Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Chương 31:




Thẩm Kim Đài rất phấn khích, cậu lại làm công tác chuẩn bị một lúc lâu rồi mới kìm nén được sự phấn khích trong lòng, trở lại trạng thái nên có.
Nhìn mình trong gương, ánh mắt vẫn đỏ hoe.
Cậu rất dễ chảy nước mắt. đôi mắt của cậu đặc biệt dễ bị đỏ, tạo hình ngày hôm nay lại rất nhẹ, thiên về yếu ớt, cho nên cậu trông rất yếu đuối, thanh thuần mộc mạc.
Cậu rửa tay xong, trấn tĩnh cảm xúc một chút, ra khỏi phòng vệ sinh liền gặp Diêm Diệu Hiên.
Ánh mắt Diêm Diệu Hiên nhìn cậu trông rất nóng bỏng.
Lần đầu tiên, cậu cảm nhận được sự nhiệt tình và sùng bái của người hâm mộ trong mắt Diêm Diệu Hiên.
“Tôi quên cậu cũng còn ở đây.” Thẩm Kim Đài cười nói: “Đã muộn thế này rồi, cậu không về à?”
“Không phải anh nói mười giờ anh mới nghỉ sao?” Diêm Diệu Hiên nói: “Tôi chờ anh đi ăn tối cùng.”
Hắn đã đợi ở đây một ngày, sao Thẩm Kim Đài có thể từ chối: “Được.”
Diêm Diệu Hiên đi theo cậu và nói, “Tiểu Kim, anh diễn thật tốt.”
Lại một người khác khen diễn xuất của cậu!
Thẩm Kim Đài cảm thấy cái này so với khen cậu đẹp trai còn khiến cậu vui hớn, cậu mỉm cười nhìn Diêm Diệu Hiên, cả người như đang phát sáng.
Tự tin, bình tĩnh, mỉm cười đặc biệt tươi sáng.
Trái tim Diêm Diệu Hiên đập loạn.
Thẩm Kim Đài bây giờ từ trong ra ngoài đều thực sự toát ra một loại quyến rũ không thể diễn tả nên lời.
Bây giờ cậu đã tích lũy được tám điểm, nghĩa là, chỉ cần thêm hai điểm nữa, cậu có thể nhận được phần thưởng eo thon.
Cậu không quan tâm lắm đến hệ thống này, cậu chỉ mong đợi những phần thưởng đổi đẹp.
Hai điểm còn lại, cậu sẽ đạt được sớm thôi.
Cảnh quay này Thẩm Kim Đài cố gắng kiềm chế bản thân, vượt qua rất suôn sẻ. Trịnh Tư Tề ôm lấy cậu, chỉ cảm thấy trong lòng thật ấm áp. Cậu ta có thể cũng đã hơi nhập vai, cho dù là một thẳng nam cũng cảm thấy kỳ lạ trong giây lát.
Đạo diễn hét lên “Cắt” một tiếng, cậu ta buông Thẩm Kim Đài ra, đỏ mắt mỉm cười một tiếng.
Cảnh hôm nay, Trịnh Tư Tề cũng diễn đặc biệt tốt. Sau vài ngày quay, cậu ta rõ ràng đã bước vào trạng thái. Là một diễn viên mới, kỹ năng diễn xuất của cậu ta coi như rất tốt, chủ yếu là do tính khí của cậu ta hợp với tính khí của Chu Anh. Có một loại cảm giác cực kỳ rất thuần khiết và anh tuấn. Cho dù nhân vật này tồn tại trong bộ phim chỉ để làm nền cho Bạch Nguyệt Quang nhưng nếu vai diễn này của cậu ta đủ tốt, tương lai sau này nhất định sẽ có thể hút fan.
Tiếp theo là cảnh của riêng Bạch Thanh Tuyền. Vai diễn Chu Cảnh đi đi lại lại trong điện, do dự có nên cứu Lý Tự hay không, hắn xoắn xuýt giữa mưu đồ nghiệp lớn và cảm xúc cá nhân.
