Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 209: Hộ Tông Đại Trận




Trương Tinh Phong trong lòng điên cuồng gào lên: “Đây là chuyện gì, đây rốt cuộc thì đây là chuyện gì? Sao lại có thể như vậy, uy lực của đạo thiên lôi thứ bốn mươi chín không phải chỉ mạnh gấp đôi đạo thứ bốn mươi tám hay sao?”
Nhưng làm sao Trương Tinh Phong có thể biết được đáp án? Hắn hiện tại đã không còn thời gian suy nghĩ, bởi vì đạo thiên lôi màu đen cường đại đã bắt đầu công kích hắn. Đạo thiên lôi mạnh gấp bốn lần đạo thứ bốn mươi tám khiến cho hắn không thể suy nghĩ được gì.
Nhục thể của Trương Tinh Phong chống cự, không ngừng chống cự. Ngay cả vết nứt không gian cũng không thể chống lại được đạo thiên lôi màu đen này. Cơ nhục của hắn bắt đầu run rẩy, từng tia máu tươi bắt đầu phun ra.
Đệ tử của Thiên Tâm tông nhìn thấy trong thiểm điện màu đen có một tia huyết hồng, tất cả trong lòng đều run lên. Bất quá bọn họ không thể nhìn thấy được thiểm điện màu đen đang quấn quanh người Trương Tinh Phong, không ngừng công kích.
Tất cả chỉ thấy một màu đen, chỉ có một màu đen. Trong màu đen ấy, Trương Tinh Phong rốt cuộc như thế nào, không một ai biết được, cũng không một ai dám nghĩ đến, kỳ thật tia máu tươi vừa rồi đã báo hiệu một điều gì đó.
Từ lúc nhục thể bị công phá lần đầu tiên, tiên huyết bắt đầu trào ra ngoài, phòng ngự toàn thân Trương Tinh Phong lập tức từng bước bị phá hủy, huyết nhục trên người cũng bị thiên lôi thôn phệ.
Trương Tinh Phong giận dữ trừng mắt, hắn cũng không thể kiên trì được nữa. Nếu như còn tiếp tục, thì không phải là dũng sĩ nữa mà là kẻ ngu ngốc. Trương Tinh Phong tâm thần vừa động, Nhu Kim lập tức xuất hiện bên ngoài thân thể hắn, thiên hỏa trong trong lúc sinh tử cũng cường thịnh trở lại.
Thiên lôi chi lực không thể kéo dài, sau khi Trương Tinh Phong dựa vào Nhu Kim chống cự một lúc, nó bắt đầu suy giảm rồi tiêu tán.
“Long Linh lão đại, ngươi nói xem chúng ta cứ đứng nhìn Trương tiểu tử trọng thương như vậy, có phải là không được tốt lắm hay không? Chỉ cần Long Linh lão đại ra tay, không phải có thể để cho Trương tiểu tử tiến vào Long Linh không gian hay sao? Đến lúc đó, cần gì phải lo lắng đến đạo thiên lôi nhỏ bé ấy. Đáng tiếc là Thiên Vũ ta mới chỉ là trung cấp thần khí, không thể chủ động đưa Trương tiểu tử vào bên trong được!”
“Thiên Vũ, ngươi không cần gấp. Ngươi hiện tại đã là đỉnh phong của trung cấp thần khí, chỉ cần sau này công lực của Trương tiểu tử đề thăng, có thể đột phá ‘Chú Thần Chân Giải’, luyện chế thêm cho ngươi một chút, tin rằng ngươi có thể đột phá trung cấp thần khí. Dù sao thì năm đó lão chủ nhân Bàn Cổ luyện chế ra ngươi cũng chỉ kém một chút là đạt đến đỉnh cấp thần khí rồi!”
