Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Chương 26: Chân tướng




Phương Minh Nguy cũng không che giấu vẻ mặt của mình, cho nên Trương Xuân Thắng liếc mắt đã nhìn ra hắn đã động tâm.
“ Tiểu tử, có nghĩ là tự mình đi thao túng một chút?” Trương Xuân Thắng dùng lời nói cực độ hấp dẫn lên tiếng.
Nhưng còn chưa kịp chờ cho Phương Minh Nguy hạ quyết định, Phương Chính Dung đã mở miệng nói: “ Trương tiên sinh, ta nghĩ điểm này cũng không được.”
“ Nga, vì sao?” Trương Xuân Thắng kỳ quái hỏi.
“ Bởi vì hai người kia thao túng chính là quân dụng cơ giáp.”
“ Ân?” Trương Xuân Thắng vẻ mặt không hiểu chút nào, hắn căn bản không nghĩ ra chuyện dùng cơ giáp quân dụng có quan hệ gì.
Phương Chính Dung thấy biểu tình của Trương Xuân Thắng, trong lòng nói thầm, vị quản lí bảo an này chẳng lẽ là giả sao, chẳng lẽ ngay cả đạo lý đơn giản như vậy mà cũng không hiểu được.
“ Khái, Trương tiên sinh, ngài không biết sao? Thao túng cơ giáp quân dụng ít nhất cần thể thuật cấp sáu hoặc là tinh thần lực lượng cấp sáu mới được.”
“ Ta đương nhiên biết, nhưng lại có quan hệ gì tới chuyện này.”
Sắc mặt Phương Chính Dung cứng đờ, nhưng nhìn hắn là người lãnh đạo trực tiếp, vẫn lễ phép nói: “ Con ta vô luận là lực lượng tinh thần hay thể thuật năng lực đều không đạt được tiêu chuẩn này, cho nên hắn căn bản không thể thao túng cơ giáp quân dụng.”
“ Thật sao?” Trương Xuân Thắng kinh ngạc há to miệng, kỳ quái nhìn cha con hai người bọn họ.
Trong lòng Phương Minh Nguy kêu khổ, nguyên lai mình đúng là không đạt tới tiêu chuẩn này, hiện giờ trình độ tinh thần hệ cấp bảy chính là do hấp thu tảng đá kì diệu kia mới đột biến mà thành.
Nhưng chuyện này vô luận thế nào cũng không thể nói ra với người khác.
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, Phương Minh Nguy tiến lên nói với cha mẹ: “ Cha, mẹ, con đã đột phá cấp năm.”
“ Nói bậy.”
“ Thật sự?”
Phản ứng của vợ chồng Phương Chính Dung khác nhau, ý niệm đầu tiên của cha hắn là đứa nhỏ này đang nói hươu nói vượn, mà của mẹ là vui mừng ngạc nhiên.
“ Cha, mẹ, con không có nói láo.” Phương Minh Nguy trấn tĩnh nói.
Không biết có phải vì lực lượng tinh thần tăng nhiều, tóm lại thần thái nói chuyện của hắn tự nhiên còn có thêm một loại khả năng thuyết phục đặc thù.
Nhìn thấy vẻ kiên định chưa từng có trong mắt con, vợ chồng Phương Chính Dung nhất thời bay mất lòng hoài nghi.
Đây là một loại cảm giác huyền diệu phi thường, tuy rằng lý trí nói cho họ biết, đây căn bản là không có khả năng, nhưng loại cảm giác chân thật này lại làm cho bọn họ không thể tin tưởng.
“ Tiểu Minh, con thật sự đột phá tầng thứ năm...”
“ Lực lượng tinh thần, cha, con cam đoan, con thật sự đột phá.” Phương Minh Nguy trịnh trọng nói, nhưng trong tim của hắn rốt cục đang vận chuyển, chuẩn bị thêu dệt lời nói dối.
“ Con đột phá khi nào?”
“ Con đã sớm đột phá.” Dưới ánh nhìn chăm chú của cha, thần sắc Phương Minh Nguy không một chút bối rối.
“ Vậy sao con không nói cho cha biết.” Phương Chính Dung quay đầu nhìn vợ liếc mắt, lại nói: “ Còn có mẹ con.”
“ Con rất muốn nói cho hai người biết, nhưng hai người không nghe.” Phương Minh Nguy nhàn nhạt nói.
Phương Chính Dung nghiêm sắc mặt, nói: “ Nói bậy, chúng ta làm sao có thể không nghe.”
Phương Minh Nguy hít sâu một hơi, nói: “ Cha, mẹ, hai người còn nhớ lần gần đây nhất nói chuyện với con, cùng con đi tới chỗ vui chơi, cùng con dùng cơm là ở thời gian nào không?”
