Tinh Ngự

Chương 676: Khiêu chiến tương lai




- Trừ phi vạn năm Thần chiến bạo phát, bằng không mà nói cũng không được đưa bất kỳ ai tiến nhập Thần Vẫn đại lục!

Lăng Phong sửng sốt, cư nhiên còn có ước định này?

Hắn lại một lần nữa liên tưởng đến lần trước trải qua truy sát của Sùng Minh Lão Tổ, vị Lưu Thương Thần Vương kia rõ ràng đã vô cùng giận dữ, nhưng cũng không có thêm bất cứ một cử động nào, điều này cũng có thể coi như một chứng thực cho thuyết pháp của Yêu Tôn.

Chẳng qua, tất cả chuyện này là bởi vì sao?

Từ việc mỗi một vạn năm bọn họ bạo phát một lần thần chiến ở chỗ này có thể thấy, Thần Vẫn đại lục chắc hẳn đối với bọn họ có lực hấp dẫn rất mạnh. Nói cách khác, tám vị thần vương kiên quyết không có lý do gì để buông tha việc nhanh chóng tiến nhập nhằm chiếm được cơ hội trước tiên.

Chính là, bọn họ vẫn phải tuân theo ước định, chuyện này không thể không gây cho người ta một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị.

- Hắc!

Yêu Tôn bỗng nhiên cười lạnh một tiếng:

- Những gã thần vương cao cao tại thượng, ý nghĩ của bọn họ chúng ta tự nhiên không thể phỏng đoán. Bất quá nắm giữ sinh mệnh cường đại ít nhiều ai chẳng có điểm tự cao! Bọn họ có thể chú ý ước định như vậy, tự nhiên là có nhân tố ngoại giới bức bách!

Tiếp đến, thần sắc hắn đột nhiên có phần uể oải:

- Ngươi có biết vì sao ta nói Bức Tông chính là xuất thân từ Yêu tộc?

Lăng Phong lắc đầu, giọng điệu có phần châm chọc nói:

- Không biết. Ta trước kia đã có nghi hoặc này, vẫn chờ Yêu Tôn giải thích cho ta nghi hoặc đó.

Sắc mặt Yêu Tôn nhất thời có phần ngượng ngịu, nghe ra được ý trêu chọc trong lời nói của Lăng Phong, hắn cũng rõ ràng bản thân đã chuyển hướng đề tài đi quá xa. Bất quá Lăng Phong trêu chọc cũng không ác ý, hắn tự nhiên sẽ không nổi giận, chẳng qua sắc mặt chỉ xuất hiện một tia cười không rõ, lại nói tiếp: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Trên thực tế, không chỉ có là Bức Tông, bao gồm cả Long Phượng hai tộc, bọn họ làm sao dám dễ dàng đắc tội Yêu tộc ta!

- Cái gì?

Lăng Phong không nhịn được thất thanh kinh hô!

Chợt, hắn liền tỉnh táo lại, cùng một cách nói sợ rằng không chỉ có là Yêu tộc, Long Phượng hai tộc đồng dạng cũng tồn tại. Từ trong miệng Thích Thiên Ách, Lăng Phong đã nghe nói qua Long Phượng hai tộc từng phân biệt tuyên bố qua mình mới là Vô Tẫn Hoang Nguyên chính thống, chính là mượn cách nói này để đả kích đối thủ.

Loại lý do này chỉ sợ cũng giống như một loại bản tính con người, hiển nhiên không có mấy phần thực sự.

Làm như thấy được thần sắc không cho là đúng của Lăng Phong, biểu tình Yêu Tôn không đổi, chẳng qua lắc đầu, trầm giọng nói:

- Lời vừa nói đến, ở hiện tại tựa hồ có chút dát vàng lên mặt Yêu tộc chúng ta, nhưng đặt ở viễn cổ lại là sự thực không cần bàn cãi!

