Thẩm Kim Đài xuất đạo mấy năm nhưng thành tích vĩ đại nhất vẫn là theo đuổi đàn ông đến phá sản!!!
Đầu năm nay, người mà có thể ở trong giới giải trí công khai theo đuổi đàn ông, lại là người mà mọi người đều biết, cũng chỉ có một mình Thẩm Kim Đài.
Lúc trước tiêu tiền như nước, bây giờ quay trở lại giới cũng là một vấn đề lớn. Nam minh tinh theo đuổi đàn ông đến phá sản, trước giờ chưa từng có ai, sau này cũng sẽ không bao giờ có người nào như cậu ta!
Ngượng ngùng về đến nhà, việc đầu tiên Thẩm Kim Đài làm chính là nhìn vào gương. Trong gương là một thanh niên với khuôn mặt còn non nớt, mái tóc nhuộm đỏ rực cùng với khuôn mặt lem nhem, trang điểm còn dùng phấn mắt màu hồng. Sắc mặt hơi kém, trông rất phù hợp với vai pháo hôi độc ác sắp ngã ngựa.
Ngũ quan không tính là tinh xảo, nhưng so với đa số người bình thường khác vẫn là đẹp hơn, rất nhiều nơi cần đẹp lên. Ưu điểm lớn nhất của người này là làn da đẹp, có khuôn mặt nhỏ.
Cậu chợt nhớ tới phần thưởng mông vểnh, vội vàng nhìn mông mình.
Thật ra cậu cảm thấy dáng người của tên này rất ổn.
Cao một mét tám, do đã lâu chưa luyện tập nên cơ bụng hơi mờ, chỉ có khung xương vẫn là của một thanh niên trẻ tuổi đầy sức sống, xương quai xanh có một hình xăm, chính là...
Con bà nó, thế mà lại là cái tên "Diêm Thu Trì", còn thêm một hình trái tim đỏ rực!
Ngày nay xã hội hài hòa, vòng giải trí hài hòa, hình xăm lớn như vậy, lên ti vi phải bị đánh con ngựa chứ?!
đánh con ngựa: kiểm duyệt
Thật ra cũng không đúng, chỉ cần một cái đầu đỏ rực, lòe loẹt này cũng đủ để cậu "hết duyên" với ti vi rồi.
Thẩm Kim Đài không chút do dự, đi ngay đến tiệm xăm.
"Cậu xác định là muốn rửa nó đi sao?" Anh xăm hình đẹp trai luôn miệng hỏi cậu.
"Tôi chắc chắn."
Bây giờ cậu đã rửa mặt và tẩy trang, khác xa so với vẻ ngoài lòe loẹt trên sân khấu nhưng anh xăm hình đẹp trai kia vẫn hỏi một câu: "Này, cậu là... Thẩm Kim Đài à?"
Giọng điệu không chắc chắn lắm, loại như cửa tiệm nhỏ ven đường của anh ta, ngôi sao lớn như Thẩm Kim Đài sao có thể tới đây được.
Một lần nữa, Thẩm Kim Đài cảm nhận được độ hot của mình!
Là một diễn viên đã siêng năng làm việc N năm, đi ở trên đường vẫn luôn luôn là "già trẻ gái trai không ai nhận ra", loại trải nghiệm này thật sự là vừa chua chát vừa thú vị!
Trong giới giải trí, không sợ bị bôi đen, chỉ sợ không nổi tiếng. Nổi bằng tiếng xấu cũng là nổi mà.
"Là tôi." Cậu trả lời.
Anh trai xăm hình hơi kích động.
"Anh muốn chụp hình chung không?" Thẩm Kim Đài chủ động yêu cầu.
Anh trai xăm hình liên tục gật đầu, vội vàng lấy điện thoại ra: "Bạn gái tôi trước kia rất thích cậu."
Đó là trước kia thôi, còn sau đó...
Sau đó bạn gái anh ta đã biến thành anti rồi.
Chụp hình xong thì anh ta rửa hình xăm cho cậu.
"Có thể rửa sạch hoàn toàn không?" Cậu hỏi anh ta.
