Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 49: Tâm Toái (Phần 1)




Năm nay mùa đông giá rét lạnh lẽo vô cùng. Ngày này lúc sáng sớm tinh mơ, cho dù là tại kinh thành phồn hoa thì không khí cũng rất lạnh, chỉ có một vài tiểu thương đang chuẩn bị hàng ra chợ bán.
Nhưng mà hôm nay nhất định thị sẽ không lạnh lẽo buồn tẻ, bởi vì lúc này tại ngã tư đường đang có một đội ngũ chiêng trống inh ỏi, nhân số rất là đông đảo, một đội ngũ đề thân hào hoa xa xỉ. Ngươi chỉ cần nhìn lá cờ gấm thật to có thêu một chữ "Lý" ở trước mặt, ngươi sẽ minh bạch ngay là nhà nào lại phô trương như vậy. Đương nhiên, ngươi cũng sẽ không kỳ quái là tại sao hắn lại phô trương như thế.
Cho dù là Hoàng thượng cưới Hoàng hậu, cũng bất quá chỉ là năm trăm cấm vệ mà thôi, mà nay gia chủ tương lai của Lý gia đề thân cũng có đến năm trăm hạ nhân. Hơn nữa lần này chỉ là đề thân, vẫn chưa phải là đại hôn, có thể tưởng tượng được thế lực của Lý gia cường đại đến mức nào. Nhưng mà không ai chú ý tới, còn có một đội ngũ mười mấy người cũng đang đi cùng hướng với đội ngũ năm trăm người, chỉ là đội ngũ mười mấy người này đi trước mà thôi.
Ai mà nghĩ đến đội ngũ mười mấy người này cũng là đi đề thân đây?
Hôm nay Lý Thiên Tường rất là cao hứng, rất là đích hưng phấn, bởi vì hết hôm nay, Nhu nhất định sẽ là thê tử của hắn. Hắn đợi ngày này đã mười năm rồi, hôm nay rốt cũng thành hiện thực. Mặc dù đêm hôm qua, lão tổ tông nói cho mình biết sẽ có một người trẻ tuổi đến quấy nhiễu cuộc đề thân này, nhưng mà hôm nay lão tổ tông cũng cùng đi, vây thì mình còn sợ cái gì?
Chỉ có điều lão tổ tông nói người trẻ tuổi kia đã đạt đến Thiên chi cảnh, thậm chí rất có thể là Thần chi cảnh, điều này làm cho Lý Thiên Tường rất không thoải mái. Hắn từ nhỏ đã được gọi là thiên tài, sau đó lại được lão tổ tông trợ giúp, bây giờ đã đạt đến nhất phẩm cảnh giới, có thể nói chính là người trẻ nhất trong lịch sử đạt đến nhất phẩm cảnh giới. Nhưng mà bây giờ bỗng nhiên lại có một người trẻ tuổi đạt đến Thiên chi cảnh, thậm chí có thể là Thần chi cảnh. Điều này có thể làm cho Lý Thiên Tường cao hứng hay sao?
Nhưng trong lòng Lý Thiên Tường dường như có thanh âm nói cho hắn biết, cao thủ trẻ tuổi chính là người tám tuổi đã đạt đến tam phẩm cảnh giới Trương Tinh Phong. Mặc dù không có chứng cớ, nhưng Lý Thiên Tường tin như vậy.
*********************
Chú thích:
Chuẩn xác nói một chút về cảnh giới: Thiên chi cảnh thì tương đương với Kim Đan tiền kỳ, Thiên chi cảnh cực hạn thì tương đương với Kim Đan trung kỳ. Thần chi cảnh chính là Kim Đan hậu kỳ. Những cảnh giới này chỉ hơn kém nhau về công lực, bởi vì dùng võ nhập đạo không giống với tu chân, đơn giản là gia tăng chân nguyên lực là đã đột phá Kim Đan kỳ. Do dùng võ nhập đạo càng về sau càng gian nan, Thiên chi cảnh và Thần chi cảnh chính là hai cảnh giới võ đạo, nhưng chúng lại có khoảng cách rất lớn. Võ đạo phải tự mình ngộ ra, giống như Trương Tinh Phong, nếu chỉ tu luyện thành Tiệt sát đao Quyết, thì chỉ đạt đến Thiên chi cảnh, nhờ cuối cùng đạt đến đao đạo cực hạn, lúc sau này sáng tạo ra "Khai Thiên Phách Địa", mới đạt đến Thần chi cảnh.
Nói tóm lại, bình thường võ đạo tu luyện đến cực hạn chính là Thần chi cảnh, sử dụng lực lượng cũng là tiên thiên chân khí, chỉ là uy lực lớn hơn nhiều. Mà ở chương trước đó vị "chủ công" có thể đột phá Thần chi cảnh, là nguyên nhân gì, tạm thời giữ bí mật, ha ha.