- Yêu tộc ta nguyên bản là một khối vững như thiết bàn, hùng bá Vô Tẫn Hoang Nguyên này không người địch thủ. Thế nhưng bởi thần chiến bạo phát, đại lượng cường giả thần cấp dũng mãnh gia nhập, những cường giả hai bên trong lúc đó đánh trận không ngớt, cùng với việc tranh cướp lực lượng khắp nơi tại Vô Tẫn Hoang Nguyên! Trong đó các đại thần vương đều nhất loạt tranh đoạt một điểm đó là...

- Cường giả!

- Cường giả?

Lăng Phong có chút không giải thích được, dựa theo lý giải hiện tại của hắn, bắt đầu từ Linh cấp, mỗi lần đề thăng một lần, chênh lệch lực lượng cũng giống như một trời một đất.

Cường giả trong nội thế giới của Thần Vương đều là dạng trình tự gì? Rất có thể đều là cường giả thần cấp!

Cho dù là người kém nhất cũng có cấp bậc lực lượng đại viên mãn, tùy tiện ra tay một cái cũng có thể quét ngang một tông phái có thực lực nhất lưu tại Vô Tẫn Hoang Nguyên! Bọn họ vì sao còn phải tranh đoạt lực lượng của Vô Tận Hoang Nguyên?

Cười một cách cổ quái, Yêu Tôn giải thích:

- Tuy rằng thần vương có thể mở ra nội thế giới rộng lớn, thậm chí có vài thần vương ở tại năm đó đại lục phát sinh biến đổi lớn còn thu hoạch được không ít thần thạch. Chính là, ở tại nội thế giới của bọn họ, nếu muốn tấn chức cũng là ngàn lần khó khăn! So sánh với tại trên Thần Vẫn đại lục còn muốn chậm hơn rất nhiều.

Yêu Tôn nhắc tới điều này, Lăng Phong lập tức minh bạch, nếu chỉ là thay mới phần đã mất, vô luận là bát đại Thần Vương có lực lượng cường hãn đến đâu, càng về sau chắc chắn sẽ dần dần xuống dốc.

Huống chi, số lượng cường giả thần cấp của bọn họ qua mỗi vạn năm còn muốn một lần tiêu hao thật lớn đây?

Hơn nữa, Lăng Phong so với Yêu Tôn càng thêm rõ ràng một điểm, đó chính là chân thân tinh chương! Chỉ cần có đủ chân thân tinh chương, thì ngay cả cường giả thần cấp cũng có thể chế tạo với số lượng lớn.

Kể từ đó, thu nạp đại lượng cường giả tự nhiên là có rất nhiều chỗ hữu dụng.

- Năm đó sau khi thần chiến chấm dứt, không ít cường giả nguyên bản phụ thuộc vào nội thế giới của các đại thần vương liền âm thầm ở lại trên Vô Tẫn Hoang Nguyên, sau đó dẫn đến một tràng hỗn loạn phát sinh. Đợi đến sau khi hỗn loạn được dẹp yên, Yêu tộc chúng ta cũng bắt đầu tứ phân ngũ liệt.

Nói đến đây, nét mặt của Yêu Tôn mơ hồ không giấu nổi một tia đau xót.

Nghe vậy, Lăng Phong nhăn mày lại hỏi:

- Nói cách khác, con bài chưa lật phía sau Bức Tông, cũng có tồn tại bóng dáng Thần Vương bên trong?

Nghĩ đến việc để cho Tổ Ly chạy thoát, tâm tư hắn trầm xuống, đồng thời cũng minh bạch Yêu Tôn vì sao thế nào vẫn kiên định đứng ở một phương của mình. Một nguyên nhân tự nhiên là Bức Tông muốn trốn tránh, một nguyên nhân khác còn ẩn chứa rất nhiều dụng tâm hiểm ác đáng sợ!

Nguyên nhân vì mình đuổi theo Tổ Ly, như vậy tất nhiên sẽ chống lại nhân vật sau lưng hắn, vậy cũng là gián tiếp giúp Yêu tộc xuất một ngụm ác khí năm xưa.

Yêu Tôn nhìn về phía Lăng Phong, thần sắc trên mặt tỏ vẻ chân thành:

- Ta biết sự việc của Thang Thần, Lăng tông chủ có thể sẽ trách ta tâm tư xảo quyệt! Nhưng Lăng tông chủ thử nghĩ, cho dù Diêm mỗ ngăn cản mà nói, Lăng tông chủ có hay không sẽ nguyện ý nghe theo?

