Tinh Thần Châu

Chương 961: Thần kiếm sính uy




Nhưng Dược Thiên Sầu thề phải giết hắn, tự nhiên sẽ không dừng tay, lập tức liền biến mất trên cao, dùng phương thức thuấn di liên tục từ bốn phương tám hướng tiến công. Nhưng tốc độ biến hóa của Ma Nhận quả thực nhanh đến khó thể tin, đem Yến Truy Tinh hộ tại trung tâm, chuyển động giống như viên cầu, mũi nhọn xoay quanh, làm cho Dược Thiên Sầu không ngừng phải hiện hình từ bốn phương tám hướng, căn bản không thể tiếp cận Yến Truy Tinh.
 
Loại cảm giác này cấp cho Dược Thiên Sầu cảm giác giống như mỗi một lần mình đều bay thẳng vào hướng lưỡi dao của đối phương mà tự sát. Mà Yến Truy Tinh giống như trục viên cầu, bình yên bất động trong tâm điểm, Ma Nhận đã giúp hắn chống hết thảy uy hiếp đến từ bên ngoài. Để cho Dược Thiên Sầu cảm thấy tức giận, tên kia lại đang trốn bên trong nhắm mắt lại ngăn địch, mặc dù biết hắn đang ngưng thần thao khống Ma Nhận, nhưng làm Dược Thiên Sầu vô cùng tức giận, quả thực là không coi ai ra gì!
 
Người đang xem cuộc chiến xa xa có không ít người đang đưa mắt nhìn nhau, tất cả mọi người thấy được Dược Thiên Sầu vốn không có biện pháp làm gì được Yến Truy Tinh, kết quả này xác thực vượt ngoài ý nghĩ của mọi người. Không ít người thậm chí còn đang suy đoán, thần binh trong tay Yến Truy Tinh tựa hồ chỉ đang phòng thủ, còn chưa phát huy ra uy lực công kích, nếu Yến Truy Tinh lợi dụng thần binh tiến hành phản kích, không biết Dược Thiên Sầu có thể đỡ nổi hay không? Nếu như Dược Thiên Sầu bị đánh bại, như vậy thế cục cả tu chân giới sẽ sắp sửa nghịch chuyển, chỉ sợ Yến Truy Tinh sẽ thay thế địa vị của Dược Thiên Sầu...
 
Ý nghĩ này vừa nảy sinh, trên mặt mọi người lập tức thay đổi. Võ gia lấy Võ Tứ Hải cầm đầu sắc mặt ai cũng dị thường ngưng trọng, quan hệ của tứ đại gia tộc cùng Dược Thiên Sầu người trong tu chân giới đều biết, nếu để Yến Truy Tinh đánh thắng, kết cục của tứ đại gia tộc có thể nghĩ. Nguồn: http://truyenfull.vn
 
Tại Mạo Nhi đảo tự nhiên cũng có đệ tử Vạn Ma cung ở lại, đệ tử Vạn Ma cung nhìn thấy một màn như vậy, mọi người nhìn nhau, trong mắt đều ẩn chứa một tia hưng phấn, mặc cho ai đều nhìn ra thần binh trong tay Yến Truy Tinh chính là Hắc Nguyệt Phù Đồ trong tay tiền nhậm chưởng mồn. Yến Truy Tinh cầm Hắc Nguyệt Phù Đồ tới khiêu chiến Dược Thiên Sầu, chuyện này có quan hệ thế nào với Vạn Ma cung không cần nói cũng biết. Nếu Yến Truy Tinh đánh bại Dược Thiên Sầu, như vậy Vạn Ma cung...
 
Vài tên đệ tử Vạn Ma cung trong lòng nhất thời nhịn không được kinh hoàng, nhưng trên mặt cũng không dám để lộ ra sơ hở, dù sao cuộc chiến chưa tới lúc cuối cùng ai cũng không dám cam đoan ai thắng ai thua. Mấy người sợ bị người khác nhìn ra chút gì đó, không khỏi lén lút liếc mắt nhìn bốn phía, lại phát hiện khắp bốn phía đã có không ít ánh mắt đang như có như không liếc nhìn bọn hắn.
 
Mặc kệ cuối cùng thắng bại như thế nào, tất cả mọi người đều nhìn ra được, Dược Thiên Sầu không hổ với danh xưng thiên hạ đệ nhất cao thủ hiện tại, tu vi rõ ràng cao hơn Yến Truy Tinh rất nhiều. Nếu không Yến Truy Tinh cũng không rúc vào trong vòng loan nguyệt mà phòng thủ, không dám xông ra ứng chiến.
 
