[Tinh Tế] Toàn Vũ Trụ Không Có Một Gốc Thực Vật

Chương 3:






Trở lại khu an toàn, Tô Kiều thanh toán một phần dịch dinh dưỡng, lại biết được căn cứ có chợ đêm, liền cùng Mã Tu kết bạn đi tham quan.Khu vực chợ đêm của Hắc tinh 12 khu chính là khu vực mua sắm của kiếp trước.“Cô dùng 1 khối đá năng lượng đen mua một người máy chợ đêm, có nó thể ghi nhận các thông tin cá nhân của cô, sau khi tiến vào chợ đêm, có thể sửa chữa số liệu, cái mà mọi người nhìn thấy chính là hình tượng giả lập của cô.”Mã Tu chỉ vào các người máy nhỏ có tạo hình đủ loại thực vật, nói: “Cửa vào chợ đêm là xuất hiện ngẫu nhiên, người máy sẽ nói cho cô biết cửa vào của chợ đêm mỗi ngày, bên trong nó còn có rất nhiều trò chơi nhỏ, có hệ thống tín hiệu liên lạc cực mạnh, chỉ cần có đá năng lượng, thì không có gì là không thể mua được ở chợ đêm, nói chung công năng rất mạnh mẽ, cô cứ từ từ mà tìm hiểu.”Người máy chợ đêm tương tự với giấy thông hành, Tô Kiều phát hiện người máy này có nhiều loại hình thái, bán chạy nhất đều là các tạo hình thực vật, có thể là xuất phát từ khát vọng của toàn bộ tinh tế, người người đều yêu thích màu xanh lục, chỉ tiếc loại hình người máy thực vật quá ít, mô tả cũng không chân thật, có lẽ vì sự đứt gãy của nền văn minh, qua 1000 năm, mọi người cũng dần dần quên lãng các hình dáng bên ngoài của các loại thực vật.Tô Kiều chọn tới chọn lui, chọn được một người máy có tạo hình là một chú sư tử con, sau đó trực tiếp kết nối dữ liệu thông tin cá nhân của mình, chỉ thấy trên vòng tay hiện ra một chú sư tử con màu trắng, ngây thơ đáng yêu, non nớt nói rằng: “Xin chào chủ nhân, em là Mao Đoàn (cục lông tròn???), chủ nhân muốn thay đổi quần áo, mua sắm hay là chơi trò chơi đây ?”“Thay đổi quần áo đi.” Tô Kiều nói.Trên vòng tay hiện lên một hình người nhỏ, có thể điều chỉnh, thay đổi quần áo, rất giống như trò chơi thời trang mà Tô Kiều hay chơi ở kiếp trước, cô lựa chọn cho mình tạo hình thích khách với một thân trang phục màu đen lãnh khốc, ID tên là Atula.Tô Kiều có giấy thông hành của chợ đêm, liền theo Mã Tu đi bảy, rẽ tám đến một lối vào bí ẩn.Mã Tu dùng vòng tay quét hình một cái, trên tường liền xuất hiện một cái cửa nhỏ, sau đó Mã Tu tiến vào, Tô Kiều cũng dùng vòng tay quét hình, đi vào.Sau khi vào, như tiến vào một không gian giả lập, các cửa hàng ăn, mặc, ở, đi lại được phân bố ngay ngắn rõ ràng chỉnh tề, sáng sủa, đủ loại người với tạo hình kì quái qua lại chọn mua, phi thường náo nhiệt.Có người đem cơ thể tạo thành một gốc cây, có người đem đầu tạo hình thành một đóa hoa hồng lớn, còn có cái loại tạo hình cơ giáp, nói chung thiên kỳ bách quái, loại gì cũng có.Sau khi vào chợ đêm, bởi vì tính bảo mật của thân phận nên Tô Kiều và Mã Tu cũng chia tay nhau mà đi.“Nhập khẩu từ Tử tinh, dịch dinh dưỡng Thải Hồng, có hai mươi phần, vị ngon, ăn một miếng bổ sung năng lượng cho cả ngày.”“Trang phục phòng hộ đa dạng mẫu mã, tự điều hòa thân nhiệt, thêm một kiện phòng hộ chính là thêm một cái mạng, số lượng có hạn, tới trước được trước.”“Thịt khô dị thú đến từ Lục tinh, đã xử lí tốt phóng xạ, vị ngon, một túi 30 đá năng lượng đen.”“Trao đổi đá năng lượng cao cấp giá cả phải chăng, không dối trên lừa dưới.”Âm thanh thét to liên tiếp của người bán, ánh mắt Tô Kiều tỏa sáng, liều mạng khắc chế dục vọng mua sắm của chính mình, quyết định trước tiên phải mua đồ giữ mạng.Cô đi dạo một vòng, phát hiện các cửa hàng nhỏ có giá cả tiện nghi hơn các cửa hàng lớn, thế nhưng phẩm chất trang bị cũng kém một chút.“Ông chủ, đồ phòng hộ bán như thế nào?” Tô Kiều chọn một cửa hàng nhỏ, cô nhìn vài nơi, phát hiện cửa hàng này tuy nhỏ, nhưng mọi thứ đều mới, đặc biệt là đồ phòng hộ.“Đây là hàng đến tử Tử tinh, toàn liên bang cũng chỉ có giới hạn vài chiếc, rất nhiều quý tộc yêu thích dùng loại này, mỏng như cánh ve, không chỉ có thể hô hấp, còn tự điều hòa thân nhiệt, kết hợp thêm năng lực bay theo chặng, chỉ cần một khối đá đen đã có thể bảo vệ toàn thân, 100 đá năng lượng đen, không trả giá.” Âm thanh của ông chủ rất trẻ trung, giương cao mí mắt, vênh vang giới thiệu: “Cũng chỉ có 1 bộ.”Bộ trang phục phòng hộ này có chất liệu nhìn sơ giống dệt từ sợi cây đây, tà ngắn, hành động cũng thuận tiện, thế nhưng giá cả lại quá đắt, chẳng trách vẫn không bán được.100 khối đá năng lượng đen là hai tháng tiền thuê nhà.Tô Kiều nhìn bộ áo quần đầy miếng vá trên người mình, nhẫn tâm nói: “Lấy cái này, có vũ khí không?”Lần này ông chủ trẻ lập tức tỉnh táo tinh thần, con mắt tỏa sáng, thấy không ai chú ý đến bên này, nhẹ giọng nói: “Vũ khí ở chợ đêm đều là đồ cấm, thế nhưng chỗ tôi có, cô muốn loại gì? vũ khí lạnh hay nóng?”“Đều muốn, vũ khí nóng cần loại có thể đối phó được với dị thú cấp 3.

