Tinh Tế Chi Cái Gì? Mang Thai Rồi

Chương 25:




Chương này dành cho mấy thím thích thịt vụn OvO.
Cuối cùng, Trương Vũ chọn ra một người tổng phụ trách quán ăn của Bái Đức Lỗ ở tinh tế, Trương Vũ cảm thấy nghề nghiệp có chuyên, vốn mình định mở một cửa hàng ăn vặt các thứ, tất nhiên cứ giao cho người tong nhà bếp phụ trách tương đối tốt.Trương Vũ theo dự định của mình mở tiệm ăn vặt như nào nói một chút, nói thật, Trương Vũ vẫn cảm thấy ngượng, mình mở quán ăn nhỏ, lại gọi tới người phụ trách quán cơm lớn như thế, trong lòng vẫn có chút lo lắng.
Vị phụ trách này tên An Na Độ Nhĩ, một cái tên chất lừ. Chẳng qua người lại vô cùng đáng tin cậy, lưng thẳng tắp, ánh mắt kiên nghị, nhìn qua nhất định là người tài ba.Hôm nay đột nhiên An Na Độ Nhĩ nhận được quang não của Lan Tư quản gia, vẫn cảm thấy có chút lạ, chỉ là mặc dù cảm thấy lạ nhưng An Na Độ Nhĩ vẫn ăn mặc đàng hoàng tới phủ đệ Bái Đức Lỗ.
Mặc dù mình do gia tộc Bái Đức Lỗ mướn cả đời, nhưng mình thật sự là chưa từng bước vào phủ đệ Bái Đức Lỗ lần nào hết, lại không ngờ khi tới phủ đệ Bái Đức Lỗ mới phát hiện không chỉ gọi một mình mình mà còn có các người phụ trách của các nghề khác, mọi người ngồi xuống rồi cùng nhau trò chuyện một phen, còn chưa có vô đề đã bị đám người hầu đưa tới trong hoa viên sau nhà.
Phía xa xa liền nhìn thất Lan Tư quản gia ân cần nói gì đó với một thiếu niên mười □ tuổi, thiếu niên thoạt nhìn mày liễu mắt sáng, vẻ mặt sáng sủa.
Nghe hết giới thiệu của Lan Tư quản gia, An Na Độ Nhĩ và những người phụ trách còn lại đều lắp bắp kinh hãi, không nghĩ đến thiếu niên này vậy mà lại là ông chủ tương lai của mình.
Trong nháy mắt trong lòng của bọn An Na Độ Nhĩ xoay vài vòng, nhưng không có lộ ra.Bọn họ đều biết, trong quý tộc có rất nhiều chuyện cưới trước yêu sau, trước vung rắc " mầm móng" rồi sau đó ai có thể dựng dục đời sau của mình, vậy người này sẽ làm đương gia chủ mẫu. Chỉ là mình không có nghe nói Khoa Nhĩ thiếu gia có con, sao mà Lan Tư quản gia lại bắt họ gọi thiếu niên này là Thiếu phu nhân chứ?
Chớ không phải là thiếu niên này có bối cảnh thâm hậu? Nhưng cũng không thể, gia tộc Bái Đức Lỗ nổi bật trong hàng ngũ quý tộc tinh tế, rất ít ai có thể xứng, chẳng lẽ là người yêu của thiếu gia? Thậm chí định không cần con nối dòng? Nhưng mà... Ánh mắt của An Na Độ Nhĩ ngắm ngắm bụng của Trương Vũ.
Nhìn cũng không lớn, chắc là không có thai nhỉ? Tinh tế chỉ có ba người đàn ông từng có thai, xác suất thụ thai thấp bao nhiêu mà nghĩ, thiếu niên này làm sao mà đụng phải vận lớn thế?Mặc kệ nói thế nào, An Na Độ Nhĩ vẻ mặt chín chắn, chỉ cần là Lan Tư quản gia phân phó xuống, vậy mình phải làm theo, còn phải làm thật tốt.
