Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 133: Lang Phong Thú Thê




Trương Tinh Phong bình thản ngồi trên ghế, nhìn Chu Lệ mặt mày hớn hở đang ngồi phía trên lảm nhảm. Khuôn mặt tươi cười làm cho người ta cảm thấy thân thiết, nhưng trong lòng hắn lại thầm mắng: "Chu Lệ...... Tên hỗn đản ngươi có phải là cố ý hay không đây? Mời ta đến nơi này này, sau đó lại quăng ta sang một bên...... Ta cũng không rảnh để ở này nghe ngươi nói nhảm, mấy đồ đệ của ta vẫn còn đang chờ ta nữa!"
Chu Lệ thì lại đang đắm chìm trong hưng phấn, không ngừng nói đến mấy thứ ý nghĩa thắng lợi của cuộc chiến tranh vĩ đại, khen ngợi binh lính của Minh vương triều thật là anh dũng, nói đến độ nước bọt văng tứ tung. Các đại thần cũng biểu hiện cực kỳ cao hứng, vẻ mặt đỏ bừng không ngừng cười phụ họa, khi nghe được Chu Lệ nói đến cao trào thì càng cười lớn tiếng hơn.
Chu Lệ dường như cũng nhận ra hôm nay mình nói hơi nhiều, lập tức ho một tiếng nói:
- Cuộc chiến lần này có thể nói là cuộc chiến giữa các quốc gia ngắn nhất trong lịch sử từ trước đến nay, tổng cộng chưa đến một tháng. Chưa đến một tháng! Lịch sử có cuộc chiến nào ngăn ngủi như vậy không? Ha ha......
Những đại thần bên dưới lập tức bắt đầu ca công tụng đức. Cuộc chiến ngắn ngủi, lời này quả thật không sao.
Chu Lệ hài lòng mỉm cười, tiếp tục nói:
- Đại Minh vương triều ta trong cuộc chiến này hoàn toàn chiếm thế chủ động, thắng lợi lần này công thần lớn nhất chính là Trương Tinh Phong bá tước!
Trương Tinh Phong vừa nghe, cặp mắt khẽ nhíu lại. Từ khi Chu Lệ bắt đầu nói đến giờ thì đã nhắc đến tên hắn mười ba lần rồi.
Chu Lệ tiếp tục nói:
- À...... Đương nhiên còn có công lao của các vị tướng quân khác. Cho nên hôm nay, trẫm triệu tập mọi người đến đây chính là muốn phong thưởng cho các vị tướng quân lập được đại công trong cuộc chiến!
Ánh mắt mọi người lập tức sáng lên, đầu cũng ngẩng cao, lỗ tai vểnh lên, bây giờ đã đến thời khắc mấu chốt.
Chu Lệ có vẻ như rất hài lòng vì vẻ mặt của các thần tử bên dưới, dừng một hồi mới tươi cười nói:
- Đương nhiên, đệ nhất đại công thần chính là Trương Tinh Phong bá tước. Trương bá tước là gia chủ của Tinh Phong gia tộc, mấy cái thứ như hoàng kim gì đó, trẫm quả thật là không dám đưa ra!
Nói xong, liền cười cười tự giễu mình.
Những đại thần bên dưới cũng nhìn Trương Tinh Phong cười, nụ cười có mang theo mấy phần nịnh bợ.
Trương Tinh Phong mỉm cười, đưa mắt nhìn Chu Lệ: "Ha ha...... Chu Lệ, để xem ngươi có thể xuất ra thứ gì khiến cho cao hứng đây? Trương Tinh Phong ta có thiên tài địa bảo gì mà chưa từng thấy qua? Bên trong Thiên Vũ thủ trạc càng có vô số bảo bối, hoàng kim ta cũng có đến một ức lượng...... Ha ha...... Ta quả thật rất hiếu kỳ đấy......” Trương Tinh Phong cười nhạo nhìn Chu Lệ. Hắn thật sự không nghĩ ra Chu Lệ có thể cho hắn thứ gì.
Chu Lệ cười, đột nhiên sắc mặt nghiêm túc nói:
- Trương bá tước, lần này công lao to lớn đủ để phong công, nhưng đáng tiếc chính là Trương bá tước lại tộc trưởng của một gia tộc, phong công ngược lại sẽ xảy ra rất nhiều vấn đề!
