Tinh Thần Biến

Chương 350: Tam Cá Yếu Cầu





Huyết Y dù sao cũng là ma đế, còn là một ma đế cao ngạo, bắt hắn xin lỗi một tiểu cô nương mới tam cấp thiên tiên trước mặt mọi người, đúng là làm khó cho Huyết Y.
- Bỏ đi, gia gia.
Lâm Lâm nhìn bộ dạng đó của Huyết Y, mềm lòng nói.
- Huyết Y, còn không mau cảm ơn Lâm Lâm cô nương.
Tuyết Thiên Nhai bình thản nói.
Tuyết Thiên Nhai tuy bề ngoài không đổi sắc mặt nhưng trong lòng thì tràn đầy tức giận, nghĩ tới Huyết Ma Đế tung hoành tiên ma yêu giới chưa bao giờ chịu thiệt, nhưng hôm nay gặp phải đám Ngao Vô Danh, Ẩn Đế, Hắc Bạch song đế hắn đành phải nuốt giận vào bụng.
Huyết Y nghiến răng ken két:
- Cảm ơn...
- Tuyết Thiên Nhai, lần này trước hết là do đồ tôn ngươi muốn cưỡng ép tôn nữ ta làm bạn đời của hắn, ngươi cho rằng đồ tôn ngươi là cái gì? Dám ở Ẩn Đế tinh bá đạo như thế. Sau đó con trai ngươi còn muốn cháu gái ta bồi táng. Ngươi cho là… chỉ một câu xin lỗi là đủ sao?
Đôi mắt của Lâm Ẩn lấp lóe.
Tuyết Thiên Nhai giật mình.
- Lâm Ẩn ta chỉ có một đứa cháu gái, bất kể là ai bắt nạt cháu gái ta, ta đều không dung tha. Sự tình hôm nay nếu ngươi không xử lý sao cho ta vừa lòng, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Lâm Ẩn hùng hổ hăm doạ.
Tuyết Thiên Nhai nhất thời không nói nên lời.
Mấy người Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ, Khương Nghiên, Tần Vũ nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc.
Giỏi cho Ẩn Đế!
Tần Vũ thầm tán thưởng trong lòng.
Xem ra lời đồn đại không thể tin hoàn toàn, Ẩn Đế này tính tình cũng không tốt như trong truyền ngôn, lúc giận dữ cũng doạ người ta hoảng sợ. Tần Vũ mừng rỡ đứng một bên xem trò vui.
- Lạc Vũ huynh đệ, Tần Vũ huynh đệ, nếu ta đoán không sai, Ẩn Đế lần này muốn lập uy rồi.
Tiếng Ngao Vô Danh cười trên nỗi đau của kẻ khác vang lên trong đầu Tần Vũ.
Tần Vũ nhìn Ngao Vô Danh.
- Các ngươi đừng nghi hoặc. Ẩn Đế không tham quyền lợi, cũng không tranh đoạt địa bàn, nhưng đối với người thân của mình thì cực kỳ quan tâm. Năm đó sau khi con trai và con dâu bị người ta giết, Ẩn Đế nổi giận triệt hạ toàn bộ người trên cái tinh cầu đó, bất kể là địch nhân hay người bình thường, cả cái tinh cầu đều hoá tro bụi.
Ngao Vô Danh nói đến đấy cũng than thở.
- Cao thủ cấp tiên đế muốn huỷ diệt một tinh cầu không phải là việc khó, nhưng dám phá huỷ hoàn toàn cả một tinh cầu hoá thành tro bụi như Ẩn Đế cũng chẳng có mấy người.
Ngao Vô Danh tán thưởng.
Tần Vũ cả kinh, không nhịn được nhìn về phía Lâm Ẩn.
Người trung niên trông có vẻ thân thiết này, khi nóng giận không ngờ lại dám phá huỷ hoàn toàn cả một tinh cầu.
- Ẩn Đế cũng không dễ chọc vào đâu. Lần này Huyết Ma Đế khẳng định phải chịu thiệt thòi lớn rồi.
Tần Vũ hiểu ra một chút vì sao Ẩn Đế làm như thế.
Giọng của Ngao Vô Danh lại vang lên trong đầu Tần Vũ:
- Tần Vũ, Lạc Vũ, việc Ẩn Đế có cháu gái rất bí ẩn, Trước đây Ẩn Đế luôn một mực giữ kín việc này. Ta cũng đến hôm nay mới biết đó. Ta nghĩ Ẩn Đế thấy hôm nay bị người ngoài biết đến sự tồn tại của cháu gái ông ta do đó có thể nhân đây lập uy, chấn nhiếp người khác.
