Tinh Giới

Chương 231: Lửa đốt nước ngập tổng bộ Tổ Sơn Khẩu




Hỏa Đế giỏi dùng lửa, Lâm Thiên hấp thu linh hồn của lão nên có thể dễ dùng ngự sử lửa. Trong thế giới ma huyễn Lâm Thiên từng dùng hỏa long lại xuất hiện trên bầu trời tổng bộ Tổ Sơn Khẩu, con hỏa long to hơn lúc hắn dùng ở thế giới ma huyễn rất nhiều.
Rồng lửa dài trăm thước sống động như thật xuất hiện trên bầu trời Tổ Sơn Khẩu hấp dẫn Tổ Sơn Khẩu chú ý.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
– Diệt cho ta!
Rồng lửa hú dài, ngọn lửa đỏ rực phun ra từ miệng nó quét hướng dân cư Tổ Sơn Khẩu xây dựng để che giấu. Nhiệt độ ngọn lửa rất cao, những dân cư bốc cháy. Trong ngọn lửa truyền ra những tiếng gào thét, đó là nhân viên giám thị của Tổ Sơn Khẩu trên mặt đất.
Mười tầng ngầm.
Thành viên Tổ Sơn Khẩu hoảng loạn lao vào văn phòng Đằng Điền, tổ trưởng Tổ Sơn Khẩu.
– Đằng Điền tổ trưởng, nguy rồi, chúng ta bị công kích, mặt đất đã là biển lửa!
Đằng Điền là một lão nhân sáu, bảy chục tuổi trầm giọng nói:
– Hoảng cái gì!
Đằng Điền là tổ trưởng Tổ Sơn Khẩu, cũng là một thần nhẫn. Càng hiếm có là Đằng Điền làm tổ trưởng Tổ Sơn Khẩu lại nhận kế hoạch thần thú cải tạo, thực lực rất là cường đại.
Đằng Điền hỏi:
– Đối phương là ai?
Đằng Điền biến sắc mặt nói:
– Công kích bằng lửa, chẳng lẽ là Hỏa Đế?
Đằng Điền tự nhận thực lực cao cường, hơn nữa nơi này là tổng bộ Tổ Sơn Khẩu, ẩn giấu lực lượng cực kỳ mạnh. Nhưng nếu đối phương là Hỏa Đế đứng trên tầng cao nhất Hỏa Đế thì Đằng Điền không có tự tin.
– Không đúng, tuy Hỏa Đế đến nước ta nhưng không thể chạy đến đây phá hủy tổng bộ chúng ta được.
Hỏa Đế mới bị Lâm Thiên xử không lâu, Đằng Điền chưa biết lão đã chết.
Thành viên Tổ Sơn Khẩu nói:
– Tổ trưởng, không phải Hỏa Đế. Trước khi camera bị hủy chúng ta thấy hình ảnh đối phương, là Lâm Thiên lúc trước tổ trưởng dặn chúng ta hết sức chú ý.
Đằng Điền nhíu mày hỏi:
– Lâm Thiên chẳng phải là Võ Giả sao? Từ khi nào thành dị năng giả hỏa hệ?
Ầm!
Rồng lửa đốt sạch kiến trúc trên mặt đất, nó từ giữa không trung đập mạnh xuống. Xung lực mãnh liệt mang theo vụ nổ lớn, mặt đất thủng cái hố to sâu ba, bốn chục thước.
Tầng một Tổ Sơn Khẩu xây dưới năm mươi thước, một kích của Lâm Thiên không phá hoại kiến trúc tầng ngầm nào của Tổ Sơn Khẩu, nhưng chấn động mãnh liệt khiến các thành viên Tổ Sơn Khẩu trong kiến trúc dưới lòng đất biến sắc mặt.
Cung Kỳ tiến sĩ ở dưới tầng mười tám Tổ Sơn Khẩu tức giận quát:
– Có chuyện gì? Có chuyện gì? Chết tiệt, chấn động lớn như vậy rất nhiều thực nghiệm sẽ phải làm lại!
– Tiến sĩ, cấp trên truyền tin chúng ta bị công kích!
Cung Kỳ tiến sĩ kinh ngạc hỏi:
– Công kích tổng bộ Tổ Sơn Khẩu chúng ta? Ai to gan vậy?
Cung Kỳ tiến sĩ là người phụ trách số một cơ cấu nghiên cứu toàn Tổ Sơn Khẩu, hiểu rõ thực lực Tổ Sơn Khẩu tại đây. Tổ Sơn Khẩu không lộ ra nhiều thực lực, nhưng vì mở ra kế hoạch thần thú nên gần đây tăng mạnh vù vù. Dù Thiên Hoàng Tổ muốn tấn công vào đây cũng không dễ dàng.
