Tinh Thần Biến

Chương 439: Diễn luyện côn pháp





Trong Khương Lan Giới. Hắc Vũ, Bạch Linh cùng với con gái Hắc Đồng, con rể Quách Phàm một bọn người vừa tụ lại, ngoại trừ cả nhà bọn họ còn có sư tôn Quách Phàm - Ốc Lam, đương nhiên Hầu Phí cũng đang ở đây. Đám người này tụ tập ăn uống, mà Hầu Phí đang huyênh hoang với Hắc Đồng.
- Tiểu Đồng, nhị bá nói cho ngươi biết, tiên giới, ma giới, yêu giới nếu nói là đối thủ của ta cũng chỉ có đến vài người. Ta kinh thiên tam côn đánh xuống, mấy ai dám ngạnh kháng?
Ánh mắt Hầu Phí đầy vẻ đắc ý. Kinh thiên tam côn của Hầu Phí thật sự rất lợi hại, đặc biệt là được Lan thúc tặng cho hắc bổng phụ trợ, lực công kích cực mạnh, dù cho lân vũ phòng ngự của Hắc Vũ cũng không dám ngạnh kháng, uy lực có thể thấy rõ.
- Ngươi có kinh thiên tam côn, ta cũng có a.
Hắc Vũ nói.
- Ngươi sao? Ngươi có là do học ta.
Hầu Phí ngẩn đầu nói. Hắc Vũ chỉ là mỉm cười, điều này hắn cũng không nói gì nhiều, "thương pháp" của hắn đích xác hết tám phần là học được từ côn pháp của Hầu Phí, mặt khác hai phần còn lại là do chính hắn sáng tạo.
Hắc Đồng cười hi hi nói:
- Nhị bá thật lợi hại, nhưng kinh thiên tam côn không thể không truyền cho Quách Phàm ca ca a.
- Tiểu Đồng.
Bạch Linh lên tiếng khiển trách. Hắc Đồng cứ thấy ai mạnh là đòi người ta đem tuyệt chiêu truyền cho trượng phu mình. Quách Phàm cười nói:
- Tiểu Đồng, ta ngộ tính không đủ, hơn nữa ta nghĩ, sư tôn đã truyền cho ta quyền pháp, ta học như vậy đủ rồi.
- Chú trọng chất lượng thì tốt hơn. Tiểu Đồng, ngươi phải học hỏi Quách Phàm nhiều.
Ốc Lam cũng lên tiếng giáo huấn. Ốc Lam ngay từ đầu chỉ là chỉ đạo cho Quách Phàm một chút mà thôi, nhưng theo thời gian trôi đi, hắn phát giác Quách Phàm mặt ngoài hậu đậu nhưng đáy lòng cực kì đơn giản, ngộ tính cũng cực cao, học quyền pháp của hắn tốc độ cũng cực nhanh.
- Dã Cù đại bá đâu? Chẳng lẽ hôm nay người không đến?
Hắc Đồng nhíu mày hỏi.Ốc Lam cười nói:
- Dã Cù a, cha ngươi với nhị bá ngươi hôm nay tùy ý có thể bước vào cửu cấp yêu đế, bọn họ chính là vì chờ đại bá ngươi mà khống chế công lực bản thân, mà Dã Cù đại bá ngươi vẫn dậm chân tại bát cấp yêu đế, hắn tự nhiên cần phải cố gắng.
- Ha ha… cố gắng cũng không cần nhiều như vậy.
Âm thanh hồn hậu truyền đến, thân hình Dã Cù như núi cũng đi đến, sau đó trực tiếp ngồi xuống:
- Cũng là Tiểu Đồng đáng yêu, bây giờ còn nhớ kĩ ta.
Hắc Đồng nhu thuận gật gật đầu, sau đó nhìn chung quanh:

- Sư tôn bế quan không có ra, Vô Hư đại bá thì không phải năm trước đã đạt tới cửu cấp yêu đế rồi sao? Như thế nào cũng không đến?
- Hắn không có thói quen náo nhiệt.
Dã Cù giải thích.
- A, Vô Hư đại bá không thích náo nhiệt.
Hắc Đồng gật gật đầu, đột nhiên Hắc Đồng kinh hãi nhìn xa xa:
- A, đại bá ta đến kìa.