- Đáng thương thay cho Huyết Ma Đế.
Tần Vũ cười truyền âm nói. Ẩn Đế lập uy lại đúng ngay vào Huyết Ma Đế.
Trên mặt Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ đều mỉm cười.
------------------
Mấy người bọn Tần Vũ có thế nhìn thấu, Tuyết Thiên Nhai tự nhiên cũng suy đoán ra Lâm Ẩn muốn lập uy.
- Tuyết Thiên Nhai, ba huynh đệ bọn ta chỉ muốn hỏi ngươi, Lâm nhi phải chịu khi dễ như thế, không thể nào chỉ nói một hai câu xin lỗi là xong được.
Hắc tiên đế nói với vẻ mặt lạnh như băng.
Đưa mắt nhìn cả tiên ma yêu giới.
Ba huynh đệ Ẩn Đế thực sự không sợ ai, ngay cả ba người Vũ hoàng, Huyền đế, Thanh đế liên thủ, ba huynh đệ Ẩn Đế cũng chẳng sợ chút nào.
Khuôn mặt của Ẩn Đế, Hắc tiên đế, Bạch tiên đế đều lạnh lùng.
Hiển nhiên… nếu có lời nào không hợp, ba người bọn Ẩn Đế có thể sẽ không cố kị mà xuất thủ đối phó Tuyết Thiên Nhai, Thậm chí còn không e ngại cả ba người liên thủ, trực tiếp giết chết Huyết Ma Đế "Tuyết Thiên Nhai" ngay tại chỗ.
- Ba tên điên khùng.
Trong lòng Tuyết Thiên Nhai bùng lên lửa giận.
Ngoài mặt Tuyết Thiên Nhai vẫn tươi cười nói rất chân thành:
- Lâm huynh, Hắc huynh, Bạch huynh, lần này đích thực là con trai "Huyết Y" của ta sai, ta vừa rồi cũng đã bắt nó xin lỗi. Nếu ba vị cho rằng chưa đủ, xin cứ nói ra phải xử trí tên nghiệt tử này như thế nào. Ta tuyệt không có bao che!
Tuyết Thiên Nhai nói một cách đanh thép.
Ấn Đế trầm ngâm một lát, từ từ nói:
- Tuyết Thiên Nhai ngươi cũng chỉ có một đứa con trai. Mặc dù lần này hắn mạo phạm cháu gái ta nhưng nể mặt Tuyết Thiên Nhai ngươi, ta cũng không lấy mạng hắn.
Nghe câu nói này, Tuyết Thiên Nhai thầm thở phào.
Chỉ cần không có giết con trai của mình, sự tình dễ bàn luận hơn.
- Nhưng tội chết có thể tha, tội sống khó tha, ta tại đây đề xuất ba yêu cầu, Tuyết
Thiên Nhai ngươi phải cam đoan là con ngươi hoàn thành, nếu không… Lâm Ẩn ta nói luôn ở đây, tất giết nhi tử ngươi, đến lúc đó ta sẽ không lý tới thân phận của Tuyết Thiên Nhai ngươi đâu.
Thanh âm của Lâm Ẩn tuy bình thản nhưng mang vẻ uy nghiêm không cho phép chống lại.
- Xin Lâm huynh cứ nói.
Tuyết Thiên Nhai mỉm cười bảo.
Tuy ngoài mặt Tuyết Thiên Nhai bình tĩnh như thế, nhưng toàn thân con trai lão - "Huyết Y" lại đang run rẩy, gân xanh nổi đầy hai tay và trên trán.
- Yêu cầu thứ nhất: Bắt đầu từ hôm nay trở đi, Huyết Y con trai ngươi không được bước vào Lam Loan tinh vực. Tiến vào là chết chắc.
Lâm Ẩn bình thản nói.
Lam Loan tinh vực là nơi giao nhau giữa tiên giới và ma giới, là vị trí chiến lược vô cùng trọng yếu. Các cao thủ thường hay tụ tập tại Lam Loan tinh vực. Bắt Huyết Y sau này không được bước chân vào Lam Loan tinh vực, đích xác là trừng phạt cực kỳ nặng.
Tuyết Thiên Nhai ngập ngừng một lúc, rồi nói:
- Cũng được.
