Tinh Hà Đại Đế

Chương 62: Đại Đế Lôi ấn




- Nói thì nói như vậy, Giang Nhi, con làm việc vẫn phải cẩn thận hơn chút, đừng ảnh hưởng đến tập đoàn Nhật Nguyệt chúng ta.
Giang Chấn Nhạc gật đầu:
- Mặc dù thế lực của tập đoàn Nhật Nguyệt khổng lồ, nhưng vẫn không thể nào chống lại chính phủ nhân loại, bây giờ con biết phải làm thế nào rồi chứ?

- Biết, con sẽ để thuộc hạ ra mặt, bồi thường chút tiền, là phí tu sửa vách tường và nhà bị đập nát.
Giang Lưu cười khẩy nói:
- Nhưng, con trai của Giang Chấn Đông cũng rất lợi hại, không ngờ có thể tránh được một quyền con dốc sức đánh ra, con cũng đã điều tra rồi, lực sinh mệnh của hắn đạt 1, là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của trường học, rất có thể thi đỗ đại học Tinh Không.

- Hả? Thi đỗ đại học Tinh Không cũng không dễ làm đâu. Chúng ta còn phải để Giang Chấn Đông chủ động quay về gia tộc, tiếp tục nghiên cứu Nhật Nguyệt tinh hoa.
Giang Chấn Nhạc hơi cau mày nói:
- Nhưng phát hiện tung tích của ông ta, cũng là thành công lớn rồi.

- Cha à, sao mà phải phiền toái như vậy? Chúng ta trực tiếp bắt Giang Chấn Đông quay về gia tộc là được rồi.
Giang Lưu nói:
- Chỉ cần một câu nói của cha, thì con sẽ lập tức đi làm.

- Nếu có thể làm như vậy, thì cha sớm đã làm rồi.
Giang Chấn Nhạc khua tay nói:
- Cha cũng điều tra về hồ sơ của con trai ông ta rồi, con xem đi.

Xì…
Màn hình quang não lóe sáng.
Trên đó xuất hiện hai chữ.
Giang Đào.
Phía dưới đều là một chuỗi xxx.
Đằng sau dãy xxx có ghi chú “Tuyệt mật”!
- Cái gì?
Ánh mắt Giang Lưu liền lóe lên:
- Tuyệt mật? Chúng ta không điều tra được hồ sơ của hắn, sao có thể như vậy được?

- Chỉ có một khả năng, chính là gia nhập vào cơ quan bí mật bên quân đội.
Giang Chấn Nhạc có điều suy nghĩ:
- Đứa con trai này của ông ấy càng không đơn giản, cho nên mấy ngày nay cha vẫn nghĩ, làm sao có thể đối phó được với Giang Chấn Đông, nhưng các loại thủ đoạn đều có cố kị. Ép dẫn đi, chẳng may dính đến quân đội, gây chiến với chúng ta, xảy ra chuyện mặc dù chúng ta không sợ, nhưng ảnh hưởng quá lớn, e rằng sẽ dẫn tới tấn công tập thể, phải biết tập đoàn Nhật Nguyệt chúng ta đến trái đất khai thác thị trường, bản thân đã bị nhiều kẻ để ý, mượn chuyện này làm mưu đồ lớn, vậy thì chúng ta cũng sẽ bị ban giám đốc xử phạt.

- Vậy sao cha.
Khóe miệng Giang Lưu nhếch lên, lộ vẻ cười nhạo:
- Gì thì con cũng 17 tuổi, liền đến trường cấp ba Tinh Hoa học, thuận tiện thi lên đại học Tinh Không, nhưng trong học kỳ cuối cùng, tìm ra nội tình của hai anh em này, đồng thời tiêu diệt bọn họ, rồi bắt Giang Chấn Đông ngoan ngoãn trở về, tiếp tục nghiên cứu cho tập đoàn Nhật Nguyệt chúng ta, cái pháp luật nhân loại đáng chết này, có lúc làm việc rất vướng tay vướng chân.

- Cũng được, con thi đỗ đại học Tinh Không cũng có thể tu hành tốt hơn, tài nguyên của gia tộc bây giờ cũng cạnh tranh kịch liệt.
Giang Chấn Nhạc gật đầu:
- Ý của cha cũng là muốn con thi đỗ, tự lập môn hộ, dù sao con mặc dù là dòng chính, nhưng cũng không có cổ phần gia tộc.

