Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 160: Phù Vân Tiên Phủ




Mặt nước biển xanh biếc, những cơn sóng không ngừng đánh vào bờ để lại trên bãi cát vô số những vỏ sò vỏ ốc. Trên mặt biển, từng đàn hải âu nhẹ nhàng tung cánh. Tất cả tạo nên một không khí an bình, tự nhiên.
Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên đang ngồi cạnh nhau trên một tảng đá, ngắm nhìn ánh nắng ban mai chiếu lên mặt bỉển phát ra những tia sáng óng ánh.
Ba năm, đã ba năm trời đằng đẳng, hoa tiền nguyệt hạ, hàn lãnh Tuyết Sơn, Côn Lôn ôn tuyền, Lạc Dương hoa hải...... tất cả những địa phương mỹ lệ đều đã in dấu chân của họ.
Trong ba năm này, tình hình thế lực của các thế gia cũng đã có rất nhiều chuyển biến.
Tinh Phong thế gia cường thế xuất tràng, số lượng cao thủ vượt xa các thế gia còn lại. Cùng với buôn bán da thú, đổ nghiệp, ngọc khí ba phương diện lũng đoạn, đã bắt đầu cạnh tranh ngôi vị thiên hạ đệ nhất thế gia cùng với Lý gia.
Lý gia vẫn như trước dựa vào lợi nhuận kinh người của diêm nghiệp (buôn bán muối), vẫn nắm chặt vị trí đệ nhất thế gia không chịu buông tay. Nhưng hiển nhiên, sự quật khởi của Tinh Phong thế gia đã không có cách nào ngăn cản được.
Thạch gia và Trương gia thế lực không hơn kém nhau bao nhiêu. Trước kia Thạch gia dựa vào Ma Tông chống lưng ở phía sau, cho nên mới có thể xếp trên Trương gia một bậc. Nhưng hiện nay phía sau của Trương gia còn có cả một Tinh Phong thế gia lực lượng còn hùng hậu hơn, lại thêm "Thiên Vũ lâu" và "Ám Huyết", thế lực của Trương gia ngược lại cao hơn Thạch gia một chút.
Vũ Văn gia vẫn như trước đứng ở vị trí cuối cùng. Cái chết của Vũ Văn Hóa Cập đã khiến cho toàn thể Vũ Văn gia phẫn nộ, bắt đầu quyết liệt công kích Lý gia trên phương diện buôn bán vải. Trước đây Lý gia đối việc kinh doanh này không coi trọng lắm, Vũ Văn gia vừa ra tay đã đoạt được hơn phân nửa thị trường. Cùng lúc đó, Tinh Phong thế gia cũng bắt đầu công kích trên phương diện đổ nghiệp, khiến cho Lý gia căn bản là không thể nào dốc toàn lực để đối phó với Vũ Văn gia.
Tình huống của năm đại thế gia rất không rõ ràng!
Lý gia và Tinh Phong thế gia cùng một đẳng cấp. Lý gia thắng về nhân số, Tinh Phong thế gia lại vượt trội về cao thủ.
Thạch gia và Trương gia cùng một đẳng cấp, thế lực cũng tương đương với nhau, trong lúc tranh đấu quyết liệt rất khó phân rõ ai mạnh ai yếu.
Vũ Văn thế gia vẫn đứng ở vị trí cuối cùng. Số lượng tiên thiên cao thủ trong thế gia không nhiều lắm. Cũng may là trước đây Vũ Văn Hóa Cập đã dựa vào tu ma pháp quyết huấn luyện được khoảng mười cao thủ Kim Đan kỳ, cho nên vẫn có thể miễn cưỡng bảo tồn được vị trí thế gia.
Trương Tinh Phong trong lòng thở dài: "Ai...... Vốn muốn nhanh chóng tìm ra một sơn môn thích hợp cho Thiên Tâm Tông, không ngờ đã ba năm rồi vẫn còn chưa tìm được!"
- Phong ca, những cảnh đẹp trên đại lục này hình như chúng ta đều đã đi qua hết rồi phải không?
Phong Ngữ Yên xoay người lại nhìn Trương Tinh Phong, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào hắn.
Trương Tinh Phong cảm thấy có điểm bất diệu, mỗi khi Phong Ngữ Yên dùng ánh mắt này nhìn hắn là y rằng sau đó sẽ có chuyện xảy ra. Nhưng cho dù đó có là hố bẫy thì hắn cũng phải nhảy vào mà thôi.
- Đúng vậy!
Trương Tinh Phong nhìn khuôn mặt đang cười rạng rỡ của Phong Ngữ Yên đáp lời.
- Ân...... Phong ca, muội bây giờ cũng là Kim Đan tiền kỳ, có thể ngự kiếm phi hành rồi đúng không?