Vũ khí lạnh thì chỗ ông có những loại nào ? cho tôi xem một chút.” Tô Kiều dù sao cũng là người chém giết từ tận thế đi ra, có thiên tính cảnh giác bẩm sinh, hôm nay cô phát hiện bên dưới sông ngầm đều là đá năng lượng, không tùy tiện đi xuống nguyên nhân cũng là vì trên tay không có vũ khí.“Ba, dị thú cấp 3?” Âm thanh ông chủ run lên, cắn răng, từ trong máy bộ đàm cá nhân đưa ra một hình chiếu, “Đây là súng năng lượng, có lưỡi lê đánh du kích, loại hàng cao cấp nhất chỗ tôi, đối phó với dị thú cấp 3 không thành vấn đề.
Tuy nhiên, nó có yêu cầu cao về nguồn năng lượng, một lần sử dụng cần 3 viên đá năng lượng đỏ, sử dụng ba lần phải bổ sung đá năng lượng.

Tuy rằng không so sánh được với súng quang năng, thế nhưng nó rất tiện nghi.”“Có điều, nếu cô đụng tới dị thú cấp 3 thì vẫn nên chạy nhanh, tôi cũng không phải lừa gạt cô, súng này không phải ai sử dụng cũng có thể bắn trúng dị thú cấp 3.”“Để tôi xem.” Tô Kiều nhìn một chút, lòng có chút mừng, súng.
Súng đánh du kích tất nhiên có yêu cầu cực cao đối với kỹ thuật, thế nhưng, khi cô ở tận thế, dùng nhiều nhất chính là súng, người khác có thể dùng dị năng để đối kháng, cô là một dị năng trồng trọt vô dụng chỉ có thể dựa vào súng.