- Cha à, con sẽ cho tất cả mọi người biết, Giang Lưu con là người mạnh nhất.
Giang Lưu ngóc đầu lên, ánh mắt lợi hại, như chim ưng bay lượn trên chín tầng mây.
- Cha sai thuộc hạ đưa con đến trường cấp ba Tinh Hoa làm thủ tục chuyển trường, trực tiếp tuyển vào lớp trọng điểm.
Giang Chấn Nhạc ngón tay gõ lên mặt bàn.
Sâu trong công viên.
Giang Ly một ngụm nuốt Nguyệt Linh Chi Tinh, bắt đầu tu luyện Đại Đế Lôi Ấn.
Thân thể đang nhảy loạn, lao nhanh, từng thủ thế đều rất uy vũ, hoành tráng, lực hút sông núi, khí tức hơn người, năm ngón tay của hắn xòe ra, khí lưu tỏa ra, đánh ra tia chớp, xương cốt xuất hiện lôi âm cuồn cuộn.
Trong đầu, minh tưởng Não vũ trụ, không ngừng lóe lên đến cực điểm, đột nhiên Não vũ trụ liền diễn hóa chớp giật sấm vang, trải rộng vũ trụ, hàng nghìn tỉ tia chớp không ngừng lóe lên trong đầu, hình thể của mỗi một tia chớp hoàn toàn khác nhau, có cái giống như rồng, có cái giống xà, có cái giống như một ký hiệu nào đó.
Vạch ra va chạm âm dương huyền bí trong vũ trụ.
Tay của Giang Ly lại càng nhanh hơn, đột nhiên một ấn hung hăng bổ lên trên một tảng đá lớn trong công viên.
Tảng đá này là đá hoa cương, cao hơn một người, nhưng bị Giang Ly bổ một cái, đá vụn bên trên bay ra, xuất hiện vết nứt thật sâu! Dưới một ấn này, cũng không phải là sức mạnh thân thể máu thịt có thể phát huy được.
Sau đó, hắn tiếp tục ra tay, mỗi một chưởng đều đánh thành vết nứt sâu trên mặt đá.
Đang trong quá trình tu luyện Đại Đế Lôi Ấn, hắn có một cảm giác vi diệu, chính là cùng với minh tưởng các loại tia chớp, thân thể đang phát ra các loại biến hóa, khiến cho thể năng càng thêm sinh cơ phong phú.
Mà vầng trăng sáng treo thật cao trong đêm, sau khi Giang Ly dùng Nguyệt Linh Chi Tinh, ngẩng đầu nhìn trăng sáng, dường như có một mối liên quan về tư duy.
Hắn và ánh trăng kia sinh ra một cảm ứng tâm linh cực nhỏ, đó là cảm giác hư ảo, rất mông lung, rất đẹp, làm dịu tâm linh của hắn, cảm giác được ý chí và vũ trụ bao la.
Tu vi tâm linh của hắn phát triển từng chút một, thể năng cũng được tăng lên.
Đại Đế Lôi Ấn mặc dù là một thủ thế, nhưng phối hợp với minh tưởng, biến hóa liên tục, tâm và thân cùng hợp lại, linh hồn và xác thịt cùng hợp lại, đánh một ấn ra, đại lôi cuồn cuộn, trảm yêu trừ ma, trong một ý niệm.
- Mình tiến vào giai đoạn ngủ say thứ ba cũng đã lâu rồi, Nhật Nguyệt tinh hoa cũng có tác dụng tăng cường tế bào đại não, phụ trợ tâm linh tu hành, không biết lúc nào mới có thể nhập định được?