Phong Ngữ Yên càng cười tươi hơn.
Trương Tinh Phong khẽ gật đầu. Trong ba năm này, Trương Tinh Phong hầu như mỗi ngày đều giúp Phong Ngữ Yên tẩy tủy, đả thông kinh mạch...... Dưới sự hỗ trợ của hỗn độn lực, trong vòng ba năm Phong Ngữ Yên đã đạt đến Kim Đan kỳ.
Phong Ngữ Yên nắm lấy cánh tay của Trương Tinh Phong nói:
- Vậy chúng ta có thể nào ra ngoài biển chơi không? Chúng ta ở trên trời cứ chậm rãi mà bay, không phải là rất lãng mạn sao?
Trương Tinh Phong trong lòng đột nhiên cảm thán: “Trời ạ, biển, biển rộng, so với đại lục còn lớn hơn rất nhiều, bây giờ mà du ngoạn thì biết đến bao giờ mới xong đây. Nhưng mà...... ta có thể từ chối được sao?” Trương Tinh Phong nhìn ánh mắt mong đợi của Phong Ngữ Yên, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.
- Được rồi, chúng ta sẽ ra biển!
Trương Tinh Phong đột nhiên cười, nụ cười rất rạng rỡ.
“Biển, tại sao trước đây ta lại không nghĩ đến nó? Trên biển có vô số hải đảo, ta chỉ cần tìm một nơi thật lớn, thật đẹp, không phải là đã có thể làm tông môn rồi sao? Thật đúng là ngu ngốc, uổng phí cho mình cất công tìm kiếm tại đại lục trong một thời gian dài như vậy. Những địa phương tại đại lục đương nhiên đều đã bị người ta chiếm lĩnh hết rồi. Hải đảo, trong đại hải có biết bao nhiêu là hải đảo, còn ta thì muốn tìm bao nhiêu? Một cái là đủ rồi!” Trương Tinh Phong vẻ mặt tươi cười, khiến cho Phong Ngữ Yên bên cạnh cảm thấy khó hiểu.
- Tốt lắm, Ngữ Yên, bây giờ chúng ta xuất phát được chưa?
Trương Tinh Phong mỉm cười nói, hiện tại quả thật hắn đang rất sốt ruột.
Phong Ngữ Yên lập tức mỉm cười, cặp mắt cũng híp lại:
- Được mà, hì hì, tướng công ~~~~~~~~
Trương Tinh Phong trong lòng giật mình. Lần này Phong Ngữ Yên lại gọi hắn là “tướng công” một cách vừa dài vừa kỳ quái như vậy, hắn biết mình nhất định sẽ gặp xui xẻo. Lần trước tại Tuyết Sơn khi nàng gọi như vậy, đã khiến cho hắn phải lặn lội đến An Nghi để tìm mua bột củ sen, chính là bởi vì nhớ tới bột củ sen có thể dưỡng nhan. Lần này lại có chuyện gì đây?
Trương Tinh Phong lập tức làm ra vẻ thản nhiên, bất quản chuyện gì đều có thể giải quyết được.
- Cũng không có chuyện gì đâu, chỉ là muốn tướng công tìm cho thiếp một đóa phù vân thật lớn. Bây giờ thiếp vẫn còn chưa có thực lực để ngự mây, tướng công có thể nào để cho thiếp đứng trên mây tham quan đại hải được không?
Phong Ngữ Yên mở miệng ra là “tướng công”, khiến cho Trương Tinh Phong nghe được trong lòng phấn chấn.
- Ngữ Yên, chuyện này đơn giản thôi mà!
Trương Tinh Phong mỉm cười. Đối với hắn chuyện này thật sự không khó, bởi vì trong “Chú Tiên Quyết” đã có ghi lại phương pháp luyện chế “Phù Vân Tiên Phủ”.
- Ngữ Yên, xem nhé, xem tướng công ta làm thế nào!
Phong Ngữ Yên đắc ý nói. Phong Ngữ Yên bên cạnh lập tức mỉm cười quan sát.
Trương Tinh Phong nhìn những đám mây trắng đang bay trên bầu trời, sắc mặt tươi cười đột nhiên thu liễm lại. Thân hình hắn chầm chập bay lên, trên người đột nhiên phát ra từng đạo hỗn độn lực. Chỉ thấy hai tay hắn khẽ hợp lại, sau đó lại mở ra, một cỗ hấp lực cường đại đột nhiên sản sinh.
Phương hướng của luồng hấp lực chính là bầu trời vô tận. Chỉ thấy từng đám mây trắng bắt đầu tụ hợp lại, từng đạo hỗn độn lực bắt đầu dung nhập vào trong những đám mây. Bản thân những đám mây bình thường không có cách nào luyện chế được, chỉ có dung nhập với hỗn độn lực mới có thể luyện chế.