Trong điện, ánh nến đung đưa, hình bóng của hắn bị che khuất một nửa trong bóng tối. Hắn thấy Thẩm Kim Đài nói chuyện đôi câu với nhân viên đoàn làm phim, sau đó xoay người lại rời khỏi trường quay.
…..
Cảnh quay này hắn đã tính toán rất lâu, vốn muốn cho Thẩm Kim Đài nhìn thấy thực lực của mình một chút, kết quả Thẩm Kim Đài lại đi.
Buồn rầu.
Sau khi chán nản một lúc, hắn lại ngạc nhiên trước chính suy nghĩ của mình.
Hắn cảm thấy bây giờ mình như một đứa học sinh làm viết bài tập về nhà thật tốt rồi đợi giáo viên khen ngợi, thấy giáo viên không nhận ra nỗ lực của mình, hắn liền cảm thấy rất mất mát.
Thẩm Kim Đài là giáo viên của hắn từ khi nào đấy? Mới chỉ vài ngày, sao hắn có thể có một ý nghĩ đầy thất bại như vậy!
Thẩm Kim Đài vốn muốn ở lại nhìn một chút, nhưng cậu sợ Diêm Diệu Hiên sẽ đợi quá lâu nên ra ngoài trước, qua loa tẩy trang rồi ngồi xe rời đi cùng Diêm Diệu Hiên.
“Tôi thấy mấy người Bạch Thanh Tuyền đều có RV, cho anh một cái nhé?” Diêm Diệu Hiên hỏi.
*RV là một dạng xe có tích hợp phòng, chủ yếu dùng cho gia đình. Trong đó gồm: giường, bếp, tủ lạnh, tủ, ghế sofa, bàn ghế ăn, thiết bị vệ sinh, điều hòa, TV và các thiết bị và đồ gia dụng khác. Khu vực lái xe, khu vực sinh hoạt, khu vực phòng ngủ, khu vực vệ sinh, khu vực nhà bếp, v.v., RV là một sản phẩm thời trang kết hợp “quần áo, thực phẩm, nhà ở và giao thông” thành một, hiện thực hóa “du lịch trong cuộc sống, cuộc sống trong du lịch”. (baidu)
“Bây giờ về cơ bản đều ở trong trường quay, rất gần khách sạn, không cần.” Thẩm Kim Đài nói.
Khi nào quay ngoại cảnh có lẽ sẽ cần dùng đến. Bây giờ tiền của cậu thực ra cũng đủ để mua một cái.
Có thể mua một chiếc xe cũ trước.
Điện thoại di động của Diêm Diệu Hiên đột nhiên reo lên, hắn lấy ra xem, là Diêm Thu Trì gọi.
Diêm Diệu Hiên lập tức trở nên khẩn trương, không nhận.
Kết quả là Diêm Thu Trì gọi lại một cuộc gọi khác sau hai phút.
Diêm Diệu Hiên cũng không dám nhận.
“Hôm nay em ở lại tổ phim một ngày?” Diêm Thu Trì đi thẳng vào vấn đề.
Diêm Diệu Hiên nhỏ giọng “Ừ” một tiếng, nhưng Thẩm Kim Đài đang ở bên, cho hắn nhiều can đảm hơn: “Đúng.”
Diêm Thu Trì ở đầu dây bên kia im lặng khoảng hai giây. Diêm Diệu Hiên gần như có thể tưởng tượng ra vẻ ngoài của anh trai mình, trầm mặt, đôi lông mày nghiêm nghị. Chỉ cần hắn im lặng hai giây, Diêm Diệu Hiên đã cảm thấy xong rồi.
“Em … sẽ quay lại.” Diêm Diệu Hiên nói.
“Anh đã nhờ trợ lý mua vé máy bay ngày mai cho em. Nếu ngày mai em muốn gặp ai thì nên gặp luôn đi.”
