Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Chương 96: Xâm nhập




Tinh hệ hoang vu là giao điểm biên cảnh giữa Hải Đốn và Tư Danh Tạp Lý liên minh.
ở đây sở dĩ được gọi là tinh hệ hoang vu. cũng bời vi ở đây không cỏ đủ giá trị khai phá, vô luận là từ nhân tổ thô địa, cho đến góc độ khoáng vật, tỉ lộ chênh lệch giữa thu hoạch và tiền tài đầu tư vào đây đều không thể làm cho người hài lòng.
Vô luận là bên trong Hải Đốn liên minh hay là trong Tư Danh Tạp Lí, thì cũng có rất nhiều biện pháp để kiếm tiền, những thương nhân khôn khéo tất nhiên sẽ không cần để mắt để một khu đất cẳn cỗi này.
Tình huống như vậy kéo dài suốt mấy ngàn năm, ở đây dần dần trở thành cứ điểm ẩn thân của hải tặc. Nhưng mà, cho đến khi bâng hải tặc Cửu Đầu Xà xuất hiện, thì nơi này mới chính thức trở thành vùng đất lành cho phần đông bọn hải tặc.
Dưới sự úng hộ hoặc sáng hoặc tối của Nguyệt Hanh đế quốc, băng hải tặc Cửu Đầu xà không chỉ thu phục được thế lực hải tặc vốn lớn nhất ở đây là Lí Tam, mà còn không ngừng mờ 1'ộng, dần dần hình thành một bâng hải tặc lớn đại khái có hơn ba trăm vạn người.
Thực lực mờ rộng đến trình độ này, ngoại trừ mấy gia tộc quyển thế trong hai quốc gia, thì chỉ có quân đội chính quy mới có thể tiêu diệt được.
Nhưng mà, không có sự đáp ứng của Nguyệt Hanh đế quốc, nhân vật cao tầng trong hai nước này đều không ai dám tự trêu chọc lấy phiền toái. Cuối cùng, khiến cho băng hải tặc ở đây hình thành một quy mô khủng lồ và thanh danh hiển hách.
Dưới tình huống binh thường, đại bản doanh của băng hải tặc Cửu Đầu Xà nắm tại hành tinh thứ năm, căn bản là không ai dám trêu chọc vào, cho dù bọn chúng không hề để phòng, thì cũng không cần lo có người xâm lấn.
Nhưng mà, trong khoảng thời gian này, cái tinh cầu được gọi là tinh cầu Cửu Đầu Xà ấy lại để phòng rất nghiêm mật. Tất cả thiết bị trinh thám đều được mờ với công suất lớn nhất, bất luận là một tàu hạm nào đến gần tinh cầu, cho dù là có công năng ân thân, cũng sẽ bị thiết bị dò xét ở đây làm cho không còn chỗ trốn.
Chỉ là không ai ngờ rằng. trong tình huống để phòng nghiêm mật như vậy, mà vẫn có một phi thuyền vũ trụ cực lớn đang đi về hướng tinh cầu Cừu Đầu Xả ấy.
Nhưng mà, sự xuất hiện của chiếc phi thuyền này cũng không kinh động bất kỳ kẻ nào, ngoại trà thành viên bên trong phi thuyền, tất cả thiết bị cao cấp trên tinh cầu Cửu Đầu Xà giống như đã biến thành một thứ trang trí vô dụng, không hề phát ra bất kỳ âm thanh cảnh báo nào.
Trong phi thuyền, Bảo Bột thở dài một hơi thật sâu, nói: “Phương đại sư thật là lợi hại, thậm chí còn có thủ đoạn quy dị khó lường như vậy, Bảo Bột bội phục!”
Phương Minh Nguy mím cười: “Cái này thì có gì đâu, chẳng qua là nhờ vào bảo vật di tích mà thôi. Nếu không có thứ này, chúng ta cũng không có khả năng tiến vào trong tinh cầu đơn giản như vậy"
Bảo Bộ nhìn cái hộp không chú thu hút trong phòng điều khiển chính trong mắt lộ vẻ hâm mộ.
“Có thể ngụy trang rất thật, không hồ là bảo vật di tích không cách nào phòng chế!” Bảo Bột thở dài nói “Đây chính là trang bị mô phòng cao cấp nhất!”
Phương Minh Nguy suy nghĩ một lát, nói: “Tôi đã từng nhìn thấy một đoạn văn tự, bên trong ghi chép về một thiết bị, chỉ cần sử dụng, thậm chí là còn có thể thay đổi cảnh vật xung quanh. Không phải là thay đôi ảo. mà là thay đôi chân thật. Nói cách khác, chỉ cần dùng thiết bị đó, thì như vậy tất cả đều sẽ tùy thời thay đổi theo tâm ý của chủ nhân thiết bị”
Bảo Bột kinh ngạc há to miệng ra. Tuy ông cũng là một trong các nhân vật đứng đầu Lục Lục liên minh nhưng thiết bị cấp nghịch thiên như vậy, vẫn lần đầu tiên nghe nói.