Sau khi Trương Vũ nói xong quyết định của mình, An Na Độ Nhĩ thoáng thả nhẹ giọng, hắn luôn sợ Trương Vũ sẽ khoa tay múa chân gì đó với mình, nhưng vừa rồi Trương Vũ biểu đạt ý tứ rõ ràng cặn kẽ, chính là kinh doanh tốt cửa hàng giả thuyết, kiêm trông tốt tiệm hiện thực là tốt rồi, việc khác Trương Vũ không có ý kiến, An Na Độ Nhĩ tương đối có phước, sợ nhất chính là nhiệm vụ cao cả, vừa rồi Trương Vũ biểu đạt ý tứ rõ ràng cặn kẽ, toàn bộ quyền do An Na Độ Nhĩ phụ trách, Trương Vũ chỉ nhìn ké kế hoạch mà thôi.
An Na Độ Nhĩ cảm thấy ý tưởng của Trương Vũ rất tốt, phong cách thực vật thuần cổ của Trung Quốc, rất có đầu óc kinh doanh. Hơn nữa việc này của Trương Vũ hoàn toàn có thể thực hiện phê bình lượng hàng, một công đôi việc. Chính là thực vật đều chế biến đơn giản, học rất dễ, vì thế, tất phải xin độc quyền cá nhân, trừ cái đó ra cửa hàng có hơi ít người, tốt nhất là khuếch đại quy mô.
Trương Vũ nghe vậy liên tục gật đầu, không hổ là tổng phụ trách, chỉ có một chút như thế mà có thể nghĩ đến nhiều thứ như vậy, Trương Vũ cảm thấy chọn một người như thế thật sự là bớt lo, vậy có phải có thể mở luôn tiệm lẩu hay không ta?
Trương Vũ nói ra chuyện quán lẩu, quả nhiên An Na Độ Nhĩ cảm thấy hứng thú, hắn vốn chính là người làm ra mỹ thực, đương nhiên là nhiệt tình với thực vật, Trương Vũ nói gì mà mứt quả, quả thật rất đặc sắc, nhưng không thích hợp cho tiêu thụ của tiệm lớn, nhưng lẩu kia không như thế, hắn hoàn toàn là một đại chúng hóa thực vật, phối liệu các thứ có thể đa dạng hóa, mọi người đều có thể thử.
An Na Độ Nhĩ cảm thấy trong đầu của Trương Vũ thật sự là hoàn toàn không ít thứ kỳ diệu, trong ánh mắt tràn ngập tán thưởng.
Lúc Trương Vũ và An Na Độ Nhĩ đang thảo luận hăng hái, đột nhiên cảm thấy cả người bị bóng đen bao phủ, Trương Vũ ngẩng đầu, thì ra là Khoa Nhĩ.
Khoa Nhĩ mặc quân phục, càng lộ ra dáng người cao ngất, nghị lực đầy mình, đôi mắt xanh thẫm yên lặng nhìn mình.
Trương Vũ hơi sửng sốt, lặng lẽ nuốt nước miếng, thật sự là hại nước hại dân ư ư! "Sao về sớm quá vậy?"
"Ờ." Khoa Nhĩ tùy ý ngồi xuống kế bên Trương Vũ, "Hôm nay không có việc gì lớn, về sớm.""Kính chào thiếu gia." An Na Độ Nhĩ thấy Khoa Nhĩ ngồi ở kế bên Trương Vũ, đứng lên hành lễ với Khoa Nhĩ "Nếu không có việc gì nữa, An Na Độ Nhĩ liền lui xuống trước."
"Ừm." Khoa Nhĩ thản nhiên xoa đầu người nào đó "Sau này cửa hàng của phu nhân giao cho anh, anh phải để ý thật kỹ."
"Vâng." An Na Độ Nhĩ biết Khoa Nhĩ thiếu gia đang nhắc nhở hắn, xem ra vị thiếu niên này chiếm vị trí không bình thường trong lòng của thiếu gia.
Trương Vũ ngồi ở một bên không có nói gì nữa, một mặt là bởi vì cậu tin tưởng An Na Độ Nhĩ, còn mặt khác là bởi vì Khoa Nhĩ nói, Trương Vũ nghe ra Khoa Nhĩ nhắc nhở An Na Độ Nhĩ, với sự bảo vệ của Khoa Nhĩ, trong lòng Trương Vũ không biết sao lại cảm thấy ngoại trừ mất mặt bị trở thành phụ nữ ra, vẫn có một loại cảm giác được coi trọng, mặc dù cảm giác này giống như là bồi thường mình í, haizz! Trương Vũ than thở trong lòng.
Con đường luyến ái của mình không dễ tí nào, một người hai người đều cứng cỏi khó gặm hết!Trương Vũ thấy An Na Độ Nhĩ đi xuống rồi, nghiêng đầu nhìn Khoa Nhĩ, không ngờ Khoa Nhĩ lại nhìn mình.
