Trong lúc Trương Tinh Phong cùng với Phong Ngữ Yên nhàn nhã dạo chơi khắp nơi, “Thiên Phong” lại đang phải đối mặt với ngày diệt vong.
Tiểu Long gác chân ngồi trong quầy, bộ dáng giống như một lão bản, một kiện đỉnh cấp tiên khí không ngừng lơ lửng trên tay. Đỉnh cấp tiên khí này đương nhiên không phải lấy trong quầy. Trong quầy của “Thiên Phong” chỉ có mười kiện hạ cấp tiên khí và ba kiện trung cấp tiên khí. Còn như đỉnh cấp tiên khí, Tiểu Long vẫn chưa thấy ai có đủ tài lực để mua.
“Tên tiểu tử Trọng Hoành này cũng thật là, dẫn hết cả ba mươi tiên nhân quay lại Thiên Diễn Tinh, chỉ còn một mình bổn trưởng lão với mười mấy tên đệ tử. Ân, thật là buồn chán!” Tiểu Long liếc mắt nhìn những đệ tử Thiên Tâm Tông cung kính chung quanh, cảm thấy vô cùng nhàm chán.
Đột nhiên, hai mắt của hắn sáng rực lớn, bởi vì lúc này bên ngoài cửa lớn đang có không ít tiên nhân tiến vào, thậm chí còn có hai Đại La Kim Tiên.
- Mua bán lớn đến nhà!
Tiểu Long hô lên một tiếng, lập tức từ trên ghế đứng dậy.
- Uy, các vị muốn mua gì? Muốn bao nhiêu tiên khí bổn trưởng lão cũng có. À, các vị có đủ tiên tinh không vậy? Tiên khí này rất đắt, các vị nhiều người như vậy, số tiền để mua tiên khí cũng không ít đâu!
Tiểu Long đứng một bên, vừa mở mồm là không ngừng lảm nhảm.
Tử Phiên nghe vậy, chân mày khẽ nhíu lại. Sau lưng hắn, một gã nửa tiên nửa tặc hình dáng như một con khỉ cười phá lên:
- Hắc hắc, các vị lão tiên đây mua tiên khí mà phải cần tiên sinh sao? Ngươi đem tiên tinh đến đây hiếu kinh lão tiên, may ra lão tiên sẽ tha cho cái mạng nhỏ của ngươi. hắc hắc!
- Con mẹ ngươi chứ, tên con cháu loài rùa ngươi ở đâu chui ra đây? Ngươi vừa rồi nói cái gì, mua tiên khí không trả tiên tinh, còn muốn bổn trưởng lão giao tiên tinh cho ngươi? Hống hống~~ Con mẹ ngươi chứ, mau cút ngay cho bổn trưởng lão, cái thứ con cháu loài rùa như ngươi không xứng để bổn trưởng lão ăn thịt!
Tiểu Long hung tợn quát lên.
Tiên nhân kia sững sờ, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Hắn chỉ vào Tiểu Long, hai mắt mở lớn. “Ngươi... ngươi... ngươi!” Hắn một câu cũng nói không ra.
“Mấy tiểu tử, chạy mau đi! Đám người này là đến gây sự, trong đó còn có hai Đại La Kim Tiên. Mau đi tìm nhị ca của ta, thái thượng trưởng lão của các ngươi!” Tiểu Long cũng không ngu ngốc, vừa nhìn đã biết những người này không có ý tốt. Hắn cũng biết một mình không đối phó nổi với lũ gia hỏa này. Hai Đại La Kim Tiên, hơn bốn mươi La Thiên Thượng Tiên, còn có gần năm mươi Thiên Tiên. Cứ theo như mười La Thiên Thượng Tiên có thể đối phó được với một Đại La Kim Tiên mà tính, không có sáu bảy Đại La Kim Tiên căn bản không thể chống lại được. Hắn cũng không nghĩ mình là vạn năng, cho dù có một kiện hạ cấp thần khí cũng không thể chống lại nhiều người như vậy.
“Ân, nghe kỹ đây, làm như không có chuyện gì, từ từ đi ra ngoài!” Tiểu Long cũng không phải ngốc, lập tức đề tỉnh mười mấy đệ tử.
Mà lúc này, tất cả tiên nhân đều bị câu chửi giống như lưu manh đầu đường xó chợ của Tiểu Long khiến cho đờ người ra. Những tiên nhân bọn họ mặc dù cũng không phải là loại tốt lành gì, nhưng bảo họ giết người thì dễ, chứ còn chửi người thì làm không nổi.
Tiểu Long vô cùng đắc ý: “Ân, lúc trước đi bắt linh thú, đi qua mấy cái tinh cầu phàm nhân, học được vài câu chửi thật là hữu dụng. À, để bổn trưởng lão nghĩ xem, còn câu gì nữa...... À, nhớ ra rồi!”