Nhưng mà, Bảo Bột cũng không hỏi Phương Minh Nguy rằng, hắn nhìn thấy đoạn văn tự kia ở đâu.
Bởi vì tất cả người có danh xưng đại sư, hơn nữa có thực lực và niềm tin đi vào di tích truy tim bảo vật, đều đã hình thành một thói quen ước định đó chính là không tìm đến đáy. Nếu có người nào vi phạm thói quen này, thì sẽ bị tất cả những người truy tìm bảo vật phỉ nhổ.
Hai người im lặng nửa ngày, đều đang suy nghĩ về bảo vật trong truyền thuyết.
Thật ra, sau khi có được biện pháp phòng ngự trên tinh cầu Cửu Đầu Xà từ miệng của Lôi Âu, ý niệm đâu tiên trong đầu của Phương Minh Nguy chính là một mình ra tay. Nhưng mà, nghĩ đến việc nếu một mình ra tay lại dẫn đến tranh cãi, Phương Minh Nguy cuối cùng vẫn quyết định lôi kéo Bảo Bột cùng lâm trận.
Có vị nhân vật có quyển lực nói chuyện nhất định trong Lục Lục liên minh hơn nữa sau lung hắn còn là Khải Duyệt đế quốc, phòng chừng là cho dù đám người cao tầng của Nguyệt Hanh đế quốc có phần nộ, cũng không dám đông thời đắc tội với hai siêu cường quốc.
Chỉ là, muốn cho Bảo Bột đi theo, thì sẽ có nhiều phiền toái hơn là đi một mình vào.
Nếu như hắn đi một mình như vậy hắn có thể đem hơn một ngàn vạn khẩu Phù Du pháo trong chiếc nhẫn thân phận ra, chỉ cần điều khiển cơ giáp đỉnh cấp đi đến ngoài mặt tinh cầu, lắp đặt những khẩu Phù Du pháo này xong, và mình chỉ đợi thu hoạch linh hồn.
Nhưng mang theo Bảo Bột. thì kế hoạch này không thể thực hiện được.
Nếu như trong lúc chiến đấu, Bảo Bột nhìn thấy vô số vũ khí không ngừng đi ra từ trong chiếc nhẫn thân phận, như vậy nhất định sẽ hoài nghi dung lượng chân thật của chiếc nhẫn
Nếu như chuyện này mà rơi vào tai của hiệp hội, thì phóng chừng là sau này tự biết cỏ phiền toái.
Cho nên Phương Minh Nguy mới cố ý đem chiến hạm cấp thắng lợi của mình theo, có con quái vật khổng lồ này ở đây, đừng nói là một ngàn vạn khẩu Phù Du pháo, cho dù là nhiều gấp đôi, hắn cũng nhét vào hết.
Đương nhiên đây cũng là do Phương Minh Nguy nắm giữ không gian bên trong phi thuyền, cho nên mới mạnh miệng như vậy.
Mờ cái Hu Nghĩ Bàn lấy được từ chỗ Bổn Phi Tạp đại sư, một bên vừa quan sát tình huống xung quanh, một bên lợi dụng khói đen tiến hành mô phóng cảnh vật xung quanh.
Hu Nghĩ Bàn quả nhiên không hổ là thiết bị mô phòng cao cấp nhất, mặc dù trước mắt là hệ thống phòng ngự ở Thú Đô tinh của Nữu Mạn cũng không thể dò xét được ảo cảnh do Hư Nghĩ Bàn dựng thành. Như vậy thì chỉ với số thiết bị có mấy chục năm cải tạo của Nguyệt Hanh, thì làm sao có thể phát ra một nửa điểm tác dụng.
Cho nên dưới sự điều khiển của Phương Minh Nguy, chiến hạm cấp thắng lợi nghênh ngang đi vào trong tầng khí quyển của tinh cầu, mà những tên vệ binh canh chừng cẩn thận kia căn bản là không có bất kỳ tin tức bị chiến hạm xâm lấn nào hết.
Thở phào một hơi thật sâu, có thiết bị khoa học kỳ thuật đẳng cấp cao đúng là tốt, có thể đùa giỡn bọn hải tặc trong tay, cũng là một chuyện dễ dàng.
Trên tinh cầu này, có 60% là biển lớn mênh mông, mà thể tích của chiến hạm cấp thẳng lợi, tạm thời dừng lại trên biên lớn, chính là lựa chọn tốt nhất không thể nghi ngờ.
