Tinh Thần Châu

Chương 232: Nam phương tinh




Lẽ nào đây là thiên đạo? Dược Thiên Sầu có chút kích động, trước đây vào thời gian luyện khí chưa từng xuất hiện qua hiện tượng như vậy, nhất định là dị chứng ngắm sao trong khoảng thời gian này. Lại suy nghĩ đẽo gọt, rồi lại không dám hoàn toàn khẳng định, lúc này ức chế nỗi lòng kích động, chuyên tâm phát hiện nhiệt năng vừa hấp thụ vào trong cơ thể.
 
Nhiệt năng rất nhỏ này tuy rằng cực kỳ rất thưa thớt, nhưng dụng tâm vẫn có thể phát hiện sự tồn tại của chúng nó, xen lẫn với chân nguyên bạch sắc trong cơ thể có vẻ dị thường sinh động, tiểu tử màu đỏ kia giống như tinh linh đang khiêu vũ, phi thường khả ái. Nhưng bởi vì sao khi có mấy điểm tiểu tử kia tồn tại, bản thân mình không còn sợ hãi sự nóng cháy bên ngoài nữa?
 
Dược Thiên Sầu dựa theo pháp quyết tu luyện bình thường, bắt đầu dẫn đạo chân nguyên trong kinh mạch vận chuyển, sau khi chân nguyên trong cơ thể vận chuyển một vòng, đan điền giống như được loại bỏ một vòng, phàm là chân nguyên lướt qua trong kinh mạch một lần, những tiểu tử kia hỗn loạn bên trong chân nguyên quay về đan được giống như cá về biển rộng, vui vẻ bơi qua chỗ viên kết đan, hấp thụ viên kết đan trắng nõn, rất nhanh đã không thấy tăm hơi hình bóng, phảng phất như chui vào viên kết đan.
 
Đây là chuyện gì xảy ra? Dược Thiên Sầu ngạc nhiên, điều tra chân nguyên trong cơ thể, những điếm đỏ kia toàn bộ chạy vào viên kết đan màu trắng kia. Mẹ nó! Sẽ không xảy ra vấn đề gì đi! Nếu như lộng hư kết đan của lão tử, một thân tu vi không mất hết mới lạ.
 
Tỉ mỉ quan sát, kết đan màu trắng vẫn lẳng lặng treo ngay giữa đan điền, không có một điểm phản ứng dị thường, nguyên khí cũng có thể vận chuyển bình thường. Cứ như vậy không bị việc gì sao? Dược Thiên Sầu còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên bên ngoài thân lại bắt đầu có thể cảm giác được ôn độ cực nóng kia.
 
Nhìn địa hỏa cuộn trào mãnh liệt trước mắt, Dược Thiên Sầu rất muốn giống như lần trước, hấp thu những điểm đỏ bên trong lửa, nhưng chuyện xảy ra vừa rồi chỉ là cử động vô ý thức, mặc hắn nghĩ phá đầu cũng nghĩ không ra quỹ tích vận hành chân nguyên vừa rồi.
 
Xem ra vấn đề chính là xuất hiện tại những ngôi sao ghi khắc trong óc, Dược Thiên Sầu quét mắt nhìn phi kiếm và Huyền Kim Sa trên mặt đất, hiện tại hắn đâu còn tĩnh tâm để luyện thứ này, thật vất vả đẽo gọt ra điểm manh mối, cũng không thể đơn giản buông tha, có thể biến thành ngưu bức được như Tất Trường Xuân mới là chuyện quan trọng hơn, như vậy về sau cũng không cần nhờ nữ nhân đến bảo hộ.
 
Lúc này vung lên bàn tay, đem mấy thứ kia thu lại toàn bộ. Hắn phủi trường bào ngồi xuống ngay tại chỗ, bất quá nham thạch bên dưới có chút nóng mông, quản không được nhiều như vậy, chỉ cần nướng không chết người là được. Dược Thiên Sầu nhìn liệt hỏa ngay trước mắt, hít sâu một hơi không khí cực nóng, chậm rãi nhắm hai mắt lại, dẹp trừ tạp niệm không nghĩ gì khác, thầm nghĩ lại tinh tượng đồ mới ghi khắc trong thời gian gần đây.
 
Dần dần, đã quên đi sự nóng hổi bên dưới mông, quên đi sự cực nóng trong hang, phảng phất như đang chìm đắm trong tràng cảnh ngắm sao trên đỉnh Phiêu Miểu Phong, không cảm giác có chút nhiệt lượng nào, chỉ có gió mát thổi nhẹ trên đỉnh núi ban đêm, những ngôi sao trên bầu trời chợt lóe chợt lóe, đẹp đẽ và mê người.
 
