Tinh Ngự

Chương 348: Tàng Thần Điện




Vừa mới nói ra. vẻ mặt mọi người đều biến sắc. Tần Chính nhịn không được cả giận nói:

- Ta tưởng rằng ngươi có biện pháp gì tốt chứ! Nguyên lai là muốn đi thám thính Tàng Thần Điện! Hừ, nơi này là khởi nguyên của Thánh Vực làm sao có khả năng dễ dàng tiếp cận được? Lần trước tham thính, người đưa tin về đều nói rõ là tuyệt đối không thể tiếp cận được Tàng Thần Điện!

Lúc bị hắn phản bác, Tân Ba không có nổi giận, trái lại còn gật đầu nói:

- Không sai! Nghe đồn trong Tàng Thần Điện có rất nhiều thủ vệ, dưới Thánh Vực mà dám đến đó chắc chắn chỉ có đường chết! Nhưng chẳng nhẽ các ngươi là người bình thường?

Trong mắt hắn loé lên một tia cổ quái:

- Có thể tiến vào tầng thứ hai, bất kể là vào bằng cách nào thì mỗi người trong chúng ta đều có con bài chưa lật tẩy. Các người đều cao thủ đỉnh phong dưới Thánh Vực! Lẽ nào hơn hai mươi cường giả liên thủ mà không thể tiến nhập nơi này sao?

Trong lời nói của hắn có điểm không được rõ ràng cho lắm. ' Tàng Thần Điện' đến tột cùng là như thế nào thì Lăng Phong cũng không có giải thích được. Còn sắc mặt của những người còn lại đều ngưng trọng thập phần.

- Hừ, hao phí tâm lực để tiến nhập vào trong đó. Nếu như không có chỗ tốt hoặc là có nhưng không đủ để phân chia cho mỗi người trong chúng ta, chẳng phải là chuyến đi này tay trắng sao?

Triệu Thuyết nói xen vào một câu, Tân Ba lạnh lùng cười nói:

- Có hay không có lợi thì phải đi vào bên trong mới biết được. Chả lẽ chư vị chờ ở bên ngoài này là có thể thu được chỗ tốt hay sao?

Lời này nói ra khiến cho bầu không khí rơi vào trầm mặc, rốt cục Tần Chính vỗ tay nói:

- Hảo! Ta chấp nhận. Bất quá sau khi tiến nhập vào trong đó, nếu có chỗ tối thì sẽ phân chia như thế nào?

- Quả nhiên là có thủ đoạn!

- Sảng khoái!

Mặc dù ở sâu trong nội tâm, Tác Luân vẫn cảm thấy hoài nghi Vân Tường, Đồ Long cùng với Tần Chính - thái tử Áo La Quốc đều không thể nào tin tưởng. Nhưng bây giờ chính là thời khắc quan trọng, lúc Tần Chính cùng Tân Ba thương nghị bọn họ vẫn lựa chọn tán thành.

Nhất là lúc này trong mắt mọi người đều muốn thu được chỗ tốt trong Càn Thiên Giới. Vì thế mà tạm thời kết thành liên mình cùng nhau tiến thúi.

Ở đây mọi người đều có tu vi cao thâm, một khi đưa ra quyết định thì không ai tiếp tục do dự nữa. Thoáng nhìn nhận phương hướng hành động, hai người Tân Ba được cử làm đàu lĩnh dẫn mọi người cấp tốc phi hành tiến nhập sơn cốc. Nhìn Phỉ Tạ Ti đứng ở bên cạnh, Lăng Phong hơi do dự cầm lấy bàn tay nàng, thanh quang dưới chân chợt loé lên mang theo nàng bay lên.

Khi ở tầng thứ nhất, Lăng Phong cũng không nghĩ tới Phỉ Tạ Ti sẽ tiến nhập. Bất quá nếu nàng đứng ra, tự nhiên Lăng Phong cũng không có nhiều lời ngăn cản. Bị Lăng Phong cầm tay, khuôn mặt Phỉ Tạ Ti thoáng ửng đỏ, nàng không hề có ý định phản kháng. Nàng cũng biết rằng thực lực của mình không có bằng những người có mặt ở đây, nếu như mà đơn độc lưu lại nơi đây, trong hoàn cảnh khó tránh khỏi những việc phát sinh ngoài ý muốn.

Thấy một màn này, trong mắt Văn Lai hiện lên một đạo âm ác quang mang.

