Trong một căn phòng ngủ rộng rãi, ba người bọn Phương Minh Nguy ngồi vòng tròn, cho tới hôm nay sau khi nhìn thấy một huấn luyện doanh cho tân binh của một quốc gia văn minh cấp năm, bọn họ cuối cùng mới trực tiếp thể hội được cảm giác chấn hám cường liệt do sự chênh lệch, văn minh mang tới.
Chẳng trách Vương Tự Cường lại lựa chọn gia nhập đế quốc Nữu Man, nguyên nhân này rõ ràng là rất dễ thấy.
Liên minh địa cầu quá nhỏ yếu, trong mắt loại quốc gia văn minh cấp năm này, thực lực của liên minh địa cầu căn bản không dáng để nhắc tới. Không cần nói tới phải xuất động quân đội quy mô lớn gì cả, cho dù là chỉ cần một chuẩn đại sư tinh thần hệ cấp mười lăm lái một chiếc chiến hạm thứ chủ lực tới cũng đủ để san bằng hoàn toàn cả liên minh địa cầu rồi.
Chênh lệch thực lực quá lớn kiến cho Vương Tự Cường căn bản không có dư địa để lựa chọn, không chỉ ông ta, cho dù là Phương Minh Nguy, trừ trở thành công dân của đế quốc ra, cũng không có con đường thứ hai để đi.
Thi Nại Đức thở dài một tiếng, hỏi: "Minh Nguy, cậu đang nghĩ gì vậy?"
"Mình đang nghĩ, quốc gia văn minh cấp năm đã có dạng sức chiến đấu khủng bố như thế này, vậy cấp sáu, cấp chín thì sao? Bọn họ sẽ còn cường đại tới mức độ nào."
Thi Nại Đức cười khổ, nói: "Cậu còn đang nghĩ tới cấu sáu, cấp chín nữa à, mình thấy cái quốc gia cấp năm này thôi chúng ta đã không ứng phó được rồi."
Cơ Nặc lắc đầu, phát ra tiếng thở dài não ruột, nói: "Sau khi thấy thực lực của người ta, tôi đột nhiên cảm thấy, tranh, đấu trong nội bộ liên minh và tranh đấu trong gia tộc Khoa Tư Tháp chúng tôi thực sự quá đáng cười."
Phương Minh Nguy và Thi Nại Đức đồng thời gật đầu đầy đồng cám, trong mắt đế quốc Nữu Man Đế, liên minh địa cầu cho dù là xuất hiện biến có lớn hơn nữa, bọn họ cũng không đáng để người ta nhìn vào.
Nói trắng ra, chính là không có hứng thú đối với liên minh địa cầu. Thật vậy, đối với một quốc gia mà chỉ cần phái một phi thuyền tới là có thể tiêu diệt triệt để, không có bất kỳ ai lại nảy sinh hứng thú với nó.
Tùy ý phất tay một cái, Phương Minh Nguy vấn bỏ ám ảnh trong lòng, nói: "Bố đi, bất kể là chúng ta nghĩ sao thì trước tiên cứ làm tốt chuyện ở trước mắt đi đã."
Cơ Nặc hơi gật đầu, nói: "Không sai, tay tôi đã quyết định sau này nhất định phải định cư ở đế quốc Nữu Man, nhưng trước khi tôi rời khỏi linh minh địa cầu, tôi vẫn phải lấy lại thứ thuộc về tôi."
"Hả?" Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi: "Anh muốn rời khỏi liên minh địa cầu ư?"
"Đúng vậy, lần tham quan này có ảnh hưởng rất lớn đối với tôi. Tôi muốn thử xem, có thể làm một số chuyện cho tổ quốc của tôi hay không."
Phương Minh Nguy và Thi Nại Đức nhìn nhau, không ngờ sau khi biết thực lực chân chính của đế quốc Nữu Man, lòng dạ của Cơ Nặc lại biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy.
"Thi Nại Đức, còn cậu?"
"Không biết." Thi Nại Đức ngẫm nghĩ rất nghiêm túc rồi nói: "Vấn đề này để sau hẵng nói đi."
"Tốt, chẳng qua có một chuyện, minh phải nói với cậu."
"Chuyện gì?"
"Cậu đã nói với tướng quân Hoa Danh Đường là minh phải tham gia cuộc thi cơ giáp, vậy đó là cái gì?"
"Cậu nói cái đó á, thực ra rất đơn giản. Trong máng tinh vực của chúng ta, cứ mỗi mười năm lại cử hành một lần thi cơ giáp, mỗi một quốc gia có thể phái một trăm tuyển thủ trên hai mươi tuổi và dưới một trăm tuổi tới tham gia. Quốc gia đạt được ba ngôi đầu sẽ có phần thưởng cực kỳ trọng hậu."
Phương Minh Nguy nhíu mày, nói: "Không công bằng?"
"Vì sao?"