Huyết Y ở bên cạnh nghe thế cũng không thèm để ý, đối với hắn mà nói Lam Loan tinh vực tuyệt chẳng có điều gì phi phàm, có điều nghiêm cấm không cho vào Lam Loan tinh vực như thế làm Huyết Y cảm thấy bản thân bị vũ nhục nặng nề.
Huyết Y vốn cao ngạo, trong lòng tràn đầy tức giận.
"Nhẫn". Trong thâm tâm Huyết Y chỉ có một từ này.
Lâm Ẩn khẽ gật đầu rồi bình thản nói:
- Yêu cầu thứ hai, con trai ngươi phải chịu một chưởng của ta!
- Cái gì!
Tuyết Thiên Nhai sắc mặt đại biến
- "Sự tình xem ra đã có biến hoá lớn rồi."
Tần Vũ cũng lập tức cẩn thận nhìn toàn bộ mọi việc trước mắt, bắt lục cấp ma đế "Huyết Y" chịu một chưởng của Ẩn Đế "Lâm Ẩn"?
Lâm Ẩn là ai?
Cửu cấp tiên đế, siêu cấp cao thủ sắp độ thần kiếp, có thể gọi là tiên giới đệ nhất nhân.
Một chưởng của Lâm Ẩn, nếu Lâm Ẩn muốn giết Huyết Y thì hắn tuyệt đối không có cách nào sống sót dưới tay Lâm Ẩn.
- Lâm huynh, yêu cầu này hơi quá đáng đó, Lâm huynh ngươi đường đường là Ẩn Đế, cửu cấp tiên đế, thực lực mạnh mẽ đến cả ta cũng tự nhận không bằng, Không ngờ huynh lại muốn tự thân xuất thủ đối phó con ta.…
Nụ cười trên mặt Tuyết Thiên Nhai đã biến mất, chỉ còn lại sự âm trầm.
- Ta có thể lùi một bước, tự thân tiếp một chưởng của huynh, được không?
Tuyết Thiên Nhai nhìn Lâm Ẩn nói.
Tuyết Thiên Nhai dù sao cũng là một trong ba đại thủ lĩnh của ma giới. Thực lức chỉ thua Ẩn Đế một cấp. Hơn nữa Tuyết Thiên Nhai còn có một số chiêu thức đặc biệt. Ngay cả Lâm Ẩn muốn giết Tuyết Thiên Nhai cũng rất khó. Chỉ mỗi một chưởng… tối đa là làm Tuyết Thiên Nhai thụ thương. Tuyết Thiên Nhai có thể phục hồi thương thế trong chớp mắt.
Lâm Ẩn lắc đầu:
- Ta nói ba yêu cầu là ba yêu cầu, không thể sửa đổi. Yêu cầu thứ hai này ngươi chỉ có thể chọn đáp ứng hoặc cự tuyệt. Nếu cự tuyệt thì ngươi cũng biết hậu quả rồi đó.
Trong mắt Tuyết Thiên Nhai tinh quang loé lên.
- Phụ thân.
Huyết Y vốn một mực cúi gằm nay ngẩng đầu lên nhìn Tuyết Thiên Nhai.
- Phụ thân, động thủ đi, không cần sợ lão ta.
Tiếng Huyết Y truyền âm vang lên trong đầu Tuyết Thiên Nhai.
- Lão gia hoả này đang vũ nhục người, vũ nhục con. Không thế xuống nước như vậy nữa.
Khoé mắt Huyết Y vằn lên tia máu.
- Đứng yên một bên, không được lỗ mãng.
Tuyết Thiên Nhai giận dữ truyền âm quát.
- Lâm huynh. - Tuyết Thiên Nhai nhìn Lâm Ẩn. - Vừa rồi chẳng phải huynh đã nói tha mạng cho con ta, hiện tại muốn con ta chịu một chưởng của huynh là có ý gì?
- Ta nói tha cho con ngươi một mạng tự nhiên là tha cho nó một mạng. - Lâm Ẩn lãnh đạm nói. - Ngươi còn chưa cho ta hay, ngươi thật ra đáp ứng hay không?
Tuyết Thiên Nhai bật cười nhìn Lâm Ẩn chằm chằm nói:
- Được, Lâm Ẩn, ta tin tưởng ngươi giữ cam kết. Huyết Y. Đi ra chuẩn bị nhận của Ẩn Đế tiền bối một chưởng, Ẩn Đế tiền bối thân là tiền bối, tuyệt đối sẽ không hạ sát thủ.