Chứng kiến đường đường là Yêu Tôn giải thích đối với chính mình, thậm chí ăn nói còn có vẻ nhỏ giọng, Lăng Phong hết giận không ít. Nghĩ theo như lời hắn nói cũng đúng là như vậy, việc bản thân lúc đó lửa giận, cho dù Yêu Tôn có khuyên bảo, lại thế nào sẽ nghe theo?

- Diêm mỗ không phủ nhận, xác thực có phần châm ngòi tâm tư đối nghịch giữa Lăng tông chủ với nhân vật phía sau Tổ Ly, nhưng cũng không phải là tọa sơn quan hổ đấu.

Yêu Tôn đơn giản giải thích:

- Yêu tộc ta tuy rằng xuống dốc không ít, nhưng là tộc nhân vẫn có một vài vị trưởng bối thực lực siêu quần, bọn họ lúc này đang bế quan trong nội thế giới. Nếu là có chuyện cần tới, bọn họ sẽ xuất hiện tương trợ! Lăng tông chủ, Yêu tộc ta nguyện cùng với quý tông kết làm đồng minh, chung sức ứng phó thần chiến cận kề!

Đối với cánh nói của hắn, Lăng Phong ngược lại không chút hoài nghi, nếu là Yêu tộc không có chút bản lãnh đáy hòm mà nói, chỉ sợ sớm đã bị những thế lực thần vương nuốt trọn toàn bộ.

Suy nghĩ một chút, Lăng Phong gật đầu, quả quyết nói:

- Nếu Yêu Tôn đại nhân có thịnh tình, Lăng Phong tự nhiên cũng không từ chối!

Lời này nói ra, Lăng Phong âm thần có chút buồn cười: Nếu vị Yêu Tôn đại nhân này biết mình đã sớm đắc tội qua một vị thần vương có còn muốn vội vàng kết mình cùng chính mình như vậy?

- Lăng tông chủ có hay không có chút kỳ quái, vì sao Diêm mỗ lại vội vàng kết mình cùng quý tông như vậy?

Yêu Tôn đột nhiên hỏi.

- Có?

- Nguyên nhân chính là vì thần khí!

Yêu Tôn đưa ngón tay chỉ lên trên quái hạp, trong biểu tình hiển lộ vài phần cổ quái:

- Mới vừa rồi khi chiến đấu kịch liệt, nó dĩ nhiên có thể khiến lực lượng từ thần khí Thì Chi Sa, là thần khí trấn tộc của Yêu tộc ta hoàn toàn dung nạp, ta tuy rằng không thể lục tìm ra lai lịch thần khí này, nhưng có thể khẳng định mà nói, nó tuyệt đối là một thần khí bậc Thần vương cấp!

- Có thật không?

Lăng Phong cũng chấn động! Giống như linh khí, thần khí đồng dạng cũng có thể căn cứ theo đẳng cấp tài liệu chủ dụng hoặc đẳng cấp người chế tạo để phần chia, thần vương cấp...

Dựa theo lời Yêu Tôn, như vậy sợ là phóng nhãn cổ kim, chỉ sợ cũng không quá tám món mà thôi!

Chẳng lẽ quái hạp trong tay mình đã có thể là một trong số đó?

Nếu như vậy mà nói, chẳng phải ý là một trong tám vị thần vương có chuyện gì ngoài ý muốn?

- Trong đó đến tột cùng ra sao ta cũng không biết.

Yêu Tôn nhìn ra nghi hoặc của Lăng Phong, chậm rãi nói:

- Chỉ là có thể rõ ràng một điểm, Thì Chi Sa trong tay ta cho dù đặt ở viễn cổ cũng là nhất đẳng thần khí, hơn được nó chỉ có thể là thần khí cấp bậc Thần vương! Về phần ngươi không phát huy được đủy uy lực thần khí này, ta phỏng chừng có lẽ là bởi vì duyên cớ không trọn vẹn.

