Tinh Thần Châu

Chương 1082: Tiên Đe cùng Tiên Hậu




Tiến vào trong này, thì chưởng môn nhân của các phái lớn nhỏ, lập tức phân chia ra cao thấp, phần lớn những người tiến vào đây đều nhịn không được mà phải ngẩng đầu lên ngắm nhìn khí thế nguy nga đồ sộ của Tiên Cung, nhiều ít trong lòng đều cảm giác có chút tiếc hận. Dù sao có thể tiến gần đến Tiên Cung, cũng chẳng có mấy người, nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, sợ rằng ngày sau lại càng không có cơ hội. Nhưng một số chuyện, cũng không phải bọn hắn muốn là có thể làm được.
 
Bất quá những môn phái bài danh trong vòng một ngàn, đều cảm thấy có điểm ngoài ý muốn. Thời gian trước kia, mỗi khi phân chia cấp bậc, thông thường đều chỉ có năm mươi môn phái dẫn đầu, nhiều lắm cũng là trong vòng hai trăm môn phái thôi. Không nghĩ ra lần này cả nhóm gần một ngàn cũng có cơ hội vinh đăng Tiên Cung, bởi vậy có thể nhìn ra, Tiên Cung chuẩn bị lễ mừng cho ngày đại hôn của Tiên Đế là rất chu đáo.
 
Nhưng đối với chưởng môn các đại phái bài danh ở trước mà nói, có không ít người đều bị Tiên Để triệu kiến đến Tiên Cung qua, nói triệu kiến kỳ thật chính là muốn cho bọn hắn thần phục chiêm ngưỡng. Chuyện này đối với những người mang tâm cao khí ngạo mà nói, Tiên Cung chính là nỗi sỉ nhục trong đời bọn hắn, có khả năng nhấp tiệc ở Tiên Cung cũng chẳng có gì lấy làm cao hứng.
 
Từ cuối chiếc cầu vồng ngũ sắc đến trước môn khẩu thế giới hoàng kim, là Tiên Cung Nội Vụ Đại Thống Lĩnh đích thân tiếp đón khách nhân, bên cạnh là địa phương dâng quà mừng, có một nhóm thị nữ đứng ra, thu nhận quà mừng giúp cho Tiên Đế.
 
Tòa Tiên Cung ở phía xa xa tản mát ra ánh kim quang rực rỡ vạn trượng, khiến cho chưởng môn các phái trong lòng đều khiếp sợ không thôi. Có lẽ các môn phái cũng không hề thiếu thôn hoàng kim, nhưng muốn bọn hắn xuất ra nhiều hoàng kim bậc này, đó căn bản chính là chuyện tình vô pháp khả thi. Cái gì gọi là khí phái, đây mới chân chính gọi là đế vương khí phái ah!
 
Đoàn người dưới sự dẫn đường của nhóm thị vệ Tiên Cung, rảo bước khoảng nửa canh giờ, thì mới đi tới trước bậc thang dẫn lên tòa Tiên Cung nguy nga tráng lệ, phần lớn mọi người đều rung động trước khí thế quân vương, không biết phải nói cái gì.
 
Từ dưới lên đến vị trí bậc thang thứ ba mươi sáu, trên khoảng sân này có bày mười hai chiếc bàn hoàng kim dài và hẹp, trên bàn đã bày đủ rượu ngon mỹ vị, mà từ bậc thang thứ ba mươi sáu lên tới đỉnh trung trơng, là hai chiếc vương tọa long phương vô cùng tinh xảo hoa lệ, trên long án bài trí mỹ tửu giai hào càng thêm phong phú hơn. Mọi người trong lòng âm thầm phỏng đoán, mười hai chiếc bàn phía dưới hiển nhiên là chuẩn bị cho mười hai đại tiên quân, mà hai chiếc long phượng vương tọa phía trên, trừ bỏ Kim Thái và Cơ Vũ thì còn ai dám ngồi?
 
Ờ xung quanh hai bên cách bậc thang mười trượng xa, mỗi bên đều có năm mươi dãy bàn, mỗi bàn có hai mươi ghế ngồi, vừa vặn là một ngàn vị trí, ở giữa trung tâm lộ ra một con đường trải thảm rộng chừng trăm thước.
 
Dưới sự chỉ dẫn của thị vệ Tiên Cung, dựa theo trật tự bài danh môn phái, theo hai hàng bắt đầu phân biệt vị trí an tọa. Vong Tình chưởng môn nhân Tuyệt Tình Cung ngồi ở bên trái vị trí đầu não, còn Vạn Bác Thánh thì ngồi ở phía đối diện Vong Tình, cũng là vị trí đầu não, Long Thắng chưởng môn Ẩn Long Sơn Trang ngồi ngay bên cạnh Vạn Bác Thánh.
 
