Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Chương 43: Cực phẩm f1 (hạ)




“ Cực phẩm F1?” Cáp Lí Sâm quay đầu nhìn Lí Minh.
Lí Minh khẽ lắc đầu, trong mắt của hắn tràn ngập nghi hoặc, có thể bồi dưỡng ra tay đua như vậy, nhất định phải là địa phương vô cùng nổi danh, nhưng vì sao hắn hoàn toàn không biết nơi đó?
Đại Vệ theo thói quen đưa tay lên cằm sờ sờ, hắn thì thào nói: “ Cái tên rất quen thuộc, ta giống như nghe nói qua ở nơi nào rồi.”
“ Đúng vậy.” Phương Minh Nguy cười nói: “ Ở chỗ chúng ta, cực phẩm F1 đúng là địa phương nổi danh nhất, chỉ cần là một nam nhân, phỏng chừng sẽ không ai không biết.”
Hai vị trung niên cùng một vị lão niên ngồi trong phòng đồng thời đổ mồ hôi, tuy rằng tuổi tác bọn họ có lớn một chút, nhưng muốn cho bọn họ thừa nhận chính mình không phải nam nhân, sự khó khăn này chỉ sợ rất lớn, rất lớn.
Bọn họ đều là tay cáo già tung hoành thương trường nhiều năm, phương diện nhìn người đều có bản lĩnh của chính mình.
Sau khi nhìn thấy biểu tình chân thành của Phương Minh Nguy, bọn họ không hẹn mà cùng tin, vị tiểu nam hài trẻ tuổi này cũng không có lừa gạt bọn họ, bởi vì không có bất luận kẻ nào có khả năng lúc đang nói dối mà còn duy trì được ánh mắt trong suốt như thế.
Như vô luận bọn họ thúc đẩy đầu óc như thế nào, cũng thật sự nhớ không nổi ở nơi nào có trường đua tên cực phẩm F1.
“ Khái, nguyên lai là từ cực phẩm F1 ra tới, quả nhiên là cao thủ.” Đại Vệ cười ha ha, không chút dấu vết đem đề tài chuyển đi: “ Phương tiên sinh đối với việc đua xe có thiên phú cao như vậy, không biết trước kia có chơi đùa cơ giáp không?”
“ Chơi đùa hai ngày.”
“ Như vậy Phương tiên sinh đối với việc chơi cơ giáp có hứng thú hay không?”
Cho tới giờ khắc này, Phương Minh Nguy mới xem như yên tâm, rốt cục hắn hiểu được những người này vì sao đối xử tốt với mình. Nguyên lai bọn họ cũng giống như Trương Xuân Thắng, coi trong “ thiên phú” của chính mình.
Thao túng cơ giáp tuy rằng thoạt nhìn rất phong cách, nhưng trên thực tế nếu không có thiên phú nhất định, là không thể trở thành hảo thủ cơ giáp.
Ở dân gian, tuyệt đại đa số cơ giáp tuyển thủ đều xuất ra từ những trường đua xe, đó là nơi bọn họ công thành danh toại đầu tiên. Ở phương diện nào đó mà nói, đua xe cùng với cơ giáp đều phải có thiên phú tương thông.
Ở rất nhiều trường đua, những tay đua vĩ đại cuối cùng đều đổi nghề trở thành người thao túng cơ giáp.
Không chỉ vì thao túng cơ giáp thật uy phong, mà là bởi vì cơ giáp thủ so với đua xe càng có tiền đồ, có tiền đồ rất lớn.
Phương Minh Nguy điều chỉnh tư thế ngồi trên ghế salon một chút, nói: “ Đương nhiên, ta nghĩ không có nam nhân nào có thể cự tuyệt sự hấp dẫn được thao túng cơ giáp.”
“ Như vậy Phương tiên sinh có gia nhập câu lạc bộ nào hay chưa?” Lí Minh làm vẻ thản nhiên hỏi.
“ Có, ta đã ký hẹn cùng một câu lạc bộ.”
Trên mặt đám người Cao Lí Sâm cùng hiện lên một tia thất vọng, nhưng đối với đáp án này bọn họ đã sớm có chuẩn bị tâm lí.
Trên đời này người có tinh thần lực lượng cùng với năng lực thể thuật đạt ngoài năm cấp cũng không ít, nhưng lúc tuổi còn nhỏ mà có biểu hiện ra năng lực khống chế kinh người như thế, thì chỉ như lông phượng hay sừng lân, tuyệt không có bao nhiêu.
Muốn phát hiện ra nhân tài như vậy là vận khí, nhưng muốn đem thiên phú để phát huy ra, vậy phải đầu nhập nhân lực cùng vật lực thật lớn.
Chỉ cần nhìn biểu hiện vừa rồi của Phương Minh Nguy trong trường đua là sẽ biết, bằng vào một chiếc xe đua T-20 đại chúng mà có thể đem toàn bộ những xe đua được cải tạo tỉ mỉ bỏ rơi phía sau, nếu không phải bởi vì đột nhiên bị trục trặc máy móc, như vậy căn bản là không ai có thể uy hiếp được hắn.
Phương Minh Nguy có thể làm được như vậy, đó là do tác dụng rất lớn của lực lượng tinh thần cấp tám làm cho mỗi người đều phải hâm mộ phát huy ra. Nhưng chủ yếu, lại là phản ứng của hắn về tốc độ cùng với năng lực phán đoán.