Trương Tinh Phong khẽ mỉm cười, một khối vật thể màu vàng đột nhiên xuất hiện trên tay của hắn.
“Đã làm thì phải làm cho tốt!” Khối vật thể màu vàng lập tức bay vào bên trong “khí đỉnh”.
“Khí đỉnh” đột nhiên bay ra, tiếp theo là mười lăm thủ ấn quyết khiến cho Phong Ngữ Yên hoa cả mắt. “Khí đỉnh” mở ra, tất cả bạch vân đều bị hút vào bên trong. Trương Tinh Phong nhanh chóng đánh ra ba thủ ấn quyết cuối cùng, “khí đỉnh” đóng lại.
Trên người của Trương Tinh Phong bắt đầu phát ra từng đạo lục muội chân hỏa. Hắn khẽ mỉm cười, ánh mắt chợt lóe sáng, một luồng lục muội chân hỏa lập tức bay đến bên dưới khí đỉnh......
Sau nửa canh giờ, Trương Tinh Phong mỉm cười nhìn những đám mây đã biến thành màu vàng bên trong khí đỉnh. Tất cả đều đã đại công cáo thành. Hai tay của hắn lập tức kết thành mười tám thủ ấn quyết sau cùng, thu đỉnh.
Trương Tinh Phong mở khí đỉnh ra, một đám mây màu vàng phát ra ánh sáng chói lọi đột nhiên xuất hiện.
Trương Tinh Phong tâm ý vừa động, đám mây màu vàng lập tức biến đổi. Trước tiên là biến thành lớn hơn, sau đó lại phân thành hai nửa. Phần phía trên lập tức biến thành một tòa lâu vũ xinh đẹp, đám mây màu vàng bên dưới thì nâng tòa lâu vũ lên.
Trương Tinh Phong quan sát tất cả, khẽ mỉm cười, tỏ ra rất hài lòng. Chỉ đơn giản như vậy, một tòa “Phù Vân Tiên Phủ” đã hoàn thành.
- Phong ca, huynh thật là vĩ đại, quá vĩ đại!
Phong Ngữ Yên hưng phấn nhìn tòa “Phù Vân Tiên Phủ” xinh đẹp, lập tức ngự “Lục Hà” tiên kiếm do Trương Tinh Phong luyện chế cho nàng bay lên phía trên.
- A, Phong ca, đám mây này là thể rắn a, là thật! Oa, cái nhà này cũng như vậy, so với ngọc thạch còn cứng rắn hơn!
Phong Ngữ Yên đứng trên đám mây không ngừng reo lên.
Trương Tinh Phong mỉm cười, bay lên phía trên “Phù Vân Tiên Phủ”.
Phong Ngữ Yên nhìn thấy Trương Tinh Phong, lập tức chạy đến, nắm lấy cánh tay của hắn, bĩu môi nói:
- Phong ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Không phải là phù vân hay sao, tại sao lại biến thành thật thể như vậy?
Trương Tinh Phong lên tiếng giải thích:
- Sỡ dĩ người bình thường không thể ngự trên phù vân được, chính là bởi vì nó quá mỏng manh. Cho dù có nén ép lại, nó cũng sẽ lại phân tán ra. Ta kỳ thật là sử dụng hỗn độn lực để kết nối chúng lại, khiến cho chúng dày đặc hơn, bằng vào thực lực Kim Đan kỳ của nàng hoàn toàn có thể ngồi lên. Nhưng vì để cho lão bà nàng có thể thoải mái hưởng thụ du ngoạn, cho nên tướng công ta phải hao phí mất một viên một viên Kim Huyễn Thạch trân quý, luyện chế thành “Phù Vân Tiên Phủ” này. Tiên phủ này hoàn toàn có thể so sánh với một kiện đỉnh cấp pháp khí. Ha ha!
Cùng không biết chuyện gì xảy ra, ba năm nay ở cùng với Phong Ngữ Yên, Trương Tinh Phong thường xuyên cười rất nhiều. Có lẽ là vì hắn cao hứng vì thấy nàng vui vẻ, hoặc là hắn cao hứng vì được ở cùng với nàng. Bất quản nói như thế nào, tính cách trầm muộn trước đây của hắn đã thay đổi rất nhiều. Trương Tinh Phong thậm chí còn hay nói đùa.
Phong Ngữ Yên nghe được, lập tức ngọt ngào nói:
- Cám ơn tướng công!
Trương Tinh Phong nắm tay của Phong Ngữ Yên, bước lên tòa lâu vũ. Theo những bước đi của hắn, đám mây màu vàng lập tức biến thành bàn ghế, giường, tủ...... Một tòa nhà rất nhanh chóng đã được hình thành.