Diêm Thu Trì nói xong liền cúp, thậm chí còn không cho hắn cơ hội phản bác.
Sau khi cúp điện thoại xong, Diêm Thu Trì có chút phiền não, đứng lên, bước đến trước cửa sổ sát đất.
Trời đã khuya, đường phố Nam Thành trông giống như những con rồng lửa, kéo dài đến tận cùng.
Em trai hắn đang làm gì vậy? Muốn theo đuổi Thẩm Kim Đài?
Không nói đến vấn đề có phù hợp hay không, riêng chuyện Thẩm Kim Đài đã từng theo đuổi hắn, Diêm Diệu Hiên với tư cách là em trai của hắn càng không nên giữ suy nghĩ này trong đầu.
Gần đây Thẩm Kim Đài lại có một loạt các chủ đề bất chính, chẳng hạn như cái mông vểnh đó.
Diêm Thu Trì cảm thấy Thẩm Kim Đài gần đây dường như đang có một bước tiến lớn, cả người lộ ra một cảm giác không an phận. Tính cách đột biến, kỹ năng diễn xuất vững chắc, còn … còn mông vểnh.
Nghĩ đến cái mông vểnh kia hắn liền phát cáu, hắn luôn không tự chủ được nhớ tới giấc mơ mấy ngày trước.
Nói tới nói lui, lần đó thật sự là không nên ôm.
Ôm, còn không cẩn thận chạm vào chỗ ấy, tay lại là của hắn.
Không biết tại sao, hắn cảm thấy chứng đói khát da thịt của mình gần đây càng ngày càng nghiêm trọng hơn. Lúc ngủ hắn luôn cảm thấy lồng ngực mình trống rỗng, sáng sớm hôm sau thức dậy đều thấy thứ đó giơ lên trời. Cảm xúc bất thường này thậm chí còn ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.
Cũng may hắn luôn thích tuân theo các quy tắc, khi làm việc mọi thứ hắn đều quên.
Cũng không đến mức đầu độc ý chí hắn, Thẩm Kim Đài vẫn là người hắn khó thể thích nhất trên thế giới này.
Một cuộc điện thoại từ Diêm Thu Trì đã phá hủy tâm trạng rất tốt ngày hôm nay của Diêm Diệu Hiên.
“Người nhà muốn cậu về à?” Thẩm Kim Đài hỏi.
“Không.” Diêm Diệu Hiên mím môi và nói, “Chỉ hỏi chút thôi.”
Nhìn Thẩm Kim Đài trước mặt, trong lòng hắn lại trỗi dậy sự can đảm vô hạn.
Trong lòng hắn nóng lên, hỏi Thẩm Kim Đài: “Lúc đầu tôi cho rằng anh đóng bộ phim này chỉ để kiếm tiền. Không ngờ anh lại diễn tốt như vậy. Chờ khi nào bộ phim này được phát sóng, anh chắc chắn sẽ nổi tiếng.”
Thẩm Kim Đài cười nói: “Chủ yếu là kịch bản tốt, gặp một kịch bản tốt như vậy, không diễn tốt thì cũng quá không có lương tâm rồi.”
“Vậy sau này anh sẽ trở lại sân khấu sao?” Diêm Diệu Hiên hỏi.
Hắn cảm thấy Thẩm Kim Đài trên sân khấu cũng rất chói mắt.
Một điều lạ là Thẩm Kim Đài trên sân khấu và Thẩm Kim Đài khi quay phim tuy rất chói mắt nhưng lại mang tới hai cảm giác bất đồng. Thẩm Kim Đài khi là một thần tượng rất mê hoặc và quyến rũ, Thẩm Kim Đài khi là một diễn viên thì lại rất tự tin và vững vàng, có ánh sáng rực rỡ như viên ngọc đẹp.
Hắn thích cả hai loại, hơn nữa còn ngưỡng mộ.
Thẩm Kim Đài nghe vậy lại sửng sốt một chút.
