Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 59: Thụ Phong




Trương Tinh Phong đứng bên ngoài đại môn của trang viên, nhìn tấm bảng vàng có đề bốn chữ lớn "Tinh Phong Trang Viên", trong lòng rất là cảm khái. Mình quả thật là một tên hỗn đản, chuyện gì cũng đều giao cho Vương ca bọn họ làm, còn mình thì chẳng hề quan tâm, ngay cả sổ sách của "Long Đằng Ngọc Khí Điếm" cũng ít khi xem qua, xem ra sau này mình phải chú ý một chút.
- Lão gia, ngài hảo!
Hạ nhân đứng ở bên ngoài đại môn tôn kính nói.
- Ừ!
Trương Tinh Phong đi nhanh vào bên trong, đột nhiên quay đầu lại, nhìn vào hạ nhân kia cảm thấy rất quen mặt nói:
- Ngươi là không phải là từ mười năm trước mới đến đây chứ?
Lai Phú nhìn lão gia trước mặt, trong lòng rất là sợ hãi. Lão gia luôn luôn là một thần long thấy đầu không thấy đuôi, hôm nay bỗng nhiên lại quan tâm đến một hạ nhân như hắn. Nhưng hắn vẫn trả lời rất nhanh chóng:
- Lão gia, tiểu nhân thuộc nhóm hạ nhân đầu tiên của trang viên, đến bây giờ cũng đã gần mười hai năm rồi!
Mười hai năm, từ khi rời nhà đến bây giờ đã mười hai năm rồi! Ta không phải là đã mười chín rồi sao? Mười hai năm, Mẫu thân bây giờ cũng đã gần bốn mươi tuổi rồi! Ta thật sự là một tên hỗn đản, chưa từng về thăm mẫu thân một lần nào! Không biết người bây giờ thế nào, phụ thân có khoẻ không? Có lẽ trên thế gian này thân tình vĩnh viễn là thứ tôn quý nhất! Năm đó ta lại chỉ vì một chuyện như vậy mà oán hận phụ thân, không biết đến nỗi khổ trong lòng của người, xem ra lúc đầu mình mặc dù có mấy ngàn năm ký ức nhưng vẫn còn bị tâm trí của tiêu hài tử ảnh hưởng! Có lẽ nên trở về thăm mẫu thân và phụ thân một lần!
Trương Tinh Phong liếc nhìn Lai phú ở bên cạnh đang sợ hãi nói:
- Từ bây giờ trở đi, tiền công của ngươi sẽ gia tăng gấp đôi. Hãy làm việc cho tốt! Tinh Phong trang viên sẽ không bạc đãi ngươi!
Nói xong liền đi vào bên trong trang viên.
Lai phú thật sự không có nghĩ đến sẽ có chuyện tốt như vậy, tiền công gấp đôi, cuộc sống sau này sẽ tốt hơn rất nhiều. Lai Phú nhìn bóng lưng của Trương Tinh Phong trong lòng tràn đầy cảm kích.
- Thiếu gia, thiếu gia người đã về rồi!
Hạ Thủy nhìn thấy ta lập tức hưng phấn la lên. Nàng thân làm Thiếp thân thị tỳ nhưng lại rất ít khi được ở gần ta.
- Hạ Thủy, công phu của ngươi cũng không tệ lắm, Thái Cực Âm Dương Quyết cũng đã đạt đến tằng thứ bảy, đã là Tam phẩm cao thủ rồi!
Trương Tinh Phong nhìn Hạ Thủy vừa cười vừa nói.
Hạ thủy đỏ mặt nói:
- Không có gì đâu, chỉ là không có việc gì làm, mới cùng luyện công với Tinh Phong Vệ, có vài người võ công cao nô tỳ rất nhiều. Thiếu gia, người lần này trở về có phải là ở lại luôn hay không?
Trương Tinh Phong cười cười:
- Đúng vậy, không đi nữa, sau này sẽ hảo hảo nghỉ ngơi tại trang viên một thời gian, làm phiền ngươi chiếu cố ta.
Hạ thủy nghe xong rất là cao hứng, nhưng đột nhiên lại hỏi tiếp:
- Thiếu gia, người không phải lại tiếp tục bế quan đấy chứ!
Nói xong liền nhìn chằm chằm vào Trương Tinh Phong, cứ như sợ rằng chỉ cần quay mặt đi là hắn sẽ chui ngay vào bế quan. Lần trước hắn bế quan mười năm đã làm cho nàng chán chết.
