Tinh Ngự

Chương 695: Bát đại thần vương




Thời gian thấm thoắt, trong nháy đã trôi qua mấy năm.

Từ sau khi trở lại Tinh Lam thành, Lăng Phong vẫn tiếp tục nhàn nhã thảnh thơi, cũng không hề bế quan khổ tu, hắn giống như đã buông tha hoàn toàn tất cả nỗ lực, cũng không để nguy cơ Thần vương sau này vào trong mắt.

Nhưng chính sự dễ dàng như vậy, lại khiến cho những người bên cạnh có một loại cảm giác yên ổn chưa từng có, dường như có hắn ở đây, dù sự tình có gian nan hiểm trở đến mấy cũng không còn đáng sợ nữa.

Duy có người thân cận hắn nhất mới có thể biết được, Lăng Phong nhìn như không thể nỗ lực nhưng trên thực tế tu vi mỗi thời khắc đều không ngừng tăng trưởng.

Việc hắn phải làm hiện tại là liên tục khai thác khoáng mạch thần thạch, đưa đại bộ phận cường giả Sáng Tông chuyển dời vào trong nội thế giới, với nhóm người này hắn muốn cung cấp hết thảy năng lượng cần thiết.

Có lượng lớn Tinh Chương tiếp tế, hơn nữa bên trong quái hạp lại dư thừ năng lượng ngũ hệ, tu vi những người này đều tăng vọt, kéo theo tu vi của Lăng Phong cũng tiến triển cực nhanh.

Hơn nữa trước khi trở lại Tinh Lam không lâu, Lăng Phong liền cùng Diêm La của Yêu Tộc đạt thành hiệp nghị, vì vậy cường giả Yêu tộc cũng có một đoàn lớn đi tới. Hơn nữa có quan hệ của Mạch Kha, cường giả tích lũy nhiều năm của đế quốc Pháp Thần cũng được tiến vào quái hạp. Sau đó, giống như quả cầu tuyết lăn, trong bốn đại vương quốc có hai nhà giao hảo với Lăng Phong, thậm chí vương quốc nữ tử mà Lăng Phong từng có cảm tình tốt, còn có cường giả sót lại của Vũ Thần Phong...

Bên trong quái hạp hầu như đã tập kết toàn bộ cường giả có tiềm lực của đại lục.

Nhất là những ngày gần đây, Lăng Phong thường xuyên cùng với Mộc Vũ Sương tiến hành song tu Cự Linh, càng xúc tiến tu vi linh hồn phát triển.

Nhớ ngày đó, vẻn vẹn chỉ một lần "thần giao", tu vi linh hồn của Lăng Phong đã tiến bộ rất nhiều, hơn nữa hai người bây giờ còn mỗi ngày ở chung?

Trong lòng biết chuyện trọng đại, Mộc Vũ Sương tuy còn xấu hổ nhưng vẫn toàn lực phối hợp.

So sánh với ngày trước chiến đấu cùng Thần Bắc Khiếu, hiện tại tu vi Lăng Phong đã tăng vọt gấp mấy lần.

...

- Đến!

Đang ngồi xếp bằng trong phủ đệ của mình, Lăng Phong đột nhiên mở hai tròng mắt, Mộc Vũ Sương phía đối diện nhất thời lộ vẻ khẩn trương, đợi đến khi nhìn thấy thần sắc Lăng Phong trấn định, nàng mới bình tĩnh trở lại được.

Hưu hưu hưu!

Một lại nối một bóng thân ảnh cấp tốc phi vào trong phủ đệ, nhãn thần Lăng Phong đảo qua trên mặt từng người: Hoa Vi Hà, Kiều Kiều, Khải Ân, Dư Đào...Yêu tôn Diêm La, Yên Vân La, Bàng Phiên Vân...

Những người này đều là người Lăng Phong gặp gỡ trên con đường tu luyện, bọn họ cũng là những người được lợi nhiều nhất khi tu vi Lăng Phong đại tiến, hôm nay tu vi bọn họ đều đã là Thần cấp.

- Đại ca!

Khải Ân muốn nói lại thôi, thần sắc trên mặt có vẻ có chút do dự.

Lăng Phong không có trực tiếp trả lời, mà đưa ánh mắt hướng về phía xa trên bầu trời. Tiếp đến, một cỗ niệm thức cường hãn từ mi tâm hắn tuôn ra xông thẳng lên hướng vạn trượng cao.

Niệm thức bay lên đến cực hạn sau đó lại nổ tung, giống như những đốm lửa bắn từ pháo hoa tỏa ra bốn phương.

Thấy cử động của Lăng Phong, đám người Khải Ân cũng ào ào ngưng thần, bắn ra niệm thức.

Trong sát na, bọn họ thấy một cảnh tượng vô cùng chấn động: Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Tại mỗi phương từ bốn hướng đề hiện ra một tòa bóng đen rất lớn, cân đối theo hai bên mỗi toà lại có một tòa bóng đen với quy mộ tương đồng.

Tỉ mỉ nhìn lại, những bóng đen này dĩ nhiên là những khối đại lục trôi nổi.

- Rốt cục đã đến!