"Hình xăm của cậu quá sâu, còn là xăm màu nên có thể sẽ không sạch hoàn toàn được. Không thể khôi phục lại như trước kia nhưng mà nếu rửa nhiều lần, có thể xăm sẽ mờ đi nhiều."
"Nó có để lại sẹo không?"
"Cái này phụ thuộc vào cơ địa của cậu."
Thẩm Kim Đài gật đầu: "Rửa đi."
Hình xăm này dài từ xương quai xanh xuống đến vị trí không thể miêu tả, vị trí ấy rất nhạy cảm nên khi rửa xăm vô cùng đau đớn, chắc chắn sẽ còn đau hơn nữa, ngực cậu bắt đầu chảy máu, Thẩm Kim Đài nằm im, nhắm mắt lại.
Thật là hạn đích hạn chết, lạo đích lạo chết.
hạn đích hạn chết, lạo đích lạo chết: chắc gọi là hạn đến liền chết.
Nếu như cậu ta có được vận khí xuất đạo liền bạo hồng này, chỉ có khi nào đầu óc bị heo đụng mới có thể vì yêu thích người ta mà đi ở ẩn.
bạo hồng: nổi tiếng cực mạnh
Đặc biệt là cho dù cậu ta vì ưa thích người ta mà ở ẩn lại còn đấu đến một mất một còn với phe bên kia một phen!
Lúc Thẩm Kim Đài tìm chỗ chết, cũng có mấy cái fan già không rời bỏ, nhưng khi fan già nhìn thấy hình xăm tên Diêm Thu Trì trên người Thẩm Kim Đài, hoàn toàn toàn bộ thoát fan.
Mẹ, chưa thấy qua người nào hèn hạ như vậy!
Anh trai xăm hình vừa rửa xăm vừa hưng phấn muốn giậm chân.
Hình xăm này còn có một câu chuyện nữa cơ, cái vụ rửa xăm này thật giống như là người này đ yêu hết mình, đến khi hết yêu thì quay sang giận người ta, ngươi nói xem, thời điểm yêu cho dù phải khoét da cũng muốn được xăm, bây giờ đến lúc hận liền không màng rách da cũng muốn xóa đi dấu vết của đối phương.
Diêm Thu Trì là ai vậy? Xăm sâu như thế, lại còn ở vị trí nổi bật như vậy nữa chứ!
Cảm giác cái tên này có chút quen thuộc, anh ta trở về sẽ hỏi bạn gái một chút!
Sau khi Thẩm Kim Đài hẹn tuần sau lại tới rửa, liền che ngực đi ra cửa.
Mặc dù đã qua xử lý nhưng thỉnh thoảng da vẫn sẽ thấm ra một chút máu.
Đây là cái giá của tình yêu!
Anh trai xăm hình tiễn cậu ra cửa, chờ Thẩm Kim Đài đi xa, lập tức gọi điện thoại cho bạn gái: "Cục cưng, đoán xem người mới vừa tới tiệm của anh là ai?!"
Bạn gái hứng thú: "Ai vậy?"
"Thẩm Kim Đài!"
Người hâm mộ ngày xưa đã không còn nữa rồi, bạn gái yên lặng hai giây: "Anh là muốn cãi nhau đấy à, đừng có nhắc đến đồ đê tiện kia với em nữa có được hay không!"
Bên ngoài sắc trời đã ảm đạm, màn đêm bắt đầu bao trùm vạn vật nhưng đèn đường còn chưa sáng. Người đi đường không ai nhận ra cậu cho dù cậu có một mái tóc đỏ nổi bật quá mức như vậy.
Cậu đi đến một tiệm làm tóc cách đó không xa, đi nhuộm lại tóc, cũng nhân tiện đổi một kiểu tóc nhẹ nhàng hơn.
Màu tóc hiện tại cùng làn da trắng nõn của cậu rất hợp, sau khi nhuộm lại thành màu đen, làn da trắng càng trở nên rõ hơn.
Tiểu ca cắt tóc khen: "Cậu trông rất giống một minh tinh nổi tiếng."
Suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ đến cái tên Thẩm Kim Đài.
Thẩm Kim Đài mỉm cười nhìn gương, thật ra cậu còn chưa quen với gương mặt này, thời điểm soi gương, cứ như là đang nhìn người khác.
Nét đẹp trong sáng bao bọc lấy linh hồn tràn đầy dục vọng và dã tâm của cậu, hai cái này hòa quyện, nhưng lại hình thành một sức hấp dẫn mâu thuẫn, giống như nước xuân tới sông băng lạnh lẽo, nước sông xuân cùng băng vụn hòa vào nhau.
Nếu trở nên đẹp trai hơn, há chẳng phải là cú trở mình đỉnh cao của vòng giải trí!
Ra khỏi tiệm làm tóc, cậu theo thói quen sờ thuốc lá trong túi, thuốc lá không thấy, nhưng lại mò trúng một miếng vải mềm.
Móc ra nhìn một cái, chợt nhớ ra là cậu nhét vào trong túi cái quần chữ đinh.
Cậu muốn ném nó vào thùng rác bên cạnh, lại do dự một chút, nhìn áo khoác âu phục trên người mình, rất không vừa người, rộng thùng thình ra.
Cái này hình như là áo khoác của Diêm Thu Trì, cậu dưới tình thế cấp bách mặc nhầm rồi!
Thẩm Kim Đài về đến nhà, đem quần chữ đinh cùng áo khoác âu phục kia treo lên cùng nhau, một bộ quần áo thiếu vải, lòe loẹt với một cái áo khoác âu phục hào phóng, thanh lịch, cậu định mỗi ngày liếc mắt nhìn, lấy đó làm nhắc nhở khích lệ.
Ở nhà nghỉ ngơi một ngày, Lý Mỹ Lan gọi điện thoại tới.
Thẩm Kim Đài đá văng chăn, mắt cũng không mở ra, cậu có thói quen không mặc quần áo khi ngủ, duỗi tay lau nước miếng, chân dài khoác lên mép giường lắc lư một chút: " A lô?"
"Có một vai nam hai, cậu có đi không?"
Cái gì? Nam hai!
Tất nhiên là đi rồi! Chính là nam hai đấy!
"Đi đi đi." Thẩm Kim Đài lập tức mở mắt ra, tinh thần phấn chấn ngồi dậy: "Tôi còn có thể nhận được vai nam hai."
Cũng không nên để lộ tinh thần vui vẻ quá nhiều.
Lý Mỹ Lan cười khan hai tiếng: "Nhưng mà..."
Cô lại ho khan một chút: "Nam số một là Bạch Nguyệt Quang."
Bạch Nguyệt Quang, không phải là tên riêng của tác giả, nó đồng thời cũng là biệt danh mà fan của Bạch Thanh Tuyền đặt cho hắn.
Ánh trăng buông xuống giữa màn đêm, lưu lại vệt sáng trên phiến đá. Rất giống Bạch Nguyệt Quang.
Thẩm Kim Đài cùng Bạch Nguyệt Quang là đối thủ một mất một còn, mọi người đều biết.
Lý Mỹ Lan sợ là cậu sẽ từ chối, vội vàng nói: "Cậu cũng biết, cậu yên lặng hai năm nay, giới giải trí đổi mới cải tiến rất nhiều, trước mắt tôi chỉ có thể cho cậu nhận được một ít tài nguyên, đều là một ít tuyến mười tám ( những diễn viên kém nổi, chuyên đóng web drama hoặc vai phụ) thành phố nhỏ trạm xe hoạt động, kịch bản thì một cái cũng không có."
thành phố nhỏ trạm xe hoạt động: là kiểu mấy cái chụp hình poster trên trạm xe ở mấy cái thành phố ý:) Đoán vậy, đu cbiz chưa lâu, mọi người thông cảm
Cái này cũng không thể trách được, Thẩm Kim Đài nổi danh bùn nhão không trát nổi tường, không biết diễn xuất, cậu từng đóng một bộ phim thần tượng, nhưng vì diễn quá lúng túng, còn tạo thành một video "túi" biểu cảm dở tệ.