- Hắc hắc, lũ cặn bã các ngươi, mau dập đầu lạy đại gia vài cái, đại gia ta có thể sẽ bỏ qua cho. Hắc hắc, lũ cặn bã, không nghe thấy à?
Tiểu Long bộ dạng cũng học đủ mười phần, hoàn toàn giống như mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ tại phàm nhân tinh cầu. Hắn thầm lắc đầu: “Đại gia? Xưng như thế này cảm giác không có khí thế như khi xưng là ‘bổn trưởng lão’. Bất quá, như vậy cũng sảng khoái rồi!”
Lúc này tất cả tiên nhân của Tử Hà Cảnh đều ngẩn người ra nhìn tiểu Long. “Cặn bã!” không ngờ có người dám chửi bọn họ như vậy. Đột nhiên, cả đám đều tỉnh táo lại, tên nào tên nấy đều trên đầu bốc khói, trong mắt bốc lửa.
- Tên hỗn đản này đang đánh lạc hướng chúng ta, đám đệ tử chạy mất rồi!
Một tiên nhân phía sau chợt cao giọng hô lên.
- Giết! Hai vị Thiên Tiên ở phía sau hãy đuổi theo giết đám đệ tử. Các vị đồng đạo, theo ta giết tên hỗn đản không biết từ đâu chui ra này. Giết!
Tử Phiên đã muốn phát điên, tiên kiếm trong tay vẽ nên một cầu vồng dài gần một trượng, bắn thẳng về phía Tiểu Long.
- Hống hống~~ Cuối cùng cũng lòi cái đuôi hồ ly ra rồi. Ha ha ha, hãy xem Âm Dương Sơn của bổn trưởng lão!
Tiểu Long đã phát cuồng, thân thể cao hai thước trong nháy mắt bạo trướng, đạt đến ba thước kinh người. Chung quanh thân thể phát ra khí lưu màu đỏ sậm cực kì khủng bố.
Hai tòa Âm Dương Sơn trong nháy mắt bắt đầu biến lớn, hình thành hai thạch đôn lớn nhỏ trong tay Tiểu Long. Đến khi bay đến trước mặt đám tiên nhân gần như đã chiếm trọn toàn bộ không gian bên trong đại sảnh.
- Đây là tiên khí gì vậy? Thật là kinh khủng!
Một tiên nhân ở phía xa chấn kinh lên tiếng.
- Không, không phải tiên khí, đó là thần khí, là thần khí!
Một tiên nhân gần đó nhìn thấy Âm Dương Sơn lao đến trước mặt, lớn tiếng gào lên. Lúc này hắn muốn thuấn di, nhưng Âm Dương sơn đã hoàn phong tỏa hắn. Đây cũng chính là công hiệu cường đại của thần khí, bất quá nó cũng chỉ có thể phong tỏa được một mục tiêu mà thôi, chuyện này khiến cho tiểu Long có chút tiếc nuối. Những tiên nhân khác đã sớm chạy sang một bên.
“Oanh!” Hai tòa Âm Dương Sơn đập xuống hai vị tiên nhân. Trong nháy mắt lại trở về tay Tiểu Long, tiếp tục công kích.
“Phốc!” Một tiên nhân bị đập trúng khó khăn đứng dậy, hắn chính là Phong Thiên, một trong hai Đại La Kim Tiên. May mắn là hắn công lực cao, lại thêm trên người có đỉnh cấp tiên giáp bảo hộ, nhờ vậy mới có thể giữ được tính mạng. Nhưng trúng một đòn này cũng khiến cho hắn trọng thương, không có thời gian trăm năm thì không thể hồi phục được. Người còn lại đã bị đánh thành thịt vụn, thực lực của La Thiên Thượng Tiên căn bản không thể chịu nổi một đòn.
Cú đánh này khiến cho tất cả tiên nhân đều biến sắc.
- Đại Diễn Ngũ Hành Kiếm Trận!
Tử Phiên lập tức hét lớn.
Hai mươi lăm La Thiên Thượng Tiên lập tức tụ tập lại. Cứ năm người hợp thành một “Đại Diễn Ngũ Hành Kiếm Trận” nhỏ. Tất cả hợp lại thành một “Đại Diễn Ngũ Hành Kiếm Trận” khổng lồ!
- Chu thiên thủy chuyển, thiên kiếm xuất sao!
Hai mươi lăm La Thiên Thượng Tiên đồng thanh hô lớn.
Một thanh trường kiếm không lồ cổ kính xuất hiện phía trên hai mươi lăm La Thiên Thượng Tiên. Khí thế cường đại lấy trận pháp làm trung tâm, khuếch tán ra xung quanh. Mặt tiền cửa tiệm rộng lớn từ từ bị hủy diệt, chỉ còn lưu lại trên mặt đất những bụi phấn.