Lúc này gần ngàn người ngồi xung quanh đều không nhịn được mà quẳng ném ánh mắt về phía Vạn Bác Thánh cùng Long Thắng, bởi vì hai người này thật sự rất nổi bật. Tất cả chúng nhân đều tiến đến một minh, nhưng hai vị này cố tình còn dẫn tiểu nữ
 
Theo, hơn nữa còn là một đôi dở hơi náo nhiệt khắp Tiên giới vì tranh giành tình nhân. Xem như thế nào đều có cảm giác muốn đến đây phá bãi?
 
Hai lão nhân kia trong lòng cũng đang hối hận không thôi, sớm biết như thế, thì đã hỏi thăm ô Hùng trước khi tiến vào trong này. Ngay khi rõ ràng tình huống liền kêu hai tiểu nha đầu kia quay về, hiện giờ đâm lao đành phải theo lao. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyenfull.vn
 
May mắn Tiên Cung cũng không keo kiệt, chiều dài của chiếc bàn hoàng kim cũng đủ chứa thêm hai người an tọa, mà thị vệ Tiên Cung, cũng không lên tiếng dị nghị gì, đối với hai tiểu nha đầu này.
 
Lúc này, hai nha đầu kia đang cúi thấp đầu xuống, không dám ngẩng lên, ở trong Tiên Cung khí phái uy nghiêm như thế, mới hiếu ra chính minh nhỏ bé cỡ nào, biết mình đã gây nên rắc rối, trong lòng thầm than hối hận đều quá muộn rồi...
 
Ngự hoa viên bên trong Tiên Cung, bạch y thư sinh khoanh tay sau lưng, chân trần rảo bước ở trên đường mòn hoa viên, có chút đau răng ngắm nhìn hoa cỏ cây cối, đình đài lầu các xung quanh vườn toàn bộ đều do hoàng kim điêu khắc ra, nơi nơi đều tản mát ánh vàng rực rỡ, phi thường chói mắt.
 
Đang bồi hồi ngắm nhìn xung quanh, thì đột nhiên trông thấy Kim Thái xuất hiện, lúc này chậm rãi đi tới chắn đường Kim Thái, đôi con người nhỏ hẹp của Kim Thái nhấp nháy tinh quang, trầm giọng nói: "Ta cảnh cáo ngươi, đừng ở phía sau làm loạn."
 
"Ta là đến chúc mừng hôn lễ của ngươi, như thế nào lại muốn hồ nháo đây?" Bạch Khải mỉm cười nói, theo sau vươn tay ra sờ lên chiếc kim bào thêu hình kim long cưỡi mây đạp sóng.
 
Kim Thái không chút khách khí ngăn chặn ma trảo của đối phương, không cho sờ, hừ lạnh nói: "Ngươi có lòng hảo tâm như vậy sao? Hay là nhiều năm qua mắt ta bị mù? Hừ, chuyện này cùng Minh giới có ánh mặt trời cũng không sai biệt lắm. Ngươi là hạng người nếu vô sự sẽ không lên điện tam bảo, có chuyện gì cứ việc thẳng thắn ra đi."
 
"Ngươi không tin, ta cũng không có biện pháp. Đúng rồi..." Bạch Khải phất tay chỉ về bốn phía xung quanh, tấm tắc thành tiếng nói: "Trong ngự hoa viên của ta đều là kỳ hoa dị thảo, nơi này của người trừ bỏ hoàng kim thì vẫn là hoàng kim, nói ngươi dung tục đều là cấp thể diện cho ngươi lắm rồi. Ta nói ngươi say mê hoàng kim biến thái, không hiểu tân nương tử của ngươi có chịu nổi không? Cơ Vũ cô nương kia làn da trắng nón, xinh đẹp trong thiên hạ ít người sánh bằng, ngươi không sợ, sẽ phá hủy nàng ở trên chiếc giường làm bằng hoàng kim của ngươi hay sao?"
 
"Bạch Khải! Chỗ này là địa bàn của ta, không phải nơi để ngươi giễu võ dương oai, mau tránh ra cho ta!" Kim Thái trầm giọng quát.
 
Bạch Khải mỉm cười nhường đường, nhìn theo thân ảnh của đối phương biến mất ở trong hậu cung xong, liền khoanh tay chán ngấy lầm bầm: "Tiểu tử vận mệnh loạn thất bát tao kia, cố tình lại bị Kim Thái lựa chọn hiến khúc ah!"
 
Tiên Cung, trong quảng trường hoàng kim, bỗng nhiên theo bốn phương tám hướng có rất nhiều Kim Bào thị vệ ùn ùn kéo đến, ngay ngắn chỉnh tề xếp thành hàng đứng im không nhúc nhích, cơ hồ là tràn ngập khắp trên sân quảng trường rộng lớn, khiến cho chưởng môn nhân các phái trong lòng đều sinh ra áp lực không nhỏ. Bởi vì chuyện này chẳng khác nào là Tiên Đế Kim Thái muốn bao vây bọn hắn.
 