“Không biết trung cấp thần khí và đỉnh cấp thần khí chênh lệch lớn đến mức nào? Nhớ lại Khai Thiên lão đại năm đó đã là siêu việt đỉnh cấp thần khí, lúc tại truyền tống thông đạo bảo hộ tên tiểu tử Tiêu Lâm, không ngờ lại có thể xuất hiện bên ngoài thân thể Tiêu Lâm trực tiếp công kích tên gia hỏa của ma giới kia. Nên biết rằng thần khí hộ thể bình thường chỉ có thể ở bên trong cơ thể, dù sao thì Tiêu Lâm năm đó công lực vẫn còn chưa đạt đến Thiên Tiên.”
Long Linh cũng phải cảm thán: “Ta có thể tưởng tượng được sự lợi hại của Khai Thiên. Ngươi nói tên Tiêu Lâm lúc đó vẫn còn chưa đạt đến cảnh giới Thiên Tiên, vậy mà Khai Thiên thần phủ lại có thể tự mình thoát li thân thể công kích. Xem ra, hắn đã siêu việt hơn cả ta rồi, ta hiện tại vẫn không có biện pháp tự mình di động. Ta nghĩ, Khai Thiên có thể đã đột phá đỉnh cấp thần khí, đạt đến cảnh giới mà chúng ta vẫn hằng mơ tưởng!”
Thiên vũ kích động nói: “Long Linh lão đại nói rất đúng, Khai Thiên năm đó đã là đỉnh cấp thần khí có lực công kích cường hãn nhất, đã đạt đến đỉnh phong của đỉnh cấp thần khí rồi, chỉ còn kém một bước là đạt đến cảnh giới kia. Hắn đã đi theo Bàn Cổ thời gian dài, hơn nữa lúc cuối cùng còn được Bàn Cổ dùng thần lực luyện chế qua, có thể đột phá cũng là chuyện bình thường. Bất quá, ta thật sự muốn biết đạt đến cảnh giới ấy rốt cuộc là như thế nào. Có điều hiện tại thì Khai Thiên lại đang ở ma giới. Ai, không biết năm đó tên gia hỏa Tiêu Lâm đến ma giới rốt cuộc như thế nào rồi. Bất quá bên cạnh hắn có Khai Thiên lão đại, ta cũng không lo lắng!”
“Hắc hắc, Thiên Vũ, ngươi xem, Sinh Chi Nguyên Cực đã không chờ được nữa rồi!” Long Linh cười nói.
“Hai tên gia hỏa các ngươi cứ thoải mái nhìn hắn bị thương, ta không xem nổi nữa!” Sinh Chi Nguyên Cực bản thân vốn là tinh thể cực chí của sinh mệnh lực, đã đạt đến đẳng cấp thần khí dùng sinh mệnh lực cứu người là sở trường của nó.
Sinh Chi Nguyên Cực không thể tự di động, chỉ có thể không ngừng phát ra sinh mệnh lực, từ bên trong Thiên Vũ phát tán lên người Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong dựa vào Tử Kim Nguyên Tôn khôi phục lại thân thể, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy bất lực: “Ai, thân thể quá mạnh cũng có điểm không tốt, lần này bị công kích đến trọng thương, năng lượng cần để khôi phục không ngờ lại nhiều như vậy. Xem ra thân thể càng mạnh thì năng lượng cần thiết để khôi phục cũng càng lớn. Ồ, đây là cái gì? Sinh mệnh lực thật cường đại!” Trương Tinh Phong trơn mắt há mồm nhìn thân thể đang khôi phục lại với một tốc độ khủng bố.
Sinh mệnh lực cường đại chữa trị thương thế, hoàn toàn là tự nhiên, không giống như Trương Tinh Phong dùng vô cực lực của bản thân. Mặc dù vô cực lực đẳng cấp không thấp hơn so với sinh mệnh lực, nhưng về phương diện khôi phục thân thể và chữa trị thương thế thì nó còn lâu mới sánh bằng.
Chỉ sau vài lần hô hấp, nhục thể của Trương Tinh Phong đã khôi phục lai như lúc ban đầu.