"Bạch Nguyệt Quang người này thật sự không tệ, hắn nghe nói cậu muốn làm việc lại, liền lập tức gọi điện thoại cho nhà sản xuất phim, nhà sản xuất phim rất sảng khoái đáp ứng, hẹn cậu ngày mai đi diễn thử. Bạch Nguyệt Quang bây giờ là đỉnh lưu, hắn có thể cho cậu làm nam hai đã là lựa chọn tốt nhất cho cậu, suy nghĩ kỹ một chút."
Đỉnh lưu: ngôi sao nổi tiếng
Nhà sản xuất phim dĩ nhiên sẽ đáp ứng rồi, hai người bọn họ là đối thủ một mất một, còn diễn chung một bộ phim, chuyện hài như vậy chắc chắn sẽ giúp phim bạo (nổi), Lý Mỹ Lan khẳng định cũng nguyện ý, phim có thuốc nổ chính là dễ bạo mà.
thuốc nổ: đoán là mấy cái war, nổi vì war dễ nổi mà
"Còn có..." Lý Mỹ Lan muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là nói ra: "Bộ phim này là một trong những dự án đầu tư quan trọng của Sunshine Media năm nay..."
Sunshine Media là một công ty điện ảnh và truyền thông thuộc tập đoàn Diêm thị, vừa mới thành lập được 2 năm, trực quản chính là thái tử gia tuổi còn trẻ, Diêm Thu Trì.
"Không cần nói, tôi đi." Thẩm Kim Đài nói.
Cậu đang buồn rầu vì không có cơ hội tiếp xúc với hai người này đây nè!
"Đinh đông, chủ nhân nhỏ của tôi, bắt đầu vào nhiệm vụ rồi."
"Con bà nó." Thẩm Kim Đài ném điện thoại di động: "Mày hù chết tao rồi."
Tiểu yêu cười khúc khích hai tiếng: "Chúc mừng chủ nhân, ngày mai chính thức tiến vào phó bản công lược nhé."
"Là phát tình tiết từng nhiệm vụ mà?"
"Không có nhé, chúng ta là hệ thống rất nhân tính rất hóa ái, chỉ cần kết quả, không quan tâm ngài chọn lựa loại thủ đoạn nào nhé. Có điều vì để cho ngài nhiệt tình hơn, bên này đã quyết định tặng cho ngài một cái ưu đãi nhé."
"Ưu đãi gì?"
"Dựa theo quy định ban đầu, ngài phải công lược được Bạch Nguyệt Quang mới được nhận phần thưởng mông vểnh, vì để cho ngài quen thuộc trước với các phần thưởng của hệ thống, cũng bởi vì hệ thống tình yêu chúng tôi có phần thưởng quá mức phong phú, cho nên bên này cho ngài phần thưởng thăng cấp trước thời hạn, ngài chỉ cần đóng góp hết sức, liền có thể đạt được cái phần thưởng mông vểnh thứ nhất nhé."
"Có thể tiết lộ một chút bên kia mấy cái khuyến khích phong phú kia có những gì không?"
Cậu cũng không hy vọng tất cả đều là mông đâu. Cậu cần thể diện, mặt, mặt!
"Ngài chờ một chút, tiểu yêu giúp ngài tra một chút... Chủ nhân, phần thưởng khuyến khích của cửa ải tiếp theo chính là biến đẹp nhé."
Này thì cậu an tâm rồi.
"Bởi vì phần thưởng chúng tôi dành cho ngài là càng ngày càng đẹp, càng ngày càng hấp dẫn, cho nên hấp dẫn, đẹp hơn là theo thứ tự tuần hoàn nhé! Nói cách khác, ải thứ nhất là hấp dẫn, ải thứ hai chính là đẹp, ải thứ ba là hấp dẫn, cửa thứ tư sẽ là đẹp, chính là như vậy đó."
Được rồi, làm một minh tinh, vóc người cùng gương mặt quả thật phải cân bằng cả hai.