Trở lại sân khấu làm một ca sĩ và vũ công, cậu thực sự chưa từng nghĩ về chuyện đó.
Nhưng mà nó lại mang tới cho cậu cảm giác kích thích khó hiểu.
Trong tương lai, cậu sẽ có chỗ đứng vững chắc trong làng phim truyền hình và làng phim điện ảnh, sau khi leo lên vị trí cậu muốn, trở lại sân khấu cũng không phải không thể thử một chút.
Để trở thành một diễn viên phải có một trái tim phiêu lưu và biết cố gắng nhiều hơn nữa.
Có rất nhiều nhà hàng bên cạnh trường quay, các ngôi sao cũng thường đến đây để ăn. Rất nhiều ông chủ cũng không thấy lạ. Họ đi theo người phục vụ lên tầng hai. Khi họ bước vào phòng riêng, một cô gái nhỏ bước ra, thiếu chút nữa đụng vào người Thẩm Kim Đài. Diêm Diệu Hiên rất có dáng vẻ bạn trai cản cô ta lại, bảo vệ Thẩm Kim Đài ra sau lưng. Cô bé kia có lẽ đã uống rượu, sắc mặt đỏ ửng, không ngừng nói lời xin lỗi.
“Không sao đâu.” Thẩm Kim Đài cười nói.
Cô bé liếc cậu một cái, dường như nhận ra cậu, sững người trong giây lát.
Diêm Diệu Hiên kéo Thẩm Kim Đài vào phòng riêng.
Nhà hàng này là một nhà hàng phỏng theo kiến trúc cổ, chỉ có một bức tường mỏng giữa các phòng riêng, không thể ngăn được tiếng nói náo nhiệt của phòng bên cạnh. Họ vừa ngồi xuống chưa lâu thì đã nghe thấy một giọng nói: “Đoán xem vừa nãy tôi đã gặp ai khi đi vệ sinh? “
“Ai?”
“Thẩm Kim Đài!”
Sau đó là một đống tiếng nói hỗn loạn hò hét.
Thẩm Kim Đài có một chút phấn khích. Đây là lần đầu tiên cậu được nhận ra trong trường quay.
Bây giờ cậu đang mặc đồ thường, hơn nữa chỗ này các ngôi sao lớn nhỏ cũng thường xuyên lui tới, cho nên mấy ngày nay cậu qua đây ăn cơm cũng không ai nhận ra cậu  … Có lẽ cũng nhận ra nhưng không nghĩ là cậu.
Ngôi sao lớn nổi tiếng đi đâu cũng bị nhận ra. Đối với họ mà nói, đây là một rắc rối. Nhưng với người đã diễn nhiều năm như cậu, đi bộ trên đường phố cũng không khác gì mấy ngôi sao nhỏ ít người biết, đặc biệt thích loại cảm giác bị nhận ra này. 
Hôm nay cậu mặc có chút tùy ý. Lần sau tới đây phải sang trọng một chút.
Vì phải quay phim, Thẩm Kim Đài rất chú ý đến việc ăn uống. Khi gọi món, tất cả thức ăn đều là thức ăn thanh đạm. Chờ người phục vụ mang nồi lên, cậu đứng dậy đi vào phòng rửa tay. Vừa ra khỏi phòng riêng đã thấy cô gái thiếu chút nữa đụng vào mình.
Sau lưng cô còn hai cô gái, ba người ngượng ngùng nhìn cậu.
Diêm Diệu Hiên tương đối có ý thức phòng ngừa. Hắn cũng đi theo Thẩm Kim Đài ra hành lang, khi nhìn thấy ba cô bé kia, mặt hắn đen sầm lại, hỏi: “Có chuyện gì?”
Một cô bé phía sau nhìn Thẩm Kim Đài và hỏi: “Xin lỗi, anh có phải là Thẩm Kim Đài không?”
Thẩm Kim Đài gật đầu, ba cô gái kia gần như nhảy lên vì phấn khích, nói: “Chúng em là Kim fan!”