Ngay khi chưởng môn các phái đưa mắt nhìn bốn phía xung quanh, thì đột nhiên trên quảng trường vang lên tiếng nhạc réo rắt hoan ca, xúc động lòng người, một đám nam nữ vũ cơ theo trên thông đạo bay xuống quảng trường, vừa đáp xuống đất liền nhẹ nhàng nhảy múa bước theo tiếng nhạc, kĩ thuật nhảy múa phi thường kinh diễm, cảnh đẹp ý vui, nhất thời khiến cho bầu không khí đương trường dần dần buông lỏng xuống.
 
Đột nhiên, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn trên phía bậc thang cao hơn trăm mét. Chỉ thấy mười hai đại tiên quân đang sóng vai nhau chia làm hai hàng bước xuống bậc thang, bình thường bọn hắn đều mặc trang phục khác nhau, nhưng hôm nay đều thống nhất mặc Kim Lũ Y trên người. Mười hai đại tiên quân bước xuống dưới, trực tiếp ngồi vào vị trí của minh, để nhấp tiệc.
 
Theo ngay sau đó, là một đoàn kim bào nhân xuất hiện ở phía trên bậc thang, chia làm hai hàng ngay ngắn bước xuống dưới, chưởng môn nhân các môn phái lớn nhỏ nhất thời đều hít vào một ngụm lãnh khí. Những người này chính là cung chủ của ba nghìn sáu trăm tòa đại sơn trong Cực Lạc Tiên Cảnh, hơn ba nghìn người tu vi đều đạt tới cảnh giới Tiên Đế sơ kỳ, đồng thời cũng đều nghe theo hiệu lệnh của Tiên Đế ban ra. Đây chính là cỗ lực lượng của Tiên Cung chân chính uy hiếp cả Tiên giới.
 
Ví như mười hai đại tiên quân hoặc thống lĩnh Tiên Cung, phần lớn đều tuyển chọn từ trong đám người này ra!
 
Không bao lâu sau, ba nghìn cao thủ đều dàn đều xuống dưới bậc thang, chia làm hai hàng trái phải đứng canh giữ ba mươi sáu bậc thang hoàng kim bước lên vị trí trung trơng. Đám chưởng môn nhân các phái ngồi phía dưới, bị những người này nhìn chằm chằm, trong lòng đều cảm giác có chút không được thoải mái tự nhiên.
 
Vẫn chưa hết, ở bậc thang trên cùng tiếp tục xuất hiện thêm sáu người song song nhau mà đứng. Sáu người này chính là Tiên Cung Lục Đại Thống Lĩnh, ô Hùng và Đại Minh Luân cũng ở trong số đám người này, sáu người bước xuống bậc thang thứ mười tám gần vị trí mười hai đại tiên quân thì dừng chân, vững vàng mà đứng!
 
Ánh mắt của chúng nhân tiếp tục quẳng ném lên, chỉ thấy Tiên Cung Nội Vụ Đại Tổng Quản - Nhiếp Tiểu Thiến đứng một mình ở phía trên cùng, sau khi đảo mắt lạnh nhìn quanh một vòng, mới hướng xuống phía dưới mà cất cao giọng: "Tiên Đế, Tiên Hậu giá lâm!"
 
Thanh âm mười phần trung khí, vang vọng ở khắp nơi bên trong Tiên Cung.
 
Mười hai đại tiên quân nhanh chóng đứng lên, sáu vị đại thống lĩnh cũng xoay người ngẳng đầu nhìn lên, ba nghìn cung chủ cũng xoay người, vô số thị vệ Tiên Cung trải đầy trên quảng trường cũng sôi nổi chuyển thân. Tất cả chúng nhân đều hướng lên phía trên bậc thang...
 
Khí thế như vậy, liền khiến cho hơn ngàn chưởng môn các phái lớn nhỏ đều theo bản năng sôi nổi đứng dậy, Vong Tình khẽ ngập ngừng chuyển động thân mình, cuối cùng vẫn phải đứng lên.
 
Mọi người dán mắt lên vị trí tiêu điểm, hai bên trái phải Nhiếp Tiểu Thiến rất nhanh đã xuất hiện thêm hai bóng người, thân mặc kim bào long phượng vô cùng uy nghiêm. Nhiếp Tiểu Thiến không dám đứng song song cùng hai người này, nhanh chóng bước xuống bậc thang thứ ba, hơi khom lưng quét mắt nhìn chúng nhân ở phía dưới nói: "Cung nghênh Tiên Đế, Tiên Hậu giá lâm!"
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.