Huyết Y hít một hơi dài, sau đó tiến lên trước hai bước.
Huyết y tuy cao ngạo nhưng cũng không phải ngu xuẩn, hiểu lúc nào nên cao ngạo, lúc nào cần ẩn nhẫn.
- Ta sẽ không giết ngươi.
Lâm Ẩn vung tay.
- Nhưng mà ta muốn ngươi vĩnh viễn không quên ngày hôm nay.
Trong mắt Lâm Ẩn quang mang loé lên.
Giữa lúc vung tay chỉ nghe một tiếng "Phốc", toàn thân ma đế "Huyết Y" bị một chưởng đánh lùi lại mấy chục bước, sau đó ma đế "Huyết Y" quỵ xuống, máu tươi không ngừng trào ra bên khoé miệng.
Huyết Y khẽ ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Lâm Ẩn.
Trên mặt Tuyết Thiên Nhai thoáng lộ nét giận dữ, hắn đã biết một chưởng vừa rồi của Lâm Ẩn để làm gì rồi.
Nhưng Tần Vũ lại không hiểu.
Không phải chỉ là một chưởng sao?
Chỉ cần không chết, muốn khôi phục thì rất dễ dàng mà, tại sao Tuyết Thiên Nhai lại giận dữ như thế?
Những người tại trường có thể hiểu được một chưởng vừa rồi chỉ có Hắc tiên đế, Bạch tiên đế, Tuyết Thiên Nhai cùng với Ngao Vô Danh.
- Tần Vũ, Lạc Vũ, một chưởng vừa rồi của Ẩn Đế không phải đánh tuỳ tiện đâu, trong khi đánh trên thân Huyết Y,
các đệ có chú ý thấy vài dòng khí lục sắc cực nhỏ từ trong Ẩn Đế bắn ra, chui vào đầu Huyết Y không?
Tiếng Ngao Vô Dang truyền âm vang lên trong đầu hai người Tần Vũ, Quân Lạc Vũ.
- Không nhìn rõ.
Tiếng Quân Lạc Vũ truyền âm vang lên trong đầu Tần Vũ, Ngao Vô Danh.
- Đệ cũng không nhìn rõ, chỉ miễn cưỡng chú ý tới một loại năng lượng đặc thù.
Tần Vũ truyền âm nói.
- Phải, đó là một loại năng lượng của Lâm Ẩn, dù trên thân Huyết Y có thần khí chiến y, nhưng Lâm Ẩn lại đem năng lượng đó từ đầu Huyết Y thâm nhập vào trong thể nội, hơn nữa còn chui vào trong nguyên anh của Huyết Y.
Ngao Vô Danh cảm thán nói.
- Chiêu này quả là tàn độc.
Tần Vũ nghe đến đây đã hoàn toàn minh bạch.
- Huyết Y này trừ phi tu luyện đến cảnh giới cửu cấp ma đế, nếu không vĩnh viễn không cách nào giải trừ được năng lượng này.
-----------------
- Cổ năng lượng này của ta thật ra không nhiều, Huyết Y hiện tại mới ở cảnh giới lục cấp ma đế. Lúc bình thường phải sử dụng một nửa năng lượng nguyên anh để áp chế cấm chế của ta, nếu không cẩn thận cấm chế của ta trực tiếp làm nguyên anh của ngươi hỗn loạn rồi tự phát nổ.
Lâm Ẩn bình thản nói.
Ý tứ rất rõ ràng
Lục cấp ma đế Huyết Y chỉ có thế phát huy một nửa thực lực.
Công lực đề cao, sự ảnh hưởng của năng lượng sử dụng để áp chế cấm chế của Lâm Ẩn sẽ giảm bớt.
Tuyết Thiên Nhai trong lòng có chút giận dữ, với cấm chế do năng lượng của Lâm Ẩn tạo nên, trừ phi đạt đến cửu cấp ma đế, còn không thì vô pháp phá giải. Hơn nữa, người bị trúng cấm chế chỉ có thể dựa vào thực lực tài năng của bản thân phá giải. Năng lượng của người ngoài không thể tuỳ tiện tiến vào trong nội bộ nguyên anh.
- Lâm huynh, yêu cầu thứ hai đã làm xong rồi, yêu cầu thứ ba đâu?
Tuyết Thiên Nhai lạnh lùng nói.
Tuyết Thiên Nhai giờ đây không còn giữ nổi bộ dạng tươi cười như vừa rồi.
