Lúc này trong Linh Phương cốc đã mất đi vẻ đẹp non xanh nước biếc ngày xưa, nơi nơi đầy phế tích, nhìn không thấy một thảm thực vật, mặt đất cũng giống như bị đánh nát, giống như một con gà bị nhố sạch lông, lỏa lồ đến mức khó xem, ngọn núi tiêu chí đứng vững trong Linh Phương cốc cũng đã suy sụp...
Mọi người ở đây không ai nghĩ đến giết một Yến Truy Tinh lại biến thành hậu quả như vậy. Nhất là đoàn hắc quang thần bí, quả thực là quá khó tin, ra vẻ tu vi còn cao hơn Yến Truy Tinh thật nhiều, tại sao có thể như vậy? Tất cả mọi người đều nghi ngờ frọngfrọngểể.
Trong mọi người đang ngây ra như phỗng, Văn Lan Phong là người thứ nhất thanh tỉnh lại, làn da trên người hắn trên cơ bản đã biến thành màu đen, là loại màu đen mà bị xâm nhấp từ trong ra ngoài, cả người ra vẻ bao phủ một tầng tử khí, sau khi thanh tỉnh chuyện thứ nhất hắn làm là vọt tới vị trí của Lộ Nghiên Thanh, đào đất đưa Lộ Nghiên Thanh đem ra...
"Hấp Tinh đại pháp!"
Tiếng nói của Dược Thiên Sầu làm mọi người cả kinh cùng nhìn lại, chỉ thấy một cỗ thây khô đang chậm rãi ngã xuống ngay trước mặt hắn. Vừa rơi xuống đất liền phân thân toái cốt, người chết không phải ai khác, chính là Băng Thành Tử. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lộng Trúc thiềm qua, đứng bên người Dược Thiên Sầu nhìn hài cốt trên mặt đất, bưng lồng ngực không khỏe, nhíu mày nói: "Tiểu tử ngươi là chó điên sao? Thấy ai cắn ai! Người ta đã buông tay, ngươi tội gì còn phải hạ độc thủ đối với hắn."
Dược Thiên Sầu lau máu mũi, gương mặt dữ tợn: "Nếu như Yến Truy Tinh triệt để đã chết, ta không ngại buông tha hắn, nhưng thứ cẩu đông tây kia đã bỏ chạy, lão gia hỏa này là người có khả năng dành sự trợ giúp cho hắn lớn nhất, lưu không được."
Lộng Trúc không nói gì thở dài một hơi...
Một trận đánh tại Linh Phương cốc đã chết bốn vị cao thủ Hóa Thần hậu kỳ. Tất cả đều là chết trong tay tiểu tử này, kể từ hôm nay trở đi, tiểu tử này rốt cục đã ngồi ổn ở vị trí chưởng hình sử Yêu Quý Vực, bằng thủ đoạn của hắn không bao giờ cần chính mình quan tâm nữa, xem ra Tất Trường Xuân chọn người không sai.
Lộng Trúc quay đầu lại hồ nghi nói: "Hiện tại tu vi của ngươi rốt cục là cấp bậc gì? Ta thế nào cảm giác như đã tới Hóa Thần kỳ?"
Dược Thiên Sầu đưa gương mặt bụi bậm và đầu đầy bún tóc nhìn quanh bốn phía "hắc hắc" cười gian một trận, nhìn chẳng khác gì một tên đệ tử Cái Bang, còn đang cười gian đột nhiên ngừng bặt, "a" một tiếng kêu lên sợ hãi, hắn thuấn di đi tới vị trí trên sườn núi quan sát khắp nơi. Không biết Bách Mị Yêu Cơ và Nhan Vũ bị vùi lấp chỗ nào, hắn lập tức huy chưởng xuất ra Thổ quyết, cấp tốc cảm ứng vị trí hai nàng bị chôn vùi, bùn đất nơi đó thối lui nhanh như nước thủy triều, lộ ra hai nàng đang nằm bên trong, liền cấp tốc kiểm tra thân thể trạng huống của hai nàng, sau khi phát hiện không có gì, mới thở phào nhẹ nhõm, đặt mông ngồi lên mặt đất...