Lăng Phong gật đầu, hắn tự nhiên biết quái hạp không được trọn vẹn, đồng thời hắn cũng biết rõ, chỗ thiếu khuyết của quái hạp là nguyên trận tương ứng!

Từ khi thăng cấp thành thần cấp, càng hiểu được những bí ảo sau đó, Lăng Phong liền minh bạch, lực lượng càng cao hơn một tầng càng có quan hệ với nguyên trận. Vô luận là tự thân tu luyện hay là mở ra nội thế giới cũng là như vậy.

- Ha hả, nếu là có thể có được thần khí cấp thần vương hoàn chỉnh, ngay cả tám đại thần vương, sợ rằng đều phải có chút cố kỵ với quý tông. Tính ra, Yêu tộc chúng ta ngược lại thực sự đã được đặt lên cao rồi.

Tâm tình Yêu Tôn ra vẻ rất tốt, vẻ mặt luôn luôn băng lãnh cũng hiện ra thêm vài phần ý cười.

Lăng Phong nhịn không được cười khổ, vốn cho là mình âm thầm chiếm lợi đối phương một chút, nhưng là không có lường trước đến chỗ Yêu Tôn mong chờ ở bản thân. Lão gia hỏa này, quả nhiên không phải ngọn đèn cạn dầu a!

Hắn chỉ bất đắc dĩ lắc đầu:

- Nếu muốn tu bổ hoàn chỉnh thần khí này, còn không biết là ngày tháng năm nào, cũng không biết có mệnh tốt như vậy hay không?

- Lăng tông chủ là người có đại vận khí, chuyện này Diêm mỗ thật sự rất tin tưởng không hề nghi ngờ.

Yêu Tôn nửa thật nửa đùa trấn an nói.

- Mong rằng đúng như lời Yêu Tôn nói.

Nói chuyện với nhau vài câu, Yêu Tôn rời khỏi quái hạp, Lăng Phong thu hồi lại trong mi tâm. Cùng hắn nói chuyện, mặc dù không chân chính biết được lai lịch quái hạp, nhưng cũng tìm ra được một tia manh mối.

Hắn nhớ lại Tào Kế Suất từng đề cập qua với mình, nghĩ tới đi tìm lời giải cho quái hạp, Lăng Phong nhịn không được xoa bóp mi tâm, lại cảm thấy từ một tia manh mối này rất khó để tìm ra được căn nguyên nguồn gốc.

Kế tiếp, nếu biết phía sau Bức Tông rất có thể có cường giả bậc cao, Lăng Phong liền hò hỏi chỗ Vi Tiếu. Linh hồn hạch tâm bị bắt, Vi Tiếu tự nhiên không có nửa phần tâm ý kháng cự, không chút giấu diếm trả lời toàn bộ cho Lăng Phong.

Đáng tiếc, hắn cũng không biết nhiều lắm, chẳng qua chỉ biết tổ tiên có lời truyền lại, lúc xuất hiện nguy cơ không thể chống đỡ, có thể triệu hồi cường giả đang bế quan ra ngoài, còn lại đều là không hiểu.

Hỏi lại ba người Mặc Nhất Kiêu, bọn họ đồng dạng cũng là không hiểu. Ba người này đều là do Tổ Ly bồi dưỡng ra, với Tổ Ly kính sợ có thừa, chưa bao giờ nảy sinh ý định thăm dò nhiễu chuyện.

Tổ Ly cũng chưa từng chủ động nhắc tới nhân vật sau lưng mình với bọn họ, vì vậy cả ba đều là mờ mịt không rõ.

Một phen tra hỏi hoàn toàn không đạt được kết quả, Lăng Phong thầm nghĩ, xem ra tất cả còn phải tìm trên người Tổ Ly. Chẳng qua không biết người này trốn chạy, không có đủ thần thạch có hay không qua được hiểm kịch?

Hắn thật ra biết, cường giả thần cấp không có thần thạch định kỳ bổ túc, tình huống chính là rất không ổn.

