Tinh Ngự

Chương 396: Năng lực thực sự của thuật luyện sư!




Dạ Côn Ngô nói rồi lại ngừng, cuối cùng chỉ thở dài không nói thêm gì nữa. Tóm lại chỉ có thể dựa vào bản thân mình, không ai có thể giúp đỡ được, dù có là sư tôn ruột thịt cũng chỉ có thể dẫn đường muốn tiến thêm một tầng thì phải dựa vào nỗ lực bản thân của Yêu Nguyệt Lung.

- Nói như vậy tên này tuổi tác có vẻ chưa lớn.

Yêu Nguyệt Lung trầm ngâm, ánh mắt lộ ra một tia tính toán:

- Một thuật luyện sư đã vấn đỉnh linh cấp, giá trị này thật quá kinh thiên động địa!

Đối với thế tục chi nhân mà nói, thuật luyện sư có địa vị cao đến đáng sợ. Bởi vì linh kĩ mà tinh chương luyện hóa mang lại có thể biến một nhược giả thành cao thủ! Bất cứ thế lực nào đều không bỏ qua việc chào mời thuật luyện sư như, một khi mời được lập tức hầu hạ phục thị họ như thượng tân.

Bức Tông thân là siêu cấp tông phái mặc dù thuật luyện sư cũng được tôn kính nhưng tuyệt đối không được nể sợ như những thế lực bình thường. Lý do rất đơn giản, đối với họ mà nói, cường giả dưới thánh vực chỉ là sức mạnh dự trữ hoàn toàn không thể quyết định hướng đi của tông phái.

Nói cách khác, trừ phi có thể luyện chế ra chí cấp tinh chương tạo ra thánh vực cường giả thuật luyện sư, những thuật luyện sư khác căn bản không được họ coi ra gì. Muốn trở thành chí cấp thuật luyện sư phải có đủ hai điều kiện, một là luyện phương, luyện phương có thể luyện chế ra chí cấp tinh chương!

Và hai là linh hồn cảm tri lực cường đại! xem tại TruyenFull.vn

Thuật luyện sư chuyên tu linh hồn hệ nguyên lực, tiên thiên bài xích tứ hệ nguyên lực khác. Điều đó quyết định họ không thể thông qua tu luyện nguyên tố chân võ quyết gián tiếp nâng cao niệm thức cường độ, thứ duy nhất có thể tu luyện chính là chuyên môn rèn luyện linh hồn năng lượng pháp môn, như "hồi thức pháp" mà Lăng Phong truyền thụ cho Bản Hách.

Nhưng từ đại động loạn lần trước, Áo La Đế Quốc, Pháp Thần Đế Quốc và Thú Thần Đế Quốc ba phương liên thủ, tẫn thu hết Vô Tẫn Hoang Nguyên linh cấp cường giả, đồng thời hạ nghiêm lệnh cấm không cho linh cấp cường giả của Vô Tẫn Hoang Nguyên bước chân vào ba nơi trên nhất là Áo La Đế Quốc lệnh cấm lại càng nghiêm hơn.

Cấm lệnh này đảm bảo cường giả của Vô Tẫn Hoang Nguyên không thể gây rối đồng thời cũng hạn chế tự thân thuật luyện sư phát triển. Vô Tẫn Hoang Nguyên lãnh thổ rộng lớn, diện tích thậm chí còn lớn hơn tổng diện tích của ba nơi kia cộng lại gấp nhiều lần! Bên trong sản xuất ra các loại ma thú, nguyên liệu luyện chương vô cùng phong phú. Chính vì vậy, trong Vô Tẫn Hoang Nguyên, thuật luyện sư có đủ điều kiện để phát triển nhanh chóng và mạnh mẽ, lúc toàn thịnh, gần như mỗi tông phái đều có một linh cấp thuật luyện sư tọa trấn!

Nhưng lệnh cấm vừa ban xuống, những người này cũng gián tiếp bị khí trục ra ngoài.

