Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 24: Kế hoạch thương mại




Ta nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mọi người, không nhịn được bật cười. Lúc này mọi người mới chú ý đến biểu tình của mình, cũng đều cười lên. Chủ yếu là vì hôm nay lúc mọi người rời khỏi đại sảnh đều rất áy náy, hiện giờ vừa nghe nói đến chính sự liền muốn biểu hiện tốt một chút.
Ta cười lớn nói:
- Ha ha, mọi người đừng như vậy, sau này cứ như thế thì ta sẽ cảm thấy rất áp lực. Hôm nay cũng không có chuyện gì, chủ yếu chỉ là xác nhận lại chuyện tiệm ngọc khí Long Đằng một chút. Quản sự của tiệm ngọc khí đương nhiên là Vương ca, điêu khắc sư ngọc thạch là chuyện của Trương đại thúc, đại nương và Vũ tỷ ở lại quản lý trang viên, những người còn lại trừ Lang Phong đại ca, hãy ở trang viên học tập thật tốt võ công mà ta đưa cho mọi người. Mọi người còn có gì muốn nói nữa không?
Lang Phong đại ca nhìn ta, nghi hoặc hỏi:
- Nhị đệ, ta phải làm gì?
Ta nhìn đại ca của ta, cười nói:
- Ha ha, đại ca cùng ta đến Quốc Vũ học viện nhập học. Ta còn muốn xem thử Quốc Vũ học viện này rốt cuộc có bao nhiêu võ công bí tịch tốt.
Mọi người đều nhìn Lang Phong đầy hâm mộ. Quốc Vũ học viện này là nơi có nhiều bí tịch nhất trong toàn bộ Minh vương triều, chỉ là học phí của nó quá cao, mỗi người một năm cần năm vạn lượng bạc, đó không phải là một con số nhỏ. Loại người xuất thân như Lang Phong vốn không thể đến nơi đó học tập, nhưng vì có ta ở đây, tất cả đều có thể. Cơ hội của người thật sự khó đoán.
Vẻ mặt Lang Phong đại ca lại ngỡ ngàng, hắn chưa từng nghe đến Quốc Vũ học viện, làm sao biết vào Quốc Vũ học viện rất khó. Hắn còn tưởng là trường tư thục bình thường ở dân gian. Nhìn ta một lúc lâu mới nói:
- Nhị đệ, đại ca ta trời sinh nhìn thấy văn chương là đau đầu, đệ hãy tha cho ta đi. Ta thật sự chịu không được hoàn cảnh đó, đệ hãy cho ta ở lại trang viên tu luyện bí tịch mà đệ đưa cho. Xin lỗi, ta không phải cố tình như thế, ta thật sự không chịu nổi.
Nhìn đại ca Lang Phong của ta vẻ mặt lo lắng, ta nhịn không nổi bật cười lớn. Trước đây ta chưa từng phát hiện đại ca của ta có thiên phú chọc cười như vậy.
Vương ca cũng không nhịn được bật cười lên. Đại đồ đệ và nhị đồ đệ của ta thì khỏi phải nói, trước đây ở cùng với Trương đại thúc khá lâu, cũng đã nghe nói đến Quốc Vũ học viện, hiện giờ lại bị xem như một chỗ đọc sách, thật sự là… quá khôi hài. Bọn chúng cười lớn đến mức chúng ta cũng không chịu nổi. Mẫu thân của Lang Phong có nhiều kinh nghiệm, từng nghe nói đến thánh địa võ học nổi danh đó, cũng cảm thấy buồn cười vì vẻ thật thà của con trai mình.
Lý Đại lập tức nói:
- Nếu ngươi không muốn đến đó thì hãy nhường cơ hội cho ta đi!
Lang Phong vừa nghe, lập tức mặt mày hớn hở, vội vàng nói:
- Tốt, tốt. Được, cứ quyết định như thế, đừng nuốt lời. Nhị đệ, để hắn đi với đệ nhé, bản thân hắn nguyện ý, đệ hãy tha cho ta nhé!
Ta trừng mắt nhìn Lý Đại, lại nhìn Lang Phong đại ca của ta, mỉm cười nói:
- Đại ca, Quốc Vũ học viện này không phải là chỗ đọc sách như huynh nghĩ, mà là thánh địa võ học, bên trong có rất nhiều bí tịch. Vào đó cũng không có chuyện gì, chỉ là xem thử chiêu thức mà thôi. Luận về nội công, có bí tịch nào hơn được bí tịch mà ta đưa cho mọi người.
Một cảm giác tự hào bỗng nhiên sinh ra.