– Tiến sĩ, chúng ta cũng chưa rõ. Tổ trưởng truyền lệnh xuống bảo chúng ta đừng hoảng loạn, kẻ địch sẽ lập tức bị giải quyết!
***
Đằng Điền lạnh băng ra lệnh:
– Sư đội, hổ đội, báo đội xuất kích. Nhiệm vụ, đánh chết Lâm Thiên!
Kế hoạch thần thú ra nhiều nhất là chiến sĩ sư thú, báo thú, hổ thú. Hiện tại mỗi loại có năm mươi người hình thành chiến đội, thực lực kém nhất cũng đến địa giai, giỏi chút thì tới thiên giai, thú chiến sĩ đỉnh cao nhất đến đại viên mãn thiên giai. Bỏ qua vấn đề kế hoạch thần thú thảm vô nhân đạo, nó nâng cao thực lực rất lớn, thành công dung hợp rồi sau khi biến thân thực lực sẽ lên cao một, hai tầng.
Một quân sư của Đằng Điền lên tiếng:
– Tổ trưởng, chúng ta có nên giảng hòa với Lâm Thiên không? Nếu Lâm Thiên chịu buông xuống ân oán giữa chúng ta và hắn thì tốt nhất đừng động võ với hắn. Dù sao chúng ta tiến hành kế hoạch thần thú trong âm thầm, nếu chính phủ biết thì không biết sẽ có thái độ gì.
Mắt Đằng Điền lóe tia sáng dã tâm:
– Dù chúng ta muốn giảng hòa thì hôm nay Lâm Thiên tuyệt đối không chịu, hơn nữa bên ngoài thời cuộc hỗn loạn, quốc gia đang cần dùng người, sẽ không so đo nhiều với chúng ta. Nếu chúng ta có thể diệt Lâm Thiên sẽ tăng khí thế quốc dân, Tổ Sơn Khẩu sẽ nghênh đón khuếch trương quy mô lớn.
Chí hướng của Đằng Điền không chỉ là tổ trưởng Tổ Sơn Khẩu nho nhỏ.
Thần thức của Lâm Thiên luôn chú ý bên dưới, hắn nghe rõ ràng lời Đằng Điền nói.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
– Biết hay thật, hôm nay ta không định giảng hòa.
Nếu Lâm Thiên không phát hiện thực nghiệm thân thể người thảm vô nhân đạo của Tổ Sơn Khẩu có lẽ hắn sẽ đồng ý giảng hòa, nhưng bây giờ hắn chỉ muốn đốt sạch toàn Tổ Sơn Khẩu.
Sư đội, hổ đội, báo đội lên mặt đất trong vòng nửa phút, thoáng chốc có năm mươi sư tử to, năm mươi con cọp lớn, năm mươi con báo bự. Lâm Thiên hơi giật mình.
Lâm Thiên bĩu môi:
– Kế hoạch thần thú, hừ, sớm muộn gì cũng biến Nhật Bản thành vườn bách thú!
Lâm Thiên cười nhạt. Số lượng lớn thì sao? Đám này thực lực cao nhất là đại viên mãn thiên giai, không thể bay, không tạo ra tổn thương gì cho Lâm Thiên biết bay được.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân đừng sơ sẩy, những sư tử, cọp này đều có một năng lực, thú rống. Một mình thú rống thì hoàn toàn không uy hiếp được chủ nhân, nhưng một trăm cộng lại, chủ nhân sơ sẩy một cái rất có thể sẽ bị thương nặng. Đám báo này không phải báo bình thường, dưới sườn giấu cánh, khi giương cánh ra có thể bay lượn. Kế hoạch thần thú của Nhật Bản thật sự đã tiến bộ vài bước.
Lâm Thiên nghe Tiểu Linh nói xong giật nảy mình, liên tục bày ra mấy tầng kết giới cho mình.
– Grao!
– Grao!
– Grao!
Năm mươi con sư tử to, năm mươi con cọp lớn cùng trình diễn cảnh tượng đồ sộ trăm thú cùng gầm.
Uy lực trăm thú cùng gầm lớn hơn năm mươi con cọp, năm mươi sư tử bình thường cùng rống rất nhiều.
Đa phần uy lực ập hướng Lâm Thiên, dư uy làm các tảng đá to mới bị rồng lửa tạc ra chấn nát bấy, trong vòng năm trăm thước không có một tảng đá may mắn thoát khỏi.