- Như thế nào có thể, tính cách Vô Hư ta còn không biết sao?"
Dã Cù tự tin nói. Mà bọn người Hắc Vũ, Hầu Phí cũng nhìn về phía xa xa:
- Đại ca, ngươi rốt cuộc cũng đã trở lại.
Dã Cù lúc này mới ngạc nhiên nhìn lại:
- Tần Vũ?
Không có thể như vậy sao? Người đến đúng là Tần Vũ.
Tần Vũ đi đến gần, nói:
- Thật là ngại quá, ta tu luyện đến ba ngàn năm làm mọi người phải chờ thời gian dài.
Sau đó Tần Vũ nhìn về phía Hầu Phí, Hắc Vũ:
- Phí Phí, Tiểu Hắc, các ngươi linh hồn cảnh giới đều đã đạt tới cửu cấp yêu đế rồi. Ây, đúng rồi, ngay cả công lực cũng đạt tới bát cấp yêu đế cực hạn, cũng may là chưa có độ thần kiếp phi thăng.
Hầu Phí đứng lên, trề miệng nói:
- Cũng may cái gì? Ta với tạp mao điểu từ lâu đã sớm đạt tới tầng này, nếu không phải chúng ta áp chế công lực mới đến gần cửu cấp yêu đế, không thì bây giờ phỏng chừng đều đã đến thần giới rồi.
- Hầu Tử.
Hắc Vũ nhíu mày, Hầu Phí nói như vậy làm cho Hắc Vũ cảm thấy phản cảm,
- Chúng ta có thể tu luyện nhanh như vậy cũng là do đại ca để chúng ta ở tại Khương Lan Giới, nếu ở bên ngoài chúng ta không chừng còn không đạt đến như thế này.
Hầu Phí cười:
- Tạp mao điểu, ta là nói chơi mà thôi.
- Tốt rồi, không giỡn nữa.
Tần Vũ cười nói với hai người:
- Các ngươi linh hồn cảnh giới đạt đến cửu cấp yêu đế cũng đã một đoạn thời gian, xem ra các ngươi tiến bộ tốc độ cũng rất nhanh, không biết thực tế thực lực như thế nào?
Hầu Phí tự tin nói:
- Thực lực? Ta bây giờ kinh thiên tam côn hoàn toàn lĩnh ngộ, thực lực giờ tuyệt đối so với Đại Viên Hoàng không dưới, ngươi nói ta thực lực như thế nào? Đại ca, ngươi bây giờ thua ta a.
Tần Vũ cười nhẹ, sau đó nhìn về phía Hắc Vũ.
Hắc Vũ lại tự tin bắt đầu:
- Ta vũ mao hình thành "hắc vũ chiến giáp", lực phòng ngự tiếp cận thượng phẩm thần khí phòng ngự chiến y, với tốc độ thân pháp của ta, cộng thêm "xuyên vân thương", đại ca… ta nghĩ tiên ma yêu giới có thể thắng ta không có đến vài người.
Hắc Vũ mặc dù không có nói ra, nhưng ý tứ đã rõ ràng, đối với chiến thắng Tần Vũ cũng có lòng tin.
- Cả đám đều tự tin a.
Tần Vũ cười.
- Đại bá, nhị bá với cha con đều ở tại Khương Lan Giới, thời gian tu luyện so với người dài hơn nhiều, người thua cũng không tính cái gì.
Hắc Đồng hảo tâm an ủi nói. Tần Vũ chỉ là bất đắc dĩ cười.
- Tiểu Hắc, Phí Phí, cho ta cảm thụ một chút các người mấy ngày này tiến bộ như thế nào, lại đây, hướng ta công kích.
Tần Vũ lên tiếng nói.
- Đại ca, ngươi bảo chúng ta, lấy hai chọi một?
Hầu Phí trừng to mắt, Hắc Vũ đồng dạng nhìn Tần Vũ với vẻ khó có thể tin, bọn họ hai người người nào mà không tự tin, Tần Vũ có thể chiến thắng một là tốt lắm rồi, chứ nói chi đến hai người?
- Tần Vũ, kinh thiên tam côn Phí Phí uy lực cực kì cường đại, đúng là thượng phẩm thần khí cũng không chống nổi, nguyên nhân này nên có thể so được với Đại Viên Hoàng, Bằng Ma Hoàng và Long Hoàng.