Không tính những chuyện phiền lòng, một phen tức giận trên Bức Tông này thật ra thu hoạch khá phong phú. Ngoại trừ tam đại cường giả thần cấp không tính, Bức Tông còn lại một nhóm cường giả cấp Linh Tôn đều đang bế quan.

Trong đó Linh Tôn nhị dung có mười sáu người, Linh Tôn là ba mươi sáu người!

Những cường giả này đều có khí tức sinh mệnh ảm đạm, nếu không có dựa vào nội thế giới miễn cưỡng duy trì chỉ sợ là lập tức ngã xuống. Vì vậy lúc phát sinh chiến đấu kịch liệt Vi Tiếu căn bản cũng không triệu hoán bọn họ.

Tự nhiên, những thứ này đặt ở trong mắt Lăng Phong cũng không phải là vấn đề gì lớn, lúc trước hắn đã phân chia một ít ý nguyên chương cùng thần thạch xuống. Có những thứ cường lực này bổ sung, những cường giả kia chẳng những có hi vọng kéo dài tính mạng, hơn nữa còn có cơ hội mượn lực nâng cao một tầng.

Cường giả Linh Cấp, sinh mệnh đa phần đều dài đến mấy trăm năm.

Nhất là lên đến cấp bậc đại viên mãn, ngoài thọ mệnh càng được kéo dài, nếu không có gặp chuyện ngoài ý muốn mà ngã xuống, hầu như có thể trường tồn bất diệt.

Mà sau khi đi tới Thánh Vực đỉnh phong, trong Linh Cấp mỗi một tầng đi tới đều là trắc trở vô cùng, thường thường trì trệ tại tu luyện bình cảnh cả trăm năm không tiến hơn được cũng là chuyện đâu đâu cũng có.

Vì vậy, thời gian đối với loại cường giả này mà nói tựa hộ đặc biệt chẳng đáng tiền.

Tự nhiên, những điều này là nói với những người bình thường, còn với người một năm có thể vượt qua mấy tầng, thoát ra khỏi phạm trù nhân loại tiến tới thần cấp như Lăng Phong mà nói, thời gian trôi qua vẫn mẫn cảm vô cùng.

Chớp mắt, thời gian công chiếm Bức Tông đã qua hơn một năm.

Một năm này qua đi, Lăng Phong đi tới trú địa của Phượng Tộc, trợ giúp Phượng Ly Thiên giải quyết mối loạn Cự Linh khốn nhiễu. Đợi đến khi nhìn thấy Kiều Kiều, Phượng Ly Thiên tự nhiên có một phen sầu não, may là vị tộc trưởng này tính tình ôn hòa nên cũng không có hành động gì quá khích, ngược lại bởi vì có sự tồn tại của Hoa Vi Hà nên đối với Sáng Tông cũng có nhiều hảo cảm hơn.

Nếu không phải thời cơ không thích hợp, Phượng Tộc cũng có thể lập tức kết thành đồng minh với Sáng Tông. Đáng tiếc, đây đã gần tới thời điểm bắt đầu thời đại hỗn loạn, dưới cái bóng bao phủ như ẩn như hiện của thần vương, đường đường cấp bậc đại viên mãn như Phượng Ly Thiên cũng không khỏi phải lo lắng rất nhiều.

Vì vậy, qua một phen ứng đối mơ hồ, Lăng Phong dưới ám chỉ của hắn liền mang theo Hoa Vi Hà quay lại Sáng Tông.

...

Sáng Tông.

Lăng Phong chắp tay mà đứng, so với một năm trước, khí tức của hắn lần nữa phát sinh biến hóa vi diệu, phong mang toàn thân càng thêm thu liễm, nhìn qua phảng phất giống như một khối phác thạch, một gốc thương tùng, một gốc cỏ nhỏ bé...

Không hề có mảy may chỗ nào chướng mắt.

Chỉ người có tu vi cảnh giới nhất định mớ có thể kinh khủng phát hiện, quanh mình Lăng Phong dĩ nhiên lưu chuyển một tầng bí văn huyền ảo rất nhỏ! Dường như toàn thân hắn là do bí văn cấu thành, lưu chuyển hợp thành đại đạo, thiên địa chi lý!

- Tông chủ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.