“Tinh Phong, thân thể của ngươi thật là quá hao tốn sinh mệnh lực của ta. Không ngờ khôi phục một thân thể mà phải hao tốn nhiều sinh mệnh lực đến như vậy, ta phải nghỉ một lát đã!” Thanh âm của Sinh Chi Nguyên Cực vang lên trong đầu Trương Tinh Phong.
Trương Tinh Phong lúc này mới biết, sinh mệnh lực vừa rồi là do Sinh Chi Nguyên Cực phát ra. Từ khi thu được Sinh Chi Nguyên Cực đến nay, Trương Tinh Phong dường như đã quên mất sự tồn tại của nó, bởi vì hắn cũng không gặp qua chuyện gì quá nguy hiểm. Hơn nữa sinh mệnh lực của Sinh Chi Nguyên Cực đối với khôi phục thân thể có sự trợ giúp rất lớn, còn đối với nguyên anh trọng thương lại không có dụng bao nhiêu. Mà Trương Tinh Phong lại cho rằng chỉ cần Tử Kim Nguyên Tôn của bản thân không xảy ra chuyện, nhục thể cũng sẽ không có vấn đề gì, cho nên hắn cũng không để ý gì đến Sinh Chi Nguyên Cực.
“Ai nha, Sinh Chi Nguyên Cực này đối với ta xem ra vẫn có sự trợ giúp rất lớn. Tốc độ khôi phục của ta còn nhanh hơn cả tốc độ phá hủy của thiên lôi. Không tệ, không tệ, xem ra sau này phải hảo hảo giao lưu với hắn, bồi dưỡng một chút cảm tình!” Trương Tinh Phong trong lòng thầm nói.
“A~~~~~~” “Nga~~~~~” “Ha ha~~~~~~”
Từng trận hoan hô không ngừng vang lên, bởi vì đệ tử Thiên Tâm tông đều kinh hỉ phát hiện ra, sau khi màu đen tiêu tán, Trương Tinh Phong lại xuất hiện trước mặt họ, hoàn toàn không hề có một chút thương tích, y phục màu vàng kim càng làm cho hắn trở nên uy phong.
Trương Tinh Phong cũng biết, vừa rồi khi bị công kích, y phục bên ngoài đã sớm rách tan. Y phục sau đó được tạo thành từ năng lượng bản thân, vào lúc cuối cùng khi bị một đạo thiên lôi công phá cũng đã tiêu tan. Hắn chờ đến khi thân thể bắt đầu khôi phục, lập tức dùng vô cực lưc hình thành một bộ y phục bên ngoài.
- Nhị ca, nhị ca, hống hống~~~~ Không hổ là nhị ca của bổn trưởng lão! Đạo thiên lôi cuối cùng kia, Tiểu Long ta ở bên trong trận pháp cũng cảm nhận được, thật sự là quá mạnh!
Tiểu Long đã hoàn toàn khỏe mạnh, những vết thương vừa rồi đã lành lại, xem ra lực khôi phục của long tộc quả thật là cường đại.
Trương Tinh Phong nghe được, cũng cảm thấy có chút nghi hoặc. Vừa rồi mải lo đối phó với thiên lôi, nhưng hiện tại thì đã có thời gian suy nghĩ. Hắn liền tiến vào bên trong trận pháp, nhìn mấy vị huynh đệ nói:
- Đạo thiên lôi cuối cùng theo lý thì phải mạnh hơn đạo thứ bốn mưoi tám khoảng hai lần. Thế nhưng đạo thiên lôi vừa rồi dường như còn mạnh hơn gấp bốn lần!
Bích Ngôn chợt nghĩ đến một khả năng, dè dặt nói:
- Phải chăng là một đạo thiên lôi sau cùng mà kiếp vân chuẩn bị đối phó với Long trưởng lão đã dung hợp vào trong đạo của sư tôn?
Tất cả đều ngẩn người, nhưng sau đó lại cảm thấy có đạo lý. Nếu như không phải, vậy thì thiên lôi chi lực do kiếp vân chuyển bị cho Tiểu Long đã đi đâu?