Vợ chồng Phương Chính Dung đồng thời ngẩn ra, sắc mặt nhất thời xấu hổ.
“ Hai năm trước, con mười sáu tuổi. Hai người nói con đã trưởng thành, hẳn là nên độc lập, từ khi đó bắt đầu, hai người liền một lòng nhào vào công việc của mình.” Phương Minh Nguy thao thao bất tuyệt nói: “ Con biết, hai người thật cố gắng, điều kiện gia đình ta cũng nhờ sự cố gắng của cha mẹ mà chiếm được cải thiện không ngừng. Nhưng...” Dừng một chút, Phương Minh dùng loại ngữ điệu tràn ngập cảm tình nói: “ Nhưng hai người ngoại trừ xem một chút thành tích học tập cùng với lời bình của thầy giáo ra, còn có tìm con nói chuyện sao?”
Vợ chồng Phương Chính Dung nhìn nhau, trong lòng không khỏi sinh ra một loại áy náy.
Kỳ thật vô luận là vợ chồng Phương Chính Dung hay là Phương Minh Nguy, đều là người sống nội tâm, bọn họ không dễ biểu đạt tình cảm của mình, cũng không giỏi việc đi lý giải cảm tình của người khác.
Đối với những người như họ, cho dù là lúc nào cũng ở cùng nhau, cũng có sinh ra khoảng cách nhất định, đổi lời khác, đó chính là sự rạn nứt.
Ở xã hội hiện đại, đại đa số cha me đối với con cái chỉ dừng lại việc xem xét thành tích cùng với bề ngoài, cha mẹ có thể chân chính hiểu biết về nội tâm của con cái cũng có, nhưng tuyệt đối không nhiều lắm. Mà gia đình Phương Chính Dung không thể nghi ngờ là một trong số đó, mấy năm trước công việc bận rộn làm cho bọn họ không thể để ý xem được đứa con đã lớn dần.
Nếu như không có viên đá thần kỳ kia, thì sự việc vẫn sẽ tiếp tục như thế, gia đình bọn họ vẫn tiếp tục cuộc sống không chút gợn sóng như nước giếng.
Nhưng viên đá thần kỳ xuất hiện, làm ra những thay đổi nghiêng trời lệch đất, đối với Phương Minh Nguy mà nói, ngoại trừ lực lượng tinh thần chiếm được đề cao ra, người biến hóa, chính là hắn không ai chỉ dạy cũng hiểu được hoàn cảnh chung quanh mà tự mình tìm được lời nói dối không chê vào đâu được.
Phen tâm tình này cũng có thể lập tức đánh mắt nghi hoặc trong lòng mọi người, cho dù là Trương Xuân Thắng kiến thức rộng rãi cũng hoàn toàn tin tưởng câu chuyện “ thương tâm” thời niên thiếu của hắn.
Há miệng thở dốc, Phương Chính Dung miệng đầy chua xót nói một câu: “ Tiểu Minh, thực xin lỗi.”
“ Không có việc gì.” Phương Minh Nguy bậm môi, hơi nhún vai nói: “ Con đã quen.”
Trương Xuân Thắng đứng lên, đi tới trước người Phương Minh Nguy, nhẹ nhàng vỗ vai hắn một chút, cũng không nói gì. Nhưng động tác này lại làm cho không khí yên lặng trở nên sinh động lên.
“ Trương tiên sinh, nói như vậy, ngài biết tiểu Minh đã đột phá lực lượng tinh thần cấp năm.” Phương Chính Dung dò hỏi.
“ Đúng vậy.” Trương Xuân Thắng vừa trả lời, vừa đem biểu hiện của Phương Minh Nguy ở trong trung tâm huấn luyện kể hết một lần, đối với việc hắn có thể trong vòng vài giờ đã nắm giữ được toàn bộ tư thế cơ bản lại vô cùng tán thưởng, cuối cùng lại nói: “ Nhị vị, ta có thể hướng các ngươi cam đoan, chỉ cần Phương tiên sinh có thể có được hệ thống cùng sự huấn luyện an toàn nhất, như vậy thành tựu ngày sau là không thể hạn lượng. Thậm chí còn đạt được danh hiệu nhân loại đại liên minh cơ giáp vương cũng không chừng.”
Vợ chồng Phương Chính Dung lại lần nữa hút một ngụm lãnh khí, tuy rằng bọn họ đã biết đứa con khẳng định có thành tựu vượt qua ngoài ý liệu, nhưng những lời này của Trương Xuân Thắng làm cho bọn họ lại lần nữa cảm thấy rung động cực độ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.