Lâm Thiên biến sắc mặt, hắn đã phỏng chừng uy lực thú rống rất lớn nhưng không ngờ còn đánh giá thấp, mấy tầng kết giới ngăn lại vài giây đã bị trùng kích khủng bố đập nát.
May mắn hiện Lâm Thiên đã là cường giả Nguyên Anh kỳ, lòng máy động có thể bày ra một tầng kết giới.
Bày ra kết giới, bị phá, lại dựng lên, lại bị phá. Trong vòng mười giây Lâm Thiên bày ra trăm tầng kết giới nhưng chỉ cản được một chớp mắt đã bị phá hỏng.
– Đáng ghét!
Đáy mắt Lâm Thiên lóe tia sáng đỏ, sử dụng Nhiếp Hồn Nhãn.
Hiệu quả Nhiếp Hồn Nhãn kinh người, Lâm Thiên chỉ liếc đám sư tử, cọp một cái là chúng nó khép miệng lại. Năm mươi con báo bay lên cao hai mươi mấy thước không đập cánh được nữa, rớt lộp độp xuống đất. May mắn da chúng nó rất dày, lúc lắc đầu lại đứng dậy.
– Chết cho ta!
Lâm Thiên không muốn lại chịu một đợt xung kích, lòng máy động, Thanh Linh kiếm bay ra khỏi người bắn vào đàn dã thú dưới đất. Mỗi khi Thanh Linh kiếm giết một con dã thú là tia sáng đỏ nơi đáy mắt Lâm Thiên lóe lên, linh hồn vừa lìa khỏi ánh sáng bay nhanh hướng hắn, bị hút vào đan điền.
Trong mấy giây ngắn ngủi, một trăm năm mươi con dã thú ngã chết, Lâm Thiên hấp thu hết linh hồn của chúng.
Nội thị đan điền, hồn hỏa đã đốt cháy hừng hực, một trăm năm mươi linh hồn nhanh chóng bị luyện hóa. Khiến Lâm Thiên tiếc nuối là độ mạnh linh hồn chỉ giống như khi họ biến về bản thể, không mạnh như sau khi biến thân.
– Hèn gì sau khi biến thân có trí lực rất thấp, hóa ra vì linh hồn nhỏ yếu.
Lâm Thiên tiếc nuối lần này hấp thu linh hồn trừ điểm nhiều, nhưng đáng mừng là nếu sau khi biến thân mà bọn họ cực kỳ thông minh thì không dễ đối phó, đem lại mối uy hiếp cho Trung Quốc lớn hơn nhiều.
Mười tầng ngầm, Đằng Điền biểu tình cực kỳ khó xem. Đằng Điền không ngờ sư đội, hổ đội, báo đội lần đầu tiên chính thức xuất kích lại chết yểu như vậy, tập thể tiêu tùng. Đằng Điền hiểu biết rõ sư đội, hổ đội, báo đội cường đại, nếu không chuẩn bị trước thì cao thủ Nguyên Anh kỳ cũng sẽ bị thương nặng. Đằng Điền không ngờ Lâm Thiên chẳng hề bị thương, còn dễ dàng hủy diệt sư đội, hổ đội, báo đội.
Tại sao Đằng Điền biết rõ tình hình bên ngoài? Đương nhiên vì Đằng Điền dùng hệ thống giám thị dự bị, đây là hệ thống giám thị cự ly xa nên không bị hỏng hóc trong biển lửa.
Lâm Thiên cười to bảo:
– Đằng Điền, có chiêu gì cứ tung ra đi, ha ha ha ha ha ha!
Đằng Điền nhìn hình ảnh Lâm Thiên đứng trên cao cười lớn, sắc mặt càng thêm âm trầm.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Tiểu Linh, phá hủy hệ thống giám thị của bọn họ!
– Vâng thưa chủ nhân!
Tiểu Linh trả lời:
– Xong rồi chủ nhân, toàn bộ hệ thống giám thị của họ đã bị ta cưỡng ép đóng lại.
Đằng Điền chỉ vào màn hình giám thị đen sì, tức giận quát:
– Chuyện gì xảy ra? Tại sao không có hình ảnh?
– Tổ trưởng, máy xử lý hạch tâm hệ thống giám thị bị tổn hại, hệ thống đã cưỡng ép đóng lại. Có lẽ vì hệ thống giám thị cự ly xa này đã lâu không dùng nên mới vậy.
