Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

Chương 40: - Một Bữa Ăn Ngon




Editor: Troiwfmas


Tuy rằng tức giận tài xế phá vỡ kế hoạch của hắn, nhưng cũng bởi vì Lưu Vĩ tự chủ trương nên Tuyên Nhược Phong cũng không cần lo nghĩ làm sao để gọi các huynh trưởng trở về. Tuyên gia huynh đệ cho rằng đệ đệ nhà mình bởi vì thất tình chịu đả kích quá lớn nên mới điên cuồng mua sắm như vậy, đại ca cùng nhị ca vốn không thể thường xuyên về nhà, đều đồng loạt bỏ qua công việc chạy trở về.


Khi ba vị huynh trưởng Tuyên gia hối hả về tới nhà, tiến vào phòng khách liền nhìn thấy quản gia mặt nhăn như bị táo bón đang đứng chờ sẵn. Thấy các vị thiếu gia trở về quản gia khổ sở dẫn họ tới phòng bếp. Khi ba người bước vào trong phòng bếp rộng lớn, ngạc nhiên chứng kiến Tuyên Nhược Phong đang nấu cơm......?


Nấu cơm? Tuyên Nhược Bắc trừng mắt, nốt ruồi xinh đẹp nơi khóe mắt giật giật: "Tiểu Phong nhi, em đang làm gì đây?"


"Anh nhìn không ra em đang nấu cơm?"


Tuyên Nhược Phong bắt đầu nếm canh, hương vị canh thịt đối với hắn mà nói không có gì quá đặc sắc, nhưng đối với cái thế giới này thì lại khác, chỉ một nồi canh thịt đơn thuần thêm chút muối cũng có thể khiến người ta thèm thuồng vô cùng, huống hồ Tuyên Nhược Phong còn trộm ở trong canh thả thêm hương liệu của hắn, canh thịt lại càng có mùi vị độc đáo, loại mỹ vị này ở nơi đây chắc chắn là độc nhất vô nhị.


Tuyên gia huynh đệ bao gồm cả người hầu gái đang dọn dẹp bàn ăn khi ngửi được cổ mùi hương này, đều thay nhau nuốt nước miếng, thật là thơm a!


Tuyên Nhược Nam nhướng mày, rõ ràng hắn cùng Tuyên Nhược Tây có khuôn mặt giống nhau như đúc, nhưng Tuyên Nhược Tây nhướng mày lại có vẻ dịu dàng, mà hắn thì đầy tuỳ tiện: "Em khi nào thì có tay nghề này?"


"Mới đây."


Tuyên Nhược Phong nói xong, đem chảo nóng nâng lên, nhìn mấy vị huynh trưởng không khách khí ra lệnh : "Còn không nhanh tới hỗ trợ."


Ba vị huynh trưởng sớm đã bị mùi vị thức ăn thơm phức gợi lên cơn đói khát, một đống vấn đề cần nói lập tức vứt ra sau đầu, tiến lên hỗ trợ, ăn trước đã rồi nói sau.


Sau khi mấy anh em Tuyên gia dọn thức ăn lên, trong phòng bếp Tuyên Nhược Phong bí mật đem bao hương liệu còn lại ném vào không gian, hiện tại thân phận của hắn còn chưa thể quang minh chính đại vô tư sử dụng mấy loại hương liệu này.


Đại ca Tuyên Nhược Đông ngay lúc này vội vội vàng vàng gấp gáp trở về, nhìn thấy bữa tối phong phú cùng bàn đồ ăn ngon do một tay Tuyên Nhược Phong làm ra, gương mặt nghiêm túc bắt đầu rạn nứt, bất an trong lòng dần dâng lên, hắn có dự cảm, tiểu đệ nói muốn đi thi vào Học viện Nông nghiệp tuyệt đối không phải nói đùa.


Thịt bò xào ớt cay, sườn lợn rán hầm khoai tây, phiên bản đơn giản của chả cá viên, thịt kho tàu, gà rán, sườn gà, rau hẹ xào trứng, canh rau xanh, cải trắng chua cay...... Tổng cộng có 12 món ăn, năm gần đây yến tiệc cũng không phong phú như vậy.


Các huynh đệ vội vàng cầm đũa, hương vị này thật là tuyệt, có một loại mùi hương đặc trưng, mà bên ngoài không làm ra được.


Tuyên Nhược Đông ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm đệ đệ nhà mình, vốn định nói cái gì đó, ánh mắt lướt qua, phát hiện canh rau xanh rất nhanh đã muốn hết. Làm anh cả trong nhà, Tuyên Nhược Đông vô cùng quyết đoán đặt đôi đũa vào trong tô canh, đem chút rau xanh còn sót lại toàn bộ vớt vào trong chén, động tác có thể nói là lưu loát liền mạch dứt khoát, hoàn toàn không cho mấy đệ đệ có cơ hội phản ứng, lời muốn nói khi nãy cũng nuốt luôn vào bụng.


Các huynh trưởng ăn ý mưu tính, sau khi ăn xong mới tính sổ.


Tuyên Nhược Phong không ăn nhiều, các huynh trưởng lại mỗi người ăn đến miệng mồm bóng nhẫy, thiếu chút nữa nứt luôn cái bụng.


Nhị ca cùng Tứ ca lười biếng dựa vào trên sô pha, một ngón tay cũng không muốn nhúc nhích.


Trong nhà người làm cũng may mắn được chia một ít thức ăn, năng lượng sống lập tức tràn trề, làm việc cũng càng thêm chăm chỉ.


Tuyên Nhược Phong nhìn thấy các huynh trưởng thi nhau ngồi ngốc trong phòng khách, rõ ràng là đang chờ hắn ra tra khảo, tuy rằng mấy ca ca là người cho hắn tiền tiêu vặt, nhưng hắn vung tiền vào mấy chuyện này các vị huynh trưởng cũng không thể nói được gì.


Tuyên Nhược Phong vốn còn tưởng rằng sẽ bị hung hăng răn dạy một hồi, ai kêu hắn một lần đã tiêu tiền khắp nơi còn tiêu nhiều như vậy, nhưng ngược lại, các ca ca thay nhau gửi tiền bổ khuyết vào khoản mới bị thâm hụt kia của hắn, những lời muốn răn dạy cũng nhẹ nhàng đi vài phần.


Quả nhiên, mỹ thực có thể thu mua lòng người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.