Lang Phong vừa nghe đến thánh địa võ học, đi, nhất định phải đi, chỗ hay như thế sao lại không đi. Hóa ra gã Lý Đại chết tiệt vừa rồi không có lòng tốt. Nghĩ như vậy, Lang Phong tức giận trừng mắt nhìn Lý Đại, lập tức nói với ta:
- Nhị đệ, sao đệ không nói sớm một chút, nơi như thế sao ta lại không đi. Đi, bao giờ thì đi, lúc nào ta cũng có thể đi được!
Đại nương nhìn con trai của mình, sắc mặt vui vẻ, hiển nhiên rất cao hứng vì con trai của mình có thể đến nơi đó.
Ta nhìn Lang Phong, ánh mắt liếc qua Lý Đại một chút, nói:
- Đại ca, vừa rồi không phải huynh nhường cho Lý Đại sao, làm người sao có thể nói không giữ lời, huynh nói phải không?
Ta cố ý trêu đùa Lang Phong đại ca một chút.
Lý Đại vừa nghe, lập tức chạy ra, nói:
- Sư phụ, người để đệ tử đi, thật sự quá sáng suốt. Đệ tử đi, có thể giúp sư phụ làm rất nhiều việc. Hắn là đại ca của sư phụ, sư phụ làm sao có thể sai hắn làm việc. Sư phụ, người nói có phải không?
Ta nghe vậy, thật sự rất có đạo lý. Vừa rồi sao ta không nghĩ đến, dẫn Lý Đại theo quả thật có thể giúp ta làm rất nhiều chuyện, hắn còn không thể phản đối. Dẫn đại ca của ta theo, ta làm sao tiện sai huynh ấy làm việc? Có đạo lý, thật sự rất có đạo lý. Không ngờ Lý Đại còn có thể nghĩ đến chuyện đó, không tệ, không tệ, vậy dẫn Lý Đại theo thôi. Ta nhìn Lý Đại hình dáng trọc đầu, càng nhìn càng ưa thích, trước đây sao không phát hiện ra hắn thông minh như vậy?
Lang Phong thấy ta nhìn Lý Đại cười. Không hay, nói không chừng cơ hội thật sự bị tên này đoạt mất. Đầu óc Lang Phong chợt động, nói với ta:
- Nhị đệ, ban đầu không phải đệ bảo ta đi à, sao có thể nói mà không giữ lời. Huống hồ Lang Phong ta sao lại không giúp đệ làm việc. Nhị đệ, đệ chỉ cần ra lệnh một tiếng, đại ca ta việc gì cũng dám làm.
Ta nhìn Lang Phong đại ca, dáng vẻ giống như trước mặt là núi đao biển lửa cũng dám xông vào, lại nghĩ đến lời huynh ấy. Đúng vậy, lúc đầu ta đã tuyên bố là đại ca cùng đi với ta, bây giờ sao có thể nuốt lời. Hơn nữa huynh ấy cũng đã nói, bất kể chuyện gì, chỉ cần ra lệnh một tiếng đều giúp ta làm. Quan trọng nhất chính là huynh ấy dù sao cũng là đại ca của ta, đại ca đã nói như vậy, ta làm sao có thể từ chối. Ừm, để đại ca đi vậy.
Ta nhìn Lý Đại vẻ mặt khát vọng, dứt khoát nói:
- Vậy để Lang Phong đại ca cùng đi với ta. Lý Đại ngươi ở lại trang viên tu luyện cho tốt Huyền Dương quyết mà ta đưa cho ngươi, qua một thời gian ta sẽ kiểm tra, nếu như không có tiến bộ gì, ngươi chuẩn bị vào trong Bát trận đồ hưởng thụ đi. Đừng lo lắng, không mất mạng đâu mà sợ.
Lang Phong đại ca lập tức ra vẻ thắng lợi nhìn Lý Đại, còn Lý Đại mặt mày ủ rũ. Không có cách nào, ai bảo ta là sư phụ hắn, lời ta nói hắn dám không nghe sao.
- Được rồi, bắt đầu từ hôm nay, việc thứ nhất, Vương ca, cửa tiệm mà huynh mua đó đã trang hoàng xong chưa? Nếu chưa xong thì hãy nhanh lên. Việc thứ hai, các bằng hữu của Trương đại thúc và người nhà của họ sắp đến, hãy chuẩn bị phòng cho thật tốt, Vũ tỷ, việc này giao cho tỷ. Còn có một việc quan trọng nhất, chính là chuẩn bị mừng năm mới, ha…
Mọi người đều nghĩ đến ngày mai đã là ngày đầu năm mới, đều cười lên…
……
Nghe tiếng pháo trúc bên ngoài, tâm tình ta rất tốt. Hôm qua Vương ca còn mua một chiếc du thuyền rất đẹp để trong hồ nhân tạo trước cửa, nói là cho ta một sự kinh ngạc. Nhưng sau khi ta nhìn thấy hai cái miệng nhỏ của bọn họ nói chuyện yêu đương trên du thuyền, ta cảm thấy giống như mình bị lừa vậy.