"Tôi có thể sờ bụng của em không?" Khoa Nhĩ chần chờ một chút mới mở miệng.
"À, cái này à..." Trương Vũ ấp úng "Bây giờ chắc là cái gì cũng sờ không thấy đâu, nghe nói phải bốn tháng thì em bé mới có thể nháy thai á."
"Ừm, tôi biết." Khoa Nhĩ thấy vành tai của Trương Vũ hồng hồng, hơi hơi nở nụ cười, "Tôi chỉ muốn gần gũi sờ nó một chút."
Mỗi tối Khoa Nhĩ đều ngủ chung với Trương Vũ, Trương Vũ ngủ rất sớm, thức dậy trễ, hoàn toàn không biết Khoa Nhĩ cùng ổ với cậu sờ bụng mình không biết nhiều ít đâu!
Trương Vũ nhìn gương mặt tuấn mỹ của Khoa Nhĩ, trong mắt lộ ra khát vọng, trong lòng không nhịn được mềm nhũn "Được mà."
Khoa Nhĩ được đáp ứng, đương nhiên là vui cực, lại còn nở nụ cười tươi.
Xa xa lão quản gia âm thầm rình xem, chiêu này của thiếu gia quá tuyệt vời! Lừa được con tới tay, chậm rãi xây dựng tình cảm, như vậy Thiếu phu nhân sẽ không nỡ rời khỏi ha.
Thiếu gia cố lên!
Trương Vũ cảm thấy tế bào toàn thân đều tập trung tới bụng hết, tay của Khoa Nhĩ tựa như có ma lực, chỉ cảm thấy chỗ bị anh sờ qua đều tê tê dại dại, làm Trương Vũ quên luôn cả thở.
"Mang thai có khó chịu hay không hửm?" Khoa Nhĩ dường như không nhìn thấy sự xấu hổ của Trương Vũ, bởi vì muốn sờ bụng của Trương Vũ, cho nên khoảng cách của hai người đặc biệt gần, Khoa Nhĩ nói chuyện, phả khí lên tóc của Trương Vũ, Trương Vũ cảm thấy da đầu của mình đã tê rần, Trương Vũ nghiêng đầu không dám nhìn Khoa Nhĩ, chỉ cảm thấy toàn thân đều co cứng hết."Không có, chỉ là ăn ngủ tốt hơn so với bình thường."
"Ha ha, vậy là tốt rồi." Khoa Nhĩ gần như là nửa ôm Trương Vũ, anh cười, chấn động trong ngực Trương Vũ đều có thể cảm nhận được hết, Trương Vũ chỉ cảm thấy toàn thân đều là hơi thở của Khoa Nhĩ.
Thật ra Khoa Nhĩ cũng cảm thấy khó chịu, anh kề sát Trương Vũ, từ đầu thì không nói, nhưng cũng không biết vì sao, anh chỉ cảm thấy trên người Trương Vũ có một mùi hương rất lạ nồng nặc hấp dẫn anh, mùi hương này khi lần đầu quan hệ với Trương Vũ đã ngửi qua, hiện giờ mùi hương này càng lúc càng nồng.
Buổi tối ngủ cùng Trương Vũ là hành hạ nhất, mùi hương này không ngừng trêu chọc mình, đáng tiếc là bây giờ Trương Vũ đang có thai không qua hết ba tháng thì không thể làm chuyện phòng the được.
(Jane: Hãy nhìn gương mặt đầy hả hê này của tui đi hahahahah)
Ánh mắt của Khoa Nhĩ càng thâm thúy, tay của anh từ từ từ bụng nhỏ bắt đầu tiến lên trước, ngón tay cách lớp áo của Trương Vũ nhẹ nhàng vỗ về thù du. Trương Vũ cắn răng, mặt đỏ lên, khóc không ra nước mắt, sao mà lại phát triển đến nông nỗi này thế?! Hết lần này đến lần khác lại mẫn cảm đối với Khoa Nhĩ, sờ một cái toàn thân liền nhũn ra, nào còn có sức lực gì nữa.Một tay khác của Khoa Nhĩ cũng không có nhàn rỗi, bắt đầu mò xuống phía dưới, miệng của Khoa Nhĩ nhẹ nhàng tiếp xúc với cái tai hồng hồng của Trương Vũ, từng chút từng chút một.Trương Vũ bị Khoa Nhĩ sờ đến cả người bốc lửa, cậu nhịn không được nâng lên một cánh tay đè lại tay sờ loạn của Khoa Nhĩ.
