Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 102: Ức Lượng Hoàng Kim




Lý Thiên Tường bây giờ cũng không có thời gian lo lắng về Nhị hoàng tử. Hơn nữa hắn cũng biết Chu Đăng không thể nào chạy thoát được, bởi vì thông đạo đã bị cự thạch cấp phong bế.
"Oanh!"
Một tiếng nổ kinh thiên!
"Một trăm hai mươi tám cao thủ tự bạo uy lực quả nhiên kinh khủng!" Trương Tinh Phong ho ra một ngụm máu tươi, lúc này hắn đã bị thương cực kỳ nghiêm trọng. Ngay lúc này, Trương Tinh Phong đột nhiên sắc mặt đại biến!
Tại sao?
Bởi vì Lý Thiên Tường vẫn còn như hổ rình mồi bên cạnh. Mặc dù một trăm hai mươi tám người đã tự bạo, không còn ai trói buộc mình có thể thuấn di, nhưng đã không còn kịp nữa. Tại một sát na khi Trương Tinh Phong bị thương, Lý Thiên Tường đến bên cạnh hắn.
“Phốc Xuy!”
Hiên Viên Kiếm lại một lần nữa đâm vào thân thể của Trương Tinh Phong. Thanh âm cực kỳ rõ ràng, phảng phất như một thanh tiểu đao cắt phá quần áo.
- Thân thể của ngươi thật sự rất cường hãn, ngay cả đỉnh cấp tiên khí giết chết ngươi cũng khó khăn như vậy. Nhưng hôm nay ngươi vẫn phải chết trong tay ta!
Lý Thiên Tường thanh âm có vẻ rất đắc ý.
Trương Tinh Phong ánh mắt chợt lóe lên vẻ tàn nhẫn, đột nhiên thổ ra một búng máu, thân thể trong nháy mắt liền biến mất. Trước khi biến mất, tay trái của hắn vẽ nên một vòng cung huyền diệu, vô số kim khối liền lập tức biến mất. Trương Tinh Phong tại thời khắc cuối cùng điên cuồng thôi thúc tất cả hỗn độn lực, mới có thể thoát ra khỏi trói buộc của Hiên Viên Kiếm, cuối cùng chỉ một chiêu đơn giản đã mang đi tất cả kim khối.
Đúng, chính là Thiên Vũ, thần khí Thiên Vũ thủ trạc, trong nháy mắt đem tất cả kim khối thu vào bên trong. Thanh âm của Trương Tinh Phong vẫn quanh quẩn bên tai Lý Thiên Tường:
- Lý Thiên Tường, ta muốn cho Lý thị thế gia của ngươi phải trả giá!
"Không tốt!" Lý Thiên Tường nhìn thấy Trương Tinh Phong đột nhiên biến mất, dường như nhớ lại cái gì, lập tức phóng ra bên ngoài như một tia chớp. Nhưng lúc này thông đạo đã không hề có một bóng người, ngay cả Nhị hoàng tử cũng không thấy đâu. Lý Thiên Tường đã biết Trương Tinh Phong muốn làm gì.
- Thiên Tường, Thiên Tường, kim khối không thấy nữa rồi, kim khối không thấy nữa rồi!
Thanh âm vội vã của Lý gia chủ vang lên, Lý Thiên Tường ngẩn người, lập tức quay lại chỗ cũ. Không thể nào như vậy được, mới vừa rồi vẫn còn vô số kim khối tại sao lại biến mất quỷ dị như vậy? Hắn cũng không biết đã biến mất từ lúc nào. Vừa rồi tất cả sự chú ý của hắn đều đặt ở trên người Trương Tinh Phong, cũng đã quên mất chuyện kim khối.
Nhìn khoảng đất trống trơn, Lý Thiên Tường cảm thấy mình vô cùng thất bại. Lần này có thể nói là đã nắm rất chặt, nhưng đến cuối cùng lại chẳng thu được gì. Kim khối này rốt cuộc đã biến đi đâu? Lý Thiên Tường rất nghi hoặc. Nhị hoàng tử? Không có khả năng. Hơn nữa cũng không phải là Lý gia, vậy thì chỉ có thể là Trương Tinh Phong. Nhưng mà Trương Tinh Phong lúc ấy đều bị tự mình thương tổn đích không được, làm sao có thể lấy đi nhiều kim khối như vậy?
"Hừ, Trương Tinh Phong, Trương Tinh Phong, ngươi quả thật là rất lợi hại, dưới tình huống như vậy cũng có thể cướp đi tất cả kim khối. Mặc dù ta không biết ngươi dùng phương pháp gì, nhưng ta biết chính là ngươi. Hừ, ngươi cho rằng mưu kế này của ngươi có tác dụng với ta sao? Cho dù tên hoàng đế kia có đối đầu với ta thì đã sao, hắn có thể làm gì ta đây?"