Lâm ẩn bình thản nói:
- Yêu cầu thứ ba rất đơn giản, Quân Lạc Vũ cùng con ngươi có ân oán, chém giết nhau cũng được. Nhưng vị tiểu huynh đệ tên là Tần Vũ này…
Lâm Ẩn nói rồi đưa tay chỉ Tần Vũ.
Tần vũ hơi ngạc nhiên:
- "Sao lại đề cập tới mình nhỉ?"
Lâm Ẩn nói tiếp:
- Tần Vũ tiểu huynh đệ trước đây căn bản không quen biết gì con trai ngươi, lần này vì cứu cháu gái ta mới xuất thủ giết đồ tôn của ngươi. Đồ tôn ngươi lần này cuồng ngạo thái quá, dám vọng tưởng cưỡng đoạt cháu gái ta, Tần Vũ tiểu huynh đệ ra tay là không sai mà ngược lại là rất đúng.
Tần Vũ nghe thế bất giác lắc đầu cười.
Đúng? Sai?
Việc mình làm đúng hay sai đâu cần người khác đánh giá, lần này bản thân hắn xuất thủ là vì "Lâm Lâm" này là cô gái mà đồ đệ đã chết của hắn yêu.
- Tần Vũ tiểu huynh đệ không có gì sai, nhưng con trai ngươi làm trọng thương hắn, cũng nên xin lỗi. Đó chính là yêu cầu thứ ba của ta!
Lâm Ẩn lãnh đạm nói.
Ánh mắt của Tuyết Thiên Nhai hướng về phía Tần Vũ.
- Huyết Y, xin lỗi đi.
Thanh âm của Tuyết Thiên Nhai không một chút tôn trọng.
Ma đế Huyết Y ở bên cạnh sắc mặt trắng như tờ giấy, lúc này hắn đang không ngừng sử dụng năng lượng trong cơ thể áp chế cấm chế trong nội bộ nguyên anh, sự tồn tại của cấm chế buộc hắn sau này vô pháp sử dụng toàn bộ năng lượng của bản thân.
Ma đế Huyết Y nghiến răng tiến lên trước hai bước giương mắt nhìn Tần Vũ giống như độc xà giương mắt nhìn con mồi, nói với giọng điệu lạnh băng:
- Tần Vũ, lần này là ta không phải, xin lỗi.
- Không cần thế đâu.
Tần Vũ đột nhiên đưa tay ngăn lại nói.
- Ta hiểu ngươi bây giờ rất không phục, bị người khác cưỡng ép xin lỗi ta như thế, ngươi nói một cách khó chịu làm ta cũng không thoải mái để tiếp nhận. Ta biết ta đã giết đồ đệ ngươi, ngươi cũng không dễ dàng bỏ qua mối thù này.
- Huyết Y, ta lúc nào cũng hoan nghênh người tìm ta báo thù, đương nhiên… đến lúc đó ai giết ai còn chưa nhất định.
Tần Vũ nói xong liền quay đi.
- Bây giờ ngươi đừng có xuất thủ, vừa rồi ngươi đã không giết được ta, hiện tại ngươi chỉ còn một nửa thực lực thôi.
Loại xin lỗi này, Tần Vũ căn bản không tiếp thu được
Tần Vũ nói xong nhìn Lâm Lâm mỉm cười nói:
- Lâm Lâm cô nương, cô có gia gia như Ẩn Đế tiền bối đây, một nhân vật nhỏ như ta nhúng tay vào cũng vô dụng.
- Tần Vũ tiên sinh.
Lâm Lâm vội vàng nói.
Tần Vũ cười nói:
- Lâm Lâm cô nương không cần nói nhiều, ta hiểu thực lực bản thân, nhưng có một câu ta muốn nói, lúc trước ta đã cam kết, về sau bất kể có sự tình gì cần đến ta, ta nhất định sẽ toàn lực giúp cô giải quyết. Hiện tại nghe ra thì buồn cười, nhưng chỉ cần Lâm Lâm cô nương nhớ kỹ lời này trong lòng, nếu có ngày cần đến ta mà không ngại thực lực của ta thấp thì cứ truyền tấn cho ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Tần Vũ nói rồi nhìn về phía Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ, Khương Nghiên:
- Vô Danh đại ca, ở đây không còn chuyện gì nữa, đệ về trước vậy, Ẩn Đế, Hắc tiên đế, Bạch tiên đế, ba vị tiền bối, vãn bối cáo từ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.