Những người phía dưới đều giật mình. Công tước? Muốn phong công tước? Nếu như Trương Tinh Phong chỉ là một quan quân, phong công cũng không vấn đề gì, nhưng hắn lại chính là gia chỉ của Tinh Phong gia tộc. Nếu như hắn trở thành công tước, vậy thì Tinh Phong gia tộc đã trở thành Tinh Phong thế gia rồi. Nhưng muốn trở thành thế gia thì lại phải cần một số điều kiện rất hà khắc, ví dụ như tài sản phải trên trăm ức lượng bạc.
Trương Tinh Phong mặc dù có một ức hoàng kim, tài sản cũng đã đủ, nhưng hắn lại không hề công khai, cho nên thật sự không có bao nhiêu người biết.
Chu Lệ mỉm cười, quan sát phản ứng của những người phía dưới, lại nhìn sang Trương Tinh Phong vẻ mặt vẫn trầm tĩnh, cười nói:
- Nhưng công lao của Trương bá tước lần này quả thật là rất lớn, trẫm thật sự là không biết nên phong thưởng thế nào. Cho nên trẫm quyết định, phong Trương Tinh Phong làm Tiêu Dao Hầu, ban Đông Lâm cung cho Trương hầu tước. Còn có, một khu hành cung ở ngoại ô phía đông là Đông Phong Uyển cũng ban cho huynh đệ của Trương hầu tước là Lang Phong bá tước!
Tất cả mọi người đều ngẩn người, kể cả Trương Tinh Phong.
Trở thành một hầu tước, Trương Tinh Phong không cảm thấy bất ngờ. Chu Lệ cho hắn một khu hành cung, hắn có một chút kinh ngạc, nhưng cũng không cảm thấy kỳ quái. Nhưng Chu Lệ bỗng nhiên lại cấp cho Lang Phong một khu hành cung, khiến cho hắn cảm thấy khó hiểu.
Những đại thần phía dưới cũng cực kỳ chấn kinh. Đang phong thưởng cho Trương Tinh Phong, bông nhiên lại thưởng luôn cả Lang Phong, đây là chuyện gì vậy? Mà Chu Minh đứng trong nhóm hoàng tử lại liếc nhìn phụ hoàng của mình, âm thầm bội phục.
Cho dù Chu Lệ có phong thưởng cho Trương Tinh Phong lớn đến thế nào, có lẽ hắn cũng không cảm động bao nhiêu. Nhưng Chu Lệ lại phong thưởng cho huynh đệ của Trương Tinh Phong. Người khác không biết, nhưng các thế lực lớn đều hiểu rất rõ cảm tình của Trương Tinh Phong và Lang Phong, phong thưởng cho cho Lang Phong phỏng chừng hiệu quả còn tốt hơn rất nhiều.
Trương Tinh Phong cũng không thể nào tiếp tục làm thinh, lập tức đứng dậy khom người nói:
- Tạ Hoàng thượng!
Chu Lệ lập tức mỉm cười nói:
- Trương hầu tước, không cần như vậy, đây là chuyện hiển nhiên. Trương hầu tước đối với Đại Minh ta thật sự là...... Trẫm thật sự là không nghĩ ra có phương pháp gì để phong thưởng xứng Trương hầu tước, cho nên chỉ có thể nghĩ ra được phương pháp này mà thôi, ha ha!
- Tiếp theo, trẫm muốn phong thưởng Hồng Trụ tướng quân......
Những đại tướng đều được Chu Lệ phong thưởng, kể cả những quan quân của Dự Châu quận và Thanh Châu quận, mà Trương Tinh Phong thì lại dường như chẳng nghe thấy. Hắn lẳng lặng ngồi trên ghế, khống chế tam muội chân hỏa trong cơ thể, chậm rãi tu luyện Lục Chuyển Huyền Thân Quyết. "Hỏa Luyện Chi Thân" này mỗi thời mỗi khắc đều phải tu luyện. Trương Tinh Phong bình thường trong lúc hoạt động, trong cơ thể cũng là đang tu luyện, chỉ là chậm hơn rất nhiều. Như bây giờ Trương Tinh Phong dùng ý thức khống chế, tốc độ nhanh hơn nhiều.
Nhất tâm nhị dụng, một mặt tu luyện, một mặt chú ý đến sự tình bên trong đại điện.
Cuối cùng tất cả các tướng quân đều đã được phong thưởng, Chu Lệ dường như cũng đã miệng khô lưỡi nóng, liền uống một ngụm trà, nghỉ một lát mới nghiêm chỉnh nói:
- Ân...... Lần này là thắng lợi chưa từng có từ trước đến nay, cho nên trẫm quyết định......