Lý Thiên Tường quay sang nói với phụ thân bên cạnh:
- Phụ thân, chúng ta đi thôi!
Lý Thiên Tường nắm lấy bàn tay của phụ thân mình, phóng lên trên. Hiên Viên Kiếm mở đường, rất dễ dàng đã mở ra một thông đạo, nối thẳng lên mặt đất.
Lý Thiên Tường mang theo phụ thân lên đến mặt đất, hơn mười tên Ma Khôi cũng vọt lên theo.
Một đại hán trung niên xuất hiện trước mặt Lý Thiên Tường. Khuôn mặt góc cạnh, cặp mắt cực kỳ lớn hơn nữa rất có thần, nếu như hắn trừng mắt lên phỏng chừng có thể dọa chết người. Mái tóc dựng lên như rễ cây, có vẻ cực kỳ cường hãn. Đặc biệt là khuôn mặt đen đúa, phảng phất giống như bị mực quét lên.
- Lão tổ tông, để cho tên Trương Tinh Phong kia chạy thoát mất rồi, ức lượng kim khối cũng bị hắn lấy đi!
Lý gia chủ lập tức chạy đến trước mặt đại hán đại hán kêu khóc.
Lão tổ tông, Lý gia chủ gọi đại hán trước mặt là Lão tổ tông? Lão tổ tông của Lý gia không phải chính là Lý Thế Dân, Lý Tịnh và Hồng Phất Nữ sao? Tại sao lại xuất hiện thêm một Lão tổ tông?
Lý Thiên Tường đi đến trước mặt đại hán, thái độ rất tôn kính.
- Ngươi là Thiên Tường?
Lý Thiên Tường gật đầu đáp:
- Vâng!
Vẻ mặt phảng phất như một đệ tử bị sư phụ gọi.
- Thiên Tường đã lớn như vậy rồi, cảnh giới cũng quả thật cao, hình như đã vượt qua ta rồi thì phải?
Đại hán mỉm cười, nụ cười rất hiền từ. Đối với vừa rồi Lý gia chủ nói cái gì "kim khối bị cướp đi" lại không hề quan tâm.
- Thiên Tường không dám, Lão tổ tông vĩnh viễn là cường giả mà Thiên Tường kính nể nhất!
Lý Thiên Tường lời nói có vẻ cực kỳ tôn kính. Đối với con người trước mặt này, sự tôn kính của hắn thật sự phát ra từ nội tâm. Ở trong lòng của hắn, cho dù là Lý Thế Dân cũng không có địa vị cao đến như vậy.
- Ân, không nên gọi ta là Lão tổ tông, gọi ta là Úy Trì công công đi!
Đại hán mỉm cười, nụ cười rất sáng lạn.
- Lão bà à, hai người các ngươi sao còn chưa ra đây, đến nhìn hài tử Thiên Tường này!
Theo vài tiếng cười mắng, hai nữ tử liền đi đến, một người mặc y phục màu trắng, còn người kia lại mặc y phục màu đen. Cả hai người đều phi thường xinh đẹp, phảng phất như chỉ mới ba mươi mấy tuổi.
- Cũng không nên gọi các nàng là Lão tổ tông, gọi là bà bà được rồi!
Úy Trì Công cười nói.
Lý Thiên Tường cung kính gật đầu. Đại hán trước mặt rốt cuộc là ai? Chính là đại tướng Úy Trì Công thủ hạ của Lý Thế Dân năm đó, trời sinh thần lực, vô địch thiên hạ. Năm đó không hề tu luyện công phu gì, chỉ dựa vào thần lực trời sinh đã là vô địch thiên hạ, bây giờ lại càng đạt đến cảnh giới kinh khủng. Nghe nói công lực đã vượt rất xa Lý Thế Dân. Lý Thế Dân bọn họ ngàn năm qua vẫn lấy hắn làm mục tiêu, nhưng cho đến bây giờ cũng không vượt qua được!
Hơn nữa công phu do chính bản thân Úy Trì Công sáng tạo lực công kích vô cùng cường hãn. Bây giờ cảnh giới của hắn đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, lực công kích so với cao thủ Nguyên Anh kỳ mạnh hơn rất nhiều!
- Hai vị bà bà, lần này xem ra phải phiền đến Úy Trì công công ra tay rồi!
Lý Thiên Tường cười khổ.