Dù sao thì có Hu Nghĩ Bàn yểm hộ, những thiết bị trinh thám kia cũng không cách nào phát hiện ra được thay đổi của mặt biển cuộn sóng, có thể nói, lần xâm lấn này đã thành công hoàn mỹ.
Phi thuyền đến mặt biển, hai bên chậm rãi mờ rộng, biến thành một mẫu hạm hàng không cực lớn. Sau đó, Phương Minh Nguy và Bảo Bột hai người xuất hiện trên đầu thuyền.
Nhìn mặt biển dậy sóng ầm ầm, Bảo Bột cảm thắn: “Phương đại sư, bây giờ làm thế nào?"
Phương Minh Nguy cười thần bí, lấy ra một bản đồ điện tử, đây dựa theo tin tức do quân đội Nữu Mạn và Tam thiếu gia cung cấp, hơn nữa còn có lời khai của Lôi Âu, tuy không thể nói là chính xác 100%. nhưng vài mục tiêu quan trọng thì tuyệt đối không nhẩm lẫn.
Chỉ vào ba điểm đỏ lớn trên bản đồ, Phương Minh Nguy nói: “Ba chỗ quan trọng nhất của Cửu Đầu Xà chính là kho quân giới, khu chiến lược và trại huấn luyện”
Bảo Bột ho nhẹ hai tiếng, nói: “Dã tâm của những tên hải tặc này cũng thật lớn, có vài phần giống quân doanh chính thức”
Phương Minh Nguy cười lạnh một tiếng, nói: “Căn cứ theo tinh báo của chúng ta, băng hải tặc này thật ra là chỉ nhanh của gia tộc ô Bang trong Nguyệt Hanh đế quốc, dùng để rèn luyện đệ tử trong gia tộc và tư binh cho nên trang bị tốt một chút, cũng là đương nhiên”
Bảo Bột lắc đầu, nói: “Cho dù thiết bị tốt và đầu tư nhiều, thì hôm nay cũng hóa thành tro tàn"
“Đó là đương nhiên, nếu tôi đã tiếp nhận nhiệm vụ này, thì sẽ khôngg bỏ dở nửa chừng”
“Cậu định làm thế nào?”
“Cho nổ ba chỗ này trước" Phương Minh Nguy dùng ngón tay chỉ lên điểm đỏ lớn nhất trên bản đồ, nói: “Theo tôi được biết, ba cao thủ thể thuật siêu cấp lần này đến đây, có tổng cộng hai mục đích. Ngoại trừ hỗ trợ và cúng cổ thế lực của băng hải tặc này, để phòng chúng ta ra tay, còn có một chuyện, chính là mang một đám nhóc con tinh nhuệ trong gia tộc ô Bang đến"
Bảo Bột nghe mà hiểu hết, cười hỏi: “Có ý định ra tay với đám nhóc đó không?”
“Bọn chúng mặc dù còn nhỏ, nhưng tiềm lực mỗi người cũng không tệ, có lẽ sau này chính là kẻ địch lớn của tôi. Hiếm có cơ hội bọn chúng chịu ở cùng một chỗ, chỉ cần tiêu diệt bọn chúng, gia tộc ô Bang sẽ chảy nhiều máu đây”
“Được rồi, cậu tính làm thế nào?”
Phương Minh Nguy cười thẩn bí. nói: “Đi theo tôi”
Kéo Bảo Bột rời khỏi chiến hạm cấp thắng lợi, hai người sử dụng thiết bị phụ trợ phi hành nhỏ, bay về phương xa.
Bọn họ không dùng cơ giáp nén, cũng không sử dụng nội kình mà lựa chọn hình thức phi hành đơn giản nhất.
Dù sao thì đại chiến sắp tới. có thể tiết kiệm một ít nội kình và tinh lực, thì cứ tiết kiệm đi.
Bay dưới tầng trời thấp nửa ngày, vượt qua mấy trăm cây số. Phương Minh Nguy rốt cục đã tìm được một chỗ vừa ý.
Cũng may hai vị đều là nhân vật cấp đại sư, hơn nữa bọn họ còn rõ ràng tất cả biện pháp phòng thú trên tinh cầu, cho nên mới tránh thoát khỏi sự dò xét của các thiết bị kia, không để cho bất kỳ kẻ nào phát hiện ra bọn họ đã ở trên tinh cầu.
Phương Minh Nguy mỉm cười móc ra chín mô hình nhỏ trong chiếc nhẫn thân phận của mình trước mặt Bảo Bột dùng lực lượng tinh thần mờ chốt. Sau một giây, chín khẩu pháo thân cao năm mét đã xuất hiện ngay trước mặt hai người bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.