- Đại xá thiên hạ!
Nói xong, Chu Lệ ánh mắt sáng rực nhìn các đại thần bên dưới.
Tất cả mọi người đều ngẩn người, nhưng trong nháy mắt liền lập tức hoan hô. Rất nhiều đại thần lập tức hô lớn mấy câu đại loại như "Hoàng thượng anh minh!"
Trương Tinh Phong cũng cảm thấy hơi bất ngờ. Đại xá thiên hạ không phải là một việc nhỏ. Hắn quả thật không ngờ Chu Lệ lại tuyên bố việc này. Kỳ thật hắn bây giờ cũng không hiểu được, thắng lợi chưa từng có trong lịch sử đối với một hoàng để thì nói lên điều gì!
Trương Tinh Phong nửa nghe nửa tu luyện, phong thưởng cuối cùng cũng đã kết thúc. Trương Tinh Phong liền khước từ lời mời dự yến của Chu Lệ đích, lập tức trở về Tinh Phong trang viên. Hắn đã có một đoạn thời gian rồi không trở lại đây.
**************************
Trương Tinh Phong sau khi trở về Tinh Phong trang viên, biết Lang Phong bọn họ ở phía sau hoa viên, lập tức tiến vào bên trong bát trận thế.
Đang bước đi, Trương Tinh Phong đột nhiên ngẩn người, bởi vì hắn thấy được một mộ phần, mộ phần của Vũ Văn Nhu. Trương Tinh Phong cứ yên lặng nhìn, cũng không biết chuyện gì xảy ra, hắn bỗng nhiên cảm thấy mơ màng.
Trương Tinh Phong giật mình phát hiện ra trong khoảng thời gian này hắn không hề nghĩ đến Nhu, ngay cả buổi tối khi đi ngủ. Từ ngày Lang Phong bị trọng thương đến giờ, hắn chửa từng nghĩ đến Nhu một lần. Trước kia mỗi ngày hắn đều nhớ đến, tại sao bây giờ lại như vậy?
Trương Tinh Phong đột nhiên sờ vào cuốn nhật ký bên trong ngực, tâm tình của hắn không hề biến hóa chút nào.
"Rốt cuộc làm sao vậy, chẳng lẽ ta đã quên Nhu sao?" Trương Tinh Phong thì thào tự nói.
"Ta làm sao lại quên Nhu, làm sao có thể?" Trương Tinh Phong nhíu mày.
Hai tay khẽ vung lên, hỗn độn lực lập tức tràn về phía mộ phần do Bí Thiên Thạch tạo thành. Đột nhiên mộ bia từ từ mở ra, bên trong xuất hiện một cánh cửa thông đạo.
Trương Tinh Phong bước vào. Đó là một thế giới băng tuyết, do Trương Tinh Phong dùng trận pháp khống chế nhiệt độ.
Trong băng quan, Nhu vẫn xinh đẹp động lòng người như trước kia. Băng quan khiến cho thân thể của nàng không có gì khác với khi còn sống. Trương Tinh Phong yên lặng nhìn nàng, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
"Ta rốt cuộc làm sao vậy? Rốt cuộc làm sao vậy?" Trương Tinh Phong không ngừng tự hỏi mình, hắn không tin hắn đã quên Nhu.
Sắc mặt của Trương Tinh Phong bắt đầu trở nên đỏ bừng, thậm chí trên trán cũng đã bắt đầu đổ mồ hôi. Nhưng hắn vẫn yên lặng nhìn Nhu, trong lòng không ngừng tự hỏi.
"Ta rốt cuộc làm sao vậy? Chẳng lẽ ta thật sự không yêu Nhu sao? Không, ta yêu Nhu...... Nhưng tại sao...... Tại sao......” Toàn thân của Trương Tinh Phong bắt đầu phát ta từng luồng hơi nóng......
Đột nhiên, những luồng hơi nóng chung quanh hoàn toàn biến mất. Trương Tinh Phong sắc mặt điềm tĩnh, nở một nụ cười ngọt ngào: "Nhu, ta rốt cục đã hiểu rõ rồi!”
Trương Tinh Phong nhìn thoáng qua thân ảnh của Nhu trong băng quan, bỗng nhiên xoay người rời đi, trên mặt vẫn còn vẻ tươi cười......
......