Ờ đây mọi người chỉ biết tu vi Dược Thiên Sầu rất cao, nhưng không ai biết tu vi Dược Thiên Sầu kỳ thật đã đột phá tới Tiên cấp. Chính bản thân Yến Truy Tinh cũng không nghĩ tới tu vi Dược Thiên Sầu lại cao nhiều hơn hắn đến như vậy, ban đầu còn bận tâm Ma Nhận không thể ngăn trở Dược Thiên Sầu, cho nên ngưng thần khống chế, hiện tại phát hiện mình vẫn đánh giá thấp uy lực của Ma Nhận, hoàn toàn có thể không uổng lực ngăn trở đối thủ, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
 
Hắn buông lỏng ngón tay điểm trên ấn đường, hai mắt chậm rãi mở ra, nhìn Dược Thiên Sầu đang gặp phải trắc trở bốn phía hắc hắc cười lạnh nói: "Dược Thiên Sầu, chẳng lẽ ngươi chỉ có chút bổn sự ấy sao? Hay là hết bản lĩnh rồi? Nếu quà nhiên như thế, vậy nên đến phiên ta tấn công, ta cho ngươi chuần bị sẵn sàng trước, cho ngươi thua tâm phục khấu phục, hiếu được ai mới là thiên hạ đệ nhất cao thủ chân chính trên đời này."
 
Trong giọng nói lộ ra vẻ bừa bãi không thể nghi ngờ, nghe được trong lòng mọi người nhảy dựng. Đều thầm nghĩ Yến Truy Tinh quả nhiên còn có tuyệt chiêu chưa lộ, chẳng lẽ cuộc chiến quyết định vận mệnh tu chân giới đã sập phân ra thắng bại hay sao?
 
Trên dưới Võ gia đều khẩn trương lên, không biết Dược Thiên Sầu có đỡ nổi đòn phản công của Yến Truy Tinh hay không.
 
Dược Thiên Sầu nghe vậy cũng đinh chỉ công kích không có hiệu quả, hiện tân phiêu phù trên không trung, liên tục không ngừng thuấn di dù có tu vi Tiên cấp cũng làm hắn mệt mỏi. Ánh mắt hắn liếc nhìn Võ Lập Tuyết đang căng thẳng đứng xa xa tay níu chặt quần áo, bỗng nhiên trành hướng Yến Truy Tinh, hờ hững nói: "Chẳng qua lão tử muốn thử xem uy lực Ma Nhận như thế nào, cho ngươi ba phần màu sắc, ngươi còn trèo lên mặt lên mũi. Ngươi ở trong mắt ta bất quá chỉ là gà đất chó kiểng, ngay tư cách làm đối thủ của ta còn không có, không ngờ còn không biết trời cao đất dày như thế, thật sự là đáng buồn cười. Cũng tốt! Cho ngươi chết sớm sớm đầu thai, lười dài dòng với ngươi."
 
Một đạo quang mang màu vàng nhạt hiện lên, một thanh trường kiếm kim sắc nhàn nhạt phong cách cổ xưa nằm trong tay hắn. Dược Thiên Sầu nâng lên trường kiếm trong tay, nhẹ nhàng thở dài. Thanh thần kiếm này cho dù lúc còn ở Tiên giới, hắn cũng chưa từng lấy ra dùng qua, không thể tưởng được lần đầu tiên sừ dụng không ngờ lại dùng để đối phó Yến Truy Tinh, nếu không phải Ma Nhận do Ma Thần lưu lại quá mức lợi hại, mình chắc chắn sẽ không dễ dàng vận dụng.
 
Hai mắt Yến Truy Tinh híp lại, ánh mắt quét nhìn thanh trường kiếm trong tay đối phương, cũng không nhìn ra có địa phương gì thần kỳ, lúc này cười lạnh nói: "Chết còn sĩ diện khố thân phải nói chính là loại người như ngươi đi! Nếu ta là ngươi hoặc là nhận thua, hoặc là nhanh chóng chạy trối chết, nếu muốn dựa vào kiểu làm ra vẻ để tăng thêm can đảm cho mình, đó mới thật sự là đáng buồn cười."
 
