Thấy được bạn tốt của sư phụ phân phó, Bạch Mông đưa mắt nhìn sư phụ, chậm rãi lui xuống.
"Dược Thiên Sầu đã đột phá Độ Kiếp sơ kỳ, có điểm ý tứ." Hoắc Tông mình vỗ vỗ vai Bồ Thái Đông, nhìn lại mọi người, nghiền ngẫm nói: "Không biết chư vị lại có cảm tưởng gì?"
Bồ Thái Đông có chút phục hồi lại tinh thần, giật mình: "Nói như thế, người nói chuyện với tiểu tu sĩ thật sự có thể là Dược Thiên Sầu?" Ánh mắt hắn đảo qua mọi người hỏi: "Coi như là Dược Thiên Sầu, các ngươi cũng sẽ không thực sự cho rằng bên trong Mê Vụ Sâm Lâm có di bảo của Vạn Kiếm Ma Quân chứ?"
Mọi người lặng lẽ không nói, sự tình hiển nhiên còn có điểm đáng ngờ, còn đang suy tư là chuyện gì.
"Các ngươi có từng nghe nói qua một chỗ?" Người nói chính là Miêu Hãn Viễn của Thương Nguyên quốc, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn, chờ hắn nói tiếp. Trong miệng Miêu Hãn Viễn nhẹ nhàng nhố ra ba chữ: "Thăng Tiên Thai!"
"Cái gì?" Có người nhịn không được kinh hô một tiếng, đại bộ phận mọi người có mặt đều có vẻ rất mờ mịt, đối với danh từ này thật sự rất xa lạ, có mấy người lại rất động dung.
Bồ Thái Đông nhìn chung quanh một chút, nhíu mày nói: "Miêu Hãn Viễn, rốt cục ngươi muốn nói cái gì? Không nên mơ hồ."
Miêu Hãn Viên liếc mắt, gương mặt không chút biểu tình nhìn Hoắc Tông mình nói: "Nói vậy Hoắc lão đệ cũng có nghe nói qua về địa phưong này phải không?"
Hoắc Tông mình không cho là đúng cười cười, cũng không nói. Tư Không Tuyệt đứng trong đám người, hai tay đút trong tay áo, chậm rãi đi tới nói: "Ta thật ra có nghe gia sư nói qua về nơi đó. Truyền thuyết ở thời thượng cổ, tu vi tu sĩ đạt được trình độ nhất định, đều sẽ đi qua một nơi gọi là Thăng Tiên Thai để phi thăng Tiên giới, bất quá đó chỉ là truyền thuyết, nhưng không ai biết ở địa phương nào. Miêu lĩnh chủ nói Thăng Tiên Thai không biết có phải địa phưong đó hay không?"
"Hắc hắc! Không hổ là cao đồ của ẢÂm Bách Khang, quà nhiên kiến thứe uyên bác." Miêu Hãn Viễn cười nhạt vài tiếng, lo lắng nói: "Ta ngẫu nhiên đọc được một ghi chép trong một quyển sách cổ, nói là có một địa phưong toàn dùng hoàng kim trâi đất, trung trơng còn dùng hoàng kim làm một đài cao, đài cao có tên là Thăng Tiên Thai. Tu sĩ có tu vi siêu việt Hóa Thần kỳ, có thể lên Thăng Tiên Thai phi thăng Tiên giới. Hoắc lão đệ, không biết ta nói đúng hay không?"
Hoắc Tông mình chỉ cười cười, biết không thể tiếp tục che giấu tàng tư, nói: "Ta cũng đang nghĩ kỳ quái, già như người nói chuyện với tiểu tu sĩ kia thực sự là Dược Thiên Sầu, Dược Thiên Sầu nói cổ mộ kia thế nào lại tương tự như Thăng Tiên Thai trong truyền thuyết? Đồng dạng cũng là hoàng kim trài đầy, trung gian cũng có một đài cao bằng hoàng kim, chẳng lẽ là trùng họp?"
"Thăng Tiên Thai ở trong Mê Vụ Sâm Lâm sao?" Bồ Thái Đông kinh ngạc nói.
Miêu Hãn Viễn hí mắt đáp: "Theo ta nghĩ, nếu như Thăng Tiên Thai thực sự tồn tại, sợ rằng nếu không ở trong Đông Cực Thánh Thổ thì phải ở trong Mê Vụ Sâm Lâm."