[thiếu một đoạn]
Nhìn bộ dạng của Tiểu Long, mọi người đều bật cười. Trương Tinh Phong cũng cười:
- Tiểu Long, cũng không phải nói ngươi, huống chi bây giờ ta cũng đâu có việc gì!
- Đúng, đúng vậy! Nhị ca không có chuyện, các ngươi còn nhìn ta làm gì?
Tiểu Long bộ dạng rất vô tội. Đột nhiên hắn lại cảm thấy bản thân mình rất không có khí thế, liền gào lên:
- Hống hống~~~~ Bổn trưởng lão là người các ngươi có thể cười nhạo sao! Hống hống~~~~ A Giao, ra đây cho ta xem! Kẻ nào còn bất kính, dùng loại ánh mắt đáng ghét nhìn bổn trưởng lão, ngươi hãy giáo huấn bọn chúng cho ta!
- Dát dát, lão đại gọi ta làm gì vậy? Muốn đánh người à, là kẻ nào, lão đại cứ nói!
Một đại hán xuất hiện, thân thể so với Tiểu Long còn to lớn hơn, người cao đến gần năm mét, trên trán còn có lớp vảy màu xanh trông cực kỳ khủng bố.
Tiểu Long đắc ý nhìn thủ hạ số một của mình. Thu thập nhiều linh thú như vậy, nhưng chỉ có A Giao này là hắn vừa ý nhất, đã cấp cho A Giao không ít tiên tinh. Trương Tinh Phong khi từ Minh Linh tinh trở về cũng cấp cho A Giao một khỏa nội đan của rồng. Một viên nội đan lớn như vậy, A Giao vừa ăn vào lập tức bắt đầu biến hóa, trực tiếp đạt đến Hóa Hình kỳ.
A Giao bản thân có thể xem như là linh thú cường đại, so với tiên thú chênh lệch không bao nhiêu. Có điều sau ăn nội đan của rồng, hắn đã bắt đầu biến hóa, đã có một chút đặc trưng của rồng, có thể xem như là một nửa thần thú, thực lực cũng đột nhiên tăng vọt. Chỉ có điều muốn hoàn toàn hấp thu viên nội đan lớn như vậy cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- A Giao, đừng có cùng Tiểu Long làm loạn!
Trương Tinh Phong nhìn A Giao lên tiếng. A Giao lập tức im bặt. Đối với Tiểu Long mà nói thì hắn chính là bội phục, khí tức của rồng trên người Tiểu Long làm cho hắn thần phục. Thế nhưng đối với Trương Tinh Phong, thứ nhất là cảm kích, cảm kích Trương Tinh Phong cho hắn long đan, thứ hai là sùng bái, sùng bái đối với thực lực cường đại của Trương Tinh Phong. Thần thú sùng bái cường giả là chuyện tự nhiên, nếu không thì nhiều linh thú như vậy cũng sẽ không dễ dàng theo Tiểu Long đến Thiên Diễn tinh.
- Mọi người trở về phòng của mình đi, đừng có đứng nghệch ra ở đây nữa!
Trương Tinh Phong nhìn đệ tử Thiên Tâm tông đứng đầy cả ngọn núi, mỉm cười nói. Tất cả đệ tử nghe thấy lập tức dạ ran một tiếng, sau đó nhanh chóng trở về phòng tu luyện. Hiện tại sự sùng bái của bọn họ đối với Trương Tinh Phong đã đạt đến mức từ trước đến nay chưa từng có, lời nói của Trương Tinh Phong bọn họ đương nhiên kiên quyết chấp hành.
Trương Tinh Phong và những nhân vật cấp cao của Thiên Tâm tông cũng đi vào bên trong đại điện.
Những trưởng lão lần lượt ngồi xuống. Bưu lão nhị là người hưng phấn nhất, vừa ngồi xuống đã oang oang:
- Lão đại, hôm nay thậc sự là sảng khoái! Hắc hắc, đáng tiếc là chuyện vui như vậy phải đợi cả ngàn năm nữa may ra mới đến lượt ta!
Nói xong, biểu tình của hắn còn có vẻ rất tiếc nuối.
