị. Ai nha, phải nói thế nào đây. Đây là tác phẩm đầu tiên của Đông Lâm lên kệ VIP, nội tâm rất vui mừng, luôn lo lắng thành tích của nó sẽ thế nào đây, nhưng ko ngờ lại được thế này, cảm giác thật tốt. Tóm lại chính là toàn thân tinh lực dồi dào, ko có nơi để phát tiết. Được rồi, không nói những điều này nữa, giống lời sĩ diện quá. Một quyển sách, giống như là một đứa bé, từ lúc sinh ra rồi nuôi dưỡng cho đến bây giờ, có thể nói Đông Lâm đã đặt cảm tình của mình vào trong đấy hết thảy. Muốn viết thật tốt nhưng tất nhiên sẽ có chỗ ko tốt. Cũng xin gửi lời xin lỗi đến những độc giả vẫn luôn chịu đựng, những vị biên tập đã cố gắng, và ko thể ko xin lỗi chính mình... Kỳ thật Đông Lâm rất lười, hỡn nữa cũng ko thích viết Sảng Văn; tiểu thuyết chính là một câu chuyện xưa, cái Đông Lâm muốn làm chính là đem cái chuyện xưa đó ra ngoài. Quyền sách này đáng lẽ sẽ có nhiều phần ví dụ như châm dứt, sau đó triển khai, sau đoa là khởi đầu mới... Lúc đâu đã định viết như vậy nhưng về sau lại nghĩ vẫn ko nên làm vậy, làm vậy thì giống nhưn một người bị tách rời rồi. Còn nữa, quyển sách có rất nhiều ý mở cho phần sau, chuyện xưa khúc chiết, cảnh cực kỳ hùng vĩ, nhưng còn chưa bày ra toàn bộ; đừng nói ta hành hạ main. Mũi kiếm tốt phải từ tôi luyện mà nên, hương hoa mai sẽ chuốc đau khổ, ko có trắc trở sẽ ko có chuyện nhân sinh, làm sao có thể cường đại, tâm cường đại, mới thật sự cường đại. Nếu muốn main cường đại cũng rất dễ, vẽ ra một xuất thân trâu bò hoặc gặp đại nhân vật truyền dạy... Sinh mệnh quý ở chỗ biết phấn đấu, mồ hôi từng ngày sẽ là niềm vui thú. ....
KìNgộ: Dịch đến đây thôi, dài quá, còn một đoạn nữa -.- Nhưng nhiêu đây chắc mọi người cũng hiểu ý tác giả rồi. |