Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Chương 102: Truy kích




Hơn trăm vạn Pháo Phù Du đồng thời bắt đầu bổ sung năng lượng về họng pháo, lộ ra dưới một ít mây trắng, hình thành một cảnh tượng kỳ dị nhưng tràn đây mị lực dưới không trung.
Bỗng nhiên, trong đổng phế tích dưới đất. một bóng người vọt ra, hắn ở giữa không trung móc một vật ném ra, trong nháy mắt biến thành một cơ giáp đỉnh cấp thân cao năm mét.
Động tác của người nọ linh hoạt như một con mèo, nhanh chóng tiến vào trong cơ giáp, sau một giây liền hóa thành một tia sáng, bỏ chạy về phương xa.
Phương Minh Nguy và Bảo Bột đồng thời mừng rỡ, hai người hầu như là cùng đuổi theo. Chỉ có điều Bảo Bột muốn giành chiến thắng cho mình cho nên đã chọn con đường khác có tốc độ nhanh hơn Phương Minh Nguy.
Không chỉ có hai người bọn họ, mà ngay cả đám Pháo Phù Du trên không trung cũng bắt đầu di dời thế trận, tuy tốc độ của chúng nó không bằng cơ giáp đỉnh cấp, hầu như là chậm chạp như ốc sên vậy, nhưng chính là vì đám ốc sên quá chậm này, lại làm cho người nọ lâm vào tình huống bất đắc dĩ, phải tiếp tục chạy thục mạng.
Dù sao, đối với người đã tự thể nghiệm qua uy lực của trăm vạn cự pháo cùng bắn một lượt mà nói, chỉ sợ là trên đời này không còn chuyện gì kinh khủng hơn thôi.
Thấy cơ giáp của đối phương đã bị tồn thương nhất định cho nên dưới tình huống bay với tốc độ gấp bảy lần vận tốc âm thanh, thậm chí khó có thể giữ được bộ dáng Phương Minh Nguy và Bảo Bột đuôi theo phía sau lập tức vui mừng, đối với cơ giáp thủ cấp đại sư mà nói, thực lực bản thân tuy quan trọng, nhưng cơ giáp điều khiển cũng có thể trở thành mấu chốt trong việc thắng bại.
Nếu như là một cơ giáp đỉnh cấp hoàn hảo vô khuyết, một cái lại bị tàn phá hơn phân nửa, như vậy không cần phải so, cũng đã biết kết quả cuối cùng rồi.
Người này thấy tốc độ dần chậm lại, đột nhiên ngay trong lúc đó, đẳng sau cơ giáp mơ hồ xuất hiện một ảo ảnh nhàn nhạt.
Sau đó, tốc độ của cơ giáp này liền tăng lên. lập tức đem Bảo Bột và Phương Minh Nguy luôn giữ tốc độ gấp bảy lần vận tốc âm thanh bỏ xa một đoạn.
“Tốc độ gần ánh sáng?”
Phương Minh Nguy và Bảo Bột đồng thời kinh ngạc kêu lên, nhưng âm thanh của bọn họ không hề lộ vé khiếp sợ, ngược lại còn mơ hồ để lộ chút cao hứng.
Đã sử dụng tốc độ gần ánh sáng, như vậy đã nói lên rằng cơ giáp của người này đã mất đi niềm tin dựa vào vận tốc bình thường mà thoát khói tay hai người, cho nên mới mượn vận tốc gần ánh sáng để đạt đến mục đích chạy trốn.
Nhưng mà tốc độ gần ánh sáng lại có thể dễ dàng vậy sao, mặc dù tốc độ gần ánh sáng là cực hạn trong tốc độ. hầu như là không có khả năng bị theo dõi, nhưng mà tốc độ gần ánh sáng cũng có một nhược điểm chính là tiêu hao nâng lượng quá lớn, chuyện này mọi người đều biết.
Nếu như tinh cầu này vẫn còn là địa bàn của băng hải tặc, hoặc là trong tình huống hai bên giăng co, sử dụng tốc độ gần ánh sáng để chạy trốn về địa bàn của mình cũng là một lựa chọn không tồi. Nhưng đáng tiếc là. địa bàn hải tặc ở đây toàn bộ đã bị Phương Minh Nguy diệt sạch. Hơn nữa sau khi diệt xong đám hải tặc này. chuyện Phương Minh Nguy làm đầu tiên chín thả vệ tinh quản chế tạm thời ra.
Loại vệ tinh quản chế tạm thời này, là quà do Bảo Bột mang từ Lục Lục liên minh đến, thứ này sử dụng trên chiến trường, có thể phát ra hiệu quả lớn nhất không thể nghi ngờ.
Chỉ cần tốc độ của đối phương chậm lại. thì sẽ lập tức bị vệ tinh bắt được. Tuy không cách nào cung cấp tọa độ cụ thể, nhưng mà phương vị đại khái thì hẳn là không sai.