Ốc Lam lên tiếng nhắc nhở.
Ốc Lam biết Tần Vũ tất có lĩnh ngộ, nhưng hắn không cho rằng ba ngàn năm thì Tần Vũ có thể đề cao nhiều ít bao nhiều.
Dù sao thì tại thần giới, một cao thủ mỗi lần bế quan lĩnh ngộ thì nhiều ít cũng mấy vạn năm.
Nhưng Ốc Lam tịnh không biết, Tần Vũ tịnh không phải tự mình cực khổ hiểu được, mà là hắn trực tiếp lĩnh ngộ một ít thành quả đối với vũ trụ không gian phép tắc mà "Tả Thu Mi" lưu lại.
Điều này cũng giống như thu thập kim cương. Người khác phải đi cùng trời cuối đất mới tìm được một viên, còn Tần Vũ thì sao? Đặt một đống kim cương trước mặt Tần Vũ, chỉ cần hắn đưa tay ra là lấy được. Tốc độ này căn bản không phải cùng một cấp bậc.
Tần Vũ tu luyện ba ngàn năm, so với một ít thần giới cao thủ tu luyện ba ngàn vạn năm còn có thể mạnh hơn.
- Đừng lo lắng, cứ đến đây. - Tần Vũ thả ra sâu kín kim quang, - Ta đã đạt tới cửu chuyển ám kim thân tầng thứ chín, toàn thân có thể so với thượng phẩm thần khí, các ngươi muốn đả thương ta cũng khó.
Hầu Phí và Hắc Vũ liếc nhau, lập tức gật gật đầu.
- Đại ca, chúng ta đắc tội vậy.
Hầu Phí hưng phấn liếm môi một chút. Hầu Phí không phải là chưa từng giao thủ với Tần Vũ, nhưng cùng với Tần Vũ giao thủ hắn cơ hồ toàn bị thua, cho nên Hầu Phí bây giờ cũng hy vọng chiến thắng Tần Vũ một lần.
- Đại ca, ngươi nếu có thua cũng không thể trách ta.
Hầu Phí trên mặt nở nụ cười tràn đầy hưng phấn, Hắc Vũ trong tay cũng cầm lấy xuyên vân thương giương mắt nhìn Tần Vũ, trong mắt cũng hiện lên một tia hưng phấn.
Huynh đệ ba người, sau ba ngàn năm lần đầu so tài. Hầu Phí, Hắc Vũ đã từng thua Tần Vũ một lần, chẳng lẽ lần này cũng bị Tần Vũ áp bức?
- Đại bá cố lên, đại bá cố lên. Ta ủng hộ người!
Hắc Đồng vỗ tay cổ vũ Tần Vũ, đồng thời an ủi nói:
- Đại bá, thua cũng không có sao, bọn họ có tới hai người.
Tần Vũ chỉ có thể cười.
Sau đó Tần Vũ thân hình vừa động tựa tới giữa không trung, mà Hầu Phí, Hắc Vũ hai người cũng trực tiếp thuấn di tới giữa không trung.
- Động thủ đi.
Tần Vũ ra tiếng nói.
- Khoan đã!
Hầu Phí quát lớn.
- Làm sao vậy?
Tần Vũ nhìn Hầu Phí, Hầu Phí lại lên tiếng nói:
- Đại ca, nơi này là Khương Lan Giới, là địa bàn của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể khống chế Khương Lan Giới hết thảy. Cho nên, ta yêu cầu ngươi, không được khống chế Khương Lan Giới đối phó chúng ta, chỉ có thể dùng khả năng của chính mình.
Hắc Vũ nhìn Tần Vũ, bọn họ cũng phản ứng như vậy.
- Tốt, ta cam đoan không khống chế Khương Lan Giới.
Tần Vũ đáp, trong lòng cũng bất đắc dĩ.
Không khống chế Khương Lan Giới?
Cho dù chính mình không khống chế Khương Lan Giới, nhưng một khi sử dụng không gian phép tắc lĩnh ngộ, sử dụng một ít bóp méo không gian vân vân… phỏng chừng hai huynh đệ mình cũng cho rằng mình sử dụng Khương Lan Giới.