Tinh không thâm thúy, sao chính là sao, mỗi buổi tối đều có thể nhìn thấy, có chút phảng phất vĩnh viễn cố định tại một vị trí, có chút mỗi đêm tựa hồ đều biến động vị trí, xa nhau thì không phát hiện được gì, nhưng đem mấy vị trí của những ngôi sao liên hệ cùng một chỗ để xem, là có thể phát hiện, những ngôi sao kia đều có quỹ tích vận hành nhất định. Giả như tưởng tượng kiểu trừu tượng, những ngôi sao cố định có phải là xương cốt máu thịt và kinh mạch trong cơ thể người hay không? Mà những ngôi sao có quỹ tích vận chuyển cũng có thể cho rằng là chân khí lưu chuyển trong cơ thể?
 
Tinh đồ trong đầu rất phức tạp, nếu tiến nhấp trạng thái, Dược Thiên Sầu lại phát hiện một chuyện rất có ý tứ, phương hướng trong năm phương vị tinh đấu tựa hồ đều có chu kỳ vận chuyển, đối với phương hướng khác hắn đã không còn nhớ rõ ràng, dù sao trình độ phức tạp của tinh không muốn nhớ kỹ cũng không phải là một sự tình đơn giản, thế nhưng bởi chính mỗi đêm phương vị đứng trên vách núi lại thích họp quan sát tinh đấu phía nam, cho nên đối với sự biến hóa của tinh đấu phía nam hắn lại nhớ tương đối rõ ràng.
 
Tinh đấu phía nam tựa hồ có một đại chu kỳ biến hóa, nhưng thời gian quan sát ngắn, căn bản không thể nắm giữ chu kỳ biến hóa, nhưng nếu đem một bộ phận liên hệ lại mà nói, phân mình mỗi bảy ngày thì có một chu kỳ vận chuyển. Chú ý tới những biến hóa này, Dược Thiên Sầu tỉ mỉ hồi tưởng quỹ tích vận hành, nỗ lực đem nhớ kỹ.
 
Bỗng nhiên chân nguyên trong cơ thể tự động vận chuyển lên, ngầm có ý đem quỹ tích biến hóa trong bộ tinh đồ đang suy nghĩ trong đầu, Dược Thiên Sầu cảm giác được chân nguyên trong cơ thể biến hóa, thanh tỉnh lại, thoáng giật mình, lập tức mừng như điên, quả nhiên là như thế này. Không dám có quá nhiều tạp niệm, lúc này nhắm mắt trừ tạp niệm, dựa theo quỹ tích biến ảo của tinh đồ, có ý thức dẫn dắt chân nguyên
 
Trong cơ ứiể vận chuyển, nhiệt độ cao khô nóng bốn phía từ từ hạ thấp xuống tới.
 
Không muốn phân tâm, hắn phóng xuất thần thức kiểm tra biến hóa quanh thân, quả nhiên trong địa hỏa cuộn trào mãnh liệt bạo ngược, bắt đầu tuôn ra rất nhiều điểm nhỏ màu đỏ như tinh linh mà mắt thường không nhìn thấy được đang hướng hắn lao tới. Nhưng tiểu tử kia chỉ sợ cũng chỉ khi phóng xuất thần thức nhìn kỹ mới có khả năng nhìn ra được!
 
Đám tiểu tử kia đều từ lỗ chân lông chui vào trong cơ thể kinh mạch, cùng chân nguyên bắt đầu cùng nhau vận chuyển. Mỗi khi vận chuyển một vòng, chân nguyên từ đan điền lưu chuyển qua thì những tiểu tử kia lại vui vẻ nhào về phía kết đan bạch sắc. Dược Thiên Sầu không hiểu rõ vì sao lại như vậy, nhưng rất muốn biết rõ ràng, những tiểu tử có lẽ được xưng là hỏa nguyên tố, đang dung nhấp kết đan của mình thật ra là chuyện tốt hay chuyện xấu.
 
Theo sự biến hóa của bộ tinh đồ đã dần dần nhớ rõ, Dược Thiên Sầu đã có thể tự chủ trực tiếp điều khiển chân khí vận chuyển, kết quả phát hiện tốc độ vận chuyển cũng nhanh hơn, hỏa nguyên tố trong địa hỏa cũng tăng nhanh tốc độ tràn về phía mình, cuối cùng đều bị kết đan hấp thu.
 