Tất cả mọi người đều nhớ lại cảnh vừa rồi, Bưu lão nhị đứng ở ranh giới của trận pháp, đi ra rồi lại chui vào, không ngừng đùa giỡn kiếp vân. Tất cả đều bật cười, trong lòng cảm thấy rất sảng khoái. Đùa giỡn kiếp vân như vậy, ai lại không cảm thấy hưng phấn? Dù sao thì trong quá khứ, kiếp vân chính là đại biểu cho tai nạn.
- Lão đại, chúng ta đã có hộ tông đại trận, ngay cả thiên kiếp và tán tiên chi kiếp cũng không sợ. Hắc hắc, thực lực không đủ, hoàn toàn có thể ở lại Phương Diễn sơn tiếp tục tu luyện. Thiên kiếp và tán tiên chi kiếp cũng chẳng có biện pháp nào đối phó với chúng ta!
Lam Sơn và Bưu lão nhị tính khí giống nhau, đều là những đại hán thô kệch, mỗi một lần gặp phải thiên kiếp đều là run rẩy sợ hãi. Hiện tại đã tốt hơn nhiều, có đại trận này, thực lực không đủ thì có thể không xuất trận, thật là kỳ diệu!
- Lam Sơn tiền bối nói đúng. Sau này đã có hộ tông đại trận, đệ tử Thiên Tâm tông ta cho dù đạt đến Độ Kiếp kỳ cũng hoàn toàn có thể ở bên trong Thiên Tâm tông tiếp tục tu luyện, khi nào đạt đến cảnh giới Thiên Tiên thì lại ra ngoài. Đến lúc đó thiên kiếp hoàn toàn vô cùng đơn giản, căn bản là không có nguy hiểm gì!
Bích Ngôn dường như đang nghĩ đến cảnh đệ tử của Thiên Tâm tông người nào cũng nhẹ nhàng độ qua thiên kiếp, trong lòng kích động.
Trương Tinh Phong lúc này cũng đang nghĩ đến các công dụng kỳ diệu của hộ tông đại trận này, mỉm cười gật gật đầu.
- Xem xa, từ giờ trở đi phải lợi dụng hộ tông đại trận này cho thật tốt. Có đại trận này, Thiên Tâm tông còn không cường đại hay sao? Có đại trận này, cho dù là Đại La Kim Tiên và Cửu Thiên Huyền Tiên cũng phải đành bó tay. Có đại trận này, cho dù là thiên kiếp và tán tiên chi kiếp cũng không có biện pháp để đối phó với Thiên Tâm tông chúng ta!
Trương Tinh Phong nói đến đây, tất cả trưởng lão đều cảm thấy kích động. Đúng vậy, có đại trận như thế này, còn điều gì có thể uy hiếp được Thiên Tâm tông?
Kỳ thật, đại trận này căn bản là không nên tồn tại ở tu chân giới. Huyết Sát môn, một trong ma giới tam đại tông phái, là tông phái có cùng đẳng cấp với tiên giới tứ tông. Luận về thế lực, ma giới tam môn so với tiên giới tứ tông thậm chí còn mạnh hơn.
Hộ tông đại trận của Huyết Sát môn uy lực cường đại, cho dù là tại ma giới cũng là cực đỉnh, ngăn cản tán tiên chi kiếp đương nhiên là rất nhẹ nhàng.
Trương Tinh Phong đột nhiên hăng hái nói ra mục tiêu của hắn:
- Có đại trận như vậy, Thiên Tâm tông từ bây giờ còn phải lo cái gì? Siêu đại tông phái đối với chúng ta cũng không phải là vấn đề!
Tất cả trưởng lão, mấy huynh đệ Lam Sơn người nào ánh mắt cũng sáng rực lên. Siêu đại tông phái, danh xưng rực rỡ đến mức nào? Tất cả đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
- Thái thượng trưởng lão, nam tử mà lần trước thái thượng trưởng lão đem về hiện tại đã biến thành một cái kén màu hồng!-
Bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm của đệ tử Thiên Tâm tông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.