"Đẳng cấp văn minh của mỗi một quốc gia khác nhau, cơ giáp được chế tạo đương nhiên cũng khác nhau, nếu người ta điều khiển cơ giáp của quốc gia cấp năm, mà mình thì dùng Bạch Hạc, vậy thì cho dù là người ta đứng yên bất động cho minh đánh, mình cũng không đánh lại được."
"Nói vớ vẫn, sao có thể xuất hiện tình huống cơ giáp thủ của quốc gia cấp năm và cơ giáp thủ của quốc gia cấp hai đối chiến được." Thi Nại Đức bật cười: "Trong cuộc thi cơ giáp, là phân đẳng cấp quốc gia để tiến hành thi đấu, đối thủ của quốc gia cấp hai cũng là quốc gia cấp hai, cho nên chúng ta mới có cơ hội giành thắng lợi."
"Ổ, vậy người chiến thắng có lợi ích gì?"
"Đương nhiên là có rồi, hơn nữa còn không nhỏ." Thi Nại Đức hâm mộ nói: "Nếu giành được thứ hạng đầu, có thể đề cao tích phân đẳng cấp văn minh của nước minh lên một ngàn điểm."
"Đơn giản vậy thế thôi á?"
"Không đơn giãn vậy đâu." Cơ Nặc đột nhiên ngẩng đầu lên, nói: "Đề thăng đẳng cấp văn minh rất khó, liên minh địa cầu chúng ta nếu muốn tiếp tục thăng cấp, vậy thì phái ở trong thời gian ngắn giành được nhiều tích phân chia đẳng cấp, mà một ngàn điểm của cuộc thi cơ giáp chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta. Huống chi..." Y do dự một lát rồi nói: "Chỉ cần tích phân đẳng cấp của quốc gia chúng ta đạt được tiêu chuẩn nhất định có thể quang minh chính đại giành được kỹ thuật khoa học tương quan từ chỗ quốc gia đẳng cấp cao."
Phương Minh Nguy nhìn xung quanh, hạ giọng nói: "Các người nói
xem, chúng ta có thể lén lút tiếp xúc với đế quốc Nữu Man, trực tiếp lấy kỹ thuật từ trong tay họ không?"
"Không thể." Cơ Nặc nói như chém đinh chặt sắt: "Kỹ thuật của đế quốc Nữu Man là tr ình độ quốc gia cấp năm, không phải là thứ mà chúng ta có thể tiếp xúc được. Ví dụ như phi thuyền cấp Thanh. Tùng đó, cho dù là tặng cho chúng ta, chúng ta cũng không thể nhận?"
"Không thể nhận ư?" Phương Minh Nguy kinh ngạc nhìn y, hối: "Anh điên rồi à, thứ đó tốt vậy cơ mà, tội gì mà không nhận."
"Đúng vậy, không thể nhận." Cơ Nặc thở đài: "Đây là phi thuyền của quốc gia văn minh cấp hai, cho dù là cậu may mắn có được một chiếc, nhưng cũng chỉ có một chiếc mà thôi, một khi trên phi thuyền xuất hiện trục trặc máy móc gì, chiếc phi thuyền này chẳng khác nào là trực tiếp vứt đi. Bởi vì bất kể là dạng hỏng hóc gì, thực lực khoa học kỹ thuật của liên minh địa cầu chúng ta cũng không tu sửa được."
"Vấn đề hỏng hóc à, có điều là phi thuyền của quốc gia văn minh cấp năm cơ mà, xác suất hỏng hóc binh thường không thể quá cao được."
Thực ra trong lòng Phương Minh Nguy còn có một câu chưa nói ra, bất kể là Ai Khắc, tộc nhân Thiên Dực hay là Ngả Phật Sâm đều nắm rõ cấu tạo của chiến hạm như lòng bàn tay, tuyệt đại đa số trục trặc đều không thành vấn đề.
Cơ Nặc cười không ra tiếng, nói: "Xác suất hỏng hóc không cao, nhưng không phải là sẽ không xảy ra. Đặc biệt là trong chiến đấu, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện tổn thương, lúc đó một khi không có linh kiện dự bị, kết cục của chiếc phi thuyền này không cần nghĩ cũng biết."
"Được, phi thuyền không thể dùng, nhưng kỹ thuật thì chắc là có thể chứ."
"Rất khó." Cơ Nặc tiếp tục lắc đầu, nói: "Nước thuộc địa của đế quốc Nữu Man không phải chỉ có một liên minh địa cầu chúng ta, trong mãng tinh đồ rộng lớn này, có vô số quốc gia văn minh dưới cấp ba và cấp bốn. Nếu như tôi là người nắm quyền của đế quốc Khải Duyệt, cho dù là không thể làm được tới mức đối đãi công bằng với tất cả, nhưng ít nhất cũng không thể thiên vị một quốc gia nào đó một cách quá đáng."