Mười ngày liên tiếp, sóng yên biển lặng, Giang Lưu dường như đã mai danh ẩn tích, cũng không còn đến gây rắc rối nữa. Giang Ly dùng Nguyệt Linh Chi Tinh khổ sở tu luyện, nghiên cứu huyền bí của Đại Đế Lôi Ấn, có đầy đủ nguyên liệu, hắn tiến bộ rất nhanh chóng.
Hơn nữa, minh tưởng của Đại Đế Lôi Ấn và dinh dưỡng vận động tiêu hao vô cùng kịch liệt, Giang Ly dường như một ngày phải dùng hết hai bình Nguyệt Linh Chi Tinh.
Nhưng, hắn không nhìn thấy con mèo Đại hắc trong công viên, cũng không biết đi đâu làm gì rồi, dùng con chip liên hệ với đối phương, nó cũng không trả lời lại. Giang Ly có chút lo lắng, nhưng hắn chìm đắm trong lôi pháp, hoàn toàn thần du ngoại vật.
Điên cuồng tu luyện Đại Đế Lôi Ấn, lên mạng tìm kiếm ảo diệu của các loại lôi pháp.
Mười ngày tu luyện cũng khiến thuật thôi miên của hắn đột nhiên tăng mạnh.
Trong tập đoàn An Toàn.
Hắn đối diện với một khách hàng, là đại hán trung niên, ánh mắt kiên định, ý chí sắt thép, rõ ràng là một vị quân nhân. Người như này rất khó bị thôi miên, rất nhiều Thôi miên sư sơ cấp đều thôi miên anh ta thất bại.
Nhưng Giang Ly hơi mở miệng chút.
Ầm ầm !
Trong cả căn phòng đều là lôi âm ầm ầm, chấn động khiến cả cửa kính cũng bị rung động mãnh liệt, quân nhân này trong chốc lát đã bị choáng váng, sắc mặt ửng hồng, dường như tiềm năng thân thể đều bị kích phát.
Giang Ly xoa xoa đỉnh đầu của anh ta.
Quân nhân liền bình thản tiến vào giấc ngủ say.
Tích tắc… dụng cụ kiểm tra giấc ngủ tiến hành kiểm tra.
- Ngủ say, 150 điểm.
- Tiếp theo.
Giang Ly ngồi ngay ngắn không nhúc nhích, tiếp tục thôi miên. Lại có một khách hàng nữa tiến vào, hai đôi mắt hắn mở to, thân hình run lên, bên trong khung xương tỏa ra lôi âm đùng đùng không dứt
Khách hàng này còn chưa kịp phản ứng, liền ngã xuống.
- Người kế tiếp…
Thôi miên liên tiếp hết người này đến người kia, mỗi một khách hàng sau khi bị thôi miên, chất lượng giấc ngủ đều đạt 150. còn Giang Ly thôi miên đúng 40 ngời mới dừng lại.
Mười ngày trước, hắn cùng lắm một ngày thôi miên được 25 người, bây giờ không ngờ tăng lên 40 người, đây cũng không thể dùng tiến bộ đột biến mà hình dung được, mà là yêu nghiệt.
Tâm linh Đại Đế ấn của hắn có chín biến hóa, biến hóa của ấn chữ Lôi là mạnh nhất, nhất là âm thanh kia, minh tưởng cũng có thể khiến suy nghĩ của hắn tăng lên một cực hạn.
Lúc này, Tâm Linh Đại Đế Ấn mới hiện ra uy năng của võ học tuyệt thế.
Mới có một ấn chữ Lôi đã lợi hại như này rồi, vậy Tâm Linh Đại Đế Ấn đầy đủ chín ấn sẽ lợi hại đến mức độ nào?
Giang Ly không dám tưởng tượng.
Trong văn phòng cực rộng, Sở Tích Tích đang xem video, trên đó rõ ràng hiện ra Giang Ly đang thôi miên.
Cao Nhẫn cung kính đứng bên cạnh, vẻ mặt kinh sợ nói:
- Tổng giám đốc Sở, Giang Ly này là yêu nghiệt sao, không ngờ một ngày có thể thôi miên được 40 người? Hơn nữa thủ pháp thôi miên này của hắn dường như là lôi pháp thì phải? Đây là thuật cấm kị, rất khó tu luyện, hơn nữa tỉ lệ trở thành ngu ngốc là rất cao.

- Tôi đưa video thôi miên của hắn cho cha
Sở Tích Tích khẽ động, gửi mail cho cha mình.
Khoảng nửa tiếng sau, trên màn hình hiện ra thân hình của Sở Sơn:
- Đây là Giang Ly hiện tại sao? Hắn tu hành lại mạnh như này sao? Lôi pháp không ngờ tiểu thành rồi! Cha trước giờ chưa nhìn thấy ai tu luyện lôi pháp lại nhanh như này.

- Đúng vậy cha à, tiến bộ của Giang Ly quá nhanh, con tin rằng không lâu sau hắn sẽ trở thành Thôi miên sư trung cấp thực sự.
Sở Tích Tích phân tích.
- Tu luyện lôi pháp, quả thực chính là vì cái lợi trước mắt, tỉ lệ tử vong 90%
Sở Sơn lắc đầu:
- Thế này đi, con gọi hắn đến, cha dần dần từng bước chỉ điểm cho hắn, thanh niên bây giờ, đúng là không sợ gì. Mặc dù nói là khám phá sinh tử, nhưng không có nghĩa là tìm đến cái chết.