- Đại ca, đỡ ta một bổng.
Hầu Phí rống lên một tiếng.
Chỉ thấy một đạo hắc sắc côn ảnh như hai mà một xuyên qua không gian tới trước mặt Tần Vũ. Tần Vũ thân hình thong thả nhoáng lên, dễ dàng tránh được côn này.
- Ây? Không có khả năng.
Hầu Phí sắc mặt biến đổi, hắn đối với côn pháp của mình rất tự tin, Tần Vũ dùng thân thể ngạnh kháng thì có thể, thế nhưng Tần Vũ lại dễ dàng tránh được.
- Xuy!
Đầu thương hắc sắc một chút đến gần trước mắt Tần Vũ.
- "Một thương này đúng là lĩnh ngộ không gian phép tắc không sai, chỉ là xem hình dáng, Tiểu Hắc cũng chưa có hoàn toàn lĩnh ngộ."
Tần Vũ lại dễ dàng tránh được thương này.
Đối với không gian có lĩnh ngộ, Tần Vũ có thể áp dụng thành bất kì chiêu số nào.
Thân pháp, thương pháp, chỉ pháp, cước pháp, quyền pháp… một đạo là vạn đạo, Hầu Phí và Hắc Vũ chỉ là lĩnh ngộ được thương pháp, biết thương pháp uy lực công kích như thế rất lớn, nhưng bọn họ tịnh không biết vì cái gì thương pháp uy lực lớn như vậy!
- Không có khả năng!
Hầu Phí trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, Hắc Vũ cũng chấn kinh giương mắt nhìn Tần Vũ.
Sau đó Hầu Phí với Hắc Vũ cùng nhau liếc mắt, từ từ gật đầu. Hắc bổng, xuyên vân thương cơ hồ đồng thời công kích đến Tần Vũ, côn ảnh, thương ảnh không ngừng hướng Tần Vũ đánh tới, mà Tần Vũ phảng phất giống như trêu người dễ dàng tránh qua. Phía dưới Ốc Lam, Hắc Đồng mọi người trong mắt lộ vẻ khiếp sợ.
- Không có khả năng, đại ca, ngươi sử dụng Khương Lan Giới biến ảo vị trí thân thể?
Hầu Phí cầm lấy hắc bổng lăng không mà đứng, nhìn Tần Vũ nói:
- Đại ca, ngươi như vậy là không đúng rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hắc Vũ cũng cầm thương nhìn Tần Vũ.
- Ta đã nói không dùng Khương Lan Giới, tuyệt đối sẽ không dùng.
Tần Vũ thở dài một hơi.
Quả nhiên chính mình đoán không sai, Hầu Phí với Hắc Vũ sẽ cho là như vậy.
- Nhưng ngươi… ngươi tránh né như vậy thật biến thái a.
Hầu Phí có chút khó có thể chấp nhận.
Tần Vũ mỉm cười nói:
- Không phải ta tránh né biến thái, bởi vì côn pháp của ngươi chỉ có thể tính bình thường, kinh thiên thất thập nhị côn, kinh thiên tam thập lục côn, kinh thiên thập bát côn, kinh thiên cửu côn, kinh thiên tam côn, kinh thiên nhất côn, khi tại truyền thừa cấm địa ta đã xem qua, xem rất rõ ràng.
Tần Vũ tay khẽ động, trong tay xuất hiện một cây thiết côn bình thường.
Kinh thiên nhất côn ẩn chứa không gian phép tắc, nhưng cũng là cực kì ít, so với Tần Vũ lĩnh ngộ bây giờ thì nhiều hơn nhiều. Lúc đó hắn không hiểu, bây giờ lĩnh ngộ bộ phận không gian phép tắc, nhớ lại côn pháp đó, chỉ một chút đã hoàn toàn hiểu được.
- Đại ca, ngươi muốn làm gì?
Hầu Phí nhìn Tần Vũ cầm côn, trong lòng có một dự đoán, chỉ là đoán như thế, hẳn chính mình cũng cảm thấy quá mức điên cuồng.
Tần Vũ tay cầm trường côn, lập tức trong tay trường côn chấn động.
- Đây là kinh thiên thất thập nhị côn!