Nói xong liếc mắt nhìn quanh đám người đang xem cuộc chiến, khoe khoang tiếp tục nói: "Muốn chết như thế nào? Ta thành toàn ngươi." Lúc này có thể nói nhìn hắn hùng tâm bừng bừng, như muốn dùng cuộc chiến này rửa đi sỉ nhục lúc trước, kinh sợ thiên hạ, đặt mình lên địa vị thiên hạ đệ nhất cao thủ.
 
"Ngươi thành toàn ta?" Dược Thiên Sầu tựa hồ nghe được chuyện gì thật buồn cười, trường kiếm chỉ tới, cười lạnh liên tục, nói: "Quả nhiên là ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất dày, trước tiên ngăn trở thử một kiếm này của ta lại nhìn xem ngươi có đủ phân lượng nhiều lời như vậy hay không." Theo một tiếng quát chói tai, Dược Thiên Sầu lại thuấn di biến mất.
 
Loan nguyệt viên phong đang hộ vệ Yến Truy Tinh bỗng nhiên chỉ hướng một chỗ, quả nhiên lại làm Dược Thiên Sầu hiện hình. Yến Truy Tinh vừa định châm chọc hai câu, nhưng lời còn chưa nói ra miệng, liền thấy trường kiếm trong tay Dược Thiên Sầu đột nhiên bộc phát ra cỗ khí thế cổ xưa bễ nghễ thiên hạ, giống như kinh đào vỗ bờ vọt tới, Ma Nhận hộ vệ hắn có linh tính, lúc này phát ra tiếng ngâm khẽ "ong ong" dồn dập, đang hướng hắn báo nguy.
 
Yến Truy Tinh cảm thấy không ổn, đồng tử chợt co rút, chỉ thấy trường kiếm Dược Thiên Sầu giờ lên trong tay đột nhiên biến thành cự kiếm dài trăm thước, trên thân kiếm phong cách cổ xưa còn bám vào lưu quang màu vàng như lưu ly.
 
"Cút ngay!" Dược Thiên Sầu vừa bay lên cao giống như tiếng sấm sét giữa trời quang hét to, một thanh cự kiếm quét ngang ra, trực tiếp oanh thẳng vào Ma Nhận.
 
"Oanh." Một tiếng vang thật lớn tạc ra, khí lãng gần như hữu hình giống như sóng xung kích nhanh chóng khuếch tán, Ma Nhận lúc trước còn đang đại phóng tia sáng kỳ dị quả thực không chịu nổi một kích, bị cự kiếm trực tiếp đụng phải văng ra ngoài, bay về phía chân trời xa xa như một chấm đen.
 
Thần kiếm đánh ra một kích ngay đương trường bài trừ phòng ngự kín không kẽ hở của Ma Nhận, hoàn toàn dùng lực làm bị thương nặng, không hề mượn chút chỗ xảo diệu, thắng được đường đường chính chính. Mọi người quanh thân hít sâu một hơi, một kích này nhất thời đem bọt nước trong lòng chút người nào đó trạc phá, ai mạnh ai yếu đã không còn cần phải suy đoán.
 
"Chết!" Trên không trung lại vang lên tiếng hét to của Dược Thiên Sầu, cự kiếm trong tay hắn, nhẹ nhàng tung bay như cành liễu trong gió, trên không trung kéo ra một đóa hoa vàng thật lớn, bao vây trùm về hướng Yến Truy Tinh.
 
Đối mặt với võng kiểm thật lớn bàng bạc vô cùng đang chụp tới, vẻ bừa bãi trên
 
Mặt Yến Truy Tinh đã bị thay thế thành trắng bệch, lúc này sợ đến mức hồn phi phách tán. Bằng sự cường hãn của Ma Nhận cũng đỡ không nổi đối phương, nhục thể của mình liền càng không khả năng ngăn cản nó. Nhưng phương hướng duy nhất có thể tránh né cũng chỉ còn phía sau, liền không chút do dự thuấn di trốn tránh.
 
Nhưng tựa hồ đã chậm một chút, bằng tốc độ cùng tu vi của Dược Thiên Sầu, hơn nữa chuyện phát đột nhiên mang theo ý vị như đánh lén, hắn làm sao có thể bình yên trở ra? "Phốc." Một tiếng một cái đùi mang theo hoa máu nhô lên cao bay múa.
 