Còn có một điểm này, Thiên Vệ của Lý thị thế gia là nhất phẩm cảnh giới, Thần vệ thì là Thiên chi cảnh, hi vọng mọi người đừng hiểu lầm, nếu không thì cao thủ Thần chi cảnh nhiều lắm.
*********************
Ta nhìn tên gia đinh trước mặt kia rất là tức giận. Vừa rồi ta yêu cầu đi vào gặp Vũ Văn gia chủ, nhưng mà tên gia đinh kia chết sống gì cũng không cho, nói cái gì lão gia hôm nay phân phó, chỉ tiếp đãi người của Lý gia, những người khác một mực không gặp.
Nhưng mà ta biết, hôm nay ta đến là để đề thân, không thể dùng biện pháp mạnh tiến vào, chỉ có thể chờ ở đây. May mắn là ngay từ đầu ta đã nghĩ đến tình huống này, chỉ cần người của Lý gia đến, Vũ Văn gia chủ nhất định sẽ ra đón tiếp, khi đó ta cũng đồng thời tiến vào.
Đột nhiên một trận gió thổi tới, từng đợt cánh hoa rơi xuống, thanh âm của chiêng trống cũng vang lên. Một lát sau, trên mặt đất đã dày đặc những cánh hoa, tựa như một biển hoa vậy. Ta biết người của Lý gia đã đến.
Ta xoay người, quay về hướng đại môn của Vũ Văn gia. Vũ Văn gia chủ đã đến ngoài cửa, bởi vì hắn đã nhận được tin tức, hôm nay lão tổ tông của Lý gia cũng đến.
Người khác không biết lão tổ tông này là ai, chứ làm một trong tứ đại thế gia, Vũ Văn gia chủ đã cùng với Lý thị thế gia qua lại gần mấy trăm năm, đối với người cầm quyền chính thức của Lý thị thế gia là ai, hắn đương nhiên biết rõ. Hắn càng biết thân phận chính thức của lão tổ tông này năm đó, đó là thân phận làm cho tất cả người của Thanh Long đại lục sùng kính. Vũ Văn gia chủ đã biết lão tổ tông này tới, còn dám ở trong nhà ngồi đợi hay sao?
- Vũ Văn gia chủ, Trương Tinh Phong ta hôm nay đến đây, chính là vì muốn đề thân với Vũ Văn Nhu tiểu thư, hi vọng Vũ Văn gia chủ chấp thuận yêu cầu của ta.
Một thanh âm nhẹ nhàng truyền đến, Vũ Văn gia chủ không nhịn được nhìn về địa phương phát ra thanh âm: Một nam tử tuổi còn trẻ mặc một bộ cẩm sam màu xanh đang đứng trước mặt, lại có một cỗ khí thế bao phủ lấy người, làm cho người ta rất khó nhìn rõ hắn. Còn ánh mắt kia, a, đó là ánh mắt gì vậy? Có kiêu ngạo, có đau thương, có điên cuồng, cũng có vẻ bễ nghễ đối với tất cả, trọng yếu nhất chính là ánh mắt kia càng lộ ra muôn vạn tang thương.
Đây là ánh mắt gì vậy? Vũ Văn gia chủ đã từng tiếp xúc với bao nhiêu nhân vật lớn, nhưng vẫn chưa từng thấy một người nào có ánh mặt như vậy.
Thật là một tuấn kiệt! Vũ Văn gia chủ đối với người trẻ tuổi này rất là khen ngợi. Nhưng mà nghe được thỉnh cầu của người trẻ tuổi này, chỉ có thể tiếc nuối liếc mắt nhìn. Hắn không có ý định nói chuyện với người trẻ tuổi này, bởi vì hắn không muốn đắc tội với Lý gia.
- Vũ Văn gia chủ, ngươi để cho vị tiểu huynh đệ này đến đây đi.
Một thanh âm ôn hòa vang lên, một trung niên nhân trong nháy mắt đã đến trước mặt Vũ Văn gia. Phía sau hắn chính là Lý gia chủ, bên cạnh hắn còn có một trung niên nhân khác.
Nhìn trung niên nhân đứng ở trước mặt, Vũ Văn gia chủ biết người này chính là lão tổ tông. Vừa nghĩ đến thân phận của lão tổ tông này, Vũ Văn gia chủ cũng nhịn không được kích động đứng lên. Hắn thầm nghĩ trung niên nhân bên cạnh kia có lẽ thân phận cũng không sai.
Đối với lời nói của lão tổ tông, Vũ Văn gia chủ làm sao có thể bỏ ngoài tai đây?
- Trương Tinh Phong, ngươi cũng vào đi!
Vũ Văn gia chủ đứng bên cạnh lão tổ tông kia nói.
- Ồ, Trương công tử, cùng vào đi! Lý tiền bối, Lý tướng quân mời vào!