Áo La tam phương mặc dù có ý muốn mời họ nhưng lãnh đạo của Vô Tẫn Hoang Nguyên đâu phải kẻ ngốc? Đương nhiên không muốn thả người dễ dàng! Cộng thêm tam đại đế quốc có rất ít điểm thu hút bọn họ nên những siêu cấp thuật luyện sư này cũng lười "nhập cư trái phép".

Điều này trực tiếp dẫn đến thuật luyện sư cao cấp ở tam đại đế quốc rất ít. Tu luyện pháp môn mặc dù được bảo tồn nhưng căn bản không có ai hiểu. Gặp phải tình trạng khó khăn cũng không có ai đến giảng giải! Qua một thời gian dài như vậy, thuật luyện sư càng hiếm hoi hơn. Bây giờ ngay cả "chí cấp" cũng chưa chắc đạt được. Hải Tư Lam cũng còn được gọi là "Thánh Hải Tư Lam", nếu như đặt trong Vô Tẫn Hoang Nguyên, hắn căn bản chẳng là gì.

Đối mặt với quẫn cảnh này, tam đại đế quốc đương nhiên phải nghĩ kế sách. Lệnh cấm vì chỉ hạn chế linh cấp cường giả còn ở dưới không có quá nhiều hạn chế. Bởi vậy, chúng liền phái một số cao thủ đến, tiềm nhập Vô Tẫn Hoang Nguyên âm mưu thay đổi một chút hiện trạng.

Như Ôn Đình năm đó cũng ngao du Vô Tẫn Hoang Nguyên, bên ngoài là rèn luyện bản thân để đột phá thánh vực đỉnh phong nhưng trên thực tế là nhân cơ hội này thu phục một số thuật luyện sư. Chỉ có điều Vô Tẫn Hoang Nguyên không phải kẻ ngốc, một thánh vực đỉnh phong như Ôn Đình vào trong đó có thể giữ toàn mạng là may lắm rồi, muốn gây nen một hồi phong ba là chuyện không thể. Kế hoạch này thực hiện bao nhiêu lần kết quả cuối cùng cũng chỉ có một đó là thất bại mà thôi.

Không cần nghĩ cũng biết, trong lúc phòng bị được tăng cường siết chặt thì sự xuất hiện của Lăng Phong có ý nghĩa như thế nào. Một linh cấp thuật luyện sư có nghĩa là hắn đã khám phá một số loại pháp môn rèn luyện niệm thức cao thâm nào đó. Nếu như quyết định thu nhận đồ đệ ai mà biết được có người thứ hai thứ ba thậm chí có nhiều linh kĩ thuật luyện sư hơn thì sao?

Nhìn vẻ lo âu ánh lên trong mắt Yêu Nguyệt Lung, Dạ Côn Ngô lắc đầu nói:

- Cái này không cần phải lo lắng, tên tiểu tử đó mặc dù thi triển là linh hồn hệ tinh kĩ nhưng tự thân hắn lại là một hỏa hệ thiên hành giả! Trừ phi hắn là linh hồn song phân, có song sinh cự linh thiên tài, nếu không hắn tuyệt đối không thể kiêm tu linh hồn hệ nguyên lực!

Nghe vậy Yêu Nguyệt Lung thở phào một hơi nhẹ nhõm, nói tiếp:

- Đại trưởng lão, vậy ý của người là?

- Linh hồn hệ linh khí!

Dạ Côn Ngô quả quyết ngưng mục, nói:

- Chỉ có khả năng này thôi, hơn nữa theo ta tính toán thì có thể là một món linh khí chưa có chủ.

- Linh khí chưa có chủ? Còn là linh hồn hệ?

Yêu Nguyệt Lung hít một hơi thật sâu, ánh mắt không khỏi toát ra một tia tham lam cường liệt.