- Đại ca, thân thể của huynh vẫn còn chưa hoàn toàn hồi phục. Cứ như thế này, nếu để cho Nhạc Nguyệt biết, hậu quả huynh cũng không ghánh nổi đâu!
Lang Phong quay người lại, kinh hỉ nhìn thấy Trương Tinh Phong đang đi đến, lập tức cười mắng:
- Nhị đệ, đệ nói lung tung cái gì vậy? Nhạc Nguyệt sẽ không đối với ta như vậy đâu. Càng huống chi thân thể của ta bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, chân nguyên lực cũng đang hồi phục rất nhanh, có lẽ không đến nửa năm là có thể hoàn toàn khôi phục rồi!
Trương Tinh Phong cười nói:
- Đương nhiên, huynh cũng không nhìn xem đệ vì huynh đã tìm biết bao nhiêu đan dược về!
Đột nhiên Trương Tinh Phong thu liễm vẻ tươi cười, nói:
- Nói đến chính sự, lần này Chu Lệ bỗng nhiên lại ban thưởng cho huynh một tòa hành cung, gọi là Đông Phong Uyển!
Lang Phong ngẩn người, đột nhiên cười nói:
- Để đừng có gạt ta, Đông Phong Uyển làm sao có thể ban cho ta cơ chứ? Theo như Nhạc Nguyệt nói, đó chính là hành cung mà Chu Lệ yêu thích nhất. Lúc trước Nhạc Nguyệt cũng đã vòi vĩnh Chu Lệ vài lần, nhưng cũng không thành công, cho dù có ban thưởng cũng sẽ không đem Đông Phong Uyển ban cho ta đâu!
Trương Tinh Phong đột nhiên cười, thầm nghĩ: "Chu Lệ, ngươi quả thật là lợi hại, lại có thể đem hành cung mà mình yêu thích nhất tặng cho người khác. Có lẽ ngươi từ sớm đã chuẩn bị đem hành cung này cấp Nhạc Nguyệt và Lang Phong đại ca kết hôn rồi. Nhạc Nguyệt xin ngươi, ngươi không cho, bây giờ lại thông qua tay ta đem hành cung đưa đến. Chẳng lẽ ngươi tưởng làm như vậy ta sẽ cao hứng hay sao? Ai...... Dường như ta cũng đã có một chút hảo cảm với tên gia hỏa ngươi rồi!"
Trương Tinh Phong nhìn Lang Phong nói:
- Huynh thật sự không tin sao? Chu Lệ tại Kim Loan điện đã tuyên bố rõ ràng trước các văn võ bá quan rồi. Có lẽ vàì ngày nữa sẽ có người đia chìa khóa đến đây, lúc đó thì huynh sẽ biết là thật hay giả!
Lang Phong khó tin nói:
- Nhị đệ, đệ nói có thật không đấy? Ai da, lão Thiên gia, ông quả thật đối với Lang Phong ta quá tốt. Nhạc Nguyệt vài lần nói với ta là nàng muốn Đông Phong Uyển, ta vẫn còn đang phiền não, bây giờ bỗng nhiên lại dễ dàng giải quyết như vậy, ha ha...... Ha ha ha ha......
Nhìn Lang Phong cười vui vẻ như vậy, Trương Tinh Phong trong lòng cũng cảm thấy cao hứng.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thấm thoắt ngày đại hôn của Lang Phong đã đến rồi. Địa điểm tổ chức hôn lễ cũng đã được quyết định, chính là tại Đông Phong Uyển. Vì đại hôn lần này, Chu Lệ cũng đã bỏ ra không ít công sức, cả tinh anh của quân đoàn trung ương cũng cấp cho Đông Phong Uyển làm hộ viện, hơn nữa còn phái mấy vị trù sư từ Ngự Thiện Phòng đến để phục vụ cho phu thê Lang Phong.
Đương nhiên Trương Tinh Phong còn mạnh tay hơn so với Chu Lệ rất nhiều!
Một ngàn tiên thiên cao thủ, tất cả đều là đến từ Dã Thú quân đoàn. Trương Tinh Phong trong mấy tháng này cũng đã luyện chế ra hơn hai vạn viên linh đan, khiến cho số lượng tiên thiên cao thủ của Dã Thú quân đoàn tăng lên một cách kinh khủng. Theo Trương Tinh Phong nói thì: ”Lý Thiên Tường có đến năm vạn tiên thiên cao thủ, chúng ta cần phải tiếp tục cố gắng!"