"Sao thế, không thoải mái?" Khoa Nhĩ ngậm □ tai Trương Vũ truyền tới giọng nói, đầu lưỡi liếm liếm vành tai.
"Không muốn vậy mà, hic..." Trương Vũ bị Khoa Nhĩ liếm toàn thân run rẩy, quay đầu muốn tránh Khoa Nhĩ, kết quả môi liền bị Khoa Nhĩ ngậm vào, Khoa Nhĩ vươn đầu lưỡi mở môi Trương Vũ ra, đầu lưỡi liếm láp toàn bộ trong miệng của Trương Vũ, thỉnh thoảng quấn lấy đầu lưỡi của Trương Vũ mút vào.
Khoa Nhĩ thưởng thức nước mật trong miệng của Trương Vũ, còn cảm thấy mùi vị của loại rượu tốt nhất đều không bằng hương thơm răng miệng của Trương Vũ, hận không thể mút hết nước mật trong miệng Trương Vũ vào.
Trương Vũ bị Khoa Nhĩ hôn đến choáng váng mặt mày, nút áo đều bị Khoa Nhĩ mở ra hết mà không hay biết gì, chỉ cảm thấy cùng □ sôi trào, hai điểm trước ngực bị Khoa Nhĩ lấy tay xâm phạm đến đỏ lên, Khoa Nhĩ nhả môi Trương Vũ ra, đầu lưỡi lướt thẳng xuống phía dưới, cẩn thận hôn cổ của Trương Vũ, chậm rãi trượt tới ngực, nhìn hai bông mai nho nhỏ bị ngón tay của mình vuốt ve đến đỏ, mạnh mẽ mút vào.
Trương Vũ cảm thấy không khí không đủ, thở gấp từng ngụm từng ngụm, vật nhỏ giữa chân đứng thẳng lên, Trương Vũ nhịn không được đưa tay muốn vuốt ve, lại bị tay của Khoa Nhĩ ngăn trở.
Trước mắt Trương Vũ là thế giới hư không, bị khoái cảm kích thích không nhịn được rên lên "a ưm".
(Jane: Nhịn xuống xúc động muốn quay tay =)))
Khoa Nhĩ hôn mỗi một tất da thịt của Trương Vũ, nếu không phải sai chỗ, sợ Trương Vũ bị lạnh, liền muốn trực tiếp đem Trương Vũ lột sạch bong, tha hồ vuốt ve, nhìn Trương Vũ bị □ thúc giục hai mắt đê mê xinh đẹp, tình triều đỏ lên, ánh mắt của Khoa Nhĩ càng thêm sâu, anh lần nữa hôn lên môi Trương Vũ, hôn môi i, khiêu khích i.
"Hửm? Sao nhanh tiết ra thế?" Khoa Nhĩ nhìn làn nước sền sệt trắng đục trong tay, nhếch mày nhìn Trương Vũ. (Jane: đừng ai hỏi tui vì sao biết nó lại sền sệt trắng đục, ai thắc mắc xin mời Link: pornhub.com)
"Khốn nạn!" Trương Vũ thở gấp, tinh thần sa sút một quãng thời gian, cuối cùng phản ứng lại được Khoa Nhĩ nói cái gì, nhìn quần áo chỉnh tề của Khoa Nhĩ, nhìn nhìn lại mình, quần áo đều bị mở toang hết, hai điểm trước ngực đều sưng tấy, lại nghe Khoa Nhĩ nói một câu như thế, nhịn không được mắng Khoa Nhĩ một câu, đứng lên lại bụp cho Khoa Nhĩ một quyền, xoay người chạy, một bên chạy một bên chỉnh lại quần áo.
"Ha ha..." Khoa Nhĩ sung sướng nhìn Trương Vũ chạy trối chết, nhưng xem ra mình phải đi tắm nước lạnh.
==========================Jane: Hôm bữa edit được 2 chương nhưng thoát quên save, hôm sau cũng 2 chương lại quên save tiếp QAQ qua ngày mai lại nản chí kh thèm động tới luôn nên tới nay mới có chương mới cho mấy thím nè hí hí hí.
Wattpad của mấy thím có ai bị lỗi không, bên tui kh load đc clq gì hết á:((

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.