"Đúng rồi, tiểu yêu tốt bụng nhắc nhở ngài một chút, nhiệm vụ của ngài mặc dù là theo đuổi Bạch Nguyệt Quang, nhưng thực tế là để chèn ép và mài giũa nam chính, để cho hắn thay đổi, một lòng hướng về sự nghiệp. Cho nên trừ tấn công Bạch Nguyệt Quang có thể tăng giá trị nhiệm vụ gia tăng, ngài cùng nam chính cường cường va chạm, cũng có thể lấy được khuyến khích tương ứng, dẫu sao nam chủ cùng nhân vật phản diện đấu nhau, cũng giúp cho độc giả uống máu gà, tăng cường tính đọc được của tiểu thuyết."
Mấy cái tiểu thuyết rác thường là phi logic đến nỗi không logic nên mới có cái gọi lại tính có thể đọc được.
Uống máu gà: hưng phấn
Ừ, hình như là như vậy.
"Va chạm càng kịch liệt, trị giá phần thưởng khuyến khích nhiệm vụ càng gia tăng."
Cái kiểu dùng từ này, cậu cứ có cảm giác là lạ. Cái hệ thống không biết xấu hổ này luôn khiến người ta không nhịn được tưởng tưởng đến mấy cái lung tung.
Cậu ở bên này mới vừa não bổ một chút, bên kia tiểu yêu liền "Hắc hắc hắc" lại cười lên.
Con bà nó.
"Mày đừng có cười bỉ ổi như vậy được không."
"Được rồi, yêu tinh nhỏ không quấy rầy ngài nữa, tôi offline đây, cố gắng lên, cố gắng lên, cố gắng lên!"
Thẩm Kim Đài ngã xuống giường, cái quỷ gì.
Nhéo một cái vào bắp đùi, không mơ.
Thẩm Kim Đài ngày thứ hai vừa rạng sáng liền đi diễn thử, Lý Mỹ Lan cùng phụ tá của cậu, Tiểu Đường đã ở cửa chờ sẵn, Thẩm Kim Đài thật xa liền vẫy tay: "Hi, buổi sáng tốt lành!"
Lý Mỹ Lan ôm cánh tay nhìn cậu một cái, sau đó nhìn về phía Tiểu Đường: "Ai vậy?"
"Tôi cũng không biết."
Đầu năm nay diễn viên vô danh không tác phẩm nhỏ hình như rất thích mù mắt làm quen. Dù người tuổi tác không lớn ngược lại lại biết làm như quen nhau lắm.
Hai người im lặng, nhìn chằm chằm cậu. Thẩm Kim Đài lấy kính mát xuống: " Chị, buổi sáng tốt lành."
Lý Mỹ Lan cùng tiểu Đường cùng sửng sốt một chút, sau đó nhìn chằm chằm cậu hồi lâu.
"Con bà nó." Lý Mỹ Lan chìa tay ra, nắm cằm cậu nhìn thật kỹ.
"Kim ca?" Tiểu Đường nói: "Em thiếu chút nữa không nhận ra anh."
Cậu ta đã thật lâu không thấy Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài không có công việc gì, cả ngày giống như một fan cuồng đuổi theo sau mông Diêm Thu Trì, cũng không cần cậu ta.
Thẩm Kim Đài gầy, sau khi nhuộm tóc trở lại, cả người khí chất đều thay đổi, thay đổi lớn nhất là ăn mặc, Thẩm Kim Đài xuất đạo liền lấy kỳ trang dị phục nhìn muốn nổ mắt, cùng với gu trang điểm nồng diễm yêu dã, cao giọng cá tính, ở trong vòng giải trí dấy lên mưa máu gió tanh.
Nhưng hôm nay cậu từ đầu đến chân đều rất sạch sẽ, tựa như hơi thở thanh xuân đã trở lại trên người, dưới ánh mặt trời bồng bột hớn hở.
Ba người vào thang máy, Lý Mỹ Lan nói: "Cậu đây là trở về rồi à? Đổi tính rồi?"
"Chị yên tâm, hôm nay em đã không phải là Thẩm Kim Đài của ngày hôm qua!"