Một khi tìm được vị trí đại khái, có thể triệu tập hơn trăm vạn Pháo Phù Du đến bắn một lượt, nhất định có thể bức hắn ra một lần nữa. Như vậy mấy lần, tuyệt đối có thể đưa hắn vào chỗ chết.
Nhưng mà, hành động kế tiếp của đối phương lại nắm ngoài dự liệu của Phương Minh Nguy và Bảo Bột.
Chỉ thấy cơ giáp của hắn nhấc lên, hóa thành một tia sáng, cứ như vậy mà hướng thẳng lên trời. Hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, trực tiếp bay ra khói tầng khí quyên.
Phương Minh Nguy và Bảo Bột đưa mắt nhìn nhau, tuy rằng có cơ giáp ở giữa làm hai người không nhìn thấy mặt nhau, nhưng mà hai người bọn họ đều hiểu được y tứ do đối phương biểu đạt ra.
Gặp quy à! Người này lại điều khiển cơ giáp bay ra ngoài tầng khí quyển.
Tuy cơ giáp có thể đi lại trong vũ trụ, hơn nữa cơ giáp đỉnh cấp càng có biểu hiện tốt hơn so với cơ giáp bình thường trong phương diện này.
Nhưng mà, người có can đảm điều khiển cơ giáp bay vào vũ trụ thì không nhiều lắm. cho dù là cao thú cấp đại sư đỉnh cấp, cũng không có nhiều.
Dù sao thì cái chính thức xung bá trong vũ trụ, cũng không phải là cơ giáp, mà chính là phi thuyền!
“Bảo Bột đại sư, ông nói người này nghĩ cái gì? Cơ giáp của hắn đã bị thương, lại còn muốn bay vào vũ trụ, chẳng lẽ hắn đi rồi sao?" Phương Minh Nguy phẫn nộ nói.
Bảo Bột khẽ lắc đầu, nói: “Đây cũng là người cường hãn nhất là tôi từng thấy, là tên nhóc lớn gan nhất, đáng tiếc.
“Đúng vậy, đáng tiếc là chúng ta không có bổ trí bên ngoài một phen, nếu có một hạm đội đóng ở ngoài tinh cầu, văng vài cái lưới, như vậy để hắn đi ra ngoài, chính là tự chui đầu
vào lưới”
Bảo Bột bật cười nói: ‘Phương đại sư, nhiệm vụ của chúng ta chính là đến tiêu diệt hải tặc, chứ không phải khơi mào chiến tranh hai nước, làm gì mà cân quân đội đến"
Trong lòng Phương Minh Nguy suy nghĩ một chút, nói: “Bảo Bột đại sư, hay là ông mang người của chúng ta đi lấy của cải mà hải tặc giấu, còn tên này, giao cho tôi xử lý”
Bảo Bột khẽ giật mình nói: “Phương đại sư. tôi thấy hay là cùng đi tìm bảo tàng thì tốt hơn. về phần tên kia, chạy thoát thì cứ chạy, cần gì đuôi theo không dứt vậy?”
Trong lòng Phương Minh Nguy cười khổ, thầm nghĩ ông làm gì là hiểu được suy nghĩ của tôi, tóm lại không phải là muốn giết chết người này, mà chỉ muốn đoạt lấy bảo bổi của hắn ta thôi, trừ cái này ra, thì không còn đường nào để thương lượng.
Bời vi Phương Minh Nguy kiên trì, cho nên hai người đành phái chia tay tạm thời. Phương Minh Nguy mang theo chiến hạm cấp thắng lợi cùng với Pháo Phù Du rời khỏi tinh cầu Cửu Đầu Xà, mà Bảo Bội thì mang người của hai bên. kéo theo Lôi Âu, tim kiếm bảo bổi của đám hải tặc.
Những bảo bổi này sở dĩ bị Bảo Bột nhìn trúng, qua trọng nhất chính là một số khoáng thạch quy trọng. Cái loại khoáng thạch này đối với phần lớn các quốc gia thì không có tác dụng gì. nhưng mà đối với quốc gia đã có lực lượng khoa học kỹ thuật cấp bảy mà nói, chính là một loại cực kỳ hiếm thấy. và là một khoáng vật không thể thiếu.
Bởi vì đây chính là tài liệu dùng để chế tạo kỹ thuật không gian.
Phương Minh Nguy cũng mặc kệ Bảo Bột ở dưới làm cái gì, sau khi hắn lên chiến hạm, lập tức dựa theo phương hướng của vương miện nhỏ, chỉ huy chiến hạm đi tới.
Tuy vừa rồi người kia bay ra trong nháy mắt. Phương Minh Nguy cũng có thể thấy được, thân người không có trên cơ giáp, nói cách khác, sở dĩ hắn ta có thể ân núp, cũng không phải dựa vào công năng trên cơ giáp. Đã như vậy, nhất định là trên người hắn có bảo bổi gì đó.