Một ngàn tiên thiên cao thủ hoàn toàn bảo vệ cả Đông Phong Uyển, còn các tinh anh của quân đoàn trung ương chỉ có thể đứng ở bên ngoài.
Trong thời gian này, Trương Tinh Phong cũng đã nhờ Trương đại thúc điêu khắc một tòa ngọc thạch thật lớn có tên là "Long Phi Phụng Vũ". "Long Phi Phụng Vũ" hoàn toàn được tạo thành từ Tử ngọc thạch cao cấp, cao năm thước, dài đến mười thước. Chỉ tính đến giả cả của ngọc thạch này thôi có lẽ đã đạt đến năm trăm vạn lượng bạc rồi. Tài nghệ kinh thiên của Trương đại thúc càng khiến cho giả trị của khối ngọc thạch này tăng lên gấp nhiều lần. Theo các chuyên gia dự tính, giả trị của tòa điêu khắc này có thể lên đến năm ngàn vạn lượng bạc!
Năm ngàn vạn lượng bạc!
Cho dù là Long Đằng so với nó cũng còn thấp hơn nhiều. Long Đằng mặc dù là vô hạ bích ngọc cao quý vô cùng, nhưng bởi vì giá trị của tử ngọc thạch so với vô hạ bích ngọc cũng chỉ thấp hơn một nửa. Đây còn là một khối tử bích ngọc cực kỳ lớn, hơn nữa lại là Trương Cuồng hao phí biết bao tâm lực mới có thể tạo thành, cho nên giá trị của nó mới cao đến như vậy!
"Long Phi Phụng Vũ", cái tên quả thật xứng với thiên hạ đệ nhất ngọc điêu!
......
Hôn lễ của Lang Phong cuối cùng cũng đã cử hành. Những đại biểu của các thế lực lớn đều có mặt đầu đủ, cho dù là Chu Lệ trong lòng cũng cảm thấy khiếp sợ. Không chỉ có tứ đại thế gia, thậm chí cả Thiếu Lâm, Ma điện, Thiên Nhai Hải Các cũng đều đến. Khiến cho Trương Tinh Phong giật mình chính là ngay cả Mật Tông cũng phái người đến chúc mừng, hơn nữa lại còn lên tiếng xin lỗi về trận chiến tại Phong Vũ Quan ngày đó, tựa hồ như không hề để ý gì đến cái chết của Đại trưởng lão và Tạp Sát.
Nhạc Nguyệt và Lang Phong sau khi đã bái thiên địa, Trương Tinh Phong bọn họ tựu bắt đầu uống rượu mừng.
Trương Tinh Phong hôm nay rất cao hứng, tiếu mị mị đích, càng hiếm thấy không ngừng địa uống rượu, hòa trứ khắp nơi thế lực đại biểu cao giọng nói, không có chút nào người tu chân đích hơi thở.
- Các vị, hôm nay là đại hôn của đại ca ta, Tinh Phong ta thập phần cao hứng, ha ha...... Đại ca là huynh đệ sinh tử của ta...... Ngày đó Phong Vũ Quan......
Trương Tinh Phong sắc mặt đỏ bừng giơ chén rượu lên, hắn liếc mắt nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt đột nhiên lóe sáng.
Những đại biểu của các siêu đại thế lực chung quanh đều biết Trương Tinh Phong đang uy hiếp bọn họ, uy hiếp bọn họ không thể đụng đến vợ chồng Lang Phong, nếu không thì thảm kịch của Nguyên Mông quân sẽ tái diễn một lần nữa. Đương nhiên đại biểu của các thế lực lớn lập tức hướng về Trương Tinh Phong tỏ thái độ hữu hảo, tuyệt đối không hề có ý đồ xấu. Đối với chuyện bảy mươi vạn Nguyên Mông quân bị lôi điện công kích, tất cả các siêu đại thế lực đều cho rằng đó là Trương Tinh Phong gây nên. Thực lực cường đại đến như vậy, còn ai dám chọc đến hắn đây?
- Không làm mất hứng nữa, ha ha...... Mọi người đến đây...... tiếp tục uống đi!
Trương Tinh Phong lại nâng chén, các đại nhân vật bên cạnh cũng lập tức đứng dậy nâng chén cộng ẩm. Cả Đông Phong Uyển đều ngập tràn trong không khí náo nhiệt, mọi người đều uống rượu cười nói với nhau......
Ngày này, Trương Tinh Phong đã say......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.