Ban đầu hắn còn có chút sợ, nhiều hỏa nguyên tố như vậy dũng mãnh tràn vào kết đan không biết sẽ có hậu quả gì. Nhưng sau đó phản ứng làm hắn vui vẻ, theo hỏa nguyên tố càng ngày càng nhiều tràn vào kết đan, viên kết đan bạch sắc không ngờ trở nên nóng hổi, chân nguyên trong đan điền đã bị quay tròn, tựa hồ tốc độ ngưng hóa bám vào kết đan cũng nhanh hơn, tuy rằng hầu như không nhìn ra được, nhưng Dược Thiên Sầu vẫn phát hiện tốc độ ngưng đan của mình càng nhanh hơn. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Ta kháo! Không ngờ còn có loại hiệu quả này! Dược Thiên Sầu lại lần nữa kích động lên, nguyên nhân trước đó là vì tốc độ ngưng đan quá chậm, phỏng chừng muốn đột phá Kết Đan trung kỳ phải ít nhất cần mười năm thời gian, hôm nay xem ra rất có khả năng sẽ sớm hơn nhiều, đây thực sự là thiên ý a!
 
Sau thoáng mừng như điên, hắn nghĩ tới một vấn đề, phương hướng tinh đấu trên trời có bốn phương hướng, mỗi nơi đều có quỹ tích vận chuyển khác nhau, nhưng quỹ tích vận hành phía nam chuyển hóa thành chân nguyên vận hành vì sao lại có thế hấp dẫn hỏa nguyên tố? Vì sao không hấp thu thứ gì khác? Chẳng lẽ năm phương hướng tinh đồ vận chuyển đều tự có công hiệu riêng, lẽ nào...
 
Hắn bỗng nhiên nhớ tới kiếp trước có một thuyết pháp về ngũ hành, đó chính là ngũ hành phân kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Mà ngũ hành lại đối ứng với năm phương vị, kim đối tây, mộc đối đông, thủy đối bắc, hỏa đối nam, thổ đối trung. Mình đang sử dụng phương thức vận chuyển tinh đấu cũng không phải là tinh đồ phía nam sao? Chẳng lẽ năm phương hướng tinh đồ vận chuyển phân biệt có thể hấp thu năm loại nguyên tố kim, mộc, thủy, hỏa, thổ?
 
Đã có thuyết pháp này, hiện tại mình gặp chuyện này cũng không phải trùng hợp, hiển nhiên đã ấn chứa đạo lý nhất định bên trong. Tìm một cơ hội đem bốn phương vị vận chuyển của tinh đấu tìm hiểu thật rõ, xem có phải có tác dụng khác hay không, hiện tại sao! Tự nhiên là đề cao tu vi của mình quan trọng hơn. Khóe miệng Dược Thiên Sầu hơi giần giật, lộ vẻ mỉm cười, bắt đầu đề cao tốc độ vận chuyển chân nguyên, điên cuồng hấp thu hỏa nguyên tố trong địa hỏa.
 
Ngay chỗ Dược Thiên Sầu không xa bên trong đan phòng, Trần Phong nhìn linh đan hơi tỏa hào quang trong tay, cười ha ha lên, rốt cục mình cũng được như lão đại, có thể luyện ra được cực phẩm đan dược.
 
Nghe được động tĩnh bên trong, một gã thủ hạ của Trần Phong đi đến, thấy đan dược trong tay hắn, ôm quyền hành lễ nói: "Chúc mừng Trần tổng, rốt cục luyện ra cực phầm đan dược." Danh hào Trần tổng do Dược Thiên Sầu cấp cho hắn, ý là tổng phụ trách hậu cần, cho nên gọi là Trần tổng, mà thủ hạ của Trần Phong cũng xưng hô hắn như vậy.
 
"Đúng vậy! Không dễ dàng!" Trần Phong cảm thán một tiếng, quay đầu lại hỏi: "Lần này ta ngây người trong đan phòng mấy ngày?"
 
"Có mười ba ngày." Người nọ trả lời.
 
"Mười ba ngày? Theo ngươi nói, ta chợt thấy đói bụng." Trần Phong sờ sờ vùng bụng khô quắt, hắn còn chưa tới Kết Đan kỳ, thời gian dài không ăn gì đúng là có điểm chịu không nổi. Ném ném đan dược trong tay, Trần Phong có chút đắc ý cười nói: "Ta đi nhìn lão đại có nhà hay không, chỉ bằng việc ta luyện ra cực phẩm đan dược, hắn cũng phải cho ta ăn thật ngon mới được."
 
"Trần tổng, chậm hãy đi! Thủ lĩnh ngay ở đây, ngày thứ hai ngài luyện đan hắn đã tới, vẫn ở mãi trong một nham động không có đi ra." Người nọ biết lão đại trong miệng hắn chính là thủ lĩnh, lời này chỉ có một ít người trong ô Thác Châu mới được gọi Dược Thiên Sầu.
 
Trần Phong nhướng mày, thầm nghĩ lão đại đang làm gì, không ngờ ở lại chỗ này ngây người hơn mười ngày, thật là khó được! Hắn vung tay lên nói: "Mang ta đi xem."
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.