Đằng Điền hít sâu một hơi bình tĩnh lại, thầm nghĩ: Sớm không hư, muộn không hỏng cố tình lại trục trặc ngay lúc này, e rằng do Lâm Thiên làm.
Lúc này Lâm Thiên ỷ vào cái lợi Thanh Linh kiếm cắt ra từng tầng thép nhanh chóng xuống lòng đất.
Tầng một, tầng hai, tầng ba, tầng bốn...
Rất nhanh Lâm Thiên đến tầng thứ chín, tại đây lần đầu tiên hắn đụng phải chống cự. Đối thủ là một bầy mãng xà siêu to, mấy con rết lớn. Không chút nghi ngờ, bầy mãng xà, con rết là thú hóa chiến sĩ. Mãng xà không mang lại uy hiếp lớn cho Lâm Thiên, trừ bị độc dịch tanh hôi làm hắn buồn nôn. Con rết dễ dàng bị Lâm Thiên hút mất linh hồn.
Mười con mãng xà, năm, sáu con rết cho Lâm Thiên hấp thu hơn mười linh hồn.
Lâm Thiên đến tầng thứ mười một, nơi đây không có Đằng Điền, lão đã xuống tầng thấp hơn.
Tầng thứ mười một khác với mấy tầng trước. Tầng thứ mười một tràn ngập nước, trong nước có một con quái bạch tuộc to, mười con cá mập hổ chờ Lâm Thiên.
Lâm Thiên cười tà:
– Hừ! Ta cho các ngươi nếm thử hậu quả ngập lụt!
Thanh Linh kiếm lao vào nước cắt miếng sắt ngăn tầng mười một và tầng mười hai.
Kiến trúc ngầm của Tổ Sơn Khẩu xây dựng chắc chắn, giữa mỗi tầng có lớp sắt dày cả thước, dù dùng đạn đạo bắn cũng không dễ đâm thủng. Nhưng trước Thanh Linh kiếm thì miếng sắt bình thường không đủ xem, độ cứng vật liệu thép tạo ra chúng nó chênh lệch với độ cứng Thanh Linh kiếm tựa như miếng giấy với lưỡi dao. Lưỡi dao cắt giấy rất dễ dàng, Thanh Linh kiếm cắt vào vật liệu thép cũng không tốn sức bao nhiêu.
Rất nhanh Thanh Linh kiếm cắt ra cái lỗ tròn đường kính hai thước giữa tầng mười một và mười hai. Trong phút chốc nước từ tầng mười một bị trọng lực đẩy qua lỗ tròn xuống tầng mười hai.
Tầng mười hai khác tầng mười một. Dưới tầng mười một là viện nghiên cứu, nước đổ vào tầng mười hai thoáng chốc vang tiếng kêu cứu.
Lúc trước Tổ Sơn Khẩu làm ra tầng nước vì phòng ngừa nghiên cứu không bị lộ ra ngoài. Trong nước có chiến sĩ thú bạch tuộc, thú cá mập cọp, muốn đột phá không dễ. Nhưng bọn họ không ngờ bị Lâm Thiên chọc thủng kẽ hở, dựa vào Thanh Linh kiếm dễ dàng đâm thủng giữa tầng mười một và mười hai.
Không lâu sau nước ở tầng mười một đổ hết vào tầng mười hai. Các nhân viên nghiên cứu Tổ Sơn Khẩu trong tầng này không kịp chạy trốn, đều bị nước dìm chết, linh hồn đương nhiên là bị Lâm Thiên hấp thu. Các nhân viên nghiên cứu dù là người thường nhưng muỗi nhỏ mấy vẫn là thịt, Lâm Thiên sẽ không ghét bỏ.
Trong tầng mười một, bạch tuộc và cá mập cọp to lớn không có nước, đáng thương mặc cho Lâm Thiên làm thịt, hắn lại thu hoạch được vài linh hồn khá mạnh.
Tiếp theo là hành động như trước, thang máy đã bị Lâm Thiên phá hủy, người bên dưới không trốn thoát được, bị từng tầng nước đổ xuống đuổi chạy xuống nữa.
Giọng Đằng Điền tổ trưởng Tổ Sơn Khẩu vang lên trong đầu Lâm Thiên:
– Lâm Thiên, ngươi đừng khinh người quá đáng!
Để mặc Lâm Thiên thả nước từng tầng khiến hầu hết phòng nghiên cứu bị hỏng. Căn cứ này vô cùng quan trọng với Tổ Sơn Khẩu, hỏi sao Đằng Điền không tức giận?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.