Mọi người cùng đồng ý gật đầu, trên đời này cũng chỉ có hai địa phương kia mới có thể cất giấu bí mật không muốn cho người ngoài hay biết. Trong lúc nhất thời, mọi người đều tự có tâm tư riêng trầm mặc xuống tới. Tuy rằng còn không xác định, nhưng trong lòng mọi người đều đã khẳng định đó chính là Dược Thiên Sầu, hơn nữa cách nói kim thân của Vạn Kiếm Ma Quân giấu trên Thăng Tiên Thai, rất có thể tin tưởng được.
Nhưng cho dù thật sự là như vậy, ai lại có bản lĩnh xông vào trong Mê Vụ Sâm Lâm? Kế hôm nay, bắt được Dược Thiên Sầu, bức ra bí mật hắn làm sao có thể tùy ý ra vào Mê Vụ Sâm Lâm mới là vương đạo.
Một đám người đều ôm kế hoạch nham hiểm trong lòng xin cáo từ. Khi ở đây chỉ còn lại Bồ Thái Đông và năm người từng giao hảo tốt với hắn, Hoắc Tông mình nhíu mày nói: "Miêu Hãn Viễn, ngươi đang làm cái quỷ gì?" Ngụ ý của hắn đơn giản đang muốn hỏi, vì sao phải bức ta đem chân tướng nói cho mọi người nghe. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Đám người Bồ Thái Đông hiểu được chân tướng, cũng nhìn Miêu Hãn Viễn lộ ra ánh mắt dò hỏi, có điểm không phù họp lẽ thường! Vạn thanh phi kiếm của Vạn Kiếm Ma Quân sáu người chúng ta phân là đủ rồi, hà tất còn muốn nháo ra cho toàn bộ tu chân giới đều biết, đây không phải tự tìm phiền toái sao?
Miêu Hãn Viễn quét mắt nhìn mấy người, cười lạnh nói: "Tiểu tu sĩ kia nói, cũng không chỉ có chúng ta nghe được, các ngươi cho rằng bí mật này có thể độc chiếm? Hừ! Không cần bao lâu, toàn bộ tu chân giới đều sẽ biết. Bảo vật của Vạn Kiếm Ma Quân, mê hoặc thật lớn, nếu ai đứng nơi đầu sóng ngọn gió, ai sẽ không may, bằng mấy nhà chúng ta thật sự kháng không được cơn gió lớn như vậy. Cho nên cứ để cho người có năng lực, càng loạn càng tốt, chúng ta vẫn cứ đứng bên cạnh mà nhìn, không vội trong nhất thời."
Mấy người nghe vậy, tâm trạng hiều ra, đều hiểu rõ gật đầu. Miêu Hãn Viễn nhìn về phía Hoắc Tông mình và Bồ Thái Đông: "Cừu hận của hai người, trước tiên nên nhịn một chút, bảo tồn thực lực mới là kế sách tốt nhất, đến lúc đó có thể có nơi trọng dụng!"
Hai người gật đầu, rốt cục cũng liền nhận lời. Sau đó sáu người lại ngồi chung cùng bàn kế hoạch.
Tin tức Dược Thiên Sầu ở bên trong Mê Vụ Sâm Lâm nhìn thấy kim thân vẫn lạc của Vạn Kiếm Ma Quân, còn có Thăng Tiên Thai trong truyền thuyết, chuyện này rất nhanh liền được truyền bá trong tu chân giới, dù là chuyện kể về tiểu tu sĩ cũng được hữu tâm nhân công khai. Chuyện này càng truyền bá càng náo nhiệt, tu sĩ các quốc gia đều sôi trào. Tất cả mọi người hiểu được, bên trong Mê Vụ Sâm Lâm không phải ai cũng có thể đi vào, nhưng Dược Thiên Sầu lại có thể ra vào như thường, hiện hôm nay ai có thể tìm được Dược Thiên Sầu cởi ra bí mật đi vào Mê Vụ Sâm Lâm, thì ai có khả
Năng có được bảo bối do Vạn Kiếm Ma Quân lưu lại.