Mặc dù vương miện nhỏ không cách nào cảm ứng được khí tức của người đó, nhưng mà đối với Phương Minh Nguy đã hấp thu linh hồn qua, thì lại có thể cảm ứng được.
Mà trước khi Phương Minh Nguy bổ sung năng lượng cho Pháo Phù Du, đã đem vô số linh hồn rải ra, tuy động tác nhảy dựng của người này vô cùng nhanh, nhưng sao có thể nhanh hơn tốc độ chiếm giữ của linh hồn chứ.
Giờ phút này, trên cơ giáp của người kia, có ba linh hồn do Phương Minh Nguy gửi vào. Tuy ba linh hồn này căn bản là không làm ra bất kỳ động tác điều khiển cơ giáp nào hết. Nhưng để bọn nó ở đó thôi, cũng đã đủ rồi.
Tốc độ của phi thuyền rất nhanh, tuy không thể nào đạt đến loại tốc độ khoa trương như tốc độ gần ánh sáng, nhưng nói về chịu dựng lâu dài, Phương Minh Nguy có nắm chắc 100%, nhất định có thể bắt được người này.
Trên chiến hạm cấp thắng lợi không chỉ có riêng một pháo chủ, trên những chiến hạm chủ lực của Khải Duyệt đế quốc, ngoại trừ pháo chủ có uy lực vô cùng kia, còn có mấy ngàn khẩu pháo phụ. Mặc dù là pháo phụ, nhưng uy lực của nó không hề nhỏ hơn so với pháo chủ của chiến hạm cấp thanh tùng.
Lúc này, hơn phân nửa số pháo phụ đã nạp đẩy năng lượng, thinh thoảng bắn vài phát pháo vào chỗ sâu vũ trụ.
Mà trong lòng tên cao thủ của gia tộc ô Bang kia vừa hận vừa giận, đang hổi hận không
kịp.
Trước kia mỗi lần đi vào băng hải tặc, bọn họ luôn tim thấy được sự hiếu kính lớn, nhưng là lần này lại gặp phải gian khô lớn nhất của đời hắn, cũng là cuộc chiến nguy hiểm nhất.
Vừa nghĩ đến chùm tia sáng năng lượng tràn đầy trên không trung, giống như nơi nào cũng có, trong lòng hắn chỉ còn hoảng sợ. Từ khi thăng lên làm đại sư. hắn lần đầu tiên nhìn thấy cái chết ở gần như vậy.
Từ sau lưng truyền đến những dấu hiệu của cái chết, chiến hạm đáng sợ kia đang ngày đến gần, mà chùm năng lượng đại biểu cho cái chết thì không ngừng xẹt đến, tạo thành áp lực thật lớn trong lòng hắn.
Nhưng mà, vô luận là bản thân hắn, hay là cơ giáp của hắn, đều khó có thể tiếp tục như
Khi hắn mạo hiểm lao ra ngoài vũ trụ, bất ngờ phát hiện ra ngoài đây không có mai phục, cũng không gặp phải lưới năng lượng chuyên dùng để đổi phó với cơ giáp.
Hắn cho rằng dựa vào vận tốc có tốc độ gần ánh sáng này, hẳn là sẽ không ai đuổi kịp. Tuy hắn không cách nào điều khiển cơ giáp bay trong vũ trụ lâu, nhưng có thể tìm một tinh cầu để chờ đợi.
Bởi vì hắn hiểu rõ, gia tộc sẽ nhanh chóng phái quân đội đến. một khi bọn họ đến. hắn sẽ được cứu.
Chỉ là nói thế nào hắn cũng không nghĩ ra, chiếc phi thuyền đẳng sau lại tìm đến cực nhanh. Hơn nữa giống như là biết trước lộ tuyến phi hành trong vũ trụ vậy, không hề có dấu hiệu nhầm đường.
Đến lúc này, hắn đã hiểu rõ, vận may của hắn đã chấm dứt, đừng nói là bây giờ tìm một tinh cầu để nghỉ ngơi, cho dù là tìm được rồi, thì đôi hương khăng định là có nắm giữ thủ đoạn gì đó mà hắn không biết, có thể dễ dàng tìm ra hành tung của hắn.
Cảm ứng được con quái vật khổng lồ đẳng sau càng ngày càng gần. ánh mắt của hắn hiện lên vẻ hung lệ và gian xảo.
Hắn giảm tốc độ lại. cứ như vậy mà dừng lại, hơn nữa còn giơ hai tay cơ giáp lên. làm ra tu thế đầu hàng Dưới nguy cơ trước mắt, chỉ cần có thể để cho hắn đi lên phi thuyền của đối phương, như vậy tất cả đều có thể xảy ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.