Lộng Trúc theo tới, thấy hai nàng, trên mặt hơi có chút không hài lòng nhưng vẫn hỏi: "Thế nào rồi?"
"Không có việc gì, thế nhưng đã bị Ma Nhãn khống chế, không biết nên dùng biện pháp gì mới có thể hóa giải..." Còn đang lo lắng, Dược Thiên Sầu bỗng nhiên sửng sốt, nhìn Lộng Trúc nói: "Ngươi giúp ta xem chừng hai nàng, ta đi đây lập tức quay về." Dứt lời trực tiếp bay về hướng núi sâu xa xa, chính là phương hướng Ngạc Tiên Quân bị đánh bay.
Theo phương hướng kia một đường bay đi, rất dễ tìm được Ngạc Tiên Quân. Mục tiêu rất dễ thấy, đó là một tòa sơn thể đổ nát, Ngạc Tiên Quân chật vật bất kham đang khoanh chân ngồi chữa thương, Dược Thiên Sầu còn chưa rơi xuống, hắn liền trợn mắt nhìn lên, sau đó lại nhắm mắt...
Dược Thiên Sầu biết hắn đang chữa thương, rơi vào bên người cũng không quấy rối hắn, đợi một hồi lâu mới thấy hắn chậm rãi mở mắt. Ngạc Tiên Quân vừa mở mắt, liền sắc mặt ngưng trọng nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Ma Thần!"
Dược Thiên Sầu ngồi xổm bên cạnh hắn sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Làm sao vậy?"
Ngạc Tiên Quân lắc đầu than thở: "Yến Truy Tinh quả nhiên đã chiếm được sự phù hộ của Ma Thần, vừa rồi chính là Ma Thần xuất thủ, cỗ hơi thở kia chính là khí tức của thần a!"
Dược Thiên Sầu cười lạnh, kỳ thực hắn đã sớm biết Yến Truy Tinh là người được Ma Thần phù hộ, nhưng chỉ là cố ý giấu diếm không nói mà thôi, chủ yếu là sợ người này nghe được sẽ kinh hãi. Hôm nay làm lão yêu quái bị thương, hắn thật đúng cảm thấy ngại ngùng, tiếp tục lừa gạt: "Không có khả năng! Ngươi không phải vẫn còn hoàn hảo sao! Nếu như thực sự là Ma Thần xuất thủ chỉ sợ ngươi đã chết kiều kiều. Sao có thể còn ngồi đây nói chuyện phiếm với ta."
Ngạc Tiên Quân cười khổ nói: "Ma Thần người ta căn bản không đáng động thủ cùng tạ, ta và hắn hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp, hắn bất quá chỉ gián tiếp xuất thủ cảnh cáo ta mà thôi, nếu như thực sự trực tiếp xuất thủ, ta làm sao còn có mạng sống, Ma Thần là ai? Đó là một đời thiên kiêu danh chấn thượng cổ a! Tiên Đế Kim Thái từng tiếp xúc với thần từng nói qua, Ma Thần dù là ở Thần giới, cũng là nhân vật đứng đầu! Làm sao người như chúng ta có thể với tới."
Dược Thiên Sầu cười a a vỗ vai hắn nói: "Đúng nha! Người ta đứng hàng thần đàn, làm sao tính toán với những tiểu nhân vật bất nhấp lưu như chúng ta, hắn làm chuyện của hắn, chúng ta làm chuyện của chúng ta, còn cảm khái cái gì, không cần phải sợ hắn."
Thần tình Ngạc Tiên Quân co quặp tức giận nói: "Đó là Ma Thần! Có thề không sợ sao?"
"Quản hắn là ai, lần sau không chọc hắn là được, không thề trêu vào hắn thì trốn thôi!" Dược Thiên Sầu nỗ lực bài ra khuôn mặt tươi cười để an ủi hắn, thế nhưng gương mặt bụi bậm càng cười càng làm cho cảm giác hoa mắt, lúc này Ngạc Tiên Quân trợn mắt nói: "Ngươi còn muốn có lần sau! Ngươi thật xem Ma Thần người ta là bài biện! Sẽ chết người đó, lần sau chính ngươi tới! Đừng gọi ta nữa, ta không thể trêu vào."