Trên mặt Dược Thiên Sầu hiện lên vẻ tàn khốc, lần này hắn quyết định sẽ không bỏ qua đối phương, cánh tay run lên, cự kiếm chém đứt một cái đùi của đối phương, thân kiếm rộng lớn thuận thế phách về vẻ mặt đang hoảng sợ ngập tràn của Yến Truy Tinh, khí thế kia tựa hồ muốn chụp đối phương thành bánh thịt.
 
"Ma quyền!" Yến Truy Tinh không kịp chạy trốn bi thanh gầm lên giận dữ, hướng lên trời liều mạng công ra một quyền, trực tiếp oanh thẳng lên thân kiếm. "Oanh." Trong tiếng nổ vang xen lẫn tiếng "A...Một tiếng hét thảm của Yến Truy Tinh, trong đó còn có thanh âm khung xương vỡ vụn truyền đến.
 
Chỉ thấy một cánh tay Yến Truy Tinh mềm nhũn thành miếng thịt lắc lư, "
phốc" một tiếng cuồng phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như sao băng bị phách rơi xuống mặt đất.
 
"
Ầm...Mặt đất chấn động, xuất hiện một cái hố sâu không nhỏ, theo khói bụi tung bay mơ hồ còn có thể chứng kiến hắn liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, nhìn qua đã bị trọng thương.
 
Bất quá uy lực của Ma quyền đích xác không thể dò xét, lại có thể ngạnh kháng được cú vỗ tới của thần kiếm, cuối cùng không bị một kích trí mạng. Nhưng thần kiếm há có thể dễ dàng ngăn cản như vậy, nó ở trong tay Dược Thiên Sầu tuy rằng nhẹ nhàng như cành liễu, nhưng thực tế nặng tới mười vạn tám ngàn cân, lại thêm lực đạo của Dược Thiên Sầu đánh ra, lực lượng công kích liền có thể nghĩ.
 
Sự biến hóa quá lớn chỉ trong giây lát, làm mọi người nhìn thấy trong lòng run sợ, trên mặt người của Võ gia cũng vô cùng phấn chấn, vài tên đệ tử Vạn Ma cung lại là sợ hãi.
 
"Chết!" Dược Thiên Sầu lại cất tiếng quát chói tai, thần kiếm trong tay cùng lôi đình oai liền bị hắn vung tay ném xuống, hướng Yến Truy Tinh còn đang giãy dụa trong hố sâu cắm thẳng xuống dưới. Nhưng ngay lúc này, xa xa một đại ô quang cực lớn nổ bắn phóng tới, trực tiếp đánh thẳng lên thần kiếm vừa ném ra, chính là Ma Nhận bị đánh bay khi nãy quay trở về cứu chủ.
 
"Oanh." Thần kiếm bị đánh cho lệch ra, cắm trệch hướng hố sâu tới mấy chục thước. Dược Thiên Sầu nhanh chóng quét mắt, không thể không cảm thán Ma Thần luyện chế thần binh quả nhiên không giống bình thường, bị một kích của thần kiếm lại không hư hao chút nào, chỉ là bị đánh bay mà thôi. Nếu tu vi Yến Truy Tinh cao hơn một chút, uy lực sử dụng nói vậy sẽ lớn hơn nữa, Ma Nhận chưa chắc không thể cùng thần kiếm tranh tài một trận.
 
Ma Nhận cứu chủ, lúc này giúp Yến Truy Tinh có được cơ hội thở gấp, che chở Yến Truy Tinh từ trong hố vọt ra. Yến Truy Tinh lăng không giờ vuốt, trực tiếp hấp thu cái đùi bị rơi xuống từ trong không trung, chính là cái đùi của hắn bị một kiếm chém rụng.
 
Chuyện cho tới bây giờ, Yến Truy Tinh như thế nào còn có thể không rõ chính mình căn bản không phải là đối thủ của Dược Thiên Sầu, cơ hồ không chút do dự đem cái chân bị chặt nổ thành một đoàn huyết vụ, thảm thanh nói: "Huyết Độn!"
 
"Muốn chạy!" Dược Thiên Sầu hừ lạnh một tiếng, thần kiếm cực lớn đột nhiên rút ra khỏi mặt đất, nháy mắt thu nhỏ lại thành phi kiếm, theo phương hướng điều khiển của Dược Thiên Sầu, hóa thành một đạo kim sắc lưu quang trực tiếp bắn thẳng vào trong huyết vụ đang căng phồng lên, "A...Lúc này bên trong liền truyền đến tiếng hét thảm...
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.