Thấy rõ những khối đại lục hiện ra trước mắt, tâm thần Lăng Phong cũng bị một trận trùng kích, hắn biết nương theo kỳ hạn vạn năm tới gần, hôm nay khí tức thần lực trên Thần Vẫn đại lục đã dư thừa, những vị thần vương này rốt cục phủ xuống.

Bất quá hiện tại quái hạp của hắn trải qua tu luyện cũng đã mở rộng không ít, miễn cưỡng trung hòa được tâm lý khiếp sợ lúc buổi đầu gặp gỡ.

Trong niệm thức Lăng Phong xuất hiện một khắc, tòa đại lục tại phương hướng phía bắc bỗng dưng truyền đến một tiếng quát lớn:

- Tiểu nhi, ngươi thực can đảm, dám tiến lên đây chịu chết!

Thanh âm vừa dứt, một bó niệm thức màu trắng bạc như mũi tên điên cuồng vọt tới, dọc theo đường đi phát ra tiếng xé hư không thành trận trận sóng gợn.

- Thần Bắc Khiếu?

Trong nháy mắt Lăng Phong liền nhận ra nguồn gốc thanh âm này, đồng thời cũng phân biệt được rõ ràng so với phân thân Cự Linh lần trước phủ xuống, lần này chính là bản tôn Thần Bắc Khiếu tới đây.

- A Thần Bắc Khiếu Thần vương vẫn tự đại như cũ!

Nhàn nhạt cười lạnh một tiếng, ý niệm trong đầu Lăng Phong đột nhiên biến hóa, tụ hợp thành một thanh trường kiếm.

Trường kiếm hiện, ngân mang chói mắt.

Ầm ầm!

Một kiếm này, thình lình chấn cho quang lưu niệm thức của Thần Bắc Khiến thành phấn vụn.

Thần Bắc Khiếu kêu lên một tiếng trầm muộn, trong giọng nói không giấu nổi vài phần khiếp sợ:

- Làm sao có thể? Bất quá ngắn ngủi trong vòng mấy năm, thần lực của tiểu nhi ngươi sao có thể tiến bộ tới bực này?

Đúng lúc này, đại lục phía nam truyền đến một thanh âm nữ tính tràn ngập khí phách:

- Thần Bắc Khiếu, ngươi càng ngày càng vô dụng, dĩ nhiên ngay cả một tiểu nhi như vậy cũng không ứng phó được!

- Nam Hi, ngươi ít nói mát, có bản lĩnh ngươi tới xuất thủ thử xem!

Thần Bắc Khiếu hét lên giận dữ, bỗng nhiên từng đạo quang lưu xông thẳng giữa hư không, hình thành một cụ huyễn ảnh cực lớn.

- Ngô, bản thân ta muốn nhìn đệ tử "Sang" sư đệ dạy dỗ ra rốt cuộc kế thừa được bao nhiêu bản lĩnh của hắn.

Bỗng dưng, trên đại lục phía nam cũng hình thành một đạo huyễn ảnh, huyễn ảnh với tư thái thướt tha, một thân trường bào lỗng lẫy, cả thân hình cao tới ngàn trượng.

Nàng xuất hiện, cũng không nói nhảm, trực tiếp hư hư một chướng đánh tới hướng Lăng Phong.

Chưởng ảnh như thật như ảo, mang theo một màn sương mù nồng đậm.

May là thông qua niệm thức, Lăng Phong vẫn cảm giác được một chưởng trước mặt này dường như là do vô số đinh nhọn cấu thành, tùy thời có thể tản mát ra, ngay sau đó đem bản thân xuyên thủng.

- Ngưng thân!

Tâm niệm vừa động, Lăng Phong đột nhiên ngưng tụ niệm thức, từng đốm sáng niệm thức hóa thành quang đoàn từ bốn phương tám hướng bay tới, đồng dạng hình thành một cỗ huyễn ảnh cực lớn.

Tiếp đến, huyễn ảnh kết ra một nguyên lực ấn huyền diệu, khoảnh khắc lúc kết ấn mới hình thành, thiên địa nguyên khí như sóng gió nổi lên điên cuồng, hình thành một nguyên khí quang tráo cực lớn.

Ông...

Nguyên khí quang tráo năm màu bị Nam Hi công kích tới gần trong khoảnh khắc, thiên địa thoáng cái hoảng động, vô biên vô hạn khí lưu bay ra, trong tiếng "xuy xuy" không biết đã nghiến nát bao nhiêu tầng không gian!

Kêu lên một tiếng trầm muộn, Lăng Phong nhịn không được thối lui mấy bước, nhìn về phía đối diện, huyễn ảnh của Nam Hi cũng đang vũ động, nét mặt nàng hiển lộ một tia mất tự nhiên:

- Quả nhiên không hổ là truyền nhân của Sang sư đệ, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể đạt tu vi như vậy, thiên phú không tồi.

Lăng Phong vắt hai tay sau lượng, không cùng nàng phế thoại, chẳng qua nhãn thần hư hư nhìn về phía hư không:

- Còn có vị thần vương nào muốn kiểm chứng tu vi Lăng mỗ?

- Hừ!

- Cuồng đồ!

- Không biết trời cao!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.