Bọn họ phải đi thử phim ở tầng ba, thang máy tầng tầng đi lên, Lý Mỹ Lan nói: "Không theo đuổi Diêm Thu Trì nữa rồi?"
Đinh đông một tiếng, đến tầng ba, cửa thang máy từ từ mở ra, thanh âm của Thẩm Kim Đài lần nữa làm ra vẻ ý chí chiến đấu tràn đầy: "Diêm Thu Trì là ai, ba ba chưa có nghe nói qua!"
Vừa dứt lời, đã nhìn thấy bên ngoài thang máy là bốn năm người ngẩn ra, đứng đầu là cả người tây trang màu đen, vai rộng, eo hẹp, dáng người cao lớn, hai cái tay đút trong túi quần, một bộ người sống chớ gần, nghe được lời của cậu thì khẽ cau mày, ánh mắt xuyên thấu qua người cậu nhìn về Lý Mỹ Lan.
Người này cậu biết, "Bất kể phụ nữ hay đàn ông, phàm là thích đàn ông, không có người nào không muốn cho hắn ta làm " nam chính, Diêm Thu Trì.
Là Diêm Thu Trì ngày hôm trước vừa mới đá cậu từ trên giường thôi.
Diêm Thu Trì trước là băng sơn, sau là lửa nóng.
Đường cong cường tráng lạnh lùng, sống mũi cao vút, môi mỏng sạch sẽ, ngũ quan anh tuấn rõ ràng nhưng lại cho người ta cảm giác vô cùng đoan chính cấm dục. Cũng chính vì tính cấm dục đặc biệt nồng nhiệt này mà thậm chí trên người hắn ta còn mang theo chút khiêu khích mùi vị.
Thẩm Kim Đài lập tức liền biết điểm khiến nguyên chủ say mê rồi.
Cơ thể Diêm Thu Trì thật giống như đang kêu gào người khác: "Có bản lĩnh liền tới câu dẫn ông đây, nhìn xem có thể câu dẫn được hay không!"
Người đàn ông như vậy, người khác rất muốn chinh phục, nhìn hắn mặt mũi đoan chính bởi vì hưng phấn mà vặn vẹo.
Dục vọng muốn khiến một người cấm dục trở nên dâm đãng phóng lãng đều là thuộc về nhan sắc của nam nữ hệ Everest.
Hệ Everest: hệ băng sơn cấm dục
Chỉ tiếc nguyên chủ mới leo đến giữa sườn núi liền bị chết cóng, không thấy được những gì nguyên chủ muốn thấy.
Đột nhiên nhớ tới mình mấy ngày trước vừa cởi áo ra vô liêm sỉ cầu xin hắn thượng mình, Thẩm Kim Đài liền đặc biệt suy sụp.
Thanh âm cậu rất đặc biệt, cộng thêm cậu từng một mực chạy đằng sau mông Diêm Thu Trì, nhân viên bên cạnh Diêm Thu Trì đều biết hết sạch, nghe thanh âm liền đoán ra Thẩm Kim Đài.
Cái này y chang côn trùng, âm hồn bất tán.
"Ba chưa có nghe nói qua?" A a a! Tên này vậy mà dám quên mất chuyện cậu ta ngày ngày chẳng biết xấu hổ chất đi theo sau lưng ông chủ bọn họ đói khát gọi tiếng "chồng"!
Mọi người khinh miệt đồng loạt hướng về bên trong thang máy nhìn, kết quả là nhìn thấy thiếu niên cả người áo trắng quần đen, đứng ở sau lưng Lý Mỹ Lan.
Sạch sẽ, trong sáng, mái tóc đen đẹp trai, rất có cảm giác thiếu niên, cả người đều mang ý cười.
Đây là... Thẩm Kim Đài?
Mới mấy ngày không thấy, cậu ta làm sao... làm sao lại biến thành cái dạng này rồi!
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm Kim Đài: Diêm Thu Trì là người ai cũng muốn trèo lên giường, nhưng không người nào leo được lên cái đỉnh Everest này.
Tác giả: Không quan trọng, người khác không bò lên nổi, cậu sẽ leo lên được thôi.