Núi xanh nước biếc, du thuyền cầu đá, tại nơi thành thị phồn hoa nhất, tại địa phương tốt thế này thật sự là một loại hưởng thụ, rất đáng tiền, dù là một trăm vạn lượng bạc cũng đáng. Không xa là một cây quế lớn không biết đã sống bao nhiêu năm, không ngờ phủ bóng cả một nửa hồ nhân tạo.
- Năm mới vui vẻ, chúc tiểu lão gia mỗi năm đều vui vẻ. Tiểu lão gia, những vị khách ngài nói đã đến rồi, có không ít người.
Nha hoàn riêng Hạ Thủy của ta đến bên cạnh nói, nàng ta là người hầu duy nhất biết chuyện ta biến hóa.
À, những “bảo bối” này cuối cùng cũng đến rồi, ta đã chờ bọn họ rất lâu, xem ra bọn họ đến đây cùng ta mừng năm mới. Ta cũng không trả lời nha hoàn, đi thẳng về phía cửa lớn.
Tốc độ của ta tuyệt đối rất nhanh, nhưng sau khi ta đến cửa lớn đã không còn thấy bóng người, không lẽ bọn họ đi rồi. Ta lập tức bước ra cửa lớn, nhìn trên đường cũng không có nhân vật đặc biệt nào, chỉ có đám người dạo phố đầu năm. Ta quay đầu nhìn hai gã gia đinh giữ cửa, hỏi:
- Hai người các ngươi, có thấy một nhóm người đến đây không?
- Bẩm tiểu lão gia, vừa rồi có một nhóm người ở đây.
Ta lập tức nói:
- Bọn họ giờ đi đâu rồi?
- Bẩm tiểu lão gia, vừa rồi Trương đại thúc đã dẫn bọn họ vào trang viên.
Nghe vậy, hiển nhiên là Trương đại thúc đã dẫn bọn họ vào trang viên. Ta lập tức đi đến phòng Trương đại thúc. Hạ Thủy lại chạy đến bên cạnh ta, gọi:
- Tiểu lão gia, vừa rồi nô tì còn chưa nói hết, bọn họ hiện đang ở chỗ Trương đại thúc.
Sao ngươi không nói sớm một chút. Ta nhanh như chớp lướt đến bên ngoài phòng Trương đại thúc, lập tức dừng lại, chỉnh đốn y phục, sau đó mới rảo bước vào trong phòng.
Trương đại thúc đang cùng với bằng hữu cũ đàm đạo những chuyện xảy ra, vừa ngẩng đầu lên, nhìn thấy ta đi đến, lập tức nói với bốn lão bằng hữu:
- Đến đây, các vị, vị này chính là lão bản của ta, Trương Tinh Phong tiểu lão gia.
Bốn lão già đó đều chuyển ánh mắt sang nhìn ta, ta còn có thể cảm nhận trong ánh mắt có một chút xem thường. Ngươi nói xem, bọn họ bị Bảo Ngọc Tường sa thải, quá nửa là vì không chịu lấy lòng nhị công tử, bọn họ đều chuyên tâm vào sự nghiệp nghệ thuật điêu khắc, sao có thể tôn kính một đứa trẻ? Cho dù ta là lão bản của bọn họ.
Ta đương nhiên không tức giận bọn họ. Ta mỉm cười nhìn Trương đại thúc nói:
- Trương đại thúc, nơi ăn chốn ở của họ đều an bài tốt cả rồi chứ? Sau này việc của bọn họ, đại thúc chú ý một chút, ta chỉ đến xem thử, thấy bọn họ ta đã yên tâm rồi. Ta không quấy rầy mọi người nói chuyện, xin đi trước. Các vị, ta đi trước, để Trương đại thúc đưa mọi người tham quan trang viên.
Ta nói xong, không chờ Trương đại thúc trả lời, nhìn bốn lão già mỉm cười, sau đó đi thẳng ra ngoài.
Ta không nghĩ sẽ ở cùng mấy lão già đó, nhìn thấy bọn họ, biết bọn họ đã đến thì ta yên tâm rồi. Có bọn họ thì sẽ có ngọc khí tốt liên tục không ngừng, tiệm ngọc khí Long Đằng của ta sẽ lời to. Ai, ta cần hưởng thụ năm mới vui vẻ với bọn đại ca một chút, dù sao ta cũng là một đứa trẻ mà.
Ta lập tức đi đến chỗ Lang Phong đại ca của ta…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.