Tinh Hà Đại Đế

Chương 90: Một già một trẻ




Bên ngoài hang động, gió lạnh gào thét, nhiệt độ cũng đã hạ xuống âm 50°, thậm chí còn thấp hơn.
Đặc biệt là bão cát vô cùng lớn, thổi bay từng hòn đá to bằng nắm đấm, bay loạn đầy trời, có thể đánh người ta chảy máu đầu. Thời tiết như này, cho dù mặc cơ giáp cũng phải chết.
Cho dù sâu trong hang động, Tuyết Linh và Lạc Hàm cũng cảm thấy vô cùng rét buốt, ôm nhau sưởi ấm, thậm chí lấy cỏ khô đắp lên người, vẫn cảm thấy lạnh run.
- Thời tiết như này, ở bên ngòai chắc lạnh phải biết, không biết bao nhiêu thí sinh cũng giống như chúng ta thuận lợi tìm một hang động để tránh rét nhỉ? Tuyết Linh cảm thán nói, nếu không phải đi theo Giang Ly, cho dù tìm được hang động cũng sẽ bị tên côn đồ Vương Thường Vinh ăn tươi nuốt sống.
Trên La Sát Tinh, sâu trong mỗi hang động có thể cư trú đều có côn đồ, Tinh cầu này trăm năm nay không biết đã lưu đày bao nhiêu tên tội phạm rồi.
Hàng năm, cả nhân loại có hàng nghìn vạn tội phạm được phóng thích lên trên này tự sinh tự diệt, những người còn sống sót cũng vô cùng ít ỏi, những người có thể sống sót tuyệt đối là loại người lòng dạ vô cùng độc ác.
Giang Ly lại cảm thấy không lạnh chút nào, tế bào của hắn hấp thu thiên địa linh khí, lại hấp thu năng lượng bước nhảy Wormhole, mơ hồ có hương vị nóng lạnh không xâm nhập vào nổi.
Năng lực sinh tồn ít nhất cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều, cho dù là Vương Thường Vinh cũng không thể so với hắn được.
Hắn từng chiêu từng thức từ từ diễn luyện Đại Đế Lôi Ấn và Đại Đế Phong Ấn, Vương Thường Vinh trong một hang động khác nhìn rất kỹ, không bỏ qua bất kỳ động tác nào.
- Đúng là tuyệt thế võ thuật… Nhìn hắn diễn luyện xong, Vương Thường Vinh cảm thán: - Mỗi một động tác, đều rất tự nhiên, căn bản không thể nào sửa đổi được, cả bộ võ học này không chút sơ hở nào, cũng không biết là do bậc tiền bối kinh thái tuyệt diễm nào nghĩ ra nữa? Lôi Ấn chấn động, tru diệt tà ma, Phong Ấn nhanh chóng, quang âm lưu thệ… loại võ học này, chỉ có lão tổ tông Vương Siêu của Vương gia ta mới có thể sáng tạo ra được.
- Ông từng gặp lão tổ tông nhà ông rồi? Giang Ly lại hỏi.
Vương Siêu vào thời đại quốc gia hơn hai trăm năm trước là hoàng đế võ học, bây giờ rất nhiều lý luận võ học đều là do ông ấy viết ra, trong lòng của rất nhiều cao thủ dường như đều là nhân vật như Thần.
- Chưa. Vương Thường Vinh nói: - Đến tôi cũng không biết lão tổ tông còn sống hay đã chết, nhưng thân thể và cảnh giới tâm linh của lão tổ tông cũng đã đạt đến cảnh giới mà con người không thể tưởng tượng nổi, chắc không phải dễ dàng chết như vậy được. Căn cứ theo sổ sách của gia tộc chúng tôi có ghi chép lại, lực sinh mệnh của ông hơn trăm năm trước đã lên đến ba con số rồi, là người có lực sinh mệnh đột phá lên ba con số trong nhân loại cả Trái đất, trong khi đột phá, ông sẽ không lộ tung tích, cũng không có ai biết ông đã đi đâu.
- Lực sinh mệnh lên đến ba con số… Giang Ly quả thực không thể nào tưởng tượng nổi người như này rốt cục cường hoành đến mức nào: - Ông gặp cường giả có lực sinh mệnh lên đến ba con số chưa? Bọn họ rốt cục lợi hại đến mức nào?