Thiên Hạ thương hội càng treo giải thưởng một ức thượng phẩm linh thạch, ai có thể cung cấp được tin tức Dược Thiên Sầu để Thiên Hạ thương hội tìm được hắn, như vậy là người đó có thể nhận được một ức thượng phẩm linh thạch. Đương nhiên, mặc kệ có bắt được người hay không, đó là chuyện của Thiên Hạ thương hội, chỉ cần cung cấp tin tức hữu dụng, có thể xong được tiền thưởng.
Lần này liền náo nhiệt, Thiên Hạ thương hội chỉ dựa vào tài lực cường đại, ở tại tu chân giới bày ra cơ sở ngầm, những tu sĩ tu vi thấp, đối với bảo bối của Vạn Kiếm Ma Quân chỉ có thể trông mà thèm cùng huyễn tưởng, không ai dám cho rằng mình có thể lấy được. Bất quá giải thưởng một ức thượng phẩm linh thạch mặc kệ là ai cũng có hi vọng có được, trong lúc nhất thời, các quốc gia nơi nơi đều có tu sĩ cấp thấp chạy tán loạn, ai cũng ôm theo mộng tưởng muốn phát tài.
Nguyên bản đại sự hội Tụ Bảo Bồn bài danh thứ tám trong tu chân giới chính bởi vậy mà bị đẩy ra sau, bài danh tới thứ chùi. Hiện tại đại sự đứng thứ tám, chính là các quốc gia đang tìm kiếm Dược Thiên Sầu để mong có thể đạt được bảo bối của Vạn Kiếm Ma Quân.
Lúc này có thể nói Kim Sơn quốc đang nằm ngay đầu sóng ngọn gió, bởi vì lần trước khi Dược Thiên Sầu xuất hiện, là ở ngay Kim Sơn quốc. Huống chi Mê Vụ Sâm Lâm lại nằm bên trong lãnh thổ Kim Sơn quốc, ai dám nói bản thân Dược Thiên Sầu sẽ không nghĩ muốn thu được bảo bối của Vạn Kiếm Ma Quân? Có người nói chỉ bởi vì tu vi hắn không đủ nên không lấy được mà thôi, nói vậy có lẽ hắn còn đang suy nghĩ biện pháp. Cho nên nói, ở bên trong lãnh thổ Kim Sơn quốc muốn tìm Dược Thiên Sầu sẽ có cơ hội lớn nhất.
Những tu sĩ có tu vi thấp, thường thường đều tụ ba tụ bốn kết bạn cùng đi, chính là vì tu vi thấp, vì an toàn nên kết bạn. Vào lúc này Dược Thiên Sầu cũng dùng thân phận một tán tu, gia nhấp đội ngũ một tổ ba người tìm kiếm Dược Thiên Sầu.
Ba người vì mộng tưởng phát tài, ở bên trong lãnh thổ Kim Sơn quốc chạy khắp nơi. Trong ba người có hai người mới có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, vì vậy Dược Thiên Sầu cũng tự xưng mình có tu vi Kết Đan sơ kỳ, lại lộ ra một tay hàng phục hai người kia, trở thành đầu lĩnh đại ca của tổ ba người.
Kinh thành Kim Sơn quốc, Chú Kim thành, trong một nơi hoang dã cách phía thành bắc hơn mười dặm, có một liên thể sơn trang rất lớn. Ngọn núi này nguyên bản là do một vị phú thương khởi công xây dựng dùng nghỉ mát, sau gặp phải thổ phỉ cướp sạch, toàn bộ sơn trang mấy trăm mạng người đều bị chết sạch sẽ, ở đây cũng trở thành địa phương nổi danh là điểm xấu. Hơn nữa thường xuyên có chuyện ma quái, nơi đây liền trở thành một Quỷ trang tiếng tăm lừng lẫy.
Kỳ thực gọi là chuyện ma quái, bất quá chỉ là do một ít tán tu không chỗ đặt chân, làm ra trò đùa mà thôi. Nhưng kéo lâu dài năm tháng, danh tiếng Quỷ trang cũng vang xa. Người phàm khẳng định sợ hãi tránh xa, kết quả là ở đây liền bị tán tu từ nam đến bắc tới lui chiếm lình. Đương nhiên, bao gồm toàn bộ tu sĩ các quốc gia...