Thẩm Kim Đài cười một tiếng, nói, “Mọi người cũng đang ăn ở đây à?”
“Chúng em ở bên cạnh!” Cô gái nhỏ hào hứng hỏi: “Không ngờ đến đây lại có thể gặp anh… Chúng em có thể chụp ảnh với anh không?”
Thẩm Kim Đài mỉm cười nói, “Được.”
Vừa nghe cậu nói đồng ý, cả ba cô gái chen lấn, nhờ Diêm Diệu Hiên giúp họ chụp ảnh.
Thấy là Kim fan, sắc mặt Diêm Diệu Hiên trông đẹp hơn rất nhiều, cầm điện thoại di động của các cô gái giúp họ chụp một bức ảnh.
“Mấy người chúng em là những người hâm mộ được mời đến cuối tuần thăm ban. Chúng em đến trường quay trước vài ngày. Ban đầu muốn đến đoàn làm phim “Đông cung” để gặp anh, nhưng đoàn làm phim quá nghiêm, không cho bọn em vào. Không ngờ lại gặp được anh ở đây!” Cô gái dẫn đầu phấn khích đến nỗi đôi mắt đỏ hoe lên.
Cảm giác được yêu thương này thực sự rất dễ truyền lây cho mọi người. Thẩm Kim Đài hơi cảm động, trò chuyện cùng các cô một lúc. Sau khi những cô gái nhỏ này quyến luyến không thôi, miễn cường rời đi, Thẩm Kim Đài mới đi vào phòng vệ sinh.
Cậu còn phấn khích hơn những người hâm mộ này.
Cảm giác được yêu thương thật tốt.
Khiến cậu cảm giác tràn đầy ý chí chiến đấu.
Vừa bước đến cửa phòng vệ sinh, cậu nghe thấy ai đó đang nói chuyện bên trong, khi nghe thấy tên cậu, cậu dừng lại bên ngoài chút.
“Có phải đó là Thẩm Kim Đài không? Gần đây thấy tin tức của cậu ta, cậu ta đã thay đổi rất nhiều.”
“Có phải là cái người theo đuổi đàn ông đến phá sản đó không?”
“Là cậu ta. Cậu ta ở đây quay phim <<Đông cung tới>> phải không?”
“Nói tới cũng không phục, lúc đầu tôi cũng đã đến đoàn làm phim Đông cung thử vai, mấy người không biết có bao nhiêu người lão làng tới thử vai này đâu. Mọi người đều tranh nhau đến vỡ đầu. List diễn viên có khả năng được chọn, người này còn đáng tin cậy hơn người kia. Kết quả là bên trong lại lọt vào một Thẩm Kim Đài, diễn xuất của cậu ta, ầy. “
“Người ta mang tiền vào tổ mà.”
“Mang cái rắm, gia đình họ Thẩm đã phá sản rồi, nếu cậu ta có tiền thì đã không đi diễn phụ cho Bạch Thanh Tuyền rồi.”
Người đang nói là một người đàn ông cao lớn. Hắn phát hiện có người từ bên ngoài bước vào, hắn quay lại nhìn một cái, khi nhìn thấy Thẩm Kim Đài, bàn tay run một cái, thiếu chút nữa tiểu ra tay.
Cả ba người đều im lặng, nhìn Thẩm Kim Đài đi vào trong cùng, như thể không nghe thấy gì.
Cả ba nhanh chóng mặc quần vào rồi bỏ đi.
Thẩm Kim Đài không quan tâm đến những điều này. Danh tiếng ban đầu của Thẩm Kim Đài quá tệ. Không có gì đáng ngạc nhiên khi người khác nghĩ như thế về cậu. Khi cậu đọc truyện cũng có cùng quan điểm với những người này.
Dù sao, cậu biết mình không phải như thế này, cũng tin khi <<Đông cung tới>> phát sóng trong tương lai, mọi người sẽ nhận thấy sự thay đổi của cậu.