Súng có lưỡi lê để đánh tang thi.Ông chủ kéo cô đến phía sau cửa hàng, từ trong kho chưa đồ lấy ra một cây súng đưa cho cô.“Một cái giá 150 khối đá”Tô Kiều thử cảm giác một hồi, gật gật đầu trực tiếp từ túi đồ cầm 15 khối đá đỏ ném cho hắn, sau đó đem súng ống cất đi.Hoàn thành một mối làm ăn lớn, ông chủ tươi cười, nhanh nhanh đem trang phục phòng hộ duy nhất trong cửa hàng đưa cho cô, còn hỏi: “Cô còn cần những thứ khác không? Nếu chúng tôi không có hàng thì vẫn có thể điều từ chỗ khác tới, giá cả đảm bảo tốt hơn so với bên ngoài.”Cuối cùng Tô Kiều cũng mua một chủy thủ phòng thân, một túi trữ đồ có dung lượng gấp 5 lần so với túi đồ mà liên bang phát, còn có cả kem đánh răng, bàn chải, khăn mặt…các đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, tổng cộng tiêu xài hết 30 khối đá đỏ, cuối cùng ông chủ còn đưa cho cô một túi thịt dị thú khô nhập khẩu từ lục tinh, còn cho phương thức liên lạc của mình, biểu thị có thể mua trực tuyến, giao hàng đến quỹ đồ công cộng, cùng nhiều hình thức hậu mãi khác.Tô Kiều trở về nhà, tắm rửa sạch sẽ, thay mới đồ phòng hộ, nhìn vào gương, thấy gương mặt giống như đúc so với mình khi tận thế, mặt nhỏ, mắt to, bởi vì dinh dưỡng không đủ, da dẻ có vẻ trắng nhợt vài phần, thanh thuần khả ái, thế nhưng tóc trên đầu lại như bị chó gặm, cũng may nhờ có cái đầu tóc ngắn lộn xộn này, nguyên chủ khi ở Xích tinh có thể được coi như là hữu kinh vô hiểm mà vượt qua.Tinh tế cũng như tận thế, chính là đều tôn sung vũ lực, dưới uy hiếp tử vong ở khắp mọi nơi giới tính sẽ bị quên lãng, tuy chính phủ liên bang ra sức cổ vũ người dân kết hôn sinh con, thế nhưng nhân khẩu vẫn tiếp tục giảm mạnh.Mà ở Hắc tinh 12 khu, con người đều ở tình huống tuổi thọ khoảng 10 năm, việc kết hôn cùng tỉ lệ sinh đẻ trẻ con càng thấp đến đáng sợ, chỉ vì vừa vào Hắc tinh thì chung thân không được đặc xá, trẻ con vừa sinh ra chính đã mang thân phận người lưu vong, dưới tình hống chính bản thân còn không thể sống nổi, ai còn muốn sinh con để chịu tội.Tô Kiều mở vòng tay, phát hiện Mã Tu có nhắn tin cho mình, nói hắn đã trở lại, hẹn cô ngày mai tiếp tục lập đội đào mỏ.“Hôm nay tôi phát hiện một mỏ quặng, có đá năng lượng rất phong phú, có thể sẽ gặp nguy hiểm, kiến nghị ngày mai mọi người mang vũ khí đến.” Cô suy nghĩ một chút, quyết định vẫn nên cùng đám người Mã Tu xuống sông để đào đá năng lượng.Đội ngũ này cũng không tệ, Tô Kiều cũng dự định tiếp tục hợp tác với bọn họ.Nhắn tin xong, Mã Tu bên kia liền hết ầm lên, nhanh chóng đi tìm chú Lý, còn Tô Kiều lại mở hệ thống của chợ đêm, tìm hiểu giá trị hàng hóa ở Hắc tinh và các tri thức liên quan chưa hiểu.Tận đến 11 giờ khuya, toàn bộ khu an toàn vì tiết kiệm phải tắt đèn, cô mới thòm thèm mà đóng hệ thống đi ngủ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.