Có thể ở trên đường đua ma quỷ luôn giữ tốc độ 500km, có thể thấy được hắn đối với việc đoán trước tình hình cùng với quyết đoán năng lực đã đạt tới tình trạng tâm thần hợp nhất. Có thể làm được điểm này, ngoại trừ người có thiên phú ra, còn phải trải qua sự luyện tập thực chiến lâu dài.
Không có ngàn vạn lần kinh nghiệm thực chiến, như vậy tuyệt đối không có khả năng đem kỹ thuật phát huy ra đến tình trạng như thế.
Có thể bồi dưỡng ra cao thủ như Phương Minh Nguy, phải tiêu phí tiền tài cùng với nhân lực tuyệt đối cũng không phải là số lượng nhỏ, bút tích này chi ra, tuyệt đối không phải là một gia đình tri thức bình thường có thể gánh vác.
Cho nên, nếu Phương Minh Nguy không ký hẹn cùng một câu lạc bộ nào, đó mới chính là chuyện không bình thường.
Lí Minh cười khổ một tiếng, nói: “ Thật sự là tiếc nuối, như vậy cậu có thể nói cho ta biết, là ký hẹn cùng câu lạc bộ nào không?”
Chần chờ một chút, dù sao đó cũng không phải là chuyện bí mật gì, cho nên Phương Minh Nguy cũng không có giấu diếm, mà là nói thẳng: “ Tuệ Tinh.”
“ Tuệ Tinh? Cậu muốn nói là câu lạc bộ Tuệ Tinh thuộc Tuệ Tinh tập đoàn sao?”
“ Đúng vậy.”
Ba người bọn họ trao đổi một ánh mắt chỉ có bọn họ hiểu được, Lí Minh cười nói: “ Phương tiên sinh, vô luận như thế nào, sai lầm hôm nay đều do xe đua của câu lạc bộ chúng ta tạo thành, cho nên số tiền kia xin mời cậu nhận lấy. Cho dù là giao kết bằng hữu, về sau cũng dễ gặp mặt nhau.”
Phương Minh Nguy kinh ngạc nhìn hắn một cái, một ngàn vạn đối với một trường đua xe đương nhiên không phải là một con số lớn, nhưng có tiền chăng nữa cũng không phải dùng như vậy.
Lí Minh mẫn tuệ phát hiện sự nghi ngờ của hắn, không khỏi cười nói: “ Phương tiên sinh, trận đua xe này do câu lạc bộ chúng ta làm đại lý, cuộc buôn bán lời năm ngàn vạn tín dụng điểm, đây đều là lợi ích và hiệu quả do cậu mang đến, nếu như không tỏ vẻ một chút, truyền đi ra ngoài, chúng ta cũng không mặt mũi gặp người.”
Phương Minh Nguy nghĩ đến số tiền đặt cược trước đó, đối với những lời này cũng có tin tưởng. Nghĩ nghĩ, hắn cầm kim tạp trên bàn, bỏ vào túi nói: “ Như vậy thì đa tạ Lí tiên sinh.”
Một ngàn vạn tuy rằng không ít, nhưng đối với Phương Minh Nguy mà nói, cũng không phải không kiếm được sau này. Giờ phút này không ngại nhận lấy, cho dù về sau bọn họ có đổi ý, cùng lắm thì trả lại cho họ là được.
Tiễn bước Phương Minh Nguy, Cáp Lí Sâm thu hồi tươi cười, hỏi: “ Cực phẩm F1? Là câu lạc bộ gì? Có thể bồi dưỡng ra loại cao thủ này, không phải là câu lạc bộ tam lưu a.”
Lí Minh mỉm cười, nói: “ Cực phẩm F1 ta chưa nghe nói qua, nhưng chỗ hắn ký hẹn thì ta biết.”
“ Nga, thực lực như thế nào?” Cáp Lí Sâm hứng thú hỏi.
“ Không ra gì.” Lí Minh nhàn nhạt nói.
Nếu giờ phút này Phương Minh Nguy nghe được những lời này, nhất định sẽ chấn động. Sau lưng câu lạc bộ Tuệ Tinh, đó chính là Tuệ Tinh tập đoàn có được sản nghiệp khổng lồ trên năm tinh cầu a.
Một quái vật lớn như vậy mà ở trong miệng của một vị tổng giám đốc một trường đua lại biến thành không ra gì, truyền đi ra ngoài, đương nhiên không ai có thể tin.
Đại Vệ hung hăng chà đạp chiếc cằm của mình, hắn cau chặt mày, trong miệng thì thào nói: “ Cực phẩm F1, cực phẩm F1…”
Lí Minh khẽ lắc đầu, khuyên nhủ: “ Đại Vệ, không cần xoa nữa, còn xoa nữa, không còn gọi là cằm.”
Đại Vệ ngẩn ra, theo bản năng hỏi: “ Không phải cằm, đó là gì?”
“ Mông con khỉ.”
“ Con khỉ?”
Đại Vệ chợt tỉnh ngộ, phẫn nộ ngẩng đầu lên, đang muốn tức giận mắng.
Cáp Lí Sâm vội vàng chen vào: “ Tốt lắm, hai người đừng làm rộn, chuyển tới Ước Hàn Sâm, ta muốn biết, cực phẩm F1 kia rốt cục là câu lạc bộ nào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.