Mới vừa rồi khi còn ở bên ngoài, khi nhin qua sơn cốc cũng không phải rất lớn. Thần chi thi thể tản mát ra một cỗ khí tức năng lượng bao chùm toàn bộ sơn cốc. Chính là khi chính diện đi qua khe sâu trước mắt mọi người liền sáng tỏ thông suốt. Một con Giao Long lục sắc dường như đang ngủ đông trong sơn mạch.

Cây cối rậm rạp hoàn toàn che mất tầm nhìn của mọi người. Nhưng nếu như cố gắng nhìn về phía trước thì có thể thấy được, nếu đi thêm khoảng mười trượng nữa sẽ bắt gặp thanh sắc điện võng dày đặc. Mặt ngoài điện võng lưu chuyển nhè nhje điện quang, nhìn qua cũng phải giật mình. Chỉ cần dính vào một tia thui cũng sẽ nổ tan tành.

Khi đến đây Tân Ba bỗng dưng dừng lại, ở trước mặt hắn xuất hiện vài thông đạo. Chỉ nhìn một cách đơn thuần cũng có thể thấy được tình cảnh quỷ dị ở nơi đây. Nếu như chọn sai phương hướng thì không biết sẽ lãng phí biết bao nhiu thời gian.

- Án theo tin tức mà ta có được thì muốn đến Tàng Thần Điện hẳn là phải đi dọc theo con đường nhỏ ở chính giữa. Bất quá thời gian tiến nhập vào tầng hai bị hạn chế. Nếu như ta chọn sai thì sẽ tốn thời gian của mọi người. Chư vị nếu như có lựa chọn khác với ta thì có thể đưa ra ý kiến để mọi người tham khảo!

Sau một hồi trầm mặc, Tần Chính mở miệng nói:

- Hẳn là không sai, tiếp tục đi!

- Hảo!

Đoàn người lại tiếp tục đi về phía trước khoảng chừng ba nén hương thì mấy người đi đầu đều dừng lại. Lăng Phong không khỏi chấn động, nhìn qua những người khác cũng thấy sự chấn động trong mắt bọn họ.

Trước khi đến đây, bọn họ cũng biết được một số việc có liên quan đến Tàng Thần Điện. Nhưng khi mọi người tận mắt chứng kiến cũng không khỏi kinh ngạc đến ngây người. Huy hoàng, đại khí, uy nghiên, chính là bọn họ không thể nào nghĩ ra thêm được mỹ từ nào để hình dung Tàng Thần Điện. Cho dù là Tần Chính đã quen với sự xa hoa trong hoàng cung của Áo La Quốc cũng không khỏi ngây người.

Trước mặt đại môn của điện phủ được một con cự thú chiếm giữ, thân thể kim bích rực rỡ. Nhất là lối vào đại môn loé ra quang mang dường như là thực chất!

- Kỳ quái, không phải nói là trong Tàng Thần Điện có thủ vệ cường đại phòng hộ sao? Thế nào nơi này lại không có một bóng người?

Tân Ba cau mày nói.

- Không cần phải hoài nghi làm gì cho mệt, chỉ cần tiến lên là biết liền!

Trong sơn cốc, Tần Chính đã lãng phí lưỡng mai pháp ấn để phá hư thần thi phòng ngự. Lần này hắn đặc biệt táo bạo, một đạo kình khí xuất hiện trên tay của hắn, kình khí ngút trời nặng nề nện vào kim quang bao quanh đại môn.

Kim quang không ngừng dao động.

Sắc mặt Tần Chính chấn nhiếp, nhất thời tức giận, toàn bộ năng lượng trong cơ thể trong nháy mắt điên cuồng vận chuyển. Chân mang ngân quang từ lòng bàn tay của hắn bắn ra ngoài. Chỉ thấy trên trời xuất hiện một cái lưới lớn lần thứ hai nặng nề đánh vào kim quang trước đại môn.

Kết quả vẫn không hề thay đổi chút nào!

Lần này, thần tình tất cả mọi người đều biến. Đường đường là Cửu Tinh Điên Phong cao thủ toàn lực xuất kích, thậm chí còn dùng tới công pháp chủ tu. Đơn thuần có thể xem uy lực của một kích vừa rồi tương đương với Thánh Vực mà vẫn không thể nào gây tổn hại được kim quang trước đại môn!