Trương Tinh Phong nhìn vẻ mặt đáng yêu của Hạ Thủy, trong lòng nghi hoặc: "Trước kia tại sao không phát hiện ra Hạ Thủy đáng yêu như vậy nhỉ? Xem ra nữ đại thập bát biến a (nữ nhân mười tám tuổi thì thay đổi rất nhiều), bây giờ hạ thủy cũng đã hai mươi bốn tuổi rồi."
- Không đâu, ta làm sao còn muốn bế quan chứ, cuộc sống không phải là quá nhàm chán hay sao?
Trương Tinh Phong vẻ mặt nghiêm chỉnh nói.
- A Thủy, A Thủy...... A! Sư phụ, người ở chỗ này à, a a......
Một cái đầu bóng lưỡng xuất hiện trước mặt ta.
Nhìn vẻ mặt kỳ quái của Lý Đại, Trương Tinh Phong trong lòng vui vẻ: "Xem ra quay lại trang viên thật là tốt."
Lý đại nhìn sư phụ của hắn, trong lòng rất là sầu muộn: "Nhìn thấy sư phụ trở về quả thật là rất hưng phấn, nhưng vừa rồi lại để cho sư phụ nhìn thấy mình vô ý vô tứ với hạ Thủy như vậy. Cho nên mới có vẻ mặt như vậy!"
Trương Tinh Phong chứng kiến vẻ mặt đỏ bừng của Hạ Thủy và vẻ mặt kỳ quái của Lý Đại, lại nhớ đến lời tiếng la vừa rồi của Lý Đại, trong lòng liền minh bạch, liền quay về phía hai người cười cười......
Trở lại Tinh Phong thế gia đã ba ngày (FS: Thế gia đâu đây không biết), Trương Tinh Phong cảm thấy cuộc sống rất an bình, tất cả đều bình lặng.
- Thiếu gia, thiếu gia, không xong rồi, không xong rồi, có một thái giám và một thị vệ trong hoàng cung tới, muốn người ra tiếp chỉ!
Hạ Thủy phong phong hỏa hỏa lao vào. (vội vội vàng vàng)
Trương Tinh Phong đang hấp thu thiên địa linh khí liền dừng lại.
Nghe được Hạ Thủy nói liền nhíu mày suy nghĩ: "Thái giám trong hoàng cung tại sao lại đến nơi này? Ta và hoàng cung cũng chưa từng xảy ra chuyện gì. Kệ nó, cứ ra ngoài xem trước đã!"
- Đi, ra xem thử thái giám tại sao lại đến nơi này!
Trương Tinh Phong đi đến hành lang bên ngoài đại sảnh, chơi nghe thấy một thanh âm eo éo truyền tới, không giống đàn ông cũng không giống đàn bà, xem ra chắc là tên thái giám kia rồi!
- Tinh Phong trang viên của các ngươi mấy năm nay quả thật rất tốt a, ha ha......
Tiếng cười gay gắt làm Trương Tinh Phong khẽ nhíu mày.
Trương Tinh Phong đi nhanh về phía đại sảnh, lúc này bên có một lão thái giám đang cười hì hì nói chuyện với Vương ca.
Vương ca nhìn thấy Trương Tinh Phong đã tới, lập tức đứng dậy, đi đến bên cạnh Trương Tinh Phong.
- Công công, vị này chính là tiểu lão gia của Tinh Phong trang viên chúng ta. Thiếu gia, vị này chính là Vương công công trong hoàng cung, Vương công công chính là hồng nhân bên cạnh hoàng thượng đấy!
Vương công công rõ ràng bị câu nói của Vương ca "hồng nhân bên cạnh hoàng thượng" làm cho cao hứng. Kỳ thật hắn bất quá chỉ là một thái giám nhỏ bé trong hoàng cung mà thôi, so với hắn còn có rất nhiều thái giám quyền thế lớn hơn nhiều, bằng không thì hắn cũng sẽ không bị phái đến Tinh Phong trang viên.
- Trương thiếu gia quả thật là tuổi trẻ tài cao, còn trẻ mà đã có một gia nghiệp lớn như vậy, công công ta thật sự là bội phục!