Không đến mức bùng nổ diễn xuất, ít nhất để khiến những người này mở rộng tầm mắt thì không thành vấn đề.
Cho nên khi nghe những giọng nói này thảo luận về kỹ năng diễn xuất của mình, cậu không chỉ khó chịu mà còn rất phấn khích, có một niềm vui vả mặt người khác.
Càng dẫm lên cậu càng ác, tương lai mặt bị vả càng sưng.
Cậu không biết có phải sự nhiệt tình của mấy người hâm mộ kia đã lây nhiễm cho cậu hay không. Trong lồng ngực cậu tràn đầy tham vọng thôi thúc. Cậu muốn nổi tiếng, muốn nổi tiếng, cậu phải dùng hết thực lực của mình để che đậy tất cả lịch sử đen tối của cậu.
Sau khi cậu trở lại phòng riêng, các món ăn đã sẵn sàng. Thẩm Kim Đài ngồi xuống, nói, “Làm nhanh thế.”
“Anh uống loại rượu nào?” Diêm Diệu Hiên nói: “Có ba loại rượu trắng ở đây, anh chọn.”
“Tôi không uống.” Thẩm Kim Đài nói: “Ngày mai tôi còn phải quay phim.”
“Uống một chút đi.” Diêm Diệu Hiên nói, “Nếu không một mình tôi uống cũng không có ý nghĩa.”
“Không phải cậu còn phải lái xe sao, còn uống?”
“Tôi có thể tìm một người lái xe hộ, chủ yếu là hôm nay cao hứng, muốn uống chút.”
Thẩm Kim Đài không muốn gạt đi sự hưng phấn của hắn, cho nên cậu liền uống cùng hắn vài ly. Nhưng mà Diêm Diệu Hiên cũng uống rất tốt, từng ly xuống bụng, chỉ chốc lát đã uống hơn hai lượng.
Nếu không phải thần sắc hắn hưng phấn, tinh thần sung mãn, Thẩm Kim Đài đã hoài nghi hắn đang mượn rượu cho bớt buồn rồi.
Cậu cảm thấy dễ hiểu. Diêm Diệu Hiên giống như các cô gái vừa nãy, cũng là fan hâm mộ của cậu. Ăn cơm cùng thần tượng, sao có thể không kích động.
Lại nói, với tư cách là một tấm bia đỡ đạn, Diêm Diệu Hiên cũng rất đáng thương, bởi vì anh trai của hắn là nam chủ, hắn lúc nào cũng bị lấn áp, cảm xúc của hắn lại chỉ là  bia đỡ đạn. Giai đoạn sau di tình biệt luyến yêu Bạch Thanh Tuyền, cạnh tranh với anh mình, dĩ nhiên hắn cũng thảm bại. 
Nghĩ tới đây, cậu cố ý hỏi một chút về cái nhìn của Diêm Diệu Hiên với Bạch Thanh Tuyền.
Cậu nhớ trong tác phẩm gốc, khi cậu đang quay <<Đông cung tới>>, Diêm Diệu Hiên đã yêu Bạch Thanh Tuyền.
“Dáng dấp trông rất đẹp mắt.” Diêm Diệu Hiên say sưa hớn hở nói.
Quả nhiên đây là một xã hội chỉ biết nhìn mặt.
Thẩm Kim Đài lại mỉm cười, nhưng Diêm Diệu Hiên có chút phấn khích.
Thẩm Kim Đài uống rượu có một màu môi rất đẹp mắt.
Bởi vì màu môi tươi sáng, cả người trông cũng sáng sủa hơn, làn da càng trắng mịn, cả người trở nên sống động hơn. Những vết rượu vang trên môi cậu khiến người khác rất muốn…
Rất muốn hôn.
Hơn nữa hắn còn cảm thấy hôn rất thoải mái.
Nếu hắn có thể hôn Thẩm Kim Đài một cái, nếu hắn có thể hôn môi của Thẩm Kim Đài, có thể uống rượu trên môi cậu,..