- Thôi miên bốn mươi người, kiếm được 25600 đồng.
Giang Ly nghỉ ngơi một chút, dùng một bình Nguyệt Linh Chi Tinh, nhìn con số trên thẻ, hắn trong lòng sung sướng, nhưng nghĩ đến tập đoàn Nhật Nguyệt, Giang Lưu, lập tức trong lòng liền trầm xuống.
Chút thành tích này của mình đối với tập đoàn Nhật Nguyệt mà nói, cũng chẳng đáng nhắc đến.
Hôm đó Giang Lưu tùy tiện một tay, lực sinh mệnh cũng cao hơn hắn nhiều, nếu không phải cảnh sát đến kịp thời, hắn rất có khả năng bị đánh chết rồi.
Nguyệt Linh Chi Tinh còn lại bảy bình, mấy ngày nay tiêu hao quá nhiều, còn mấy hôm nữa là sẽ dùng hết, may mà thời gian mười ngày hắn cũng tích góp được khoảng hai trăm ngàn rồi.
Nhưng, hắn làm sao mua được Nguyệt Linh Chi Tinh mới là vấn đề.
Cũng không thể đến tập đoàn Nhật Nguyệt trong chợ đen mua, điều này quả thực chẳng khác gì đưa dê đến miệng cọp.
Trong một nơi có luật pháp như Tinh Hoa thành, Giang Lưu cũng không dám trắng trợn đánh chết mình, nhưng trong chợ đen thì có thể giết chết bất cứ lúc nào, không chút ảnh hưởng gì.
Leng keng, có mail.
Là của chị Đao - Sở Tích Tích, vẫn là mấy chữ đơn giản:
- Giang Ly, đến phòng làm việc của chị.
Giang Ly lập tức đứng dậy đi vào văn phòng, liền nhìn thấy thân hình cao lớn của Sở Sơn trên màn hình.
- Giang Ly, anh tu luyện lôi pháp sao?
Sở Sơn hỏi thẳng.
- Đúng vậy.
Giang Ly gật đầu:
- Gần đây đang nghiên cứu huyền bí của lôi pháp.

- Anh có biết không, thứ này không thể nào tu luyện lung tung được, tỉ lệ tử vong rất cao.
Sở Sơn khiển trách:
- Anh là một phần tiềm lực của tập đoàn An Toàn chúng tôi, được rồi! Lôi pháp kia anh dừng tu luyện, anh tu luyện thuật luyện thể Lôi châm trước đi, đợi thần kinh và thân thể chịu đựng được kích thích, thì tu luyện Lôi pháp sau.

- Thuật luyện thể Lôi châm?
Giang Ly sững sờ.
- Thanh niên bây giờ đúng thật là…
Sở Sơn lắc đầu, lập tức trên màn hình xuất hiện một người trần truồng, toàn thân cắm đầy kim châm, kim châm đó là kim châm đặc biệt, trên đó có mang theo dòng điện.

- Một bộ pháp điện lưu kích thích này, là do khu Tinh anh để lại.
Sở Sơn ngữ khí nghiêm trọng:
- Đại học Tinh Không có huấn luyện phương pháp này, thuộc loại bí truyền, do các chuyên gia nhân loại thân thể học và chuyên gia Thần kinh học, đại tông sư võ học, tâm linh đại sư nghiên cứu ra, tham khảo một môn cổ võ thế giới của người ngoài hành tinh gọi là phương pháp tên Thuật luyện thể Lôi châm, toàn thân đầy kim châm, sau khi cắm điện, dùng dòng điện kích thích thần kinh nguyên và thân thể, ép ra tiềm năng, đồng thời khiến Thần kinh của anh quen dần với đặc tính của dòng điện, để chuẩn bị tu luyện lôi pháp. Nhưng thuật luyện thể Lôi châm này cực kỳ gian khổ, một khi thông điện rồi, dòng điện mấy milliampere, sẽ khiến một binh sĩ kiên cường đau khổ mà cắn đứt đầu lưỡi của mình, loại đau đớn này còn đau hơn trăm lần so với một người phụ nữ sinh con. Nếu có thể chịu đựng được, mới có tư cách tu luyện Lôi pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.