Vương công công là một nô tài mỗi ngày đều quen xu nịnh, những lời tân bốc này đương nhiên là nói ra rất thuần thục. Hắn cũng biết người trẻ tuổi trước mặt không phải là một tiểu thái giám như hắn có thể đắc tội được.
Trương Tinh Phong cười cười. Tên thái giám trước mặt này xem ra cũng không tệ lắm, không có vẻ cao ngạo như những người khác từ trong hoàng cung ra bên ngoài. Nhất thời ấn tượng tốt lên rất nhiều.
- Vương công công, lần này có chuyện gì mà ngài phải khổ cực đại giá thân chinh đến đây vậy?
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng, dù sao cũng không có tổn thất gì.
Vương công công nhìn thấy Trương Tinh Phong đối đãi với mình như vậy, hư vinh trong lòng cũng được thỏa mãn, lập tức bắt đầu chính sự.
- Trương thiếu gia, trải qua bình định, Tinh Phong trang viên này trong mười một năm qua trên phương ngọc khí có thể nói là đã vượt qua "Bảo Ngọc Tường". Hơn nữa trải qua mười một năm, Tinh Phong trang viên bây giờ cũng đã có đủ số tài sản. Cho nên hoàng thượng ra lệnh cho ta hôm nay đến đây để thông báo cho Trương thiếu gia biết: "Mời người năm ngày sau, chính là ngày hai mươi bảy tháng mười hai, đến hoàng cung để thụ phong nam tước tước vị! Đương nhiên đến lúc đó sẽ có thị vệ đến dẫn đường cho Trương thiếu gia."
Trương Tinh Phong ngẩn người: "Nam tước tước vị, mình bỗng nhiên trở thành nam tước!"
- Chúc mừng thiếu gia được phong làm nam tước!
Vương ca cao hứng nhìn Trương Tinh Phong nói. Chuyện này chính là chuyện mà Vương ca cao hứng nhất, có tước vị sẽ thuận lợi rất nhiều trong việc làm ăn. Kỳ thật không phải đơn giản cứ có tiền là có thể được phong tước, còn phải xem việc làm ăn phát triển như thế nào, quan trọng nhất là phải "biết điều" với triều đình. Vì tước vị này, Vương ca đã phải xuất ra năm mươi vạn lượng bạc, xem như đủ "biết điều" với triều đình, cho nên hôm nay mới có Vương công công đến.
Trương Tinh Phong nhìn Vương ca cười cười. Kỳ thật hắn vốn không quan tâm nhiều lắm đến chuyện này, không ngờ đột nhiên lại trở thành nam tước như vậy, nhưng có chỗ tốt thì cứ nhận cái đã. Phải biết rằng tước vị này rất khó đạt được, trong tứ đại thế gia ngoài gia chủ ra cũng không có người nào có tước vị. Nếu như hắn vẫn còn ở tại Trương thị thế gia thì đương nhiên sẽ không được phong tặng tước vị này. Không biết đây có phải là ông trời bồi thường cho hắn hay không?
- Trương thiếu gia, công công ta còn có việc phải làm, ta phải đi trước đây!
Vương công công bên cạnh cười cười lớn tiếng nói.
- Vương công công, thật sự là phiền ngài rồi. Lai Thuần, vào phòng sổ sách lấy một ngàn lượng đưa cho Vương công công.
Vương ca lập tức nói. Vương công công nghe được lập tức cười híp mắt đi theo Lai Thuần đến phòng sổ sách, không hề khiêm nhường một chút nào. Xem ra hắn vừa rồi lớn tiếng như vậy là vì việc này.
Trương Tinh Phong nhìn vương ca nói:
- Vương ca, tước vị này có phải huynh an bài phía sau không? Quên đi, không nói nữa, giữa chúng ta không cần phải nói thẳng ra. Ta phải lập tức trở vào tiếp tục luyện linh đan, ai, linh khí ngũ hành trong thiên địa quả thật là rất khó thu thập, ta cố gắng một ngày nhiều nhất cũng chỉ khoảng ba mươi viên. Thật sự là chán, thôi ta đi trước đây!
Vương ca nghe được Trương Tinh Phong nói, rất là cao hứng. Mặc dù thiếu gia thu thập linh khí rất khó khăn, nhưng cũng có thể luyện ra không ít linh đan, cao thủ sẽ gia tăng rất nhiều. Sau này Tinh Phong trang viên sẽ phát triển nhanh không kém gì xe chạy, tiền đồ quả thật là sáng lạn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.