Chỉ cần hôn một cái đã đủ để hắn ghi nhớ suốt đời. Hắn không cần phải suy nghĩ về mông vểnh gì đó, chỉ cần một đôi môi đỏ mọng đã đủ đốt cháy hắn.
Ngưỡng mộ chính là như thế, người hâm mộ và thần tượng, bởi vì khoảng cách xa nhau nên sinh ra cảm giác đẹp đẽ. Thẩm Kim Đài trong mắt hắn như có ánh sáng.
Thần tiên.
Diêm Diệu Hiên nghĩ vậy, hắn uống một ly rượu khác, rượu này hơi mạnh, bị sặc.
Thẩm Kim Đài nhanh chóng rót cho hắn một ly trà, đưa qua, Diêm Diệu Hiên một tay chống cằm, sắc mặt đỏ ửng nằm trên bàn, cũng đã say. Lúc uống trà, tay hắn còn có chút run rẩy.
Thẩm Kim Đài không ngờ Diêm Diệu Hiên chỉ có chút tửu lượng này.
Thấy hắn uống mạnh như vậy, còn tưởng hắn có thể uống tốt.
Diêm Diệu Hiên bất động nằm ở đó, thức ăn cũng không ăn được bao nhiêu, Thẩm Kim Đài cũng qua loa ăn hai cái rồi đứng dậy, tới đỡ hắn.
“Cậu về nhà hay đi đâu?” Cậu hỏi Diêm Diệu Hiên.
Diêm Diệu Hiên nói, “Đừng về nhà … Không, về nhà.”
Nhà họ Diêm cách quá xa nơi này. Ước tính phải mất hơn hai giờ lái xe, không thể quay lại. Cậu chỉ có thể đưa hắn trở về khách sạn.
Diêm Diệu Hiên không thể to bằng anh trai mình, nhưng hắn cũng là người lớn cao hơn tám mét, dáng dấp cũng rất bền chắc. Thẩm Kim Đài không thể đỡ hắn đang bất động, đành phải nhờ tài xế giúp cậu hỗ trợ đưa Diêm Diệu Hiên vào khách sạn. Thẩm Kim Đài gọi nhân viên khách sạn đến giúp đỡ. Sau khi cậu tiễn người tài xế đi, cậu cùng người phục vụ đỡ Diêm Diệu Hiên lên thang máy.
Có lẽ là do Diêm Diệu Hiên say rượu, không thành thật, cứ cọ cọ vào vai cậu, thang máy đi xuống từ trên tầng, ngay khi cánh cửa vừa mở ra, cậu thấy bên trong có vài người đang đứng.
Oan gia ngõ hẹp, cậu gặp phải Cao Kiều.
Cao Kiều biết Diêm Diệu Hiên, nhìn thấy Diêm Diệu Hiên hớn hở dựa vào bả vai Thẩm Kim Đài, hoảng sợ dừng lại.
“Diệu Hiên.” Hắn gọi một tiếng.
Trong lòng Diêm Diệu Hiên run lên: “Ừm.”
“Tại sao cậu ta lại ở đây?” Cao Kiều hỏi Thẩm Kim Đài.
“Cậu ta đến thăm ban, vừa nãy uống một ít rượu, có hơi say.”
Cao Kiều nhất thời không biết phải nói gì, khi cánh cửa thang máy đóng lại, Thẩm Kim Đài vội vàng đỡ Diêm Diệu Hiên vào, hỏi Cao Kiều: “Anh … anh có vào không?”
Dù sao cũng là trợ lý của Diêm Thu Trì, hắn luôn cảm thấy muốn hỏi chút.
Cao Kiều lắc đầu, cửa thang máy khép lại.
Trời ạ.
Cao Kiều đến đây nói chuyện với giám đốc điều hành, không ngờ lại gặp phải loại chuyện như này.
Một chuyện như vậy dĩ nhiên phải được báo cáo cho Giám đốc Diêm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.