Phong Ngữ Yên khó tin bụm miệng nhìn tất cả diễn ra. Gia cụ cũng có thể hình thành như vậy, nàng quả thật là lần đầu tiên nhìn thấy.
- Phong ca, Phong ca, Phong ca!
Phong Ngữ Yên đã bắt đầu nói lung tung:
- Đây là chuyện gì vậy? Cái ghế này, cái bàn này, còn có cái giường này nữa......
Trương Tinh Phong cười hắc hắc:
- Ngữ Yên, ta không phải đã nói rồi sao? Đây là một kiện pháp khí, tùy theo tâm ý mà biến hóa, miễn là trong khả năng có thể cho phép được!
Chuyện này tại tiên giới vốn là một chuyện rất bình thường. Tại tiên giới có rất nhiều tiên nhân không có địa vị, không có địa bàn của riêng mình, chỉ có thể tạo ra một tòa “Phù Vân Tiên Phủ” để sinh sống. Hơn nữa những tiên nhân đáng thương này, sợ rằng ngay cả Kim Huyễn Thạch cũng không có được, tiên phủ còn kém hơn so với của Trương Tinh Phong. Kim Huyễn Thạch là một loại đá năm đó Bàn Cổ thu thập được, công năng không lớn, chủ yếu chỉ dùng để kiến tạo tiên phủ hay cái gì đại loại như vậy, nhưng nó lại rất thực dụng và cực kỳ khó kiếm.
- Ngữ Yên, chúng ta có nên đi mua một số thứ để trang hoàng cho nhà cửa hay không? Dù sao sau này chúng ta cũng ở đây mà!
Trương Tinh Phong lên tiếng đề nghị.
- Được a, đi, chúng ta đi ngay bây giờ!
Phong Ngữ Yên nghe được lập tức quyết định, nắm lấy tay của Trương Tinh Phong kéo đi. Trương Tinh Phong khẽ vung tay lên, “Phù Vân Tiên Phủ” liền lập tức được thu vào bên trong Thiên Vũ.
Nửa năm sau!
Trên mặt biển mênh mông, chưa từng có dấu vết của con người, trên bầu trời đang có một tòa tiên phủ huyền ảo đặt trên một đóa phù vân màu vàng. Lúc này Trương Tinh Phong đang ở bên trong tiên phủ, ngồi trên một chiếc bàn, một bên xem sách, một bên thưởng thức trà xanh.
Phong Ngữ Yên đem mấy chục chậu hoa đặt lên đám mây bên ngoài lâu vũ. Vì lo lắng những bông hoa này sẽ bị héo, hặc là bị gió thổi nát, Trương Tinh Phong đã tạo ra một lan can thật dài, hoàn toàn bao phủ chung quanh tiên phủ.
Trương Tinh Phong còn an bài trên đám mây bên ngoài hai chiếc ghế dài. Phong Ngữ Yên chạy đến bên cạnh chiếc ghế, thoải mái ngồi xuống, ánh mắt xuyên qua lan can chiếu xuống đại hải vô biên bên dưới.
Trong biển rộng quả thật có rất nhiều mỹ cảnh. Chỉ trong vòng nửa năm, Trương Tinh Phong và Phong Ngữ Yên đã phát hiện ra mấy chục hòn đảo chưa từng có người đặt chân đến. Trong số đó còn có một hòn đảo có lá trà “Vũ Quan Lộ” trân quý, khiến cho Trương Tinh Phong cao hứng. Nhưng cuối cùng hắn vẫn không lựa chọn hòn đảo này.
- Phong ca, Phong ca, mau đến đây, thật là một hòn đảo đẹp quá!
Phong Ngữ Yên đột nhiên gọi lớn. Trương Tinh Phong nghe được, vội vàng chạy đến. Trên biển rộng những thứ đáng xem cũng chỉ có hải đảo và một số động vật xinh đẹp mà thôi.
Trương Tinh Phong vừa bước ra bên ngoài, đã bị Phong Ngữ Yên nắm tay kéo đến lan can.
Đứng bên cạnh lan can, Trương Tinh Phong nhìn thấy một hòn đảo khiến cho hắn giật mình.
Đây là ba hòn đảo, một nhỏ hai lớn, hình thành Tam Tài Trận của thiên nhiên. Xung quanh còn có một số đảo nhỏ, hình thành Tụ Linh Trận. Linh khí vô cùng dày đặc, gấp mười lần tại Minh vương triều, có thể dễ dàng nhìn thấy linh chi tiên thảo trên đảo này.
“Chính là nó! Chính là tông môn của Thiên Tâm Tông!” Trương Tinh Phong trong lòng vui mừng, lập tức vỗ tay quyết định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.