"Ha hả! Ai lại ăn no không việc làm đi chủ động trêu chọc hắn, sự tình này sau hãy nói. Trước tiên làm chính sự, cái này..." Dược Thiên Sầu ho khan một tiếng nói: "Lão yêu quái, hỏi ngươi chuyện này. Ngươi có biện pháp nào tìm được nguyên thần Yến Truy Tinh chạy đi đâu không?"
"Ngươi còn muốn tiếp tục?" Ngạc Tiên Quân bật dậy, cười lạnh nói: "Lần thứ hai trêu chọc đến Ma Thần...Người ta không phải chỉ ngồi không, ngươi đừng nháo tới mức để Ma Thần phá vỡ hư không pháp giá đích thân tới, đến lúc đó ngươi muốn khóc cũng không kịp. Trên trời dưới đất không ai đủ khả năng bảo trụ ngươi."
"Mẹ nó! Ta quản hắn là Ma Thần hay điểu thần, Ma Thần thì thế nào?" Dược Thiên Sầu hỏa lớn, bật đứng lên, huy cánh tay quát: "Dù ta không đi tìm tên vương bát đản, vương bát đản sớm muộn gì cũng tới tìm ta báo thù, nếu là như vậy, còn không bằng nhân hắn bệnh mà lấy mạng hắn."
Ngạc Tiên Quân hừ lạnh nói: "Nếu ngươi thực sự muốn giết người, vậy vừa rồi vì sao ngươi không dùng thần kiếm? Trước khi Ma Thần còn chưa xuất thủ, đoàn hắc quang kia hẳn là cũng không chống được thần kiếm oaiẵ Bảo đảm Yến Truy Tinh sẽ hình thần câu diệt. Như vậy chẳng phải là xong hết mọi chuyện?"
"Thần kiếm?" Dược Thiên Sầu sửng sốt. Chợt mất hết tính tình, cả người ngây ngốc đóng yên, một lúc lâu sau giậm chân đấm ngực bi hào nói: "Mẹ nó! Ngươi thế nào không nói sớm là thần kiếm có thể phá, lão tử đã quên...
Ngạc Tiên Quân cười lạnh nói: "Nếu ta sớm biết hắn chiếm được Ma Thần che chở, ta khẳng định sẽ nói cho ngươi biết thần kiếm có thể phá. Thế nhưng ta cũng sẽ không
Đến. Hiện tại ta cũng phục luôn cả mình, không ngờ từng cùng Ma Thần động thủ."
Dược Thiên Sầu nhất thời nghẹn lời, thì ra do ý nghĩ tư tâm của mình gây nháo. Sớm biết như vậy sẽ không gạt hắn, chợt đứng im một lúc lâu, nhược nhược hỏi: "Còn có cách nào tìm được nguyên thần đào tẩu của Yến Truy Tinh không?"
Ngạc Tiên Quân lắc đầu nói: "Ngươi cũng đã đánh giá ta quá cao. Dù là Ma Thần có lợi hại cũng không phải là vạn năng. Nhân gian lớn như vậy, nào có dễ dàng tìm được. Trừ phi người ta chủ động hiện thân. Hay là...Nếu Ma Thần muốn che chở hắn, nói không chừng sẽ thi triển phá toái hư không trực tiếp đưa nguyên thần hắn mang đi Thần giới cũng nói không chừng. Dù là không đi, thân thể hắn bị hủy, trong thời gian ngắn cũng không còn cách làm mưa làm gió."
"Ai! Hi vọng như vậy thôi!" Dược Thiên Sầu thở dài, kế hoạch đã làm tỉ mỉ tới phút cuối lại bị tên kia bỏ chạy, thật phiền...Hắn huy tay nói: "Bỏ đi, nếu tìm không được thì thôiẵ Bây giờ còn có một chuyện trọng yếu nhất, người bị Ma Nhãn khống chế phải nghĩ biện pháp hóa giải thôi! Tiên Ma hai giới đã từng đại chiến, hẳn phải có biện pháp hóa giải phải không? Nếu không dựa vào sự lợi hại của Ma Nhãn, Ma giới cũng không đến nỗi bị phong ấn đi?"