Tần Vũ thân hình cực nhanh, chỉ thấy đầy trời côn ảnh liên tục thi triển ra, côn pháp kinh thiên thất thập nhị côn thi triển ra như hành vân lưu thủy. Tần Vũ thi triển côn pháp này, không có loại khí thế như Hầu Phí, nhưng Hầu Phí thì biết… Tần Vũ lãnh ngộ côn pháp này đã tới đại thành "phản phác quy chân".
- Đây là kinh thiên tam thập lục côn!
Tần Vũ mỗi chiêu đều thi triển ra rõ ràng, cuối cùng liên hoàn tam thập lục côn dồn dập trùng điệp, phát ra kình khí kinh người.
Hầu Phí trong miệng than thở:
- Thật quá phong cuồng, nếu còn tiếp tục ta thật sự không dám nhìn.
……
- Đây là kinh thiên tam côn!
Tần Vũ đã thi triển tới côn pháp thứ năm - "
kinh thiên tam côn", Tần Vũ sử dụng kim lực bảo vệ thiết côn, dù sao thiết côn bình thường không chịu nổi côn pháp này.
Chỉ nghe ba âm thanh khí kình bạo phát, cả không gian đều xuất hiện vết rách.
- Hầu tử, đại ca thi triển kinh thiên tam côn, so với ngươi thi triển còn muốn dễ dàng hơn, hơn nữa uy lực cũng lớn hơn nhiều a.
Hắc Vũ nhìn về phía Hầu Phí, Hầu Phí thì giương mắt nhìn Tần Vũ:
- Đừng có nói với ta, ngay cả kinh thiên nhất côn cũng sẽ thi triển.
Tần Vũ thi triển xong kinh thiên tam côn, nhìn Hầu Phí, Hắc Vũ liếc mắt cười, nói:
- Đây là kinh thiên nhất côn.
Tần Vũ tay phải cầm trường côn, sau đó trực tiếp đánh ra phía trước.
Trong khi Tần Vũ xuất trường côn, tất cả mọi người đang xem cảm thấy thân hình Tần Vũ bắt đầu mơ hồ, ngay cả trường côn cũng bắt đầu mơ hồ, xuất hiện bảy tám tàn ảnh.
Đợi đến khi mơ hồ tàn ảnh dung hợp, trường côn trong tay Tần Vũ cũng đình chỉ.
- Bồng!
Trường côn đánh xong không gian bắt đầu chấn động, không ngừng truyền ra phía xa, trực tiếp truyền tới trên một ngọn núi cao, cả tòa núi kia chỉ là từ từ chấn động một cái, rồi tựu biến thành tê phấn.
Trường côn khẽ chỉ, hóa thành tê phấn!
- Nhìn rõ ràng chứ?
Tần Vũ thiết côn trong tay biến thành hư vô, nhìn hai huynh đệ cười nói.
Hầu Phí với Hắc Vũ nhìn nhau, trong mắt đều khó có thể tin.
Thật sự là một đại ca biến thái a. Hầu Phí trong lòng phát khổ, ngẩng đầu nhìn Tần Vũ bất đắc dĩ nói:
- Đại ca, ta tại đây tu luyện ba vạn năm mới học được kinh thiên tam côn, ngươi không có tu luyện, hơn nữa chỉ là ở bên ngoài ba ngàn năm, vậy mà ngay cả kinh thiên nhất côn đều lĩnh hội.
Hắc Vũ nhìn Tần Vũ thân ảnh, trong lòng thầm nghĩ:
- Đại ca mạnh như vậy, xem ra ta còn phải cố gắng.
- Kì thật côn pháp các ngươi đã nhập đạo, chỉ là một đạo như vạn đạo, chỉ cần đối với vũ trụ không gian lĩnh ngộ đầy đủ, côn pháp, thương pháp, quyền pháp sẽ đều lĩnh ngộ. Thân pháp vừa rồi ta sử dụng, đó là đối với không gian lĩnh ngộ mà thôi. Khi đối với không gian lĩnh ngộ đầy đủ, ta thậm chí có thể làm cho ở một chỗ không gian vỡ vụn, mà địch nhân bị vây ở chỗ đó cũng tự nhiên bị tiêu diệt. Đó là uy lực đại đạo. Tần Vũ giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.