Phương Minh Nguy ngây ra, không thể không đồng ý với ý kiến của y, nghĩ một hồi lâu rồi cười khổ, nói: "Xem ra, liên minh địa cầu chúng ta hiện tại tốt nhất vẫn nên tiếp thu kỹ thuật của quốc gia cấp ba, cấp bốn."
"Đúng vậy, có điều chủ yếu vẫn là các loại kỹ thuật của quốc gia cấp ba, bởi vì cũng chỉ có kỹ thuật của quốc gia cấp ba chúng mới có thể tham kháo và nghiên cứu, hơn nữa dần đần biến chúng thành thứ của mình." Anh mắt của Cơ Nặc lướt một vòng trên người hai người, nói: "Một khi văn minh xuất hiện nứt gãy, muốn bù đắp sự chênh lệch giữa hai bên, trên cơ bân là chuyện si tâm vọng tưởng."
"Không đúng." Thi Nại Đức chọt chọt Phương Minh Nguy, nói: "Minh Nguy không phải là nghiên cứu ra máy ẩn thân và máy khống chế năng lượng ư, đây là hạng kỹ thuật mà quốc gia cấp ba mới có thể nắm giữ được."
Sắc mặt Cơ Nặc hơi biến đổi, y dở khóc dở cười, nói: "Đúng vậy, tôi cũng rất lấy làm lạ, Minh Nguy cậu làm sao mà nghiên cứu ra được vậy. Xác suất nghiên cứu vượt cấp không phải là không có, nhưng nhỏ đến mức có thể bỏ qua không tính đến, nhưng cậu không ngờ thoáng chốc lại làm ra hai loại khoa học kỹ thuật, hơn nữa còn có công nghệ chế tạo cụ thể, quả thực là..." Y lắc lắc đầu, nghĩ không ra nên hình dung như thế nào.
Phương Minh Nguy cười hắc hắc, chỉ có thể đố hết cho vận khí. mặc kệ hai người có tin hay không, chuyện liên quan tới linh hồn, Phương Minh Nguy tuyệt đối sẽ không nói ra. Cho dù là Thi Nại Đức thân như huynh đệ cũng không được.
"Mỗi một cuộc thi đấu cơ giáp đều sẽ xuất hiện một nhóm cơ giáp thủ trác tuyệt, những người này sau cuộc thi đều sẽ có cơ hội được du lịch miễn phí tới đế quốc Nữu Man." Trong lời nói của Cơ Nặc mang theo tiếu ý nhàn nhạt: "Kỳ thực cuộc thi này cũng là đế quốc Nữu Man chủ động khởi xướng, chỉ là lúc trước rất lấy làm lạ, bọn họ vi sao lại nhiệt tinh như vậy, cho tới hiện tại mới hiểu được."
Phương Minh Nguy mắt sáng lên, hỏi: "Anh nói là những người tới đế quốc Nữu Man du lịch đều sẽ gia nhập quốc tịch đế quốc ư?"
"Chắc là vậy, đế quốc Nữu Man lưu lại một bộ phận, trả về một bộ phận, như vậy, thực lực quân đội của quốc gia họ càng lúc càng mạnh."
"Những quốc gia khác không phân kháng ư?"
"Không thể." Cơ Nặc buồn bã nói: "Đừng quên, đế quốc Nữu Man chính là quốc gia cấp năm đinh cao, trong mảng tinh đồ này, không có bất kỳ quốc gia nào có thể làm trái với ý nguyện của họ. Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ bồi thường một khoán nhất định. Kỳ thực, đây cũng là một chuyện có lợi cho đôi bên."
Thi Nại Đức vỗ lên vai Phương Minh Nguy, nói: "Minh Nguy, lần trước xuất chiến cho liên minh là sư huynh Khoa Lâm, y đã mang thứ hạng đầu của quốc gia cấp hai trở về, lần này cậu cũng đừng làm chúng mình thất vọng nhé."
Phương Minh Nguy tức giận nhìn hắn, nói: "Mình có thể tham gia cuộc thi này không vẫn còn chưa chắc chắn, cậu ít ồn ào đi."
"Cậu chắc chắn có thể tham gia, nếu không lão sư sẽ không quy đình thời gian trở về cho chúng ta."
Phương Minh Nguy bấm tay nói: "Một năm tuy vẫn chưa đến, nhưng chúng ta hiện tại cách liên minh địa cầu rất xa, phái chăng là nên quay về sớm thôi."
"Cũng tốt, dẫu sao thì lần này chúng ta đã phát hiện ra được chuyện điểm nháy ở bãi thiên thạch và quái thú, đã đủ để khiến đẳng cấp của lính đánh, thuê đoàn chúng ta lên cấp ba rồi." Cơ Nặc gật đầu: "Cáo từ với Hoa Danh Đường rồi chúng ta về thôi, chuẩn bị sớm đi."
Ba người đang nói chuyện thì đột nhiên chuông cửa reo lên, mở ra xem, không ngờ là thủ lình Béo.