- Oa, quác quác, bổn trưởng lão không đùa với các ngươi nữa, chuồn thôi!
Thân hình Tiểu Long chợt lóe lên, nhưng chỉ trong nháy mắt lại xuất hiện ở chỗ cũ.
- Thiên kiếm đã phong tỏa không gian này, ngươi hãy chuẩn bị chịu chết đi!
Tư Phiên lãnh khốc nhìn Tiểu Long.
- Phiên trưởng lão, mười mấy đệ tử Thiên Tâm tông bỏ chạy đều đã bị giết chết, không kẻ nào trốn thoát!
Một tiên nhân từ xa bay đến, báo cáo với Tử Phiên.
Tử Phiên gật gật đầu, hai vị Thiên Tiên giết mấy tên đệ tử bình thường đương nhiên là rất nhẹ nhàng.
Nhưng Thiên Tiên này trong lòng lại thầm nghĩ: “Ta cũng chẳng biết Thiên Tâm tông rốt cuộc là có bao nhiêu đệ tử chạy ra nữa. Chúng ta hai người chỉ giết mười ba người mà chúng ta nhìn thấy. Còn về phần lúc đầu có ai chạy ra không thì chúng ta cũng không biết!”
Đương nhiên, những lời này hắn cũng không dám nói ra. Càng huống chi, bản thân Tử Phiên cũng không biết Thiên Tâm tông tổng cộng có bao nhiêu đệ tử tại đây.
- Giao thần khí ra đây, bổn trưởng lão sẽ tha cho ngươi một mạng. Ngươi đừng mong có thể trốn thoát!
Tử Phiên lên tiếng dụ hoặc.
Tiểu Long cười mỉa:
- Thật vậy sao?
- Nhất sơn chấn thiên hạ!
Âm Dương Sơn xoay tròn trên đầu Tiểu Long, khí lưu màu đỏ sậm không ngừng tập trung lại. Uy lực chân chính của Âm Dương Sơn không phải chỉ đơn giản như Trương Tinh Phong tưởng tượng lúc đầu. Bởi vì Trương Tinh Phong lúc trước không hề đem Âm Dương Sơn nhận chủ, đương nhiên không thể biết được tất cả công dụng của nó.
- Trảm!
Hai mươi lăm La Thiên Thượng Tiên đồng thời hét lên. Thiên kiếm khổng lồ lập tức lao về hướng Tiểu Long.
- Đập cho ta!
Tiểu Long khuôn mặt dữ tợn, lớn tiếng quát lên. Âm Dương Sơn lập tức tùy theo tâm ý của hắn đập về phía thiên kiếm.
Nhưng Tiểu Long lại không chú ý đến lúc này Tử Phiên đang không ngừng lẩm bẩm. Nếu như hắn cẩn thận lắng nghe, sẽ nhận ra Tử Phiên đang đọc một đoạn khẩu quyết: “Hữu hình hữu hoàn, thiên địa diệc chúc ảo khu, vô động ý sinh......”
“Oanh!”
“Phanh!”
Thiên kiếm khổng lồ bị Âm Dương Sơn mạnh mẽ đập tan. Thần khí không phải thứ mà loại năng lượng tụ hợp như thiên kiếm có thể chống lại được.
Hai mươi lăm vị La Thiên Thượng Tiên toàn thân chấn động, sắc mặt đỏ bừng, khóe miệng không cầm được chảy ra một tia máu. Thân hình Tiểu Long cũng rung lên, long nguyên lực bên trong cơ thể trở nên rối loạn. May mắn hắn là long tộc, thể chất cường hãn, hoàn toàn có thể chịu được lực lượng phản phệ.
- Hừ, thần khí vẫn là thần khí. Dựa vào các ngươi mà cũng muốn giết bổn trưởng lão, nằm mơ đi! Lũ cặn bã!
Tiểu Long lúc này trong lòng đang bị lửa giận thiêu đốt. Hắn vừa rồi đã nghe được, mười mấy đệ tử của Thiên Tâm tông đều đã chết, một người cũng không còn. Nhưng hắn cũng không biết, có ba đệ tử đã nhanh chân chạy thoát, vừa rồi chẳng qua chỉ là Thiên Tiên kia muốn sau này được ban thưởng nên mới nói như vậy. Bất quá, Tiểu Long cũng không dám khinh thường, bởi vì hắn biết hiện tại hơn một nửa nhân mã của đối phương vẫn chưa xuất thủ.
- Tử Thiên Minh, Huyết Kiếm Thiểm!
Tử Phiên bỗng quát lên, đỉnh cấp tiên khí “Tử Thiên Huyết Kiếm” bên người hắn đột nhiên lóe lên rồi biến mất.