"Ma Nhãn là Ma Nhãn, có thề khống chế người chính là một chiêu trong Ma Nhãn, gọi là Ma Nhãn Tiêu Hồn. Hai thứ không thể nhấp làm một mà nói, Ma Nhãn Tiêu Hồn, dùng từ trên Tiên giới mà nói, bất quá chỉ là một loại tà thuật, không tính là pháp quyết lợi hại trong Ma Nhãn. Ma Nhãn Tiêu Hồn sở dĩ lợi hại, vấn đề là do người bị khống chế không bộc lộ ra, người ngoài sẽ rất khó phát giác. Kỳ thực chỉ cần phát hiện được, phá giải cũng không khó." Ngạc Tiên Quân chậm rãi nói.
Lúc này ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, vui mừng nói: "Phá giải không khó? Đó chính là ngươi muốn nói có biện pháp phá giải?"
"Chính ngươi đã nói. Tiên Ma đã đừng đại chiến, tự nhiên là có biện pháp bài trừ. Bằng không mọi người trên Tiên giới bị khống chế, vậy còn đại chiến cái rắm. Trực tiếp chịu thua không phải xong." Ngạc Tiên Quân xiên xỏ hai câu, trầm ngâm nói: "Biện pháp phá giải không ít, Ma Nhãn Tiêu Hồn chủ yếu khống chế nguyên thần người khác. Tiên giới có không ít người có tạo nghệ bất phàm trong việc tu luyện nguyên thần, cho nên có thể đơn giản giải trừ khống chế. Kỳ thực người bị khống chế cũng có thể giải trừ khống chế. Chỉ cần chính tu vi của mình cao hơn ngươi thi phấp. Nguyên thần cũng sẽ càng mạnh, đều có thể tự mình giải trừ. Còn có một biện pháp đơn giản hữu hiệu nhất, trực tiếp giết chết người thi pháp, pháp thuật tự nhiên sẽ giải trừ."
Dược Thiên Sầu sờ cằm hồ nghi nói: "Hai biện pháp sau khẳng định trực tiếp bỏ qua. Ngươi đường đường là tiên quân nói vậy tạo nghệ ở nguyên thần cũng phi phàm đi? Vậy...Ngươi đừng nói cho ta biết muốn giải trừ khống chế, còn phải đưa hai nàng đến Tiên giới. Chuyện này ta cũng không biện pháp, nguyên nhân ngươi hiểu rõ ràng."
"Nguyên thần của ta tuy mạnh, nhưng đối phương diện này ta chưa từng đọc qua, giết người thì còn được, cứu người thì không." Ngạc Tiên Quân trêu tức nói: "Còn có một biện pháp không tệ, ngươi có thể tìm người thi pháp, cầu chính hắn giải trừ."
Lúc này gương mặt Dược Thiên Sầu tối đen xuống tới, trầm giọng: "Nói nửa ngày, nguyên lai đều là lời vô ích...
Ngạc Tiên Quân phất tay ngắt lời nói: "Đều đã nói biện pháp phá giải không ít, ngươi gấp cái gì, hãy nghe ta nói xong. Trên đời này có người tu luyện loại pháp thuật hạo hạo đãng đãng chính khí ngang nhiên. Tròi sinh chính là khắc tinh của tà ma ngoại đạo. Tất cả quỷ mị quỷ quái ở trước mặt hắn đều là thứ không thể ra ánh sáng, chỉ là vặt vãnh. Phá giải Ma Nhãn Tiêu Hồn cũng không nói chơi."
Gương mặt Dược Thiên Sầu sầm xuống nói: "Ngươi đừng nói cho ta biết muốn ta đến Tiên giới tìm, lão tử thừa nhận không có bản lĩnh đi được, ngươi vui vẻ rồi chứ?"
Ngạc Tiên Quân vồ cùng kinh ngạc nói: "Không cần đến Tiên giới tìm, lẽ nào Chính Khí Quyết của sư phụ ngươi còn chưa đủ hạo nhiên chính khí sao? Hơn nữa thêm thủ đoạn của sư phụ ngươi, phá giải chút tiểu thuật ấy cũng là chuyện dễ như trở bàn tay."