Nếu là như thế, sợ rằng cho dù có sử dụng pháp ấn kết quả cũng không có khác gì! Lẽ nào muốn đi vào trong Tàng Thần Điện là mộng tưởng?

Trong lúc mọi người còn đang do dự bất định thì ' Lạc la lạc la'. Trận trận quái âm từ đại môn truyền đến, loáng thoáng tựa hồ có tầng tầng lớp lớp bóng đen từ bên trong đại môn đi ra không ngớt.

- Là thủ vệ Tàng Thần Điện.

Một tiếng rống truyền đến, đại môn mở ra, một đội phi phúc hoàng, bạch, hồng, thanh tứ sắc khải giáp, thân hình thủ vệ cao lớn từ Tàng Thần Điện đi tới. Giờ khắc này, kim quang trước đại môn phảng phất giống như hư ảo, căn bản không có bất luận cái gì là ngăn cản, mặc cho bọn họ đi qua.

Hơn một nghìn huyền binh thủ vệ cổ quái đi tới trước mặt mọi người. Khi bọn hắn xuất hiện, các hệ nguyên lực trong không khí đột nhiên điên cuồng vũ động. Trì Thuỷ Hoả Phong, bốn hệ nguyên lực giống nhưhoàn toàn mất đi quy tắc, hỗn loạn gào thét, một đám mây bao phủ mười dặm phương viên xung quanh.

- Thuỷ nguyệt sư vương phá, giết

Tân ba rít gào ra quyền, sư hình khí mang tuôn ra ào ào.

Đối mặt với một kích cuồng hãn này, bốn gã thủ vệ đi ra, huyền binh trong tay họ vũ động, từng đạo quang mang bay lên không, rõ ràng là linh kỹ! Lực lượng linh kỹ dưới tác dụng của ột cỗ bí văn điên cuồng xoắn lại hình thành một dòng suối.

Dòng suối chảy tới nuốt trọn sư hình khí mang, mà nhìn qua bốn gã thủ vệ dương như ngay cả lông tóc cũng không bị đả thương!

Một màn này khiến cho tất cả mọi người há hốc mồm kinh ngạc. Nhất là Tân Ba, hắn rõ ràng hơn tất thảy mọ người. Một chiêu toàn lực vừa rồi trừ không thể ẩn chứa Vực năng chi ngoại, tuyệt không thể thấp hơn Thánh Vực cường giả. Tiến nhập tầng thứ hai hắn không cần phải dùng đến pháp ấn. Mà hiện tại một kích toàn lực này lại không thể nào gây tổn thương đến bốn tên thủ vệ kia? Thế này thì còn đánh đấm gì nữa? Từ khi tu luyện cho tới nay, tâm tình hắn chưa bao giờ uể oải như vậy.

Đúng lúc này, thiên tài Thi Phân tộc Cư Lý đột nhiên lên tiếng nói:

- Không đúng, bọn họ thay đổi người!

Lúc này mọi người cũng phát hiện, vừa rồi bốn gã thủ vệ ngăn cản một kích của Tân Ba đã thối lui về phía sau, bốn người khác đã đi lên thế vào chỗ của bọn hắn. Phát hiện này khiến mọi người vô cùng vui vẻ, rõ ràng những thủ vệ này cũng không phải là hoàn toàn vô địch. Vừa rồi chịu một kích nghiêm trọng như vậy, bốn người nọ thụ thương không nhẹ!

- Cùng nhau động thủ!

Tần Chính bạo rống một tiếng, thân hóa lưu quang trực tiếp bắn vào trung tâm đám thủ vệ. Trong thời khắc mâu chốt này, không ai nghĩ tới việc lưu thủ, nhất loạt đều thi triển những công pháp cường hãn nhất của mình, không hề lưu lại chút gì.

Đám thủ vệ đại môn phát ra một tiếng rít gào cổ quái, bốn người một tổ lần thứ hai kết khởi trận pháp huyền diệu. Một hãm tuyền xuất hiện nhô lên cao, vô cùng vô tận truyền ra hấp lực giống như ma bàn đem lực công kích của mọi người nghiền nát!

Lăng Phong bỗng chấn động:

- Cự Linh cộng hưởng, nguyên trận tinh chương!

Lúc trước khi nhìn thấy Cự Linh cộng hưởng của Lệnh Hồ huynh đệ, Lăng Phong đã từng nghĩ đến việc muốn luyện chế nguyên trận tinh chương, phối hợp với cảnh vân nguyên trận đủ để đem thực lực Huyết Sát vệ thăng tiến một bước dài! Bất quá do có quá nhiều việc cần phải giải quyết nên hắn chỉ có thể âm thầm chiếu cố Mạch Kha. đưa Lệnh Hồ huynh đệ về Tinh Lam thành, chờ về sau có thời gian thì mới tính đến những bước tiếp theo. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Mà giờ khắc này, nguyên trận trong công kích của thủ vệ môn rõ ràng pha chứa rất nhiều linh kỹ, nếu mà muốn đem nhiều thuộc tính linh kỹ bất đồng dung hợp nhất thể, vậy tất nhiên là cần phải có nguyên trận tinh chương!

Lăng Phong đại lược có thể nhận ra thực lực của đám thủ vệ này không phải là quá cường đại. Chẳng qua là bọn họ dựa vào nguyên trân tinh chương nên việc lấy cứng chọi cứng chính là đương đầu với công kích cấp bậc Thánh Vực. Từ đó đủ để thấy được sự kỳ diệu ở trong đó. Hơn nữa khi bọn họ thi triển nguyên trận dung hợp tứ đại nguyên lực ở trong đó nên thậm trí uy lực còn có thể vượt qua cả Hắc Thuỷ Huyền Hoả Phong trận!

Trong lòng Lăng Phong có chút nuối tiếc, nếu như Cảnh Vân ở đây thì chắc chắn có lợi ích không nhỏ!

- Tách bọn họ ra, đừng để cho bọn họ có cơ hội thay phiên nhau!

Tân Ba rống lên một tiếng, âm ba năng lượng nặng nề oanh xuất. Một kích của hắn đem đám thủ vệ tách ra, lập tức ngũ chỉ mở ra, đầu ngón tay dĩ nhiên nhảy nhót khoe khoang cốt thứ lợi hại.

Ngũ chỉ hợp lại, lúc này khải giáp của đám thủ vệ nứt ra, xuyên thủng não của bọn họ!

Nhất thời có thể nhìn thấy được tướng mạo của đám thủ vệ này. Lúc này mọi người không khỏi cả kinh! Hình dáng của bọn chúng nhìn qua có bảy tám phần giống với Bắc Viên, nếu không thú hoá đặc thù thì hầu như người ta còn hoài nghi đây là một con ma thú.

Đang ngây người, Tân Ba thiếu chút nữa bị trường mâu của một tên thủ vệ đâm trúng. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng thu lấy trường mâu rồi nhanh chóng ném trả lại về phía tên thủ vệ. Dưới cường đại chân lực bừng bừng phấn chấn trường mâu xuyên qua ngực của tên thủ vệ khiến hắn bay về phía sau mười thước.

Công kích của nguyên trận của thủ vệ môn không thể coi là cường đại nhưng mà bọn hắn lại phối hợp rất nhuần nhuyễn tựa hồ như không có khuyết điểm gì. Đối mặt với đông đảo cao thủ giáp công, cuối cùng thì bọn họ cũng bị phân tách ra, tuy rằng cường lực phòng ngự vẫn có thể ngăn trở nhưng không phải là không thể phá vỡ.

Thà là như thế, tham chiến tứ phương nỗ lực đại giới, ngay cả Khố Tháp với kiếm thuật siêu quần đến từ Lặc Phân tộc dưới sự vây công của mười mấy tên thủ vệ khiến chân lực trong người cạn kiệt mà chết!

Ngưu đầu tộc Nạp Đa, vẫn mạc!

A Ny Tháp, trọng thương!

Cư Lý nếu như không có Lãnh Tinh Dực liều mạng bảo hộ cũng khó tránh khỏi số phận thân xác chôn vùi nơi đây!

- Hừ!

Tinh Thiết Kiếm của Lăng Phong đánh ra, xuyên qua ngực của một tên thủ vệ, mắt thấy tên thủ vệ kia từ từ chết đi, rồi lại nhìn đến kim sắc phòng hộ trước đại môn, trong lòng Lăng Phong khẽ động: 'có phải hay không có thể.....'

Thừa dịp cuộc chiến hỗn loạn, Lăng Phong xuất ra song dực giao hoàng, ma thú này tâm ý tương thông với hắn. Lăng Phong phóng xuất ra một tia niệm thức, chỉ thấy tên thủ vệ vừa mới bị hắn giết chết cư nhiên chậm rãi đứng dậy. Tâm thần liên hệ, Lăng Phong đưa một quả Tiết Vân cho tên thủ vệ này lập tức song dực oa hoàng hạ đạt mệnh lệnh!