Úy Trì Công mặc dù ngàn năm tu luyện, chiến tâm đã giảm đi không ít, nhưng con người năm đó lấy chiến đấu làm niềm vui đương nhiên vẫn khao khát được chiến đấu. Hơn nữa Hắc Bạch song kiều cũng chính là do Úy Trì Công tại chiến trường đoạt được.
- Được rồi, nói đi! Ta ở này Thái Hành Sơn bồi dưỡng binh lính cũng đã ngàn năm rồi, những tên gia hỏa đó công kích thật sự quá kém, ngay cả phòng ngự bên ngoài của ta cũng không phá được!
Úy Trì Công có vẻ rất tức giận.
Lý Thiên Tường có chút buồn bực thầm nghĩ: "Úy Trì công công, những sơn tặc của người là ai cơ chứ. Ngàn năm trước Thái Hành mười vạn sơn tặc đã nổi tiếng cả đại lục. Phát triển cả ngàn năm nay, mặc dù nói cái gì quản lý nghiêm ngặt, nhưng cũng đã biến thành ba mươi vạn. Dưới sự áp bức của lão nhân gia người, ai nấy cũng đều cường hãn, số người đạt đến Thiên chi cảnh còn nhiều hơn so với Lý gia ta. Ai có thể đấu với người cơ chứ!"
Úy Trì Công năm đó biết Lý Thế Dân muốn thành lập thế gia, cảm thấy rất nhàm chán, liền rời khỏi Lý Thế Dân đi đến Thái Hành Sơn tự xưng vương. Theo tính khí của hắn, sơn tặc của Thái Hành Sơn mỗi người đều được huấn luyện trở nên vô cùng cường hãn, hơn nữa lại còn huấn luyện cả ngàn năm. Đây cũng chính là nguyên nhân mà quan quân ngay cả mười vạn sơn tặc yếu nhất của Thái Hành Sơn cũng không thể nào đánh bại được.
Mười vạn sơn tặc yếu nhất đã lợi hại hơn cả quan quân. Mười lăm vạn sơn tặc còn lại càng cường đại hơn, có không ít người đã đạt đến Tiên thiên cảnh giới. Năm vạn sơn tặc lợi hại nhất mới chính là lực lượng chân chính của Úy Trì Công, tất cả đều là Tiên thiên cao thủ trở lên, thế lực tuyệt đối kinh khủng, hơn nữa còn có gần trăm người đạt đến Thiên chi cảnh!
Năm vạn Tiên thiên cao thủ, gần trăm cao thủ Thiên chi cảnh, lực lượng kinh kinh khủng đến cỡ nào. Cũng chỉ có con người Úy Trì Công không màng danh lợi mới không nghĩ đến việc mở rộng thế lực.
Úy Trì Công cả đời đều không màng danh lợi, cho nên thế lực lớn này cũng trở thành hậu bị của Lý gia, cũng là thế lực cực mạnh trong bóng tối của Lý gia.
- Trương Tinh Phong này công lực kinh thiên, cho dù có hai Thiên Tường cũng không phải là đối thủ của hắn!
Lý Thiên Tường bất đắc dĩ nói.
- Thật vậy?
Úy Trì Công lên tiếng, ánh mắt trở nên nóng bỏng.
- Úy Trì công công, người bây giờ có thực lực Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng thực lực của hắn thì có lẽ đã đạt đến Phân Thân hậu kỳ rồi, chênh lệch quả thật rất lớn!
Lý Thiên Tường lắc đầu nói, xem ra hắn cũng không xem trọng Úy Trì Công. Lý Thiên Tường từ sau khi biết về Tu chân và Tu ma, đã không còn để những cao thủ tu luyện võ đạo vào mắt.
Úy Trì Công cười nói:
- Tiểu tử ngươi nếu đã xem thường ta như thế, vậy thì hãy tiếp một quyền của ta xem!
Một cỗ khí thế kinh thiên động địa đột nhiên xuất hiện.
Lý Thiên Tường cười khổ, đem tất cả ma sát khí đều dồn lại bên trong bàn tay, không hề phóng ra ngoài. Bởi vì muốn thể hiện sự tôn kính với Úy Trì Công, cho nên hắn đã dùng toàn bộ ma sát khí bên trong cơ thể để tiếp một chiêu này.
"Phanh!"
Lý Thiên Tường sắc mặt biến đổi. Một cổ tiềm lực cường đại bỗng nhiên xuất hiện khiến cho hắn phải lui về phía sau vài bước, cả mặt đất cũng đều nứt ra. Úy Trì Công lại chỉ giật mình một chút, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lý Thiên Tường, khóe miệng nở nụ cười nói:
- Ta chỉ mới dùng bảy phần lực mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.