Linh khí có thể chia làm hai loại, một loại là truyền thừa linh khí, còn một loại linh khí là do linh giả hoặc thượng cường giả trước đây từng sử dụng hơn nữa còn ngưng tụ tinh kĩ cảm ngộ vào trong tuyệt thế binh khí. Loại linh khí này phải là người có huyết mạch tương thông với cường giả mới thừa kế và sử dụng được, người ngoài dù có mạnh đến đâu sau khi lấy được cũng chỉ dùng để trưng bày. Còn một loại nữa là linh khí vô chủ, loại linh khí này muốn luyện chế được thì phải có thuật luyện sư, thuật luyện sư dùng linh hồn vật tính ẩn hàm trong linh giả hạch tinh tiến hành thí luyện, luyện chế mới có thể chế thành.

Loại linh khí này rèn luyện phức tạp thế nào đương nhiên không cần phải nói, hơn nữa tìm được thuật luyện sư phù hợp cũng rất khó khăn và dù có tìm được cũng rất khó mời được thuật luyện sư phù hợp để rèn tạo. Nhưng linh khí vô chủ có một điểm mạnh là không hạn chế huyết mạch, ai cũng có thể sử dụng được!

Dạ Côn Ngô lè chiếc lưỡi đỏ hồng liếm liếm môi, lẩm bẩm:

- Linh khí vô chủ, còn linh hồn hệ, haizzz!

Linh khí bình thường hắn không để mắt tới nhưng linh khí trên người Lăng Phong thực sự quá nghịch thiên, chỉ một chiêu mà có thể miểu sát bất cứ linh giả nào!

Nếu rơi vào tay cường giả thích hợp, càng có thể phát huy diệu dụng cao nhất. Hắn thầm cảm thán: Chỉ đáng tiếc, tên tiểu tử đó trong cảnh nội Áo La Đế Quốc, nếu không chỉ cần Bức Tông dốc hết sức là sẽ có thể cướp được!

- Đại trưởng lão, ta đột nhiên nghĩ ra một chuyện!

Yên Nguyệt Lung nhíu mày, nói trong ánh mắt khích lệ của Dạ Côn Ngô:

- Lúc ta vào Càn Thiên Giới có cùng Ngao Thanh Phong lão nhi tranh đoạt tinh kĩ tinh chương. Kết quả xảy ra một chuyện ngoài ý muốn! Đó là có người ẩn thân bên cạnh và lấy đi món hời đó!

Cô ta lộ ra thần sắc hồi ức:

- Sau khi đi ra ta sợ thu hút sự chú ý của linh cấp cường giả Áo La cảnh nội nên quyết đoán rời đi, chưa kịp tìm hiểu kĩ thì hôm nay lại xảy ra chuyện này, không biết kẻ âm thầm ẩn tàng đó với người mà đại trưởng lão gặp có phải là một không!

- Ồ, còn có việc này?

Dạ Côn Ngô cũng lộ ra thần sắc trầm ngâm, nhãn thần lóe lên tia hoài nghi nồng đậm:

- Càn Thiên Giới thánh vực không thể vào được nhưng tên tiểu tử mà ta gặp tu vi chí ít cũng phải là ngụy linh cấp. Sao chỉ trong một thời gian ngắn thực lực của hắn đã có thể tiến bộ đến vậy? Hay là có người thi triển tàng linh tinh kĩ với hắn?

Yêu Nguyệt Lung hơi lung lay, lắc đầu nói:

- Có lẽ không phải, nếu như ở Càn Thiên Giới hắn đã có tàng linh tại thân thì đã có thể trực tiếp diệt sát hai phân thân của ta rồi chứ không lén lút hành sự như vậy!

- Cũng đúng.

Dạ Côn Ngô gật gật đầu, cũng lộ ra thần sắc khó hiểu.

Bỗng nhiên hắn giận dữ quát:

- Không đúng, có lẽ đây chỉ là kĩ xảo lừa trẻ con mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.