Lão tổ tông kia quay về phía ta nói. Thái độ đối với "Lý tiền bối" kia rất là cung kính.
Ta nhìn "Lý tiền bối" kia, cảm nhận được công lực kinh khủng của hắn, cùng với Nguyên Anh sơ kỳ không kém hơn bao nhiêu, tựa hồ còn có một loại vương giả khí tức. Không phải là vương giả khí tức trên người, mà là trong nội lực có vương giả khí tức, có thể đả thương địch thủ! Tên này thật là kinh khủng! Đây là nhận xét ban đầu của ta đối với hắn.
Ta mặc dù không hiểu vì sao ngay cả Lý gia chủ cũng phải đứng phía sau hắn, Vũ Văn gia chủ cũng phải cung kính với hắn dùng lễ đối đãi với ta như thế, nhưng đối với ta bây giờ quan trọng nhất chính là chuyện đề thân. Ta gật đầu, mỉm cười tỏ vẻ cảm tạ, đứng một bên hắn.
- Trương Tinh Phong.
Một thanh âm trầm thấp truyền đến.
Ta xoay người, một người trẻ tuổi anh tuấn xuất hiện trước mặt ta. Mặc dù hắn thay đổi rất nhiều, nhưng mà ta chỉ liếc mặt là đã nhận ra hắn chính là Lý Thiên Tường. Ta cười cười, hôm nay không biết ai có thể tiếu đáo cuối cùng, mặc dù ngươi có thể tìm được người có công lực kinh trước mặt này, nhưng mà đối với ta mà nói, người sắp đạt đến Nguyên Anh thật sự không đáng để vào mắt.
Chỉ bất quá trong nội lực của người kia lại phát ra vương giả khí tức, dường như không phải tu luyện mà thành, có lẽ đó là ngoại lực. Có thể thay đổi lực lượng của một người chỉ có tuyệt đỉnh bảo vật mà thôi, bảo vật cấp bậc này ta cũng chưa hề thấy qua, cấp bậc này tối thiểu cũng phải ngang với tiên khí.
Hừ, hắn chỉ là một phàm nhân, tu luyện hoàn toàn là võ đạo, làm sao có được vũ khí cực mạnh như vậy. Phỏng chừng bảo vật cấp bậc ngang với tiên khí để ở trước mặt hắ, hắn cũng không khả năng sử dụng.
Ta chỉ gật đầu mỉm cười một chút với hắn, cùng với "Lý tiền bối" tiến vào đại môn của Vũ Văn gia.
Tiến vào trong đại sảnh, hào hoa mà thanh nhã, không thẹn là Vũ Văn thế gia một trong tứ đại thế gia, đại sảnh này quả đúng là đẹp một cách huyền ảo. Nhưng mà ở đây không có một nhân vật nào là người bình thường, cho nên cũng không ai kinh ngạc.
Tất cả mọi người chúng ta đều theo thứ tự ngồi xuống. Lý tiền bối kia dường như đối với ta rất thân thiết, mời ta ngồi xuống bên cạnh hắn, chính là chỗ ngồi thứ hai phía bên tay phải. Nên biết rằng người ngồi thứ nhất bên tay trái là "Lý tướng quân", cũng là một người có công lực rất kinh khủng, nhưng tối đa cũng chỉ đạt đến Kim Đan hậu kỳ. Người ngồi thứ hai bên trái chính là Vũ Văn gia chủ (FS: chỗ này theo mình nghĩ phải là Lý gia chủ mới đúng), mà Lý Thiên Tường kia chỉ có thể ngồi ở vị trí thứ ba bên trái mà thôi.
Vũ Văn gia chủ vẫn đứng đó, dường như không dám ngồi xuống, chiếc ghế thái sư kia kia làm bằng tử sắc thiết sam giống như chỉ dùng để trang trí mà thôi.
Vũ Văn gia chủ nhìn " Lý tiền bối" và "Lý tướng quân" bên dưới, trong lòng rất là căm tức. Không có việc gì, hai lão già các ngươi đến đây làm gì, làm cho ta ngồi cũng không dám ngồi.
Vũ Văn gia chủ trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng vẫn rất tôn kính nói:
- Lý tiền bối, Lý tướng quân, loại chuyện này sao lại phiền đến các vị thân chinh đến đây vậy? Các vị đến phủ, chính là vinh hạnh vô cùng lớn của ta!
Lý thị gia chủ đứng lên, cười cười nói:
- Vũ Văn huynh, lão tổ tông bọn họ đến đây cũng là vì chuyện của Tường nhi. Hôm nay, ta chính thức đến đề thân.
Vũ Văn gia chủ lập tức cười nói:
- Lý huynh, việc này......
- Khoan đã!
Ta lớn tiếng nói, đồng thời từ chỗ ngồi đứng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.