Dưới mệnh lệnh của oa hoàng, tên thủ vệ khôi lỗi rất nhanh đi về phía đại môn. Mà lúc này trận chiến giữa hai bên vô cùng kích liệt cho nên không có ai phát hiện ra hành động này của Lăng Phong.

Đúng lúc này, đằng sau truyền đến một tiếng thét kinh hãi:

- Ngươi dám!

Lăng Phong đột nhiên quay đầu lại chỉ thấy Văn Lai Tư mạnh mẽ đánh một chưởng vào hậu tâm Phỉ Tạ Ti phong bế khí huyết của nàng khiến cho nàng cứng đờ vô pháp nhúc nhích. Lập tức thân hình Văn Lai Tư nhoáng lên, mang theo Phỉ Tạ Ti bỏ chạy.

- Buông nang!

Lăng Phong phóng xuất xuân lôi, thình lĩnh hai tên thủ vệ xuất hiện trước mặt. Mắt thấy Văn Lai Tư bỏ chạy, Lăng Phong không khỏi nổi giận, thiên địa kiếm quang cuồng hiện trong lòng bàn tay hắn.

Quay đầu lại khiêu khích nhìn Lăng Phong. Văn Lai Tư cười ' hắc hắc'. Trước mặt đột nhiên xuất hiện một thông đạo hắc sắc, hắn tiến vào trong đó rồi tiêu thất không thấy đâu. Đằng sau Lăng Phong truy đuổi tới, đối mặt với không khí vắng vể, hắn không khỏi sinh ra ý niệm tự trách mình. Từ biểu hiện của Văn Lai Tư xem ra hắn tiến nhập Càn Thiên Giới mục đích chính chính là Phỉ Tạ Ti, nhưng chính là mình sơ sẩy!

Miêc cưỡng khống chế tâm tính bản thân bình tĩnh trở lại, Lăng Phong thi triển cổ tinh ánh nguyệt, niệm thức như tơ như lũ thiệt lập ngoại giới không gian. Lăng Phong đột nhiên chấn động, trên mặt nổi lên một tia vui mừng, hắn nhìn trộm về phía điện trì!

Cuộc chiến vẫn diễn ra vô cùng kịch liệt, nhóm người Tân Ba không nhịn được tức giận quát mắng một tiếng. Đối mặt với hiểm cảnh như vậy, ba người Lăng Phong không thể nghi ngờ là đã tạo thêm áp lực cho bọn họ. Nhưng bọn họ chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục chiến đấu với đám thủ vệ môn, bằng không chỉ công sức từ trước cho đến giờ trở thành con số không.

Sau khi truy đuổi hơn ngàn trượng, Lăng Phong dừng lại, tỉ mỉ cảm nhận một tia khí tức lưu lại trong không khí. Thậm chí, nếu không vừa tiếp thu năng lượng linh hồn quán thể, hắn không có khả năng đem loại trạng thái này nắm giữ được lâu như vậy.

Vừa nghĩ tới Văn Lai Tư bắt Phỉ Tạ Ti với ý niệm xấu xa, Lăng Phong liền không nhịn được mà nổi giận trong lòng!

Một mảng tùng lâm xanh um tươi tốt, phương viên phụ cận có một mảnh hoang địa. Ở giữa hoang địa có một cỗ thi thể, rõ ràng đó là thần chi thi cốt. Thân thể hắn cao tới ba thước, giữa trán có mọt thanh sắc bạch phiến tinh thể không ngừng tản mát năng lượng ba động cường liệt ra bên ngoài.

Tới chỗ này, Văn Lai Tư hạ xuống, trông thấy Phỉ Tạ Ti hắn mỉm cười:

-Kinh ngạc sao? Hảo hảo xem đi, đây chính là Thuỷ tổ Thanh Lân tộc của các người!

Phỉ Tạ Ti kinh hãi nhìn thần chi thi cốt trước mặt, không biết lúc này nàng đang nghĩ gì.

Thấy thế, Văn Lai Tư đắc ý cười:

- Thanh Lân tộc của các ngươi xuống dốc đã lâu, có thể đã đánh mất điển tịch ghi chép có quan hệ tới tổ tiên cũng nên?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.