Bây giờ lực sinh mệnh của Diệp Mặc là 2, cũng đã cực kỳ lợi hại rồi, một quyền đánh ra phá vỡ thiết cầu, 300m/s, tương đương với siêu nhân rồi. Nhưng so với cường giả lực sinh mệnh lên đến hai con số, quả thực khác nhau như trời với đất.
Ba con số là cái gì? Hắn không thể nào giải thích nổi.
- Tôi chưa từng gặp, nhưng lão tổ tông nhà tôi đã từng làm thí nghiệm nổ hạt nhân một lần, chính là đứng giữa trung tâm vụ nổ hạt nhân, sau khi nổ rồi, thì cũng không chút hao tổn gì dù là một sợi tóc mà bước ra. Cường giả trong khu tinh anh, trong mấy chục năm, cũng tiến hành thí nghiệm nhân thể nổ hạt nhân. Vương Thường Vinh lắc đầu nói.
- Thí nghiệm nhân thể nổ hạt nhân? Giang Ly cũng nghe nói qua, hắn vẫn không thể nào tưởng tượng nổi, nhiệt độ trong vụ nổ hạt nhân có thể khiến vật chất hóa khí, nhiệt độ hơn hai nghìn vạn độ, thậm chí là hơn trăm triệu độ, con người là thân thể máu thịt, làm sao có thể sinh tồn trong đó được?
Một ngọn núi cũng sẽ bị hòa tan ngay.
Nhưng, ảo diệu thân thể con người vô cùng cường đại, trong trí nhớ hắn đến từ Đại Mông tâm kinh, cường giả của thế giới đó, dời sông lấp biển cũng có thể làm được.
- Tôi thấy phong lôi võ học của anh có sự mở đường rất lớn, vì có qua có lại, tôi diễn luyện Bát quái phong lôi chưởng của Vương gia chúng tôi một lần cho anh xem. Trong lúc nói, Vương Thường Vinh cũng đã đứng dậy, đột nhiên giơ tay ra, một tay là lôi chưởng, một tay là phong chưởng.
- Nhìn rõ rồi, tay trái là lôi, tay phải là phong! Lôi là dương, phong là âm, nhất tâm nhị dụng, lôi phong đột phát! Bát Quái lôi phong chưởng của Vương gia chúng tôi chính là lưỡng lưỡng âm dương, thủy hỏa là một đôi âm dương, thiên địa là một đôi âm dương, phong lôi là một đôi âm dương, sơn trạch là một đôi âm dương. Tôi thấy Lôi Phong Ấn của anh cũng không phân chia âm dương, đáng tiếc, võ học tốt như vậy, nếu như có thể làm đến tay trái lôi, tay phải phong, thì quá hoàn mĩ, uy lực có thế tăng gấp mấy lần.
Thân thể của gã dường như hiện ra hai nửa, một tay cương mãnh, một tay âm nhu, cùng nhau luân chuyển, đánh đến cực điểm, khí lưu trong huyệt động hình thành một vòng tròn, chính giữa có một đường cong hình chữ S cắt đôi vòng tròn đó.
- Nhìn kỹ, âm dương chuyển hoán, tay trái phong, tay phải lôi!
Đột nhiên, gã thay đổi, vốn dĩ tay dùng lôi chưởng đổi làm phong chưởng, tay làm phong chưởng lại thi triển lôi chưởng, cương nhu biến hóa khiến người ta không thể lường trước được sự biến hóa trong đó.
- Lợi hại! Giang Ly lúc này mới cảm thấy Phong Lôi võ học còn có loại ảo diệu này, cương nhu chuyển đổi, tả hữu tương hỗ, âm dương vô cực, hình thành rất tự nhiên.
Bây giờ hắn không làm được một tay phong, một tay lôi.
Khi thi triển lôi không thể nào thi triển phong, khi thi triển phong lại không thể nào thúc dục lôi được.
Đừng nói khi đánh nhau liền đổi tay, tiến hành âm dương chuyển đổi.
Tu dưỡng võ học rõ ràng không bằng Vương Thường Vinh.
Đánh xong một bộ quyền pháp, Vương Thường Vinh ngồi xuống thở dài nói: - Tôi ở trên La Sát tinh hơn mười năm rồi, tu vi võ học đột nhiên tăng mạnh, tâm linh cũng tăng lên một cấp bậc mới, nhưng cũng vô dụng, thân thể bị tổn hại quá lớn, tu hành tâm linh và thân thể hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được, thời cổ đại Lữ Động Tân từng nói, chỉ tu tính, không tu mệnh, là tu hành đệ nhất bệnh. Chỉ tu tổ tính không tu đan, tâm linh vạn kiếp khó nhập Thánh, nhớ đến năm đó tu vi tâm linh của tiên tổ Vương Siêu dường như vô địch, đáng tiếc tuổi tác có hạn, không thể nào hiện ra thần thông, sau đó có được kỹ thuật nhân loại lấy trên đại hạm, thân thể cường hóa, lập tức hiển thánh, thậm chí còn vượt qua mức hiển thánh, nếu lúc đó tôi có thể ra ngoài, có được tài nguyên, tu hành tuyệt đối sẽ có bước nhảy vọt lớn.
Đêm đến, một già một trẻ ngồi trong động bàn luận về võ học, vô cùng phấn khởi.
Giang Ly mặc dù đề phòng người này, nhưng lấy được rất nhiều kinh nghiệm quý giá từ người này, đối với tu dưỡng võ học của gã không thể không bội phục.
Bàn luận cho đến nửa đêm, Vương Thường Vinh khua tay nói: - Tôi muốn nhập định tu hành ngày mai lại có khiêu chiến mới, không lãng phí thời gian trong này với anh nữa.
- Tôi cũng nhập định. Giang Ly khoanh chân ngồi xuống, nói với Lạc Hàm và Tuyết Linh: - Hai người nếu lạnh thì ôm lấy tôi đi, trên người tôi chắc có chút nhiệt lượng.
- Vậy thì tốt quá! Tuyết Linh lập tức buông Lạc Hàm ra, đến ôm chặt lấy Giang Ly, lập tức cảm thấy nhiệt độ của hắn rất cao, ấm áp: - Đúng là rất ấm…
Lạc Hàm do dự một chút, nhìn thấy Tuyết Linh ôm Giang Ly, thần sắc có chút không tự nhiên cho lắm.
- Lúc này còn kiêng kị gì nữa? Một khi thân thể nhiễm lạnh xảy ra chuyện gì phải chết ở chỗ này, bị người ta ăn sống luôn. Giang Ly nhìn cô lạnh run rẩy liền cười nói: - Còn không qua đây sao?
- Ừ… Lạc Hàm nhẹ giọng đáp, cũng trèo lên, giơ tay ra ôm lấy Giang Ly, cùng Tuyết Linh một trái một phải dựa vào người hắn.
Tất cả đều vì sinh tồn.
Giang Ly lúc này bắt đầu nhập định.
Đây là lần đầu tiên hắn nhập định nghỉ ngơi, ban ngày chém giết Vu Mộ Hoa là Giang Lưu xong vẫn một mực chạy trốn, đến bây giờ mới nghỉ ngơi được một chút.
Ngủ say có thể khiến cho thân thể nghỉ ngơi toàn diện, còn cảnh giới nhập định lại càng thêm thần kỳ hơn.
Giang Ly muốn dùng cảnh giới nhập định xem xem phân bố trong cơ thể mình rốt cục cần điều chỉnh chỗ nào không.
Nhưng hắn vừa mới nhập định, phát giác đầu tiên chính là viên đá màu trắng sữa!
Vì ba lần hấp thu năng lượng bước nhảy Wormhole, viên đá treo trước ngực xuất hiện hoa văn, nhưng hoa văn này Giang Ly vẫn chưa tìm hiểu được huyền bí trong đó, nhưng khi lực tinh thần của hắn phóng xạ lên trên viên đá màu trắng sữa kia, cả viên đá đột nhiên động đậy, Giang Ly liền cảm thấy một cánh cửa từ từ mở ra trong đó, sau cánh cửa đó, không ngờ là một không gian! Không gian này ước chừng cao 3m, hơn 100 mét vuông, là thật, không phải hư ảo.
- Cái gì? Không gian!
Hắn sững người, lực tinh thần lập tức yếu đi, không gian đó cũng lập tức biến mất.
Trong viên đá trắng sữa có không gian! Đây là phát hiện kinh người.
Có lẽ viên đá trắng sữa này hấp thu năng lượng bước nhảy Wormhole, mới sinh ra không gian này, hơn nữa mở không gian này ra, cần phải cảnh giới tâm linh nhập định.
Giang Ly lúc trước biết, mình chỉ cần đạt đến nhập định, thì có thể mở các loại huyền bí của viên đá trắng sữa này, quả nhiên, bây giờ đã mở ra không gian trong đó, như vậy thì quá tốt rồi!
Có một không gian cao 3m, hơn trăm mét vuông, tương đương với mang theo một căn phòng theo mình.
Bất luận trong tiểu thuyết miêu tả có túi không gian, túi Càn Khôn, con người bây giờ cũng đang nghiên cứu kỹ thuật xếp chồng không gian, trên thực tế kỹ thuật bước nhảy Wormhole chính là một loại diễn sinh của kỹ thuật xếp chồng không gian.
Nhưng thứ như túi không gian, cho dù là kỹ thuật trong khu Tinh anh cũng không thể nghiên cứu ra được, vẫn nằm trong giai đoạn thí nghiệm.
Nhưng Giang Ly lại có thể nhờ vào viên đá trắng sữa này, có một không gian lớn như này, đây đúng là bí mật lớn có tính chiến lược. - Khá lắm, nếu như mình tiếp tục tiến hành bước nhảy Wormhole, mỗi lần hấp thu, không gian của viên đá này có phải sẽ trở nên to hơn không? Giang Ly nghĩ, lại lần nữa dùng cảnh giới nhập định quan sát sự huyền bí của viên đá trắng sữa này.
Lần này, hắn tiến vào mộng đẹp.
Giấc mộng mấy nghìn thu, nay là năm nào?
Lại có âm thanh vang dội.
Người đàn ông mặc áo trắng lại xuất hiện, nhìn Giang Ly mỉm cười: - Chúc mừng anh, cuối cùng đã khám phá sinh tử, đạt đến cảnh giới tu hành đầu tiên, bước vào môn hạm tu hành. Bây giờ anh trở thành chủ nhân của Đại Mộng Tâm Kinh, có thể bắt đầu tu hành Đại Đế Hỏa Ấn, nhưng bắt đầu tu luyện lần này, lực tinh thần của anh sẽ bị hấp thu khiến suy yếu, phải bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có thể khôi phục lại, xin hỏi có bắt đầu không? Để Đại Mộng Tâm Kinh hấp thu lực tinh thần của anh?
- Không, không bắt đầu.
Giang Ly vội vàng phát ra ý niệm.
Cái này sao được, suy yếu bảy bảy bốn mươi chín ngày cũng không bằng chết đi còn hơn, hoàn cảnh nguy hiểm như La Sát tinh này, cho dù yếu đi một phút thôi cũng có họa bất trắc.
Mặc dù Đại Đế Hỏa Ấn rất hấp dẫn, nhưng bây giờ không phải là lúc tu luyện.
- Nếu như vậy, thì đợi anh chọn thời gian thích hợp để tiến hành vậy… Người đàn ông áo trắng khi nói, từ từ biến mất.
Giang Ly từ trong nhập định tỉnh lại, suy nghĩ tất cả những gì xảy ra, đã hiểu ra chút tình hình. Viên đá trắng sữa bản thân vốn là một món bảo bối, Đại Mộng Tâm Kinh trong đó là một pháp bảo tu hành vô thượng, cao thủ dùng lực tinh thần tưới vào trong đó, hai thứ đều có bí mật, nhưng loại bí mật này không phải là thứ có thể hiểu thấu đáo được.
Lợi ích của lần nhập định này chính là, có thể mở không gian trong viên đá trắng sữa kia, để đựng vật phẩm.
Cũng không biết có thể cho người vào trong đó hay không.
Hắn lại lần nữa thúc giục tâm linh chi lực thâm nhập vào, không gian đó từ từ mở ra, hắn thăm dò kỹ lưỡng một chút, phát hiện bên trong tạm thời không có không khí, thuộc vào trạng thái chân không. Nhưng sau khi mở ra, câu thông với thế giới bên ngoài, không khí tràn vào trong, cũng có thể chứa được những thứ có sự sống.
